Phần 306: Đập trưởng lão viện?
– Ngươi muốn đập trưởng lão viện?
Nghệ Phong nguyên bản chờ Cô Tĩnh dẫn hắn tiến nhập khoảng không gian kia, nhưng thật không ngờ Cô Tinh đột nhiên nói câu nói như vậy.
Cô Tinh nói:
– Bằng không ngươi nghĩ ngươi có thể tiến nhập không gian tại Mộc thành sao?
Nghệ Phong bĩu môi nói:
– E là để giúp người tình nhỏ của ngươi… Người tình nhỏ của ngươi đang bị trưởng lão viện khống chế?
Cô Tinh không phủ nhận, gật đầu nói:
– Ngươi dám đi hay không?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
– Ngươi dám đạp trưởng lão viện gia tộc chính mình, ta làm sao không dám. Bất quá, với thực lực một mình ta muốn đạp trưởng lão viện thực sự rất khó. Ít nhất ta nhất định không thể vượt qua nhị gia gia của ngươi.
Cô Tinh nói:
– Yên tâm. Có lệnh bài trong tay, trưởng lão viện không đỡ được chúng ta. Bất quá, cần hạ uy phong của bọn họ, ta muốn làm thành chủ của bọn họ.
– Lệnh bài của ngươi lợi hại như vậy?
Nghệ Phong hoài nghi, tuy linh khí cấp năm trân quý, thế nhưng muốn dựa vào nó đối phó với trưởng lão viện ắt không thể.
Cô Tinh không nhiều lời vô ích, hồn lực thấu nhập lệnh bài, trên lệnh bài lóe quang mang, Mị lập tức xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. Nghệ Phong nhìn Mị này, chính là Mị cao cấp vừa nãy truy kích hắn.
Trong khi Nghệ Phong kinh ngạc, Cô Tinh giải thích nói:
– Lệnh bài này không chỉ tượng trưng cho thân phận, mà còn có thể nắm giữ Mị các triều đại Mộc thành bắt giữ trong tay. Số lượng Mị này vượt xa thực lực cường giả tại trưởng lão viện. Có chúng trợ giúp, còn sợ trưởng lão viện sao?
Nghệ Phong lúc này mới hiểu, tại sao Cô Tinh nói sở hữu lệnh bài sẽ không sợ trở mặt. Hóa ra linh khí cấp năm có tác dụng loại này, thảo nào có thể nắm trong tay nhiều Mị như vậy.
– Như vậy, đập một trận đi!
Nghệ Phong khẽ cười cười nói.
Cô Tinh gật đầu, cũng không để Mị xuất hiện quá nhiều, dẫn Nghệ Phong và Mị cao cấp này hướng về phía trưởng lão viện.
Khi Nghệ Phong và Cô Tinh chạy tới trưởng lão viện, một vị trưởng lão nhìn thấy Cô Tinh, không khỏi bốc lên hỏa diễm, đang định chuẩn bị nói điều gì đó. Cô Tinh nhìn trưởng lão này trầm giọng quát lớn:
– Thông báo toàn bộ trưởng lão họp hội nghị.
Trưởng lão này sửng sốt, hắn chưa bao giờ thấy Cô Tinh dám nói với bọn họ như vậy. Ánh mắt hắn chuyển tới thân thể Nghệ Phong, còn tưởng rằng Nghệ Phong chính là chỗ dựa đối với hắn, hừ lạnh nói:
– Cô Tinh, ngươi…
Trưởng lão còn chưa kịp nói hết lời, một đạo năng lượng trực tiếp đánh về phía hắn, hắn vội vàng ngăn cản, thế nhưng dù thực lực của hắn đạt tới Quân Cấp vẫn bị chấn động bay xa khoảng trăm mét, bấy giờ mới đứng vững.
– Ta nói lại lần nữa, thông báo toàn bộ các trưởng lão họp hội nghị.
Bấy giờ trưởng lão này mới nhìn rõ Mị đứng phía sau Cô Tinh, hắn trừng mắt nhìn Cô Tinh, lập tức nghĩ tới điều gì đó quay về phía Cô Tinh hô lớn:
– Ngươi lấy được lệnh bài?
Cô Tinh không nhiều lời vô ích, lấy lệnh bài ra.
– Hiện tại đủ tư cách thông báo các ngươi họp hội nghị rồi chứ?
Sắc mặt trưởng lão kia biến ảo bất định, một lúc lâu mới cúi ngươi người hành lễ đi ra ngoài, hiển nhiên chính là đi thông báo.
Cô Tinh dẫn theo Nghệ Phong trực tiếp ngồi tại vị trí thành chủ, đợi đám trưởng lão tới. Lệnh bài trực tiếp đặt trước mặt.
Rất nhanh, đám trưởng lão chạy như thiểm điện tới, không gian nguyên bản trống vắng lập tức rất nhiều người an vị.
Khi nhị gia gia của Cô Tinh Cô Ha tới, không gian nguyên bản yên tĩnh bỗng nhiên trở nên huyên náo.
Cô Hà phất tay ra hiệu mọi người ngừng nghị luận, nhìn Cô Tinh nói:
– Ngươi thực sự muốn làm như thế sao?
Cô Tinh trầm mặc một hồi, lập tức gật đầu quay về phía Cô Hà nói:
– Nhị gia gia, xin lỗi. Cho dù thế nào, ta không muốn cái gì cũng bị các ngươi quản chế.
Cô Hà bình tĩnh thoáng liếc nhìn Cô Tinh, đột nhiên xuất thủ hướng về phía lệnh bài trước mặt Cô Tinh. Dưới cước này, trong lòng Cô Tinh lo lắng, nếu như bị hắn cướp đi lệnh bài, e là tất cả mọi chuyện đã làm đều trở nên uổng phí. Nghĩ vậy, hắn không khỏi có chút hối hận.
– Ha ha, nhị thành chủ cướp vật phẩm của tiểu bối, có phải không tốt lắm?
Ngay khi Cô Hà muốn cướp lệnh bài, Nghệ Phong liền huy vũ đạo đấu khí, trực tiếp ngăn cản Cô Hà, thanh âm nhàn nhạt vang lên.
Cô Tinh thấy Cô Hà bị ngăn cản, lúc này mới vội vàng nắm lấy lệnh bài.
Cô Hà thấy Cô Tinh nắm lấy lệnh bài, biết cơ hội đã mất đi sẽ không còn cơ hội. Hắn hít thật sâu, bình tĩnh thoáng liếc nhìn Nghệ Phong và Cô Tinh, lúc lâu sau mới thở dài nói:
– Hậu sinh khả úy ah!
– Quá khen!
Nghệ Phong thu hồi đấu khí, quay về phía Cô Hà chắp tay nói.
Cô Tinh để lệnh bài dung nhập vào cánh tay, quay về phía các vị trưởng lão nói:
– Dựa theo tổ huấn, ta tiếp nhận vị trí thành chủ, mọi người có ý kiến gì không?
Cô Tinh nói những lời này, Nghệ Phong liền cảm giác được cổ khí thế uy áp ập thẳng về phía Cô Tinh. Nghệ Phong hừ lạnh, khí thế Tà Đế bạo phát bao phủ khắp không gian, trong nháy mắt khí thế trong cơ thể Nghệ Phong bạo phát, lập tức khiến sắc mặt trưởng lão chưa đạt tới Quân Cấp trắng bệch, Nếu không ngồi trên ghế, hầu như đều phải dập đầu xuống đất. Cho dù Quân Cấp cũng toát lên tia kinh hãi.
Tràng cảnh này, khiến khí thế mọi người thu hồi, ánh mắt nhìn về phía Cô Hà.
Cô Hà không để ý tới Cô Tinh, trực tiếp nhìn Nghệ Phong nói:
– Lệnh bài này là Tà Đế giúp hắn đạt được sao?
Nghệ Phong không phủ nhận:
– Chính là vãn bối.
– Thực lực của Tà Đế thật mạnh, cho dù là ta cũng không dám xông vào cấm địa, các ngươi thực sự bạo gan.
Cô Hà nói, lập tức nhìn Nghệ Phong cười nói:
– Không biết Tà Đế trông thấy đại ca của ta hay không?
– Cái này thì không, chắc hẳn tiền bối còn đang bế quan.
Nghệ Phong không rõ đối phương tại sao hỏi điều này.
Cô Hà gật đầu nói:
– Thì ra là thế, bằng không các ngươi không thể lấy được lệnh bài. E là Tà Đế thỉnh cầu cũng không được.
Nghệ Phong cười cười nói:
– Cho dù tiền bối xuất quan, hắn không thể đụng tới thân thể ta.
Nghệ Phong tự tin nói những lời này, khiến trong lòng Cô Hà sửng sốt. Không biết thực lực Nghệ Phong đạt tới ngũ chưa? Tại sao có thể tự tin đối mặt với Quân Cấp đỉnh phong như vậy.
Cô Hà quay đầu nhìn về phía Cô Tinh, thản nhiên nói:
– Dựa theo nguyên tắc, ngươi có thể tiếp nhận vị trí thành chủ. Bất quá ngươi mời ngoại nhân dẫn ngươi tới cấm địa, đã vi phạm nguyên tắc.
Cô Tinh nói:
– Lão tổ tông chưa từng nói không thể mời ngoại nhân? Vả lại lệnh bài trong tay ta, nhị gia gia cho rằng có người có thể ngăn cản được ta sao?
Cô Hà sửng sốt, lập tức hít thật sâu nói:
– Ngươi thực sự vì một thị nữ làm như vậy sao?
Cô Tinh nói:
– Ta không cự tuyệt hôn ước năm đó của các ngươi, các ngươi cần gì phải quan tâm tới thị nữ của ta nhiều như vậy? Nàng không tranh địa vị với đối phương, có gì không thể dung được?
Cô Hà nói:
– Đơn giản chính là gia thế đối phương cường thế hơn Mộc thành ta.
– Được! Ta thích nhị gia gia nói những lời này. Hiện tại ta cường thế hơn các ngươi, có thể thả nàng ra chứ?
Hiển nhiên Cô Tinh không chút nể mặt. Cô Hà không chút nghi ngờ, nếu như không thả thị nữ kia ra, Cô Tinh thực sự sẽ động thủ đập trưởng lão viện.
Cô Hà hít sâu một hơi, quay đầu về phía một vị trưởng lão gật đầu. Trong khi ánh mắt vị trưởng lão kia lóe lên tia không cam lòng, Cô Tinh liền hạ xuống đạo mệnh lệnh:
– Thông báo toàn bộ đệ tử thí luyện tại không gian Mộc thành tới đây, ta có chuyện tuyên bố.