Phần 286: Vây khốn Nghệ Phong
– Giao huyết tinh nghìn năm ra đây, ta cho ngươi rời đi.
Võ giả dẫn đầu nhìn Nghệ Phong âm trầm nói.
– Người Thiên phủ ngươi đừng phí công vô ích, lẽ nào nghĩ dùng sức mạnh có thể đoạt được của Bản Đế.
Nghệ Phong cười ha hả, không chút sợ hãi đối phương cường thế.
Nghệ Phong đối thoại cùng người Thiên phủ, trong nháy mắt hấp dẫn vô số người võ giả khác. Mà mấy võ giả từng tận mắt chứng kiến Nghệ Phong ngăn cản Thiên Lâm, cũng đều tự mình nói rõ ân oán với đối phương. Cứ như vậy, người các trận doanh còn lại bừng tỉnh, nhãn thần nhìn Thiên phủ có chút hả hê.
Dù sao, lần này cường giả Thiên phủ đến đây nhiều nhất, thế nhưng bọn họ chưa thu được khối huyết tinh nghìn năm nào, không cần bàn cãi đây chính là một loại châm biếm. Mà cường giả Tần gia trang lần này tới đây so với Thiên phủ yếu hơn một bậc, ngược lại đạt được nhiều điểm tốt. Tất cả chuyện này đều do thiếu niên này gây nên, đương nhiên, một vài trận doanh khác cũng thừa hưởng ân tình của Nghệ Phong. Dù sao Nghệ Phong ngăn cản Thiên Lâm, mới có thể giúp bọn họ chiếm được nhiều hơn. Nguyên bản oán giận Nghệ Phong tiến nhập khe sâu trước tiêu tan không ít.
Bất quá, bọn họ sẽ không dám tùy ý tham chiến với thế lực siêu cấp. Đắc tội với bất cứ thế lực siêu cấp nào, cũng thực ngu ngốc.
Hơn nữa rất nhanh, bọn họ nghe được từ miệng Tần gia trang, biết được thanh niên trước mặt chính là Tà Đế đương đại sôi sục toàn bộ đại lục. Cả đám bừng tỉnh tại sao Nghệ Phong đối đãi với Thiên phủ như vậy, đồng thời nhìn Nghệ Phong từ trên xuống dưới.
So với lời đồn đại, bọn họ thực sự không hề cảm giác được sát khí trên cơ thể thanh niên này quá mãnh liệt. Ngược lại thân thể đơn bạch không bình thường, hoàn toàn đối lập với ma.
– Nghệ Phong, ngươi tưởng rằng có sư tôn ngươi đứng sau lưng, là có thể muốn làm gì thì làm. Mau giao huyết tinh nghìn năm ra đây, lão phu cho ngươi rồi đi.
Võ giả dẫn đầu Thiên phủ quát lớn.
Nghệ Phong kinh thường liếc mắt nhìn hắn, trong các trận doanh hiện tại sở hữu huyết tinh nghìn năm, chỉ có hắn yếu nhất. Thảo nào Thiên phủ chủ ý đánh hắn.
– Bản Đế chính là dựa vào sư tôn ta đứng sau lưng, ngươi có thể làm khó dễ được ta.
Nghệ Phong cười ha ha, nhìn đám người Thiên phủ lóe lên vẻ khinh thường.
– Có bản lĩnh, ngươi cũng tìm một sư tôn làm chỗ dựa ah.
Câu nói vô sỉ này, thiếu chút nữa khiến mọi người cười thành tiếng. Có cách khinh bỉ người như vậy sao?
Sắc mặt võ giả dẫn đầu Thiên phủ một mảnh xám xịt, nhìn Nghệ Phong tức giận nói:
– Thực sự không biết sống chết!
Nói xong, liền chuẩn bị xuất thủ đối phó Nghệ Phong.
Nhưng vào lúc này, vị trưởng lão Tần gia trang đứng ra nói:
– Thiên Khuê, Thiên phủ ngươi kỹ không bằng người có thể trách ai. Bất quá không quá ngạc nhiên, dù sao đi nữa Thiên phủ ngươi thích nhất chuyện khi dễ tiểu bối.
– Tần Hoàng, lẽ nào người muốn nhúng tay vào chuyện này sao?
Thiên Khuê giận dữ hét lớn.
– Nhúng tay? Ha ha!
Tần Hoàng cười nói:
– Tần gia trang ta luôn luôn bất đồng với Thiên phủ ngươi, nếu như ngươi nguyện ý, lần này đánh một trận, thế nào? Chỉ cần Thiên phủ ngươi chống đỡ được là được.
Thiên Khuê nghe Tần Hoàng nói, sắc mặt đại biến xấu xí đến cực điểm. Tuy rằng cường giả lần này hắn dẫn đến nhiều hơn Tần gia trang rất nhiều, thế nhưng nếu như tranh đấu với Tần gia trang, cũng không chiếm được ưu thế quá lớn. Hơn nữa tại thời điểm mẫn cảm, hiệp ước bị xé bỏ, nói không chừng chuyện này có thể trở thành ngòi nổ khiến hai thế lực siêu cấp quyết chiến.
Tần Hoàng không để ý tới Thiên Khuê, quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong, chậm rãi hỏi:
– Thực sự không hiểu tại sao tiểu thư đối với ngươi như vậy?
Nghe câu này, Nghệ Phong mỉm cười nói:
– Tiền bối cũng không phải mọi chuyện đều biết, sao có thể cái gì cũng hiểu?
Tần Hoàng mỉm cười, lập tức quay về phía Nghệ Phong cười nói:
– Lần này đa tạ ngươi.
Nghệ Phong biết hắn nói, chính là chuyện tình huyết tinh nghìn năm, Nghệ Phong lắc đầu nói:
– Coi như là chút lễ vật tặng Tần gia trang.
Tần Hoàng nghe Nghệ Phong nói như vậy, không khỏi cười đắc ý. Đối với chuyện tình Nghệ Phong và Tần Y, hắn cũng lý giải được phần nào. Trước kia bởi vì chuyện này, toàn bộ Tần gia trang đã từng xôn xao.
Tần Hoàng thoáng liếc nhìn Thiên Khuê, lập tức nói:
– Lần này muốn cùng ta tới Tần gia trang hay không?
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, sau cùng lắc đầu. Lão đầu tử nói, nếu không lĩnh hội được ngũ hành không thể thấy được Tần Y, tới Tần gia trang cũng không có ý nghĩa gì.
– Đa tạ tiền bối. Sau khoảng thời gian nữa vãn bối thu xếp ổn thỏa sẽ tự mình đến kính thăm Tần gia trang, lần này thực sự không tiện.
Nghệ Phong quay về phía Tần Hoàng nói.
Tần Hoàng nghe được, Nghệ Phong nói như vậy, khẽ gật đầu. Hắn hiểu ý tứ Nghệ Phong, một nam nhân ngạo khí, chung quy không thể cứu nữ nhân của chính mình, lẽ nào lại trốn tại nhà nàng.
– Uhm!
Tần Hoàng gật đầu, lập tức nhìn Thiên Khuê nói:
– Thiên Khuê, lần này giải quyết thế nào?
Thiên Khuê thoáng liếc nhìn Nghệ Phong nói:
– Hừ, trừ phi hắn lấy huyết tinh nghìn năm ra, bằng không lần này lão phu tuyệt đối không để hắn rời khỏi đây.
– Khẩu khí rất lớn!
Nghệ Phong cười lạnh nói:
– Chỉ dựa vào các ngươi?
Thiên Khuê cười lạnh nói:
– Lão phu thu thập ngươi dễ như trở bàn tay.
Nghệ Phong cười lớn, ngón tay khẽ chuyển động, nghiền ngẫm nhìn Thiên Khuê nói:
– Ngươi tin ngươi có thể thu thập ta dễ dàng?
Thiên Khuê nhíu nhíu mày, nhìn Nghệ Phong, lập tức quay về phía đám người Thiên Lâm nháy mắt, khiến bọn họ hoàn toàn vây quanh Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy đối phương vây quanh, trong lòng vô cùng khinh thường. Trong tay hắn có hai viên tinh huyết Thánh Cấp. Những người này muốn diệt hắn, thực lực bọn họ còn chưa đủ. Khi Nghệ Phong định bụng sử dụng tiền bối Tà Tông kia, đám người Tần Hoàng liền tiến lên phía trước một bước, bảo vệ Nghệ Phong.
Đối với Tần gia trang mà nói, không cần nhắc tới mối quan hệ của Nghệ Phong và Tần gia trang. Chỉ cần Nghệ Phong trợ giúp vừa nãy, cũng khiến Tần Hoàng đứng lên trợ giúp Nghệ Phong.
– Tần Hoàng, ngươi thực sự muốn đối nghịch với chúng ta?
Thiên Khuê hừ lạnh, giọng nói mang theo vẻ phẫn nộ.
Tần Hoàng nhún nhún vai nói:
– Không phải luôn luôn đối nghịch sao?
Thiên Khuê hừ lạnh một tiếng, lập tức liếc mắt nhìn đám người Tần Hoàng, tiếp đến quay về đám thuộc hạ nói:
– Xuất thủ ngăn cản người Tần gia trang, phân một bộ phận bắt tiểu tử kia.
Tuy rằng Thiên Khuê phẫn nộ đối với Tần Hoàng, thế nhưng cũng biết không thể ngăn cản Tần Hoàng nhúng tay vào chuyện này. Chỉ có thể nghĩ cách ngăn cản Tần gia trang, sau đó đối phó với Nghệ Phong. May mắn chính là, trận doanh lần này bọn họ mạnh hơn Tần gia trang, tuy rằng không thể tiêu diệt Tần gia trang, thế nhưng ngăn cản bọn họ không phải vấn đề quá lớn.
Thiên Khuê nhìn Nghệ Phong, hắn vốn định đích thân xuất thủ. Thế nhưng biết, Tần Hoàng chắc chắn không thể để hắn đích thân xuất thủ đối phó với Nghệ Phong. Nghĩ vậy, Thiên Khuê quay về phía Thiên Lâm nói:
– Thiên Lâm, trước hết ngươi hãy bắt lấy tiểu tử kia.
Thiên Lâm khom người gật đầu, đối với Nghệ Phong hắn hận tới tận xương tủy. Tại khe sâu dưới đáy hồ hận không thể giết chém giết Nghệ Phong, bất quá tốc độ của đối phương thực sự quá nhanh. Hiện tại đã có cơ hội, hắn tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua.
Nghĩ vậy, Thiên Lâm liền xông về phía Nghệ Phong. Đấu khí kinh khủng hóa thành lốc xoáy cuốn sạch tất cả hướng về phía Nghệ Phong.