Phần 251: Yêu Ngọc biến hình
Trong nháy mắt thời gian một ngày một đêm trôi qua, không gian nguyên bản an tĩnh bạo phát từng đợt tiếng sấm. Nghệ Phong cũng bị đạo tiếng sấm này làm giật mình tỉnh giấc. Nghệ Phong tất nhiên nhìn về phía phát ra thanh âm.
Chỉ thấy thân Yêu Ngọc nguyên bản hơn mười trượng bắt đầu không ngừng lớn lên, năng lượng xung quanh nhanh chóng hướng về phía Yêu Ngọc. Từng đạo năng lượng dũng mãnh tiến vào cơ thể Yêu Ngọc, thân thể Yêu Ngọc càng bạo động gay gắt.
– Ầm… Ầm…
Tiếng nổ không ngừng rền vang, thân thể Yêu Ngọc cuối cùng biến thành to lớn mấy chục thước, thân thể khổng lồ lượn vòng quay trên hư không, che khuất tầm mắt của Nghệ Phong. Thân thể khổng lồ chậm rãi nén xuống.
Tốc độ Yêu Ngọc nén xuống cực nhanh, không đến nửa cảnh giờ đã bị Yêu Ngọc nén gần hai thước. Hơn nữa Yêu Ngọc vẫn không ngừng nén xuống.
Khi bộ dáng nén tới bốn, năm thước, thân ảnh Yêu Ngọc mới nén chậm lại.
Nhưng vào lúc này, trên đuôi Yêu Ngọc bạo phát đạo hỏa diễm vô cùng kinh khủng. Bấy giờ, Yêu Ngọc điên cuồng đốt cháy chính mình. Tại cổ hỏa diễm, một hình người chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn hai người này, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng:
– Cư nhiên Yêu Ngọc thực sự hóa thành hình người.
Nghệ Phong ngừng thở, siết chặt tay nhìn chăm chú vào Yêu Ngọc, Nghệ Phong cảm giác hắn khẩn trương dị thường.
– Ngao… Ngao…
Tiếng long rống chói tai liên tục vang lên, Nghệ Phong càng cảm giác chính mình toát mồ hôi. Ma thú hóa thành hình người thực sự chịu đựng thống khổ lớn như vậy.
Trong thời gian ngắn, đôi chân Yêu Ngọc xuất hiện hơn phân nửa. Lúc này, tiếng ai đó gọi Yêu Ngọc không ngừng vang lên. Dưới tiếng gọi này, đôi chân nguyên bản xuất hiện, cư nhiên lại lần nữa biến thành rồng thân rắn.
Nghệ Phong thấy tràng cảnh như vậy, nắm chặt tay, trong lòng không khỏi lo lắng. Biến hình đối với ma thú cự kỳ quan trọng, Yêu Ngọc muốn biến thành hình người e là phải đợi rất lâu. Mặc dù trong lòng Nghệ Phong sốt ruột, thế nhưng cũng không thể trợ giúp, ma thú biến hóa chỉ có thể dựa vào bản thân nó, không thể mượn lực lượng của bất cứ kẻ nào.
Khi hai chân Yêu Ngọc lại xuất hiện hơn phân nửa, tiếp tục biến thành long thân rắn, tốc độ nguyên bản thoái hóa thật nhanh rốt cục giảm xuống, lần này bắt đầu chậm rãi biến thành đùi người.
Biến biến hiện hiện, thân thể Yêu Ngọc hơn phân nửa hóa thành thân người, duy nhất chỉ còn đầu chưa thể chuyển hóa.
– Ngao…
Yêu Ngọc gầm lớn, đầu nguyên bản bị hỏa diễm điên cuồng đốt chạy, tiếng ai đó gọi Yêu Ngọc vang lên không ngớt. Thế nhưng rốt cục cái đầu kia bắt đầu chậm rãi chuyển biến.
– Ầm!
Một tiếng trầm muộn, toàn thân thể Yêu Ngọc hoàn toàn hóa thành hình người. Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc trước mắt, môi hồn răng trắng, da thịt khiến nữ nhân đều phải đố kỵ. Vóc dáng cao một thước năm, tư thái nhỏ bé giống như người mười hai mười ba tuổi.
– Yêu Ngọc bái kiến ca ca!
Yêu Ngọc tới trước mặt Nghệ Phong cung kính thi lễ, mở miệng hô.
– Tốt!
Nghệ Phong vui mừng khôn xiết. Nhìn Yêu Ngọc trước mắt, rất khó phát hiện điểm liên quan với ma thú.
Nhìn Yêu Ngọc trơn bóng nuột nà, Nghệ Phong cười lớn nói:
– Yêu Ngọc, mặc y phục vào.
Nghệ Phong đưa Yêu Ngọc một bộ quần áo, tuy rằng y phục của nó lớn một chút, dù sao cũng thật tốt.
Yêu Ngọc lắc đầu, lúc Nghệ Phong kinh ngạc, trên thân thể Yêu Ngọc rất nhanh hiện lên bộ y phục. Yêu Ngọc thấy thần sắc Nghệ Phong kinh ngạc, giải thích nói:
– Đây chính là da long của ta thoái hóa, chống đối công kích của Tôn Cấp dễ như trở bàn tay.
Nghệ Phong nghe Yêu Ngọc nói vậy, Nghệ Phong ngây người. Lập tức hỏi:
– Da long?
Dĩ nhiên Yêu Ngọc nói:
– Phân nửa huyết mạch của Yêu Hồn Long Xà chính là huyết mạch chân long.
– Trên đời này thực sự tồn tại chân long?
Nghệ Phong kinh ngạc hỏi.
Yêu Ngọc lắc đầu nói:
– Không biết, dù sao đi nữa ký ức truyền thừa của ta nói như vậy.
Nghe câu này, Nghệ Phong suýt không đứng vững té xuống đất. Điều này nói rõ tổ tông Yêu Ngọc dán vàng trên mặt chính mình.
– Ký ức truyền thừa? Ai truyền thừa ký ức?
Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc nói.
– Cha ta ah!
Yêu Ngọc ngạo khí nói, dường cha nó rất giỏi.
Nghệ Phong trắng mắt nhìn, biết hỏi Yêu Ngọc không nhận được điều gì, cũng không hỏi lại.
– Yêu Ngọc, hiện tại thực lực của ngươi rất mạnh?
Nghệ Phong nhớ tới Yêu Ngọc tuy vừa mới đạt tới bát giai, nhưng thực lực của nó không thể đối phó với bát giai bình thường.
– Chỉ dựa vào thực lực, ta không thể đánh lại Hỏa Long vừa nãy.
Yêu Ngọc suy nghĩ một chút nói.
Nghe câu này, Nghệ Phong suýt nữa đã giết chết Yêu Ngọc. Nó vừa mới đạt tới bát giai, cư nhiên vọng tưởng chính mình chiến đấu cùng Hỏa Long. Nó thực nghĩ chính mình là chân long.
– Ca ca, ta không thể nói chuyện với ca ca. Vừa nãy thôn phệ rất nhiều năng lượng của Hỏa Long chưa thể tiêu hóa, chơ ta tiêu hóa xong rồi nói.
Yêu Ngọc không đợi Nghệ Phong trả lời, thân ảnh lại đột nhiên biến đổi, hóa thành hình con rắn nhanh chóng bay vào lòng Nghệ Phong, chìm vào giấc ngủ say.
Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc lại lần nữa ngủ say thập phần bất đắc dĩ, không hề quản nó.
Nghệ Phong quên tính thời gian, thời gian giao hẹn với Băng Ngưng đã trôi qua. Hắn liền bước từng bước chuẩn bị tới nơi giao hẹn. Đã chiếm được Hải Lam Thánh quả, hẳn là có thể rời khỏi phiến không gian này.
Khi Nghệ Phong đi không quá xa, thân ảnh Băng Ngưng liền xuất hiện trong tầm mắt của Nghệ Phong. Nghệ Phong nhìn Băng Ngưng, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc:
– Tại sao nàng có thể tới nơi này? Nàng có thể đối phó với khôi lỗi thiết cương trên đường?
Băng Ngưng lắc đầu nói:
– Hiện tại bọn họ nghe lời ta!
Nghe câu này, Nghệ Phong nao nào. Lập tức kinh hỉ nói:
– Nàng đã nắm cấm địa này trong tay?
Băng Ngưng gật đầu nói:
– Đã hoàn thành, bất quá ngươi muốn đi ra ngoài còn phải làm một việc cuối cùng.
Nói xong, ánh mắt Băng Ngưng nhìn về phía tế đàn. Bất quá thấy tế đàn rỗng tuếch, nàng trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Ngươi đã thu nạp Hỏa Linh Châu?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
– Uh, vô tình thu lấy.
Nghe vậy, Băng Ngưng ngây dại tại chỗ, một lúc lâu hít sâu một hơi nói:
– Nếu như ngươi đã thu nạp, dị biến cấm địa kia cũng được giải trừ.
Trong ánh mắt Nghệ Phong toát lên vẻ nghi hoặc không giải thích được, Băng Ngưng liền giải thích nói:
– Trong cấm địa này ẩn chứa năng lượng thuộc tính băng. Hỏa Linh Châu lại hấp thu năng lượng thuộc thính hỏa. Băng hỏa tương khắc. Mà then chốt hạch tâm cấm địa vừa nắm trong tay, bởi vì Hỏa Linh Châu tự động đóng lại. Trước kia dưới thời lão tổ tông, một viên Hỏa Linh Châu không thể tạo sóng gió quá lớn. Vả lại lão tổ tông còn lưu lại một đạo thần niệm căn bản không làm được gì. Hỏa Linh Châu trải qua nhiều năm hấp thụ vô số năng lượng thuộc tính hỏa qua đây, cho nên dẫn đến dị biến. Hiện tại thu nạp, cho nên dị biến cũng tiêu thất.
Nghe câu này, Nghệ Phong hiểu lơ mơ. Bất quá, nghe được cấm địa dị biến được giải trừ, trong lòng hắn vô cùng vui vẻ.