Phần 240: Tới tay
Thực lực chân chính của cự xà, hiển nhiên cao hơn Nghệ Phong không ít, nếu như chân chính chiến đấu, thắng ít bại nhiều. Thế nhưng, hiện tại cự xà đã trúng độc, Nghệ Phong căn bản không chịu giao đấu trực diện với đối phương, dựa vào thân pháp Mị Ảnh, không ngừng vây công xung quanh, lấy nhiếp hồn thuật và vũ kỹ phối hợp, khiến cự xà chật vật không thôi.
Nghệ Phong công kích, căn bản cự xà này không dư thừa thời gian ép độc. Độc tố trong cơ thể bạo phát càng lúc càng nhanh, rất nhanh đôi mắt cự xà đầy tia máu. Thực lực nguyên bản vượt trên ngũ giai, rất nhanh suy nhược xuống ngũ giai, đồng thời liên tục suy nhược. Tới sau cùng, mỗi lần đuôi di chuyển, lực lượng chỉ còn tới tam giai mà thôi.
Tình hình này, khiến Nghệ Phong vui mừng khôn xiết. Liền dừng thi triển thân pháp Mị Ảnh, khi đó cách cự xà khoảng cách tương đối xa. Một ma thú tam giai, hắn không cần phải tránh né.
– Ngao…
Cự xà xông về phía Nghệ Phong, miệng xà há lớn dường như muốn nuốt chửng Nghệ Phong.
Nhìn cự xà này vẫn vọng tưởng nuốt chửng chính mình, khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên cười nhạt. Thi triển Sí Diễm Trảm, hung hăng bổ tới đối phương.
Đợt công kích này, khiến trên thân thể cự xà bắn ra một vòi máu tanh. Nghệ Phong nhìn vết tích trên người cự xà, không khỏi líu lưỡi, thầm nghĩ da cự xà này thật rắn, Sí Diễm Trảm cường hãn như vậy. Chém vào thân thể nó vết chỉ có thể tạo thành vết máu dài nửa thước.
– Bản Đế không tin, không thể chặt đứt ngươi.
Nghệ Phong cũng phát cáu, kiếm nối kiếm không ngừng chém xuống.
Cự xà không lồ, phản ứng kém xa nhân loại. Thân thể không lồ trở thành mục tiêu rất tốt Nghệ Phong công kích, trong thời gian ngắn, bị Nghệ Phong liên tục chém hơn mười kiếm.
Hơn mười kiếm này, cũng vẽ lên thân thể cự xà hơn mười vết rách. Điều này khiến Nghệ Phong tức giận mắng, nếu như Quân Cấp bình thường gặp cự xà này, cho dù nó đứng yên để hắn chém giết, nhất định không thể giết chết nó.
– Tinh Bao Thương Khung, Sí Diễm Trảm…
Nghệ Phong không ngừng thi triển kỹ năng cao cấp, hung hăng bổ tới thân thể cự xà. Cự xà đứt đuôi, hiện tại không thể tấn công Nghệ Phong.
– Ngao…
Liên tục chém xuống, cự xà không ngừng rống lớn. Độc tố trong cơ thể bạo phát, khiến hai mắt nó nheo lại, toàn bộ thân thể hoàn toàn vô lực.
Cự xà nhìn Nghệ Phong vẫn không ngừng thi triển kỹ năng cao cấp đánh vào thân thể chính mình, trong lòng vô cùng lo lắng. Thật không ngờ độc tố của đối phương cường hãn như vậy, nó cũng không ngờ độc tố phát tác nhanh như vậy, nguyên bản nghĩ tốc chiến tốc thắng giải quyết đối phương. Hiện tại vết thương trên thân thể nó không ngừng tăng lên, nếu như không loại bỏ độc tố, e là sẽ bị đối phương chém chết.
Nghĩ vậy, cự xà đông đưa phần đuôi lớn, muốn chìm xuống đáy hồ.
Thế nhưng, Nghệ Phong tiêu hao nhiều tinh lực như vậy, làm sao có thể để nó dễ dàng trốn thoát.
– Lưu lại ma tinh của ngươi!
Nghệ Phong rống giận, thục dục lực lượng trong cơ thể tới tột cùng, Tà Đế lực bạo phát, cùng với năng lượng Phệ Châu hội tụ tại Long Kiếm.
– Đứt!
Nghệ Phong hô lớn, một kiếm giống như trảm thiên, hung hăng bổ về phía đầu xà.
Kiếm này, khiến cự xà khinh hoàng, phần đuôi trên quét về phía Nghệ Phong, muốn ngăn cản kiếm này.
– Đi chết đi…
Nghệ Phong nổi giận gầm lớn, kiếm trực tiếp chém xuống đuôi trên của cự xà, một kiếm của Nghệ Phong ẩn chứa mười hai phần lực đạo, giống như đao chém đậu hũ, thẳng tắp chặt đứt phần đuôi trên của cự xà. Một đạo máu thịt bắn tung tóe, nhiễm đỏ khoảng lớn trên mặt hồ.
– Ngao…
Cự xà đau đớn, không ngừng gầm rú.
– Sí Diễm Trảm…
Nghệ Phong lại gầm lớn, lại tiếp tục bổ thẳng xuống đầu xà. Lần công kích này, ma tinh trong đầu xà cũng bị Nghệ Phong lấy ra. Cùng lúc đó, hồn thể cự xà tiêu bắn về phía xa xa, Nghệ Phong chưa kịp xuất thủ Yêu Hồn Long Xà đã nhanh chóng bay tới thôn phệ. Sau khi ăn no lại ngoan ngoãn ngủ say trong lòng Nghệ Phong.
Nghệ Phong vuốt vuốt khối ma tinh mang theo năng lượng kinh khủng này, trong lòng vô cùng hưng phấn. Nếu như cầm viên ma tinh này tới bên ngoài, đổi lấy một tòa thành trì cũng không đổi.
Bất quá, nhìn thi thể cự xà này chìm vào đáy hồ, trong lòng Nghệ Phong không khỏi sợ hãi than. Ma thú vốn có ưu thế tiên thiên, thực sự có thể nói chính là nghịch thiên, không phải nhân loại có thể tưởng tượng.
Nghệ Phong nhớ tới biến dị của Lăng Thần Quyết khi đạt tới Quân Cấp, nói vậy Lăng Thần Quyết tu luyện lực lượng, chung quy một ngày nào đó sẽ vượt qua ma thú. Ít nhất, Nghệ Phong cảm thấy, mỗi khi Lăng Thần Quyết hấp thụ năng lượng, phần lớn đều giúp hắn rèn luyện. Khi hắn đạt tới nhị giai, lực lượng mạnh hơn so với khi vừa đi vào Quân Cấp rất nhiều.
Nghệ Phong cất ma tinh vào linh giới, Băng Ngưng vẫn ẩn nấp phía xa xa lắc mình tới bên cạnh Nghệ Phong. Nhìn mảnh máu tươi trên mặt hồ, nàng không kiềm chế được tán thán nói:
– E là Quân Cấp ngũ giai cũng không thể giết chết ma thú này.
Nghệ Phong khẽ cười cười, lần này không phải vì đối phương tham lam nuốt chửng đan dược thất giai, để hắn chiếm tiện nghi. Tưởng rằng hắn không thể thu thập nó. Thế nhưng, ma thú cũng chỉ là ma thú, không thể thông minh và gian trá bằng nhân loại.
– Đi thôi! Đi lấy Hải Lam Thánh quả!
Nghệ Phong quay về phía Băng Ngưng nói.
Đại chiến lần này, cho dù vận dụng Lăng Thân Quyết khôi phục thực lực, cũng cảm thấy mệt mỏi. Nhìn Hải Lam Thánh Quả trước mắt, Nghệ Phong lắc mình bay nhanh về phía Hải Lam Thánh quả. Chém giết ma thú này hao tổn rất nhiều thời gian, nếu như không lấy nhanh e gặp phải phiền toái.
– Uhm!
Băng Ngưng gật đầu, lấy hộp ngọc từ linh giới, quay về phía Nghệ Phong nói:
– Dùng hộp ngọc này đựng.
Nghệ Phong gật đầu, cẩn thận hái Hải Lam Thánh quả. Cách thức hái Hải Lam Thánh quả có chút đặc thù, nhất cử nhất động Nghệ Phong đều dè chừng. Việc này liên quan tới sinh mệnh của Điệp Vận Du, không cho phép hắn phạm sai lầm.
Sau khi Nghệ Phong hái Hải Lam Thánh quả cất vào hộp ngọc, thu về linh giới, Nghệ Phong mới thở dài. Tiêu tốn nhiều tinh lực như vậy, rốt cục đã đạt được.
Băng Ngưng thấy bộ dáng Nghệ Phong thu hồi một Hải Lam Thánh Quả vào hộp ngọc, đồng thời cảm thán Nghệ Phong cẩn thận. Lại lần nữa lấy ra hộp ngọc:
– Ở đây còn bốn quả Hải Lam Thánh quả, loại thánh vật này rất có tác dụng. Ngươi mau hái nhanh một chút.
Nghệ Phong quay về phía Băng Ngưng gật đầu, lại tiếp tục hái những quả Hải Lam Thánh quả này.
Nghệ Phong vẫn như trước cẩn thận hái, khi hái đến quả thứ ba, Nghệ Phong khẽ chau mày, quay về phía Băng Ngưng trầm giọng nói:
– Có người tới.
Những lời này khiến Băng Ngưng cả kinh, lập tức quay về phía Nghệ Phong:
– Lưu lại cho đối phương một quả.
Ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị nói gì đó, Nghệ Phong lại nhíu mày nói:
– Bọn họ đứng xung quanh. Muốn chạy, e là sẽ bị đối phương ngăn lại.