Phần 24: Giải quyết thất giai
Hồn Hóa Chiến Thần là vũ kỹ Nhật Giai, từ trước tới nay Nghệ Phong vẫn chưa từng dùng. Bình thường bởi vì đẳng cấp nhiếp hồn thuật không cao, hiệu quả vận dụng so ra kém đấu khí. Thế nhưng, Nghệ Phong vẫn không quên luyện tập chiêu nhiếp hồn thuật này. Nên lúc này Nghệ Phong thi triển ra cực kỳ thành thạo.
Linh khí bốn phía dưới hồn lực khống chế, trong nháy mắt bị tập trung. Trong phạm vi trên trăm mét, giờ khắc này cư nhiên hình thành chân không. Tập trung linh khí tới tình trạng này, có thể nói vô cùng kinh khủng.
Linh khí tập trung, hội tụ thành một hình người, hình người do năng lượng tinh khiết cấu thành đánh quyền thẳng tới ngũ giai kia. Dưới một quyền, toàn bộ năng lượng hình người dung nhập đến thân quyền. Sau đó thân quyền kia tăng vọt vài lần. Không gian ở dưới một quyền này đều bị sụp đổ gấp khúc, cuồng phong mang theo tất cả về phía chân trời.
Lưu Tinh ở một bên thấy một màn như vậy, sớm đã kinh hãi trừng to mắt, nhìn năng lượng một quyền giống như Chiến Thần kia, trong lòng thấy lạnh cả người.
Ầm…
Một quyền này và Tôn cấp ngũ giai kia đối chọi cùng một chỗ, hai người vừa đối chọi, kình khí bắn ra liên tục, lấy một tốc độ cực nhanh lan tràn, bùn đất bị kình khí xới lên bay tung tóe, che thiên cái nhật.
– A…
Ở trong một tiếng hét thảm, Tôn cấp ngũ giai kia bay ngược ra ngoài, ôm đầu kêu một tiếng, sắc mặt nhăn nhó đến mức tận cùng.
Nghệ Phong đỡ một kiếm của Tôn cấp thất giai, thân ảnh bay nhanh về phía sau, dưới chân không ngừng khởi động để giảm bớt lực đạo, dưới mỗi một bước của Nghệ Phong, hư không cũng vỡ vụn.
– Nhiếp hồn sư thất tinh?
Hiển nhiên người mặc hắc bào cũng thấy một màn như vậy, nhìn Nghệ Phong trên hư không, ánh mắt mạnh mẽ ngưng tụ, sắc mặt nhìn Nghệ Phong có chút xấu xí.
Một nhiếp hồn sư có thể một chiêu đánh bay ngũ giai, thấp nhất cũng đạt được tiêu chuẩn thất tinh trung giai. Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, nhiếp hồn thuật của Nghệ Phong cao đến nông nỗi như vậy. Thấy Nghệ Phong bình tĩnh như thường, tâm tư hai người bắt đầu trầm xuống, lấy thực lực của hắn, hơn nữa còn có nhiếp hồn thuật, muốn thu thập Nghệ Phong sợ là rất khó.
– Thật không ngờ, Tà Đế đương đại còn là một nhiếp hồn sư.
Người mặc hắc bào hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong trầm thấp nói.
– Ngươi không ngờ còn nhiều lắm. Chờ ta giải quyết bọn họ xong, tự nhiên sẽ chậm rãi thu thập các ngươi.
Nghệ Phong hừ một tiếng, ánh mắt chuyển tới ngũ giai vừa mới bị Hồn Hóa Chiến Thần bức lui.
Phải thừa nhận, nhiếp hồn thuật xác thực quỷ dị, không chỉ là lực lượng cường đại như vậy. Càng cường hãn chính là công kích ẩn chứa hồn lực. Bằng không, lấy tiêu chuẩn trung cấp của Nghệ Phong, lực lượng vẫn thua ngũ giai một bậc. Thế nhưng phối hợp công kích hồn lực lại có thể cho hắn ăn thiệt thòi.
Lấy sự cường hãn của Hồn Hóa Chiến Thần, nghĩ đến hồn thể của hắn đã bị thương tổn cực đại. Coi như là Y Sư cao giai, muốn chữa trị giúp hắn cũng có độ khó nhất định.
Thấy ánh mắt Nghệ Phong tập trung trên hai người bọn họ, trong lòng thất giai và ngũ giai kia thấy lạnh cả người. Một nhiếp hồn sư thất tinh trung cấp và võ giả ngũ giai phối hợp, ở trên nhân số, bọn họ đã không có ưu thế rồi, đặc biệt thời điểm hai người này đều tập trung lên một người, bọn họ càng không có ưu thế.
– Kháo, lúc nào nhiếp hồn thuật dễ tu luyện như vậy rồi?
Những trong lòng người này tức giận mắng, rất khó lý giải vì sao nhiếp hồn thuật và đấu khí của Nghệ Phong đều có thể tu luyện đến cấp độ như vậy.
Thế nhưng, Nghệ Phong cũng không có thời gian giải thích cho bọn hắn, thân ảnh lóe lên, đâm tới thất giai trong đó. Nghệ Phong vận dụng nhiếp hồn thuật, tự nhiên sẽ không lưu thủ.
Nghệ Phong công kích sắc bén như vậy, khiến thất giai kia không dám có bảo lưu, đấu khí trong cơ thể tăng vọt. Rốt cục cũng vận dụng Vũ kỹ cao giai, dòng xoáy năng lượng giống như trăng tròn, thẳng tắp chém về Nghệ Phong, nơi trăng tròn đi qua, bốn phía phảng phất đều an tĩnh, nguyên bản tiếng gió gào thét cư nhiên cũng đình chỉ.
Một kích hung tàn này khiến ánh mắt Nghệ Phong ngưng trọng, mạnh mẽ thi triển thân pháp, lưu lại một đạo tàn ảnh trên hư không. Mà trăng tròn này hiển nhiên không muốn buông tha Nghệ Phong, một đường truy đuổi pháp thân của Nghệ Phong, tất cả tàn ảnh ở dưới công kích của trăng tròn, đều bị tiêu diệt nát bấy.
Mặc dù thân pháp Mị Ảnh rất nhanh, thế nhưng ở dưới trăng tròn truy kích cũng làm trong lòng Nghệ Phong tức giận, nguyên bản đang chạy trốn liền đình chỉ, Tà Đế lực trong cơ thể bạo phát ra, quang mang của Long kiếm đại trướng, khí thế bạo phát làm kình khí bốn phía tập trung, lập tức ngưng tụ toàn bộ trên Long kiếm, sau đó quét ngang tới trăng tròn.
– Tinh Bạo Thiên Hạ!
Dưới công kích của Nghệ Phong, giống như bạo tạc, hư không vang lên tiếng sấm sét, kình khí mạnh mẽ bắn khắp bầu trời, tiếng xé gió không dứt bên tai, thân ảnh Nghệ Phong dưới cổ lực lượng này, mạnh mẽ lui ra ngoài.
Dưới chân không ngừng chuyển động, mỗi lần lui một bước, lực lượng thoát ra khiến hư không vặn vẹo không ngừng.
Nghệ Phong rút lui mấy chục thước, nhận thấy cánh tay bị chấn có chút đau đớn. Nhìn thất giai kia cũng có chút thận trọng, ở trên lực lượng, Tôn Cấp thất giai rất có ưu thế. Hắn thi triển vũ kỹ cao giai, cư nhiên bình thủ với hắn vận dụng linh khí thi triển Tinh Bạo Thiên Hạ.
Mà Tôn Cấp đối diện, lúc này cực kỳ khó coi nhìn Nghệ Phong. Nguyệt Luân vừa rồi là tuyệt kỹ thành danh của hắn. Thế nhưng, thật không ngờ cao giai bực này lại không làm gì được Nghệ Phong như trước, điều này khiến hắn có cảm giác thất bại.
Hai người mặc hắc bào đều để tâm thần trên người Nghệ Phong, thấy đối phương không làm gì được Nghệ Phong, cũng âm thầm có chút gấp gáp. Tốc độ công kích Trữ Huyên càng lúc càng nhanh.
Nghệ Phong nhìn thấy một màn này, hừ một tiếng, vung Long kiếm lên, lần thứ hai đâm tới thất giai.
Thất giai kia hoảng hốt, cùng ngũ giai liên thủ đâm qua Nghệ Phong.
– Thức thứ tư!
Lúc này Nghệ Phong không bảo lưu, vừa ra tay là thi triển chiêu thức thích hợp ngăn trở bị quần công nhất. Lúc này thực lực Nghệ Phong đạt được ngũ giai, thi triển thức thứ tư không cật lực như trước đây.
Chỉ là, thất giai và ngũ giai này thấy lòng lạnh ngắt, công kích vô cùng sắc bén, nhiều lần chỉ tới vị trí yếu hại của bọn họ. Kiếm thế sắc bén bực này, trước đây bọn họ chưa từng gặp.
Nghệ Phong công kích sắc bén như vậy, hai người tập trung toàn bộ tinh thần, không dám có chút lơ là. Đều tự để tâm thần mình đến trạng thái đỉnh phong.
– Thuấn di…
Nghệ Phong thấy đối phương cư nhiên đỡ nhiều công kích sắc bén của hắn như vậy, rốt cục cũng có chút không nhịn được, không ngừng thi triển Thuấn di, cùng lúc đó, từng đạo nhiếp hồn thuật cũng oanh tới bọn họ.
Nguyên bản bọn họ cũng chỉ có thể ngăn cản thức thứ tư của Nghệ Phong, lúc này Nghệ Phong không ngừng thi triển Thuấn di, hơn nữa còn có công kích nhiếp hồn thuật. Hai người dần dần có chút ăn không tiêu, ngũ giai kia trong lúc bất cẩn, bị Nghệ Phong đâm một kiếm vào vai.
Điều này khiến Nghệ Phong không ngừng cố gắng, một kiếm giải quyết hắn, thất giai thi triển Nguyệt Luân lần thứ hai, quét ngang qua Nghệ Phong, khiến Nghệ Phong phải xoay tay lại ngăn trở.