Phần 221: An bài sau đó
Cùng Nghệ Phong bất đồng chính là Liễu Nhiên nhìn lão giả có chút áy náy nói.
– Thực xin lỗi!
Lão giả lắc lắc đầu nói…
Lão giả lắc lắc đầu nói.
– Thế cân bằng này đã giữ vững lâu rồi, cuối cùng cũng sẽ có một ngày bị phá bỏ. Chỉ có điều, mọi chuyện không được như là mong muốn… Khục…
Lão giả thở dài một hơi, Nghệ Phong nghe được từ trong đó bất đắc dĩ, hiển nhiên đối với Liễu Nhiên không ôm quá nhiều hy vọng.
Liễu Nhiên kiên định nhìn lão giả nói.
– Cho dù phải chết, ta cũng sẽ giữ vững lời hứa của mình.
Nghệ Phong minh bạch trong chuyện này khẳng định còn rất nhiều bí mật. Chỉ có điều, nghe được lão đầu tử đã bước vào Thánh cấp cũng phải biểu lộ như vậy, Nghệ Phong đã biết rõ độ khó của nó lớn đến bao nhiêu. Lão giả dời mắt nhìn về phía Nghệ Phong nói.
– Ngươi tu luyện lăng thần quyết, tại tà tông có địa vị phi phàm. Bất quá, hiện tại thực lực của ngươi quá yếu. Nhân vật cấp bậc ngang hàng với sư tôn người tự nhiên khinh thường việc so đo với ngươi. Nhưng mà, đám hạ nhân chưa chắc đã buông tha cho ngươi. Liễu Nhiên có thể giúp ngươi một lần, có thể giúp ngươi hai lần, nhưng không thể giúp ngươi đến lần thứ ba.
Nói đến đây, lão giả dừng một chút sau đó tiếp tục.
– Tất cả vẫn phải dựa vào thực lực nói chuyện. Sư tôn ngươi bước vào Thánh cấp, có thể không chút để ý nào xé nát hiệp nghị. Đó chính là cường giả vi tôn, với căn cơ thiên phú của ngươi, phát triển thực lực cũng không chậm. Chỉ có điều ngươi vừa gây ra hành động kinh thiên như vậy, tốc độ phát triển như vậy vẫn không đủ.
– Vãn bối hiểu rõ!
Nghệ Phong gật đầu, hắn đương nhiên biết rõ bản thân sẽ trở thành mục tiêu của rất nhiều người. Có lão đầu tử uy hiếp, tuy rằng bọn hắn sẽ khiêm tốn một chút. Nhưng chỉ cần bắt được cơ hội, tìm được lý do, bọn hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho bản thân mình. Thánh tông ngươi có thể vì một tên quân gia phạm sai lầm mà diệt Mặc gia, như vậy, bọn hắn tự nhiên có thể vì Nghệ Phong phạm sai lầm mà trả thù. Tuy rằng bọn hắn không dám đổ lên trên đầu lão đầu tử, nhưng chém giết Nghệ Phong vẫn làm chuyện có thể.
– Cho nên ngươi cần phải hiểu rõ, tuy rằng Liễu Nhiên xuất thế sẽ khiến cho một vài người bị uy hiếp cực lớn. Nhưng cũng khiến cho càng nhiều người muốn chém giết ngươi. Hiện tại, ngươi phải cẩn thận, tiến hành từng bước một, hiểu chưa?
Lão giả nhắc nhở.
– Mà thực lực không thể nghi ngờ là tiền vốn lớn nhất. Chỉ cần ngươi có thể bước vào cánh cửa kia. Lúc đó tất cả mọi người trong thiện hạ chỉ có thể ngưỡng vọng ngươi.
– Vãn bối minh bạch!
– Ừ! Lăng Thần Quyết tụ tập nghìn vạn công pháp vào trong một thể, cho nên đấu khí tu luyện ra cũng không có phân thuộc tính. Xem tình huống của ngươi, tựa hồ đã lĩnh ngộ ba loại thuộc tính, thủy thuộc tính ngươi đã mơ hồ nắm được, mà mộc thuộc tính ngươi phải nhanh một chút lĩnh hội. Ngũ hành đủ cả sẽ mang đến lợi ích rất lớn cho ngươi. Ngươi cũng nên nghiên cứu thoáng qua ngũ hành, đối với người khác mà nói nó là gân gà, nhưng đối với ngươi nó còn tốt hơn cả công pháp Thiên giai.
Lời này khiến cho Nghệ Phong một lần nữa coi trọng thêm ngũ hành. Không chỉ Triệu lão, ngay cả vị tiền bối Tà tông trước mặt cũng nói y hệt như thế. Đối với ngũ hành, Nghệ Phong đã từng nghiên cứu thoáng qua một chút, bất qua sau khi cảnh giới của hắn càng cao, càng nghiên cứu ngược lại càng cảm thấy mê hoặc.
– Tốt rồi, hy vọng lần sau gặp lại, ngươi có thể khiến cho ta nhìn thẳng vào.
Lời này khiến cho Nghệ Phong cười khổ. Muốn cho một Thánh cấp trực tiếp nhìn thẳng, quả thực áp lực tương đối lớn…
– Liễu Nhiên, sau khi xử lý xong xuôi mọi chuyện. Lập tức quay về Thánh thành một chuyến. Tuy rằng ngươi không muốn lưu lại Thánh thành, nhưng sự việc kia ngươi mới chỉ hoàn thành được một nửa. Ngươi bắt buộc phải hoàn thành nó.
Lão giả nói.
– Vãn bối hiểu rõ.
Đối với việc có lợi cho bản thân, Liễu Nhiên đương nhiên sẽ không cự tuyệt. Nếu lần này không phải vì Nghệ Phong cùng Liễu Mộng Nhiên gặp chuyện, hắn tuyệt đối không đi ra. Sau khi Liễu Nhiên gật đầu, lão giả liền biến mất.
Liễu Nhiên nhìn thoáng qua địa phương lão giả vừa đứng, sau đó quay đầu nhìn Nghệ Phong nói.
– Đi thôi! Quay về Tội Ác Chi Thành!
Nói xong, Liễu Nhiên liền đặt tay lên vai Nghệ Phong, giẫm chân một cái, thân ảnh hai người lập tức biến mất. Trong khoảng thời gian rất ngắn, Nghệ Phong đã trở về đến Tội Ác Chi Thành. Tam trưởng lão nhìn thoáng qua hai người Nghệ Phong cùng Liễu Nhiên, trong lòng thở dài một hơi.
– Nàng thế nào rồi?
Tam trưởng lão lắc lắc đầu nói.
– Trừ phi tìm được hai loại dược liệu kia, bằng không…
Lời này khiến cho sắc mặt Nghệ Phong có chút ảm đạm. Tuy rằng giết nhiều người, nhưng nếu như Điệp Vận Du vì vậy mà vẫn lạc, thì giết nhiều người hơn nữa cũng có lợi ích gì.
– Lão đầu tử, ngươi có biện pháp gì không?
Nghệ Phong mang theo hy vọng nhìn về phía lão đầu tử, Thánh cấp siêu phàm nhập thánh, tự nhiên phải có năng lực siêu phàm. Liễu Nhiên lắc lắc đầu nói.
– Thương thế của nàng quá nặng, ta chỉ có thể kéo dài tính mạng của nàng, nhưng không có cách nào chữa khỏi. Trên phương diện y thuật, không có bao nhiêu người vượt qua được lão gia hỏa này.
Nghe được lão đầu tử nói thế, Nghệ Phong hít sâu một hơi, chậm rãi nói.
– Nàng còn có thể kiên trì được bao lâu?
Tam trưởng lão nói.
– Ta có thể bảo chứng trong vòng hai tháng nàng tuyệt đối không xảy ra chuyện gì. Trong vòng ba tháng khả năng duy trì tính mạng chỉ còn lại năm thành, sau ba tháng thì…
Đúng lúc này, lão đầu tử đột nhiên mở miệng nói.
– Ta có thể tranh thủ giúp nàng một tháng.
Nghe được lão đầu tử nói vậy, Nghệ Phong cảm thấy vô cùng gấp gáp. Thời gian hắn có bất quá chỉ là ba tháng, mà hai loại dược vật kia lại là dược vật từ thời viễn cổ, bây giờ còn tồn tại hay không đã là vấn đề, huống chi dược vật bực này, cho dù còn tồn tại muốn tìm ra cũng rất khó.
– Lão đầu tử, ngươi từng nghe qua Hải Lam Thánh Quả cùng Ngũ Hành Linh Sâm hay chưa?
Nghệ Phong hỏi. Liễu Nhiên lắc lắc đầu nói.
– Nếu nghe nói qua, ta đã giúp ngươi đoạt tới rồi!
Tam trưởng lão đứng ở một bên mở miệng nói.
– Ta từng nghe nói qua Hải Lam Thánh Quả, tựa hồ tại Đông Hải từng xuất hiện bóng dáng của nó. Chỉ có điều, cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi, cũng không thể xác định.
– Nếu như vậy đi Đông Hải một chuyến.
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi trực tiếp nói, còn nước còn tát, bất kể như thế nào đi nữa hắn cũng phải đi thử thời vận. Nghệ Phong không có khả năng đứng nhìn Điệp Vận Du gặp chuyện không may. Liễu Nhiên nghe thấy Nghệ Phong nói như vậy, gật gật đầu nói.
– Lần này ta cũng không thể đi cùng ngươi. Thương thế của nàng còn cần ta ở lại đây duy trì, tranh thủ cho ngươi thời gian. Ngươi thu lấy giọt máu này, có thể thông qua nó báo tin cho ta. Bất quá ngươi chỉ có thể sử dụng một lần.
Nói xong, Liễu Nhiên bức ra một giọt máu, dung nhập vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhẹ gật đầu, hắn biết rõ ý tứ của Liễu Nhiên, chính là nếu thực sự tìm được loại dược liệu này, nếu như không chiêm được có thể mời hắn ra tay.
– Vậy ngươi đi đi! Thừa dịp trong khoảng thời gian này ta sẽ kiến tạo một tòa truyền tống trận ở nơi này!
Nghệ Phong nghe được lời này lập tức vô cùng mừng rỡ, nếu như có thể xây dựng tại nơi này một tòa truyền tống trận… Nghệ Phong sẽ không cần phải lo lắng việc lần này tái hiện. Với thực lực Thánh cấp, chỉ cần có được phương pháp xây dựng, lão đầu tử muốn kiến tạo nên một tòa truyền tống trận cũng không phải là điều gì quá khó. Về phần phương pháp, có thể tìm bên trong Thánh thành. Với địa vị bây giờ của lão đầu tử, muốn lấy được phương pháp kiến tạo một tòa truyền tống trận quả thực là điều vô cùng dễ dàng.
– Được rồi! Ngươi chờ một chút, lần này đạt được không ít hồn thể Quân cấp. Vừa vặn có thể giúp khôi lỗi kia của ngươi luyện chế một phen.
Liễu Nhiên nhìn Nghệ Phong nói, Nghệ Phong khẽ nhíu mày, hiện tại thứ mà Nghệ Phong thiếu khuyết nhất chính là thời gian.