Phần 211: Chó gà không tha
Nhìn thấy màu máu đỏ tươi đến giật mình, ngay cả những võ giả thực lực mạnh mẽ có đảm lượng đến xem cũng biến sắc. Loại hương vị máu tanh này khiến bọn họ không dám lưu lại nơi này, lập tức xoay người rời đi. Những người này hiểu rất rõ, Nghệ Phong đang giết gà dọa khỉ, để cho toàn bộ những thế lực lớn xem. Mặc dù đã lường trước, nhưng bọn hắn vẫn phải giật mình, thủ đoạn tàn nhẫn vô nhân đạo này khiến bọn hắn rùng mình.
Cho nên mặc dù bọn hắn muốn loại trừ lực uy hiếp từ hành động lần này của Nghệ Phong. Nhưng không thu được chút hiệu quả nào, vừa nghĩ tới cảnh tượng máu nhuộm đại địa kia, đáy lòng bọn hắn đã run lên vì sợ hãi. Những võ giả thực lực mạnh mẽ này không có người nào dám bước chân vào khu vực ba trăm dặm xung quanh tổng bộ Mặc gia. Trong mắt bọn họ, nơi đó chính là địa ngục, mùi máu tanh nồng nặc khiến bọn hắn ngay cả dũng khí tiến lên dò xét kết cục của Mặc gia cũng không có.
Nhưng mà giờ phút này, tại bốn phía thành trì của Mặc gia, vô số đầu người được chất đống lên thành tháp, vô số đầu người lay động trong hư không khiến cảnh tượng càng thêm khủng bố. Yêu Hậu nhìn thoáng qua tòa tháp đầu người, lại nhìn Nghệ Phong mặt không đổi sắc, đáy lòng nàng có chút bội phục người nam nhân này. Giết nhiều người như vậy, ngay cả sắc mặt cũng không đổi, cũng không uổng phí danh xưng ma đầu của hắn.
– Phong thiếu! Mọi việc ngươi phân phó đã làm xong.
Thiên Nghịch nhìn Nghệ Phong, sắc mặt hắn hơi có chút trắng xám. Làm xong mọi việc, hắn cũng cảm giác được một loại âm trầm, nó khiến hắn cảm thấy áp lực cực lớn. Nghệ Phong gật đầu.
– Phân phó cho đệ tử tu luyện thuộc tính hỏa, dùng lửa đốt. Ta muốn bọn chúng thi cốt vô tồn.
Thiên Nghịch gật đầu, từ lúc Nghệ Phong sai hắn xếp tháp đầu người, hắn đã mơ hồ minh bạch Nghệ Phong muốn làm điều gì.
– Lần này Thánh tông đến bao nhiêu võ giả cao giai?
Nghệ Phong hỏi Thiên Nghịch. Thiên Nghịch đáp.
– Nhiều vô số kể. Cho dù Mặc gia rất mạnh, nhưng chắc chắn bị diệt rồi.
Hiện tại không chỉ xuất hiện những lão quái vật của Thánh Âm Tông của Sát Lâu. Những tông môn còn lại cũng xuất hiện không ít. Thiên Nghịch hắn tự nhận không phải là đối thủ của bất kỳ người nào trong số những người này này. Giờ phút này, hắn mới hiểu được thế giới rộng lớn ẩn giấu bao nhiêu cường giả.
– Ừ, để cho bọn họ trông chừng những tháp đầu người này. Nếu có ai dám giúp đỡ, chém đầu hắn luôn.
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch nói. Thiên Nghịch gật gật đầu.
– Ta hiểu rồi!
– Thiêu đốt xong đầu người, ngay cả linh hồn của đệ tử Mặc gia cũng đốt luôn.
Trong mắt Nghệ Phong tràn ngập khát máu. Trước cửa Mặc gia, thiêu đốt đệ tử bọn chúng, Nghệ Phong cũng không tin bọn chúng có thể nhẫn nhịn được. Chỉ cần bọn chúng xuất hiện, nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ. Tuy rằng Nghệ Phong có thể dẫn người giết vào đồ diệt Mặc gia. Nhưng để bọn chúng chết mau lẹ như vậy há có thể khiến hắn hả giận.
– Thánh Chủ Lệnh đâu?
Nghệ Phong hỏi Thiên Nghịch. Thiên Nghịch vội vàng lấy ra Thánh Chủ Lệnh đưa cho Nghệ Phong, Nghệ Phong nhìn qua Thánh Chủ Lệnh, nhẹ nhàng hướng lên hư không hô.
– Những vị tiền bối có tu vi trên Quân cấp ngũ giai, theo ta tiến vào trong Mặc thành.
Nghệ Phong vừa dứt lời, bên người lập tức xuất hiện hơn mười võ giả Quân cấp ngũ giai.
Yêu Hậu thấy một màn như vậy, trong lòng cũng cực kỳ rung động. Lời nói của Nghệ Phong cũng không truyền đi quá xa đã xuất động được hơn mười võ giả Quân cấp, như vậy lần này Thánh tông xuất động bao nhiêu lão quái vật? Yêu Hậu không có cách nào tưởng tượng ra. Bất quá, trong lúc nàng chuẩn bị cùng Nghệ Phong tiến vào Mặc Thành. Phía trước xuất hiện hai đạo thân ảnh, trong mắt Yêu Hậu tràn ngập thần sắc không thể tin tưởng nổi. Hai đạo thân ảnh trước mặt mại là đại trưởng lão cùng ngũ trưởng lão, không ngờ Thánh địa xuất động hai vị trưởng lão xuống núi.
Nghệ Phong nhìn hai vị trưởng lão, âm thầm cười lạnh, đáy lòng cũng minh bạch thế lực siêu cấp đại biểu cho điều gì, ngay cả hai vị trưởng lão cũng phải rời núi. Những lão gia hỏa kia đứng ở phía sau lưng Nghệ Phong nhìn thấy hai vị trưởng lão cũng tranh thủ thi lễ nói.
– Thánh lão.
Nghệ Phong thực không ngờ, hai vị trưởng lão còn có danh xưng Thánh lão. Bất quá, Nghệ Phong cũng minh bạch, với thực lực của hai vị trưởng lão hoàn toàn có thể đạt được xưng hô Thánh lão. Nghệ Phong từng lưu lại trong Thánh thành một khoảng thời gian, cũng biết được sau khi thực lực đạt tới Quân cấp cao giai có thể thông qua khảo hạch đạt được danh xưng Thánh lão.
Không thể nghi ngờ, bên trong Thánh thành Thánh lão là tồn tại trên đỉnh kim tự tháp. Đương nhiên Thánh lão cũng có đẳng cấp, ví dụ như vị tiền bối Tà tông lần trước Nghệ Phong gặp mặt, hiển nhiên có đẳng cấp cao hơn năm vị trưởng lão rất nhiều.
Đương nhiên, năm vị trưởng lão trong Thánh thành cũng là tồn tại cực cao. Nghệ Phong nhìn về phía hai vị trưởng lão đến đây vì hộ giá hắn, đáy lòng cũng có chút cảm kích, khẽ gật đầu với hai người, sau đó chậm rãi tiến về Mặc thành. Lúc này cửa thành đóng chặt, Nghệ Phong thấy vậy đối với các vị tiền bối phía sau lưng hô lớn.
– Kính xin các vị tiền bối xuất thủ.
Những người này nhìn thoáng qua cánh cửa cực lớn, lập tức nhẹ gật đầu, mười người đồng thời tung ra mười đạo công kích ẩn chưa mười thành lực đạo hung hăng đánh vào cửa thành. Hiển nhiên, cửa thành đã trải qua gia trì đặc thù, một kích này của bọn họ tuy rằng khiến nó chấn động, nhưng không thể đánh nát.
– Hừ!
Mười vị trưởng lão thấy vậy, hừ lạnh một tiếng, tung ra từng quyền từng quyền. Không thể không thừa nhận, cửa thành vô cùng rắn chắc. Nhưng dưới hợp kích của mười vị võ giả Quân cấp ngũ giai, sau vài chục quyền cũng phải sụp đổ. Những mảnh vỡ mang theo năng lượng cực đại, hung hăng bắn vào phía trong thành trì. Những nơi mảnh vỡ lướt qua, kiến trúc nơi đó lập tức sụp đổ, chỉ trong nháy mắt vài dặm nội thành đã bị san thành đất bằng.
– Nhìn thấy có người giết không tha.
Nghệ Phong phân phó cho mười võ giả Quân cấp. Mười vị võ giả Quân cấp gật đầu, lập tức tản ra tiến vào bên trong Mặc thành.
Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu, phân phó.
– Phân phó cho người Thánh tông, toàn bộ Mặc thành ta muốn gà chó không tha, phá hủy toàn bộ các kiến trúc.
Yêu Hậu nhẹ gật đầu, không nói hai lời. Bắt đầu phân phó cho vô số người Thánh tông đang tiến vào bên trong Mặc thành.
Đệ tử còn lưu lại bên trong Mặc thành cùng Mặc gia khẳng định tuyệt đối không dễ dàng buông xuôi. Cho dù phải chết, cũng tuyệt đối không để cho kẻ thù sống khá giả. Hai vị trưởng lão nhìn thoáng qua Thánh Chủ Lệnh nhuốm máu trong tay Nghệ Phong. Nhớ tới khi xưa, Thánh lão Thánh thành thông qua bọn họ giao Thánh Chủ Lệnh cho Nghệ Phong. Nếu bọn họ biết được Nghệ Phong dùng đối phó với một thế lực siêu cấp, không biết bọn họ còn có thể đưa cho Nghệ Phong không?
Chỉ là hiện tại Nghệ Phong đã vận dụng đến Thánh Chủ Lệnh. Mặc gia nhất định phải bị diệt. Đây là trận chiến đầu tiên sau nhiều năm im lặng của Thánh tông, tuyệt đối không thể có chút khuyết điểm nhỏ nào. Cũng bởi vì nguyên nhân này, bọn họ mới tự mình xuống núi, đây là tôn nghiêm của Thánh Chủ Lệnh.