Phần 196: Long Hùng
Nghệ Phong cũng không dám thả hồn thể ở bên ngoài quá lâu, tuy rằng hồn thể của hắn nhìn như cường đại. Nhưng cũng không có bao nhiêu lực công kích, ở bên ngoài nếu gặp phải công kích, đến lúc đó hắn chỉ còn đường khóc bằng tiếng mán. Nghệ Phong không khỏi nhớ tới nam tử Vương Tọa, hắn cũng chỉ là một hồn thể, vì cái gì có được thực lực kinh khủng như thế, hơn nữa Nghệ Phong cảm thấy sau khi hồn thể hắn xuất khiếu cũng không hề bị suy yếu.
Nghệ Phong không nghĩ thông điểm này, thầm nghĩ chẳng lẽ chuyện này có quan hệ cùng thực lực bản thân?
Sau khi hồn thể của Nghệ Phong trở về thức hải, hắn dò xét thoáng qua thực lực của bản thân. Hiện tại nhiếp hồn sư đã tiến thêm một bậc, thực lực của hắn cũng tăng lên rất nhiều, đạt đến cấp độ nhất giai đỉnh phong. Nghệ Phong nhìn về phía nhóm người Ly Thủy, sau khi ba người chứng kiến nguyên hồn Nghệ Phong xuất khiếu, ánh mắt nhìn về phía hắn đã triệt để thay đổi. Dĩ vãng, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Nghệ Phong chỉ là bội phục thực lực của hắn, nhưng giờ phút này lại mang theo vẻ cung kính. Bọn họ phát hiện ra, thực lực Nghệ Phong cực kỳ mạnh mẽ, điều này khiến cung kính trong ánh mắt bọn họ càng thêm đậm.
– Đa tạ ba vị cung chủ đã hộ pháp.
Nghệ Phong nói với ba người. Đám người Ly Thủy lập tức khom người lắc đầu, ánh mắt nhìn thoáng qua đầu Mị bát giai cách Nghệ Phong không xa. Đồng dạng, Nghệ Phong cũng dời mắt về phía đó, trong mắt toát lên thần sắc vui mừng. Đầu Mị bát giai này đã hoàn toàn bị hắn khống chế. Nghệ Phong suy nghĩ một lát, đôi tay bắt đầu kết ấn. Rất nhanh, vài đầu Mị thất giai cũng đã xuất hiện ở trước mặt ba người Ly Thủy. Dưới từng đạo thủ ấn của Nghệ Phong, năm đầu Mị tính cả đầu Mị bát giai bắt đầu biến hóa vị trí. Rất nhanh mỗi con đã chiếm một phương vị. Tại mỗi phương vị, năng lượng bắt đầu điên cuồng hội tụ về phía đầu Mị bát giai. Cùng lúc đó, phương vị của năm đầu Mị này bất đầu không ngừng biến hóa, lưu lại từng đạo tàn ảnh, tốc độ nhanh đến cực hạn. Mỗi một lần phóng ra năng lượng, đều có uy lực long trời lở đất.
Nghệ Phong nhìn thoáng qua năm đầu Mị trên hư không dường như chỉ còn lại bóng dáng, ánh mắt tràn đầy vui mừng. Sau đi đạt tới bát tinh, hắn thi triển Phách Tuyệt Mị Trận cực kỳ nhẹ nhàng. Đặc biệt trong đó có Mị bát giai, Phách Tuyệt Mị Trận đã đạt tới trận pháp cao giai. Đám người Ly Thủy nhìn thaogns qua trận pháp gồm năm đầu Mị dường như đã biến thành tàn ảnh, không thể nắm bắt được phương vị này, sau đó trợn mắt nhìn nhau, cuối cùng ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía Nghệ Phong.
– Đây là khống mị thuật gì?
Nghệ Phong khống chế đầu Mị bát giai trong đó hung hăng hướng về phía hư không oanh kích một quyền.
Lực lượng kinh khủng trực tiếp khiến hư không xuất hiện một cái hắc động cực lớn. Kình khí khổng lồ tràn ra từ bên trong hắc động, biến mất không còn một mảnh. Ly Thủy trợn mắt nhìn một quyền này. Lực đạo một quyền này hoàn toàn không kém thời điểm toàn thịnh của hắn một chút nào. Tuy rằng Mị bát giai khó đối phó, nhưng điểm mạnh mẽ của nó không phải là lực lượng, mà là nó có thể sử dụng năng lượng vô tận.
Hiện tại lực công kích của đầu Mị bát giai này đã hoàn toàn không thua ma thú. Vậy thì mức độ nguy hiểm của nó đã đạt tới cấp độ nào?
Ly Thủy hít sâu một hơi nhìn về phía Nghệ Phong. Chỉ thấy Nghệ Phong có chút sững sờ. Thực sự Nghệ Phong cũng không ngờ, Phách Tuyệt Mị Trận lại khủng bố đến như thế. Lực lượng của Phách Tuyệt Mị Trận đã không phải là do tập hợp của năm đầu Mị nữa, mà đã phát triển theo cấp số nhân. Vài đầu Mị thất giai phối hợp với nhau đã có được uy lực khủng bố như thế, nếu như đổi lại toàn bộ đều là Mị bát giai, như vậy sẽ khủng bố đến mức độ nào? Nghệ Phong không có cách nào tưởng tượng ra, bất quá hắn lập tức lắc đầu. Tìm được một đầu Mị bát giai đã khó khăn đến như thế, muốn tìm vài đầu, e rằng còn khó hơn lên trời.
Sau khi nắm rõ đại khái thực lực của năm đầu Mị này, Nghệ Phong lập tức thu chúng vào. Hiện tại, xem như là có được niềm vui ngoài ý muốn. Hắn chỉ muốn dựa vào đầu Mị bát giai này tiến vào bát tinh, nhưng không ngờ lại đoạt được nó.
– Chúc mừng Nghệ cung chủ.
Ba người Ly Thủy nói. Nghệ Phong lắc lắc đầu, cười nói.
– May mắn mà thôi.
Ba người Ly Thủy lắc lắc đầu, nguyên hồn xuất khiếu khiến bọn họ vô cùng rung động.
– Đúng rồi Ly cung chủ còn định tiến sâu vào Ám Vực nữa hay không?
Nghệ Phong đột nhiên hỏi, thứ cần thiết đã tới tay, Nghệ Phong cũng không nguyện ý tiếp tục ở lại nơi này. Ly Thủy lắc đầu nói.
– Nếu như ma tinh đã đủ, chúng ta cũng trở về thôi. Dù sao, ta cũng cần một vài thứ, đến lúc đó dùng một vài thứ đổi với Thánh thành là được.
Ly Thủy cũng không muốn ở lại nơi này, hiện tại bọn họ đã tiến vào vị trí rất sâu. Trong này, âm sát khí cực kỳ nồng nặc, cho dù là hắn cũng phải phân một bộ phận lớn tâm thần để chống cự.
– Nếu như vậy thì trở về thôi.
Nghệ Phong khẽ cười, thứ cần có đã tới tay, lần này lại có thu hoạch cực lớn, cũng là lúc nên trở về. Huống chi Nghệ Phong cũng không có ý định lưu lại trong Thánh thành quá lâu, sau khi hoàn thành việc tấn cấp cung điện. Hắn cũng chuẩn bị rời khỏi Thánh thành. Mọi người theo một hướng khác bắt đầu quay về, trên đường cũng đụng phải một ít ma thú, chỉ có điều bất kể là Nghệ Phong hay là Ly Thủy đối với đám ma thú này đều không có chút hứng thú nào. Ngoại trừ Nghệ Phong ngẫu nhiên hái được một ít dược liệu ra, cũng không ai dừng lại. Nhưng ma, đúng lúc Nghệ Phong hái một loại dược liệu, sắc mặt hắn đột nhiên đại biến. Cùng lúc đó, ba người Ly Thủy lập tức lách mình xuất hiện xung quanh Nghệ Phong, đấu khí bạo tuôn ra, nhìn chằm chằm về một phía. Mà lúc này Nghệ Phong cũng buông tha cho dược thảo trong tay, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm về phía trước. Nghệ Phong cảm giác được, một cỗ khí tức khổng lồ tập trung lên trên người bọn họ. Cỗ khí tức này so với Ly Thủy không chỉ cường hãn hơn một lần. Cho dù là Nghệ Phong, dưới cỗ khí tức này cũng bị áp chế cực lớn.
– Chết tiệt! Đây là thứ quái quỷ gì?
Nghệ Phong nhịn không được thầm mắng, có thể ở trên phương diện khí tức áp chế hắn, tuyệt đối không phải là thứ đơn giản gì.
Quả nhiên, Nghệ Phong nghe được thanh âm kinh hãi của Ly Thủy.
– Hung thú viễn cổ!
Mang theo sự hoảng sự cùng không dám tin tưởng, Ly Thủy trợn trừng mắt nhìn chằm chằm về phía trước. Tràn đổ mồ hôi ròng ròng.
– Con mẹ nó… Sao lại đụng phải thứ này cơ chứ.
Ly Thủy mắng to một tiếng. Nghệ Phong nhìn qua đầu ma thú cực lớn tựa như thuộc họ nhà gấu, hỏi Ly Thủy.
– Đây là viễn cổ Long Hùng, nghe đồn có được một tia huyết mạch của rồng, thực lực cực kỳ cường hãn. Bên trong hung thú viễn cổ cũng có danh khí không nhỏ.
Ly Thủy thở dài một hơi, cố gắng ổn định lại tâm thần.
Nghệ Phong nghe được lời này cũng cảm thấy áp lực cực lớn. Chứng kiến đầu Long Hùng trước mặt toàn thân trắng như tuyết, mỗi khi bước đi đều khiến mặt đất chấn động, Nghệ Phong âm thầm điều động đấu khí trong cơ thể. Đối phương mang đến cho hắn áp lực khổng lồ, ngay cả một phần tin tưởng chiến thắng đối phương, Nghệ Phong cũng không có, cho dù hắn vừa tiến vào bát tinh.
– Nghệ cung chủ, mọi người không nên biểu lộ ra địch ý với nó. Thứ này quá mức khủng bố, chúng ta không phải là đối thủ của nó.
Ly Thủy nhìn mấy người Nghệ Phong nói. Sau khi, ba người Nghệ Phong gật đầu, Ly Thủy tiến lên phía trước một bước, nhìn Long Hung đang đi ép về phía bọn họ nói.
– Long Hùng các hạ, ngài khỏe.