Phần 190: Tìm kiếm ma thú bát giai
– Phía trước có một đầu ma thú thất giai đỉnh phong.
Ly Thủy tiến lên phía trước, phát hiện ra một đầu kim lang, có chút hưng phấn nói. Nhóm võ giả đi theo vừa định xông lên, đã bị mấy người Ly Thủy ngăn cản.
– Các ngươi không phải là đối thủ của Kim lang, tốc độ nó quá nhanh. Các ngươi không cản được nó. Nghệ cung chủ, tốt hơn hết vẫn nên do các hạ ra tay.
Ly Thủy cười nói.
– Ta đến.
Lời vừa dứt, thân ảnh Nghệ Phong đã biến mất. Ngay khi tàn ảnh bị gió thổi tán, Nghệ Phong cũng đã xuất hiện bên người kim lang. Đào Sa cùng Phương Thiên thấy một màn này, trong lòng vô cùng chấn động, tộc độ của Nghệ Phong quá nhanh. Kim lang thấy bên cạnh mình chợt xuất hiện một đạo thân ảnh, trong mắt tràn ra hung quang dữ tợn, hướng Nghệ Phong đánh tới. Nhìn qua đầu kim lang đang nhào về phía trước, Nghệ Phong mỉm cười, chợt nắm chặt tay lại, năng lượng khủng bố từ bốn phía tụ tập lại, hung hăng áp chế kim lang. Kim lang bị trói chặt ở giữa hư không, không ngừng gào thét, nhưng cho dù nó giãy giụa thế nào đi chăng nữa cũng không thoát nổi xiềng xích bằng năng lượng này. Điều này khiến nó cảm thấy vô cùng hoảng sợ… càng thêm điên cuồng giãy giụa. Nghệ Phong tiện tay đánh ra một đạo nhiếp hồn thuật, một khỏa ma tinh phá tan đầu lâu của kim lang bay thẳng ra ngoài. Đầu kim lang kia lập tức mềm nhũn, rơi thẳng xuống mặt đất.
Đào Sa cùng Phương Thiên hít sâu một hơi khí lạnh, một đầu ma thú kim lang thất giai đỉnh phong, trong tay Nghệ Phong lại không khác gì một con kiến, tùy ý vân vê. Tuy bọn họ cũng có thể chém giết đầu kim lang này một cách đơn giản, nhưng tuyệt đối không thể hời hợt giống như là Nghệ Phong.
– Thảo nào hắn có thể đánh bại Ly Thủy, thực lực như vậy, chỉ sợ là ngay cả Quân cấp tam giai cũng có thể liều mạng.
Đào Sa cảm thán.
– Cho ngươi.
Nghệ Phong vứt khỏa ma tinh này cho Ly Thủy. Ly Thủy tiếp nhận viên ma tinh, cười ha hả nói…
– Quả nhiên thực lực Nghệ cung chủ cường hãn. Cho dù là ta xuất thủ, cũng tuyệt đối không thể nhẹ nhàng như thế.
Nghệ Phong cười cười, cũng không nói gì thêm. Ngược lại một loại dược liệu bên cạnh thi thể kim lang lại khiến hắn cảm thấy có chút hứng thú. Những võ giả còn lại nhìn xác kim lang trên mặt đất, ánh mắt tràn đầy hâm mộ. Với thực lực của bọn họ cho dù liên hợp lại, muốn giết đầu kim lang này cũng phải trả một cái giá lớn. Nhưng mà người thanh niên trước mặt lại có thể làm một cách nhẹ nhàng đến như vậy. Ly Thủy nhìn những võ giả này nói.
– Các ngươi không cần đi theo chúng ta. Nơi này đã là sâu phía trong Ám vực, các ngươi không đối phó được với ma thú ở nơi này.
– Vâng! Cung chủ.
Đám võ giả hồi đáp. Nghệ Phong cũng quay đầu lại nói với đám người Lý Liên.
– Các ngươi cũng theo bọn họ đi săn giết một ít ma thú phổ thông. Nếu gặp phải dược liệu đều thu thập lấy.
– Vâng.
Lý Liên khom người nhận mệnh.
– Đi.
Ly Thủy nhìn về phía 2 người Đào Sa nói, mang theo những võ giả kia vào trong Ám vực chủ yếu là để cho bọn họ vơ vét qua tài nguyên của Ám vực. Dù sao, thân là Quân cấp, có một vài việc bọn họ không muốn tự mình ra tay. Mà đối với những võ giả này mà nói, lần hành động này cũng có thể khiến bọn họ thu được vật phẩm cần thiết.
– Các vị, đây đã là khu vực trung tâm Ám vực. Hung thú không ít, phần lớn đều đã đạt tới thất giai cao cấp, đồng thời cũng đã xuất hiện bát giai. Tính tình đám ma thu này cực kỳ hung bạo, nếu tiến vào địa vực của bọn chúng, rất có thể sẽ lọt vào công kích. Một hai con thì không sợ, nhưng không may đụng phải ma thú quần cư thì quả là có chút phiền phức. Đặc biệt, sau khi đạt tới thất giai, trí lực của ma thú đã tương đối mạnh, thậm chí một vài trường hợp còn có thể tạo thành trận pháp.
Ly Thủy nhắc nhở.
– Trận pháp?
Nghệ Phong ngược lại có chút tò mò.
– Ừ, là trận pháp nhân loại. Có lẽ là do viễn cổ đai năng giả cưỡng ép đẩy vào bên trong cơ thể ma thú, sau đó truyền thừa xuống.
Ly Thủy nói.
– Có chút ý tứ.
Nghệ Phong khẽ cười, đây là lần đầu tiên hắn nghe được ma thú cũng hiểu trận pháp của nhân loại.
Bốn người nhanh chóng tiến sâu vào bên trong. Không khác gì lời Ly Thủy đã nói, ma thú trong này vô cùng cường hãn, thực lực đều đã đạt tới thất giai cao giai. Bất quá vẫn không thể ngăn cản được bốn người, lần lượt từng đầu ma thú vẫn lạc dưới tay bọn họ. Ba ngày trôi qua, bốn người Nghệ Phong, Ly Thủy đã gặp phải rất nhiều ma thú. Chuyện này khiến Nghệ Phong líu lưỡi, thầm nghĩ. Quả thực mật độ năng lượng đậm đặc bên trong Thánh thành vô cùng thích hợp để nuôi dưỡng ma thú. Nếu là ngoại giới, có lẽ đây là số lượng ma thú của cả một sơn mạch, nhưng mà tại đây, bất quá chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi.
– Thánh thành thực đúng là kỳ lạ.
Nghệ Phong cảm thán, không cách nào tưởng tượng nổi Thánh thành đến tột cùng cường hãn đến cấp độ khủng bố nào. Ngay cả vô số ma thú cường hãn đến như vậy cũng có thể nuôi dưỡng ra, như vậy Thánh thành sẽ còn nghịch thiên đến cỡ nào? Nghệ Phong vốn cho rằng sau khi đạt tới Quân cấp sẽ hiểu rõ được rát nhiều vấn đề, nhưng hiện tại lại phát hiện ra càng nhiều bí ẩn chưa từng biết tới. Chuyện này khiến Nghệ Phong không thể không lắc đầu, thầm nghĩ, chỉ sợ là có rất nhiều việc ngay cả lão đầu tử cũng chưa chắc biết được.
Thuận theo việc không ngừng xâm nhập sâu vào bên trong, âm sát khí nơi này đã ảnh hưởng đến mấy người Đào Sa, bọn họ không thể không phân ra một bộ phận tâm thần ngăn cản những âm sát khí này. Mà khiến bọn họ kinh ngạc chính là, Nghệ Phong đối với âm sát khí hoàn toàn không thèm quan tâm, tùy ý để chúng xâm nhập vào trong cơ thể. Chuyện này khiến hai người trợn mắt há hốc mồm, chỉ có Ly Thủy là không bất ngờ. Ngay cả thứ như tử khí nghìn năm, Nghệ Phong cũng có thể hấp thu, huống chi chỉ là âm sát khí. Có lẽ thứ này vừa tiến vào trong cơ thể của hắn đã bị tử khí đồng hóa ngay lập tức. Đương nhiên, đối với Nghệ Phong, trên đường hắn chỉ quan tâm đến dược liệu, đối với ma tinh không hề hứng thú. Chuyện này khiến Phương Thiên cảm thấy cực kỳ hiếu kỳ, ngoại trừ ma thú thất giai đỉnh phong ra, những ma thú còn lại nếu không chủ động trêu chọc hắn, hắn tuyệt đối không ra tay đối phó. Tuy rằng nói Nghệ Phong là Quân cấp, nhưng mà ma tinh thất giai cũng là một lượng tài phú không nhỏ. Rất nhiều đệ tử trong cung điện đều cần đến nó, cho dù nộp lên Thánh thành cũng có thể đổi được rất nhiều điểm cống hiến.
– Nghệ cung chủ, ngươi thu nhiều dược liệu như vậy làm gì? Không nói đến chuyện dược liệu không thể để lâu, rất nhiều dược liệu trong đó, giá trị còn không bằng ma tinh. Ngươi tốn nhiều thời gian như vậy thu thập dược liệu, có đáng không?
Nghệ Phong khẽ cười nói.
– Đối với ta mà nói rất đáng giá, so với ma tinh còn đáng giá hơn.
Ngược lại, đối với việc chém giết ma thú Ly Thủy cảm thấy cực kỳ có hứng thú. Trên đường đi, đa phần ma thú gặp phải đều chết trong tay hắn.
Bốn người một đường đi tới, cho dù Nghệ Phong đối với việc chém giết ma thú cảm thấy không có hứng thú, cũng đã thu được một đống lớn ma tinh. Trong số đó có không ít ma tinh thất giai đỉnh phong, dùng để chế tạo trận pháp hội tụ đã hoàn toàn đủ. Sau khi bốn người đã có đủ ma tinh mà bản thân cần, Ly Thủy thở phào một hơi nói.
– Hiện tại, cần thu thập chính là ma tinh bát giai rồi.
Lời này khiến ba người còn lại cũng nghiêm nghị hẳn lên. Ma thú bát giai, tuyệt đối cường hãn. Một đầu ma thú vừa tiến vào bát giai, so với nhân loại Quân cấp nhất giai manh hơn rất nhiều.