Phần 170: Chiến Điền Liêu
Bốn phía không ngừng vang lên tiếng kêu thảm thiết, hung hồn không ngừng thôn phệ đệ tử Kim Ưng Tông, những đệ tử này dưới thủ đoạn tàn nhẫn của hung hồn, sớm đã sợ vỡ mật, nguyên bản ban đầu tạo thành đại trận, bây giờ đã trở nên chồng chất kẽ hở. Kể từ đó, những đệ tử này càng bị hung hồn tàn sát bừa bãi hơn.
Con mắt đám người tông chủ Kim Ưng Tông đã sớm trở nên đỏ lòm, đánh về phía hung hồn này. Thế nhưng số lượng hung hồn không ít, cho dù bọn họ hợp lực công kích cũng chỉ có thể ngăn cản hơn phân nửa. Còn có một bộ phận nhỏ vẫn đang bay nhanh về phía đám đệ tử.
– Giết Nghệ Phong!
Kim Phú khàn giọng kêu lên, tiếp tục như thế này, sợ rằng toàn bộ đệ tử Kim Ưng Tông sẽ triệt để hủy diệt.
Nếu Điền Liêu lựa chọn ra tay, tự nhiên sẽ không tiếp tục chần chờ. Đấu khí trong cơ thể bạo phát ra ngoài, đánh thẳng một quyền về phía Nghệ Phong, quyền hình không hề hoa mỹ. Nhưng để Điền Liêu kinh ngạc không thôi chính là, Nghệ Phong không né không tránh, cư nhiên thẳng tắp xông lên đối mặt với hắn.
Điền Liêu thấy Nghệ Phong chủ quan như vậy, trong mắt hiện lên một tia châm chọc. Chẳng lẽ lực lượng của hắn có thể ngang bằng mình hay sao?
Thế nhưng, khi hắn và Nghệ Phong va chạm cùng một chỗ, sắc mặt Điền Liêu mạnh mẽ biến đổi. Trong mắt tràn đầy vẻ không tin tưởng, không cam lòng, lực lượng trong cơ thể lần thứ hai tuôn ra.
Oanh…
Hai quyền đánh cùng một chỗ, dưới cổ lực lượng này, toàn bộ hư không như bị chấn sụp xuống. Dưới một quyền này, thân thể Nghệ Phong bay ngược ra, trên mặt mang theo vẻ trắng bệch, khóe miệng tuôn ra một tia máu.
Điền Liêu đảo lùi lại mấy bước, lúc ổn định thân thể liền nhìn về phía Nghệ Phong, ánh mắt ngưng lại. Trong lòng tràn đầy vẻ khiếp sợ, tuy rằng hắn chiếm thượng phong trong một quyền vừa rồi. Thế nhưng, đối phương còn không đạt được Quân cấp. Trên phương diện lực lượng, chỉ thấp hơn hắn một bậc, tình huống này, từ trước đến nay hắn chưa từng gặp qua.
– Khó trách ngươi có tự tin để khiêu chiến ta!
Điền Liêu nhìn Nghệ Phong, mang theo một tia lạnh lẽo nhìn kỹ Nghệ Phong, thực lực của Nghệ Phong nằm ngoài dự liệu của hắn:
– Bất quá! Quân cấp chính là Quân cấp, tồn tại giống như đế vương, không phải ngươi có thể lay động!
Điều Liêu vừa dứt lời, ngón tay hắn liên lục điểm động khiến hư không xuất hiện từng đạo rung động, năng lượng kỳ dị ngưng tụ trên vị trí ngón tay hắn chỉ vào.
– Hiện tại bản đế có thể nói cho ngươi biết, cái gì là Quân cấp!
Âm thanh của Điền Liêu vừa hạ xuống, vung tay lên, đấu khí hội tụ trên năng lượng kỳ dị, dưới chút năng lượng kỳ dị này hội tụ vào, đấu khí không ngừng áp súc, không ngừng thu nhỏ, cuối cùng đạt được một trình độ kinh khủng.
Động tác của Điền Liêu càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng đấu khí trong cơ thể hóa thành một đạo trường long, mang theo năng lượng không gian, quét ngang về phía Nghệ Phong.
Nhìn năng lượng hung mãnh hóa thành trường long, ánh mắt Nghệ Phong ngưng lại, thân ảnh cấp tốc chớp động, từng đạo năng lượng không ngừng bay nhanh ra, tử khí dung nhập vào trong đám năng lượng này.
Nghệ Phong chớp động nhưng cũng không tránh ra đạo trường long này, tàn ảnh hóa thành vài tia sáng biến mất dưới công kích của trường long, trường long đuổi sát Nghệ Phong, rất có ý tứ tiếp theo sẽ há miệng thôn phệ Nghệ Phong.
– Ngươi trốn được sao?
Điền Liêu thấy Nghệ Phong thi triển thân pháp né tránh, hắn hừ lạnh một tiếng, thân ảnh chợt lóe, chắn trước người Nghệ Phong, đánh thẳng một quyền vào hắn.
Trọng quyền mang theo lực lượng khổng lồ, để thân ảnh của Nghệ Phong chợt lóe, phải nghênh đón đạo trường long kia, tử khí ngàn năm trong cơ thể càng bạo phát ra mạnh hơn.
Ầm…
Năng lượng tử khí ngàn năm hội tụ mười thành lực lượng của Nghệ Phong, va chạm cùng trường long tại một chỗ. Một tiếng sấm sét nổ tung, không gian hé ra nhiều khe nứt, đồng thời thân ảnh Nghệ Phong cũng nhanh chóng bay ngược ra ngoài, để lại một vết máu trên hư không.
Xẹt qua hơn mười thước, lúc này Nghệ Phong mới giữ vững thân ảnh, trên mặt đất tạo thành một vết chân thật sâu, ngực cuồn cuộn huyết khí. Đã nói lên lực lượng một kích vừa rồi như thế nào.
– Đây mới là lực lượng của Quân cấp!
Điền Liêu từ trên cao nhìn xuống Nghệ Phong, trong mắt mang theo vẻ trêu cợt.
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi:
– Không tồi! Xác thực rất mạnh!
Điền Liêu thấy Nghệ Phong vẫn biểu hiện ra bộ dáng như vậy, hắn hừ một tiếng nói:
– Đừng tưởng rằng ngươi có thể đối phó hai Á Quân thì sẽ cho rằng Quân cấp giống như bọn họ. Trong mắt Quân cấp chân chính, hai Á Quân kia cũng chỉ là hai tiểu hài tử mà thôi.
Điền Liêu thấy Nghệ Phong đùa giỡn, hắn cũng không lập tức ra tay. Tại trong mắt hắn, Nghệ Phong như trước là con mồi. Mặc dù con mồi này có chút thần kỳ, thế nhưng chỉ cần hắn không lĩnh hội năng lượng không gian, vậy thì đối phó hắn cũng không cần lo lắng cái gì.
– Thật sao? Bọn họ là tiểu hài, thế nhưng bản thiếu lại là mãnh hổ!
Nghệ Phong hừ một tiếng, dưới sự cố gắng khống chế của hắn, huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể đã dẹp loạn được hơn phân nửa. Đây là chỗ tốt của Y Sư bát giai.
Chỉ bất quá, để Nghệ Phong thận trọng chính là, lúc đối phượng vận dụng năng lượng không gian, lực lượng tăng lên đến trình độ kinh khủng. Cho dù hắn có vận dụng tử khí cũng không bù đáp được sự chênh lệch đó.
– Chờ lúc ngươi lĩnh hội năng lượng không gian thì hãy nói như vậy!
Điền Liêu hừ lạnh một tiếng nói:
– Trong vòng mười chiêu, ta muốn ngươi nằm ở chỗ này. Tôn nghiêm của Quân cấp không phải là ngươi có thể lay động được.
Điền Liêu hừ một tiếng, năng lượng không gian phối hợp với đấu khí bạo phát ra, hóa thành một đạo trường tiên, quất về phía Nghệ Phong đang đứng, nơi trường tiên đi qua, không gian đều cộng hưởng, trở nên rung động mãnh liệt, giống như gợn nước trên mặt hồ, lan ra trừ trên không gian.
Mà từ khi trường tiên vung lên, dĩ nhiên không có một tia âm thanh.
– Ta cho ngươi kiến thức một chút, cái gì mới chân chính là năng lượng không gian!
– Bản thiếu cũng nói cho ngươi, ngươi có năng lượng không gian thì đã làm sao?
Nghệ Phong hừ một tiếng, trong lúc Điền Liêu đang nghi hoặc. Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong đã bạo phát ra, cùng lúc đó năng lượng Phệ Châu cũng đồng loạt bay ra, dưới sự dung nhập của năng lượng Phệ Châu, đấu khí Nghệ Phong thi triển ra mang theo khí tức khiến trái tim phải đập nhanh.
– Ta thực sự muốn nhìn, năng lượng không gian của ngươi có thể chống đỡ được lực thôn phệ của Phệ Châu hay không?
Nghệ Phong không tránh không né, hội tụ ba loại đấu khí Phệ Châu, tiến lên đối kháng cùng trường tiên.
Oanh…
Hai cổ năng lượng va chạm cùng một chỗ, nguyên bản không gian bị áp lực bộc phát ra một trận sấm rền sét nổ, lấy chỗ va chạm làm trung tâm, toàn bộ không gian bắt đầu sụp đổ từng mảnh xuống dưới. Điền Liêu vốn tưởng rằng trường tiên có thể thuận lợi đánh lên người Nghệ Phong, không ngờ lại bị Nghệ Phong mạnh mẽ ngăn lại.
Dưới một kích này, Nghệ Phong và Điền Liêu đều tự lui ra phía sau mấy thước.
– Phệ Châu?
Điền Liêu bị Nghệ Phong ngăn trở một kích, cau mày hô.
– Xem ra năng lượng không gian của ngươi, cũng không mạnh như vậy!
Nghệ Phong châm chọc nói, đáy lòng lại thở dài một hơi. Quả nhiên, năng lượng Phệ Châu đối kháng với năng lượng không gian, không kém chút nào, thậm chí còn mạnh hơn một bậc.
Sắc mặt Điền Liêu trở nên cực kỳ khó coi, không nghĩ ra hắn mượn ưu thế của năng lượng không gian lại bị Phệ Châu bù đắp. Như vậy ưu thế của hắn đã bị giảm sút rất nhiều.
– Cho dù ngươi có được Phệ Châu thì đã sao? Trên lực lượng, ngươi thủy chung kém hơn ta một bậc.
Điều Liêu hít sâu một hơi, lần thứ hai xông về phía Nghệ Phong. Hắn cũng không tin, một người vẫn chưa đạt được Quân cấp có thể chống lại một Quân cấp thành danh đã lâu như hắn.