Phần 158: Diệt phân tông trước
Để Nghệ Phong thở dài một hơi chính là, bởi vì lần này Ma Nữ len lén chạy đến, cho nên cũng không dám ở lại bên ngoài bao lâu, chỉ có thể hung hăng trừng mắt liếc Nghệ Phong, lưu lại mấy câu nói, liền rời đi Tĩnh Hinh Thành.
Nghệ Phong nguyên bản luyện chế hồn thể Quân cấp lão đầu tử cho hắn, chỉ là thời gian không kịp cho nên Nghệ Phong đành tạm thời buông tha. Thực lực đã đạt được trình độ giống như hắn, cũng coi như bù đắp được phần thiếu sót này.
Thi Đại Nhi đi rồi, Nghệ Phong cũng triệt để yên tâm, hắn không cáo biệt cùng Điệp Vận Du, len lén chuồn ra khỏi thành trì, chạy nhanh về phía đế quốc Mãnh Hổ.
Thực lực đề cao, để tốc độ của Nghệ Phong cũng đạt đến một loại kinh khủng, liên tục một đường chạy đi, Nghệ Phong rất nhanh đi vào bên trong đế quốc Mãnh Hổ.
Nghệ Phong đến đế quốc Mãnh Hổ, cũng không trực tiếp tiến về Kim Ưng Tông, mà đi trước đế đô đế quốc Mãnh Hổ, tại đế đô đế quốc Mãnh Hổ, có một phân tông cơ sở lớn nhất của Kim Ưng Tông, trong cơ sở này, có một Tôn cấp thất giai trấn giữ.
Nghệ Phong từng đáp ứng Lưu Vĩ, toàn bộ giải quyết cao tầng của Kim Ưng Tông, cho nên Tôn cấp thất giai này đồng dạng cũng không ngoại lệ, về phần những cơ sở khác của Kim Ưng Tông, tuy rằng cũng có một ít cường giả, thế nhưng không tính là cao tầng, lưu cho Tinh Nguyệt Tông là được.
Đến đế quốc Mãnh Hổ, Nghệ Phong nhìn kiến trúc đồ sộ, trong lòng không nhịn được đối lập cùng đế quốc Trạm Lam một chút, thật ra hai người cũng không phân cao thấp.
Nghệ Phong cất bước đi vào đế đô đế quốc Mãnh Hổ, người đến người đi, lộ ra vẻ vô cùng phồn vinh, khiến cho Nghệ Phong nhớ tới Long Thiên, Long Thiên vẫn muốn đánh chủ ý lên đế quốc Mãnh Hổ, chỉ là lấy loại quốc gia giống như đế quốc Mãnh Hổ, thực lực như vậy Long Thiên muốn nuốt được cũng rất khó.
Nghệ Phong tiến vào đế đô, hỏi một người qua đường xem cơ sở Kim Ưng Tông ở địa phương nào.
Người qua đường này kỳ quái nhìn qua Nghệ Phong, rất khó lý giải vì sao ngay cả cơ sở của Kim Ưng Tông ở đế đô mà Nghệ Phong cũng không biết ở nơi nào, trừ bỏ hoàng cung xa hoa hất, một tòa kiến trúc xa hoa còn lại chính là cơ sở Kim Ưng Tông.
Tại đế quốc Mãnh Hổ, Kim Ưng Tông có thể sánh ngang với đế quốc.
– Huynh đệ, đi về bên trái, tòa cung điên xoa hoa nhất kia chính là phân tông của Kim Ưng Tông, bất quá nhìn người ngơ ngơ thế này tốt nhất không nên lượn lờ ở gần cơ sở đó, Kim Ưng Tông xử sự bá đạo, nếu như ngươi lượn lờ ở đó, không chừng bọn họ sẽ bạo đánh ngươi một hồi!
Người qua đường có lòng tốt nhắc nhở nói.
– Ha ha, ngươi yên tâm, ta đang đi đánh bọn họ đây!
Nghệ Phong quay sang nói một tiếng với người đi đường, thân ảnh chợt lóe biến mắt trong tầm mắt của người qua đường.
Người qua đường nhìn thẳng vào vị trí Nghệ Phong một hơi thở trước còn đứng trước mặt hắn, chớp mắt đã biến mất, con mắt trừng lớn, lập tức dụi dụi mắt:
– Tiểu tử này là một cao thủ? Chờ một chút, hắn vừa nói cái gì? Hắn muốn đi đánh người của Kim Ưng Tông?
Người qua đường nhớ tới lời nói vừa rồi của Nghệ Phong, kéo lại một người qua đường khác nói:
– Vừa rồi ngươi có nghe thấy không? Có người nói muốn đi đánh người của Kim Ưng Tông?
– Ngươi có bệnh!
Một người khác trừng mắt mắng:
– Tại đế quốc Mãnh Hổ, còn có ai dám đánh người của Kim Ưng Tông sao? Ta nghĩ ngươi nên về nhà uống thuốc đi!
Người qua đường nghe được hắn nói như vậy, cũng cười khổ một tiếng, thầm nghĩ có lẽ lỗ tai mình xác thực hỏng rồi, cư nhiên nghe được lời mơ mộng, có người muốn đi Kim Ưng Tông gây rối ở đế quốc Mãnh Hổ sao?
Coi như là hoàng đế của đế quốc cũng cực kỳ khách khí đối với Kim Ưng Tông.
– Trừ bỏ năm đó có lần Nghệ Phong đi tìm Kim Ưng Tông gây rối ở đế quốc Mãnh Hổ, nhiều năm qua như vậy, ai dám trên chọc Kim Ưng Tông ở đây?
Người qua đường thì thầm một tiếng, bất quá hắn đã phản ứng qua đây, trừng mắt to nhìn phương hướng Nghệ Phong vừa rời đi, cả kinh kêu lên:
– Nghệ Phong?
Nói xong, người qua đường nhanh chóng lấy từ trong lòng ra một bức họa, hình như là Kim Ưng Tông vẽ xuống, nói chỉ cần cung cấp tin tức của Nghệ Phong là có thể được thưởng một trăm vạn kim tệ, đây cũng là nguyên nhân hắn vẫn luôn bản tồn bức họa này.
Nhìn người trên bức họa, người qua đường kinh hãi hô lên:
– Thực sự là Nghệ Phong?
– Nghệ Phong? Nghệ Phong ở nơi nào?
Hai chữ Nghệ Phong kích thích rất nhiều người, đông đảo người qua đường vây quanh lại đây, gấp giọng hỏi. Tin tức về Nghệ Phong cũng đại biểu cho một trăm vạn kim tệ, đối với người bình thường mà nói, đây là một bút tiền cực lớn.
– Hắn, hắn đi Kim Ưng Tông rồi!
Người qua đường nhìn phương hướng Nghệ Phong rời đi, hắn vẫn không thể tin nổi, lần này Nghệ Phong không phải tự chui đầu vào lưới hay sao? Không lẽ thực lực của hắn đã cường đại đến mức không sợ Kim Ưng Tông nữa?
Người qua đường điểm ngón tay tính toán, lập tức lắc đầu, từ lần trước Nghệ Phong đại náo đế quốc Mãnh Hổ đến bây giờ chưa bao lâu, cho dù Nghệ Phong lợi hại như thế nào đi nữa cũng không đến mức hiện tại đã có thể tìm Kim Ưng Tông phiền phức.
Một đám người nhìn người qua đường chỉ vào vị trí Kim Ưng Tông, tuyên bố Nghệ Phong đi Kim Ưng Tông, cả đám xem thường nhìn người qua đường, lập tức mắng:
– Có bệnh!
Một câu nói này, khiến mặt người qua đường đỏ tới mang tai, trừng cặp mắt to kia, đối với mọi người hoài nghi và xem thường hắn cực kỳ bất mãn:
– Không tin chúng ta đi xem?
– Lão huynh à lão huynh, không phải ngươi bị hoa mắt chứ? Nghệ Phong còn dám tới đế quốc Mãnh Hổ?
Một người cực kỳ xem thường nói.
– Hỗn đản?
Người qua đường bị giẫm lên chân, tức giận hô:
– Ghê tởm, từ khi lão tử sinh ra đến giờ, ta chưa nói dối một lời nào!
Người qua đường nổi giận đùng đùng dẫn đường, chạy nhanh về phía Kim Ưng Tông.
Nghệ Phong đi tới bên cạnh tòa cung điện, nhìn trình độ xa hoa của nó hầu như có thể sánh ngang với hoàng cung, Nghệ Phong không khỏi líu lưỡi, nếu như đập cung điện này ra, thật là đáng tiếc, bất quá, cung điện này cũng biểu hiện địa vị cao cao tại thượng của Kim Ưng Tông tại đế quốc Mãnh Hổ!
Nếu như tại đế quốc Trạm Lam có một tòa cung điện sánh ngang với hoàng cung, sợ rằng đã sớm bị Long Thiên phái người đập nát rồi, hắn không cho phép có cái gai trong mắt hắn.
– Ngươi đang làm gì?
Một người vệ sĩ ở cơ sở Kim Ưng Tông, thấy Nghệ Phong cue nhiên chậm rãi đi về phía cung điện, lớn tiếng quát lên, lấy ra binh khí, thẳng tắp quay về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong không thèm nhìn người này liếc mắt, bàn tay vừa lôn, một đạo đấu khí bay nhanh ra, đánh vào trên người hắn, khi đấu khí tiếp xúc đến thân thể hắn, toàn thân hắn cũng bạo tạc ra, hóa thành một mảnh máu thịt bầy nhầy.
Làm xong tất cả, Nghệ Phong như trước không thèm liếc mắt, đối với hắn mà nói, đầu tiên diệt cơ sở Kim Ưng Tông tại đế quốc Mãnh Hổ chỉ là cho Kim Ưng Tông một cảnh cáo, thuận tiện để đám lão gia Kim Ưng Tông chuẩn bị sẵn sàng, chờ hắn đi lên chém giết.
Đồng thời, cũng muốn nói cho mọi người, hắn muốn diệt sạch Kim Ưng Tông, không chỉ là tổng bộ, ngay cả phân bộ cũng không buông tha.
– Nghệ Phong!
Mội câu kinh hãi kêu lên, nhìn tới vệ sĩ này bị hóa thành vũng máu, cả đám đệ tử cũng nhận ra Nghệ Phong, trong lòng bọn họ hoảng hốt hô lên.
– Nhanh, nhanh đi mời trưởng lão qua đây!
Những vệ sĩ này nhìn Nghệ Phong vừa nhấc tay đã tàn nhẫn giết chết một võ giả như vậy, cả đám đã sớm sợ tè ra quần, so với lần trước, hình như lần này Nghệ Phong mạnh hơn nhiều, đối với đám người bọn họ mà nói, không thể chiếm được tin tức mật về Nghệ Phong, thế nhưng bọn họ lại biết những chiến tích của Nghệ Phong tại Lâm Lang thế gia, không biết còn có thể đứng vững ở chỗ này hay không!