Phần 148: Tan cuộc
Sau ba ngày tụ hội, Nghệ Phong đại khái có chút hiểu biết về những người này. Từ vẻ mặt của mọi người nhìn hắn, Nghệ Phong đại khái hiểu được những người đó đều ôm mối hận đối với Tà Tông.
Tuy nhiên đối với sự căm thù của những người này, Nghệ Phong trực tiếp không thèm để ý. Đối với những người phát sinh sự sợ hãi đối với hắn, căn bản không gây được mấy sóng gió. Giống như với lão đầu tử, người căm thù hắn nhiều như vậy, nhưng không có một nào dám đi gây phiền toái cho hắn.
Giờ phút này, trong giới trẻ tuổi, Nghệ Phong có uy thế giống với lão đầu tử.
Đại khái, sau khi lấy được phân bố phạm vi thế lực phía Đông đại lục, Nghệ Phong và Băng Ngưng rời khỏi Lâm Lang thế gia. Lâm Thiên Uy từng ám chỉ, khi hắn rời khỏi nên kín đáo một chút, ý tứ là sợ có một vài lão già sẽ ra tay với hắn.
Nghệ Phong hiểu được lo lắng của Lâm Thiên Uy. Dù sao lúc này hắn biểu hiện ra chiến tích còn kinh khủng hơn so với lão đầu tử. Những lão già này muốn bóp chết Nghệ Phong từ trong nôi, cũng không có gì là khó hiểu.
Chẳng qua, tuy rằng ngoài miệng Nghệ Phong đáp ứng với Lâm Thiên Uy sẽ chú ý, nhưng trên hành động thực tế lại dẫn theo Băng Ngưng nghênh ngang ra đi. Điều này khiến Lâm Thiên Uy nhíu mày, nhưng không nói gì.
Dù sao đi nữa, Nghệ Phong ra khỏi Lâm Lang thế gia, nếu thực sự có người đối phó hắn, vậy là do Nghệ Phong tự tìm. Lâm Lang thế gia đã không thể chịu trách nhiệm. Cho dù đến lúc đó Liễu Nhiên có thể tính sổ, sợ là không thể tìm trên đầu Lâm Lang thế gia.
Chỉ có điều, Lâm Thiên Uy cảm thấy Nghệ Phong quá kiêu ngạo.
Đương nhiên, Lâm Thiên Uy không biết kế hoạch của Nghệ Phong. Hắn ước gì có lão già nào đó đến gây phiền toái cho hắn. Có nam tử Vương Tọa và Khôi Lỗi. Nếu một Quân cấp tới, Nghệ Phong đúng lúc có thể bắt hắn.
Nghệ Phong chuẩn bị đối phó Kim Ưng Tông, đúng lúc thiếu linh hồn thể. Nếu có một Quân cấp tự đưa linh hồn thể tới, lại phối hợp với thuật linh hồn khôi lỗi của hắn, càng nắm chắc được khả năng đối phó với Kim Ưng Tông.
Nghệ Phong nghênh ngang đi ra Lâm Lang thế gia, khiến mọi người khâm phục Nghệ Phong to gan lớn mật, đồng thời một nhóm người bắt đầu cáo lui. Bọn họ quay về tông môn. Bị Nghệ Phong kích thích, một đám hạ quyết tâm, sau khi trở về nhất định phải điên cuồng tu luyện.
Đặc biệt là đám người Tiêu Thiên, bọn họ đã lĩnh hội năng lượng không gian, đấu khí trong cơ thể đủ để trùng kích Quân cấp. Đả kích lần này khiến bọn họ hạ quyết tâm, sau khi trở về liền bế quan, chưa đến Quân cấp tuyệt đối không xuất quan.
Chỉ có thể đạt được Quân cấp sớm hơn Nghệ Phong một khắc có thể đánh bại Nghệ Phong. Nếu bỏ lỡ ưu thế này, về sau muốn đánh bại Nghệ Phong, thực sự không có khả năng.
Cho nên, khi Nghệ Phong rời khỏi, Tiêu Thiên từng nói với Nghệ Phong:
– Nghệ Phong, ta nhất định đạt được Quân cấp trước ngươi, quay lại khiêu chiến ngươi một lần.
Lúc ấy Nghệ Phong nhìn Tiêu Thiên mỉm cười, thản nhiên nói một câu:
– Ai đạt được Quân cấp trước, còn chưa biết được.
Điều này khiến Đoạn Vũ tâm cao khí ngạo hừ một tiếng nói:
– Vậy chúng ta so xem cuối cùng, ai tới Quân cấp trước.
Thấy đối phương khiêu khích, Nghệ Phong cười đáp ứng. Ngay lập tức lưu lại một đạo thân ảnh ngạo nghễ, biến mất trong tầm mắt của đám người Đoạn Vũ.
… Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 3 tại nguồn: TuoiNung
Có một tuyệt đại giai nhân đi cùng, trên đường đi Nghệ Phong vô cùng thích ý. Tuy nhiên điều khiến Nghệ Phong thất vọng là, mặc dù hắn thoải mái đi trên đường, nhưng lại không có ai đến giết hắn. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi cảm thấy có chút đáng tiếc.
Trên đường đi, Băng Ngưng vẫn mang trạng thái lạnh như băng. Nghệ Phong rất muốn nói cho nữ nhân này viết, đường dài đằng đẵng, nàng hoàn toàn hóa thân làm Nữ Vương. Bỏ roi da, sáp nến các loại, chúng ta có thể cùng thưởng thức.
Tuy nhiên rõ ràng nữ nhân này không hiểu được phong tình. Trên đường đi chỉ biết chạy. Điều này khiến Nghệ Phong hết sức bất đắc dĩ, cố tìm xuân dược trong nhẫn. Nhưng sau khi tìm thật lâu, mới phát hiện có xuân dược, nhưng không có xuân dược nào có tác dụng đối với Tôn cấp. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi than thở mình quá thuần khiết. Ngay cả thứ cần chuẩn bị cho nam nhân cũng không có.
Cứ như vậy, Nghệ Phong và Băng Ngưng dần rời xa Lâm Lang thế gia. Bông nhiên Băng Ngưng cáo từ Nghệ Phong, nói phải về Đông Hải Cung!
Nhớ tới Băng Ngưng nhiều lần bị bao vây tiêu diệt, Nghệ Phong thoáng nhíu mày. Dưới sự phản đối của Nghệ Phong, Băng Ngưng giải thích:
– Lấy thực lực của ta hiện nay, cho dù đối mặt Tôn cấp thất giai cũng có lực liều mạng. Hơn nữa trên đường đi trở về sẽ có người đón ta. Người của Tây Hải Cung không thể làm gì được ta.
Dù sao đám người tới lần trước thực lực không kém, nhưng toàn bộ đã bị Nghệ Phong phế bỏ. Cho dù là Tây Hải Cung, hy sinh nhiều Tôn cấp như vậy, đủ khiến bọn họ đau lòng. Trong thời gian ngắn không có khả năng lại phái ra một đám.
– Vậy nàng cẩn thận một chút, ta không tiễn nàng đi. Có cơ hội ta sẽ tới Đông Hải Cung, nói với Băng Hồn một tiếng.
Nghệ Phong nhìn Băng Ngưng nói. Đám người Băng Hồn đều tốt nghiệp từ đế quốc Trạm Lam. Bọn họ vốn có quan hệ vô cùng tốt, không thể không tách ra. Có cơ hội, Nghệ Phong muốn tới Đông Hải Cung thăm.
Bởi vì Nghệ Phong nghe Lâm Long nói, Đông Hải Cung tọa lạc trên một hòn đảo giữa biển. Nơi đó có Thủy Tủy Dịch. Điều này khiến Nghệ Phong có hứng thú. Tuy rằng Nghệ Phong có được hai viên Thủy Phệ Châu, nhưng lại không có có được năng lượng thuộc tính thủy.
Năng lượng ngũ hành, Nghệ Phong chỉ còn lại Thủy Mộc là chưa lĩnh hội được. Ngũ hành do Triệu lão bắt đầu chỉ điểm, Nghệ Phong vẫn liên tục nghiên cứu, hiện tại đã lục lọi gần hết. Chẳng qua, chưa thể lĩnh hội được toàn bộ ngũ hành. Hắn lục lọi suy nghĩ về điểm này, nhưng vẫn chưa có cách nào thực hiện được.
Băng Ngưng gật đầu, lưu lại một đạo thân ảnh tuyệt mỹ, biến mất khỏi tầm mắt Nghệ Phong.
Ngửi thấy mùi hương của Băng Ngưng lưu lại xung quanh, Nghệ Phong cười lắc đầu. Nữ nhân này xinh đẹp thì thật xinh đẹp, nhưng lại giống như một tảng băng, một chút phong tình cũng không hiểu. Nhớ kiếp trước, trước khi chia tay còn hôn. Nữ nhân này ngay cả hôn cũng không cho, ngay cả ôm cũng không được, thật sự là không có lễ phép.
Nghệ Phong nói thầm, đi về phía Tĩnh Hinh Thành. Chuyến này trở về, hắn có rất nhiều chuyện muốn hỏi lão đầu tử. Hơn nữa cần nói nói rõ về chuyện Kim Ưng Tông. Thời gian một tháng, trong chớp mắt đã tới. Hắn nguyện ý chờ Kim Ưng Tông trả lời sau một tháng.
Mặc dù Nghệ Phong cảm thấy thời gian có chút gấp gáp, nhưng Nghệ Phong vẫn đi rất chậm, hy vọng có một Quân cấp đến giết hắn.
Tuy rằng Lão đầu tử cho hắn một hồn thể Quân cấp, nhưng thứ này hắn sẽ ngại nhiều sao?