Phần 147: Tiện thể nhắn
– Hoàng thất là thế lực nhất lưu?
Ngược lại, Nghệ Phong có chút kinh ngạc. Với hiểu biết của hắn đối với hoàng, gần như cả Tôn cấp cao giai cũng không nhìn thấy.
– Ha hả, mỗi một hoàng thất đều có một lực lượng của riêng mình. Không tới thời điểm diệt quốc sẽ không dễ dàng xuất hiện. Thế lực này bao trùm trên cả hoàng quyền. Cho dù là Đế Hoàng cũng không thể tùy ý sử dụng.
Lâm Long nói.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Thảo nào năm đó khi đế quốc Trạm Lam một phân thành hai, các đế quốc còn lại chỉ là dám đánh nhỏ nháo nhỏ đối phó với đế quốc Trạm Lam, không hề có tấn công quy mô. Thì ra hoàng thất còn có một lực lượng ẩm dấu như vậy.
– Tuy nhiên Tĩnh Vân Tông không phái người đến, thật sự nằm ngoài dự kiến của Lâm Lang thế gia. Hầu như mỗi đời của các nàng đều chưa từng bỏ qua.
Những lời này khiến Nghệ Phong nhớ tới Thủy Nhược Vân. Năm đó Thủy Nhược Vân và hắn từng xảy ra một chuyện. Ngay cả Thủ Cung Sa của người ta còn lấy mất, tuy rằng không cảm thấy thật sự thưowng thật đao thật, nhưng cũng không kém là mấy.
– Tuy nhiên, ta nghe nói Tĩnh Vân Tông đã sớm đạt được tiêu chuẩn siêu nhất lưu. Chỉ là không ai xác nhận tin tức này mà thôi.
Lâm Long nhìn Nghệ Phong cười nói.
Nghệ Phong khẽ cười. Tĩnh Vân Tông che dấu rất kỹ. Nhớ tới chuyện tình của lão đầu tử và Lăng Ngọc Nhã, khóe miệng Nghệ Phong mang theo nụ cười có chút nghiền ngẫm.
Sau đó, Nghệ Phong lại hỏi Lâm Long rất nhiều về chuyện các tông môn, Lâm Long đều đối đáp trôi chảy. Điều này khiến Nghệ Phong không thể không khâm phục Lâm Long. Hiểu biết của hắn đối với các thế lực lớn vượt quá xa so với mình. Mà hiểu biết của bản thân hắn trước đây, đối với các thế lực lớn hoàn toàn chẳng có gì.
Đương nhiên, ở bên cạnh Nghệ Phong, trả lời các câu hỏi về các thực lực siêu cấp, nhng rõ ràng Lâm Long còn có rất nhiều thứ phải e dè. Khi nói chuyện đến thực lực siêu cấp, lập tức nói sang chuyện khác.
Điều này khiến Nghệ Phong chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha. Tuy nhiên, dưới sự giải thích của Lâm Long, có thể tìm hiểu gần hết thế lực phía Đông đại lục. Nghệ Phong cũng hiểu vậy là đủ rồi.
Nghệ Phong thoáng nhìn về phía Băng Ngưng. Ánh mắt từ trên người Băng Ngưng chuyển đến Kim Ấn Bộ đứng cách đó không xa. Tuy rằng Kim Ấn Bộ bị Nghệ Phong đánh một chưởng trọng thương, nhưng nhờ Lâm Lang thế gia trị liệu, đã khôi phục rất nhanh. Tuy rằng không hoàn toàn khôi phục, nhưng đã được bảy tám phần.
Kim Ấn Bộ thấy ánh mắt Nghệ Phong chuyển sang hắn, sắc mặt hắn biến đổi mạnh mẽ. Đối với Nghệ Phong, tâm trạng của hắn lúc này đã hoàn toàn hoảng sợ. Khi thấy Nghệ Phong chú ý đến hắn, cảm giác sợ hãi bắt đầu điên cuồng lan tràn.
Nghệ Phong đi từng bước một về phía Kim Ấn Bộ. Nghệ Phong là nhân vật trung tâm, nhất cử nhất động của hắn đều bị người khác chú ý. Thấy Nghệ Phong đi về phía Kim Ấn Bộ. Mọi người biết Kim Ưng Tông và Nghệ Phong không ổn, một đám dừng nói chuyện với nhau, ánh mắt gắn chặt trên người hai người.
Trong những người này, có cả những người ôm địch ý đối với Nghệ Phong. Dù sao Liễu Nhiên đã đắc tôi rất nhiều người, tất nhiên bọn họ sẽ cừu hận Nghệ Phong.
Chẳng qua, những người này khá thông minh, biết mình không phải là đối thủ của Nghệ Phong, không một mình ra tay. Mà chỉ có Kim Ấn Bộ, liên tục hai lần đánh lén. Bọn họ đều hiểu được, sợ là Nghệ Phong tìm Kim Ấn Bộ gây phiền toái.
Nghệ Phong cứ tiến lên một bước, Kim Ấn Bộ liền lảo đảo lui về sau một bước. Nhưng mặc dù như thế, không một người nào khinh bỉ sự nhát gan của Kim Ấn Bộ.
Bọn họ tưởng tượng đặt mình vào hoàn cảnh người khác, nếu Nghệ Phong làm như thế với bọn họ, có lẽ bọn họ sẽ không cam lòng. Nghệ Phong cường thế giống như chiến thần, sớm đã ăn sâu vào xương tủy bọn họ.
Sau khi Kim Ấn Bộ lui hơn mười bước, đụng vào một cái bàn, này mới dừng bước chân, biết tránh cũng không thể tránh hắn, chỉ có thể cố lấy hết dũng khí kêu lên:
– Ngươi muốn thế nào?
Nghệ Phong nhìn Kim Ấn Bộ, lắc đầu nói:
– Ta không muốn thế nào. Ngay cả chuyện ngươi đánh lén ta, ta cũng không định tính toán với ngươi.
– Trở về nói cho đám người Kim Ưng Tông kia biết. Chuyện Mạc Thành năm đó, Kim Ưng Tông không để cho bản thiếu gia một đáp án thích đáng, bản thiếu gia nhất định sẽ huyết tẩy Kim Ưng Tông.
Chính lời nói thâm trầm này khiến Kim Ấn Bộ biến sắc. Nếu là trước kia, Nghệ Phong uy hiếp như vậy, hắn sẽ chỉ khịt mũi coi thường. Nhưng giờ phút này, hắn không dám coi thường.
Kim Ấn Bộ nghiến răng nghiến lợi nói:
– Ta sẽ trở về nói lại với sư tôn.
Nghệ Phong quét mắt nhìn Kim Ấn Bộ một cái:
– Bản thiếu gia ở Tội Ác Chi Thành chờ. Một tháng sau, nếu Kim Ưng Tông còn chưa nói rõ, ta chắc chắn sẽ huyết tẩy Kim Ưng Tông.
Nhưng nhìn đôi mắt âm trầm thâm thúy của Nghệ Phong, một đám đều trầm mặc. Cho dù không diệt được Kim Ưng Tông, lấy thực lực của Nghệ Phong, có thể gây áp lực lớn đối với Kim Ưng Tông.
Kim Ấn Bộ nghe Nghệ Phong uy hiếp trắng trợn như thế, sắc mặt trở nên khó coi tới cực điểm. Nếu là người thường hắn đã sớm động thủ tiêu diệt đối phương, nhưng là Nghệ Phong hắn sao dám ra tay.
– Ta sẽ nhớ kỹ.
Kim Ấn Bộ hít một hơi thật sâu. Hắn biết trong chuyện này, hắn gần như không hề có quyền lên tiếng, chỉ có thể trở về nói cho sư tôn hắn biết, tính toán làm sao thu thập được Nghệ Phong.
Nghệ Phong thoáng nhìn về phía Kim Ấn Bộ, hắn không phải không muốn giết hắn. Chẳng qua Nghệ Phong vẫn nghi ngờ, vì sao Kim Ưng Tông lại ra tay đối với Tần Y. Kim Ưng Tông là thế lực nhất lưu, làm sao dám đi trêu chọc Tần gia trang. Sợ là phía sau còn có bóng dáng của Thiên phủ.
Nghĩ tới loại khả năng này, trong mắt Nghệ Phong đầy hàn quang.
– Nếu thật sự là do hắn làm, vậy cho dù phải xuống hoàng tuyền, nhất định phải nhổ tận gốc Thiên phủ.
Cho nên Nghệ Phong chuẩn bị lưu lại tính mạng cho Kim Ấn Bộ, để Kim Ưng Tông mang tin tức về. Ngược lại hắn muốn xem thử, Kim Ưng Tông chuẩn bị nói rõ với hắn thế nào.
Kim Ấn Bộ nhìn bóng dáng Nghệ Phong rời đi, hắn co quắp ngồi dưới đất. Uy áp của Nghệ Phong vừa nãy gần như đã lấy hết lực lượng toàn thân của hắn.
Mọi người chỉ nghe hắn nói mấy câu này, khiến một Tôn cấp lục giai sợ tới mức thành bộ dạng này, một đám không khỏi thở khẽ một hơi. Sợ là mọi người đều phải theo gót tiền bối của bọn họ. Nhìn Nghệ Phong giống như vẻ mặt của tiền bối bọn họ nhìn Liễu Nhiên.
Lâm Long thấy Nghệ Phong trở lại bên cạnh hắn, nhìn Nghệ Phong hỏi:
– Thật sự chuẩn bị ra tay đối phó Kim Ưng Tông sao?
Nghệ Phong mỉm cười không trả lời. Mặc kệ Kim Ưng Tông có thể nói rõ với hắn hay không, hắn nhất định phải diệt Kim Ưng Tông. Hiện tại làm vậy, chẳng qua chỉ là xác nhận một chút mà thôi.