Phần 142: Luyện tập
Đế Vân thân là Á Quân! Khi Đế Thích Thiên ở Đế Vân rời núi, đã từng nói qua một câu, dưới Quân cấp, hắn là vô địch.
Đối với lời nói của Đế Thích Thiên, Đế Vân chưa từng nghi ngờ. Đế Vân thân là đệ tử của Đế Thích Thiên, từng gặp nhiều nhân vật lớn đếm không hết, nhưng hắn ở trước mặt những người đã gặp đều là nhân vật lớn cao không thể với tới. Ở trước mặt Đế Thích Thiên, một đám đều nơm nớp lo sợ, cực kỳ nịnh nọt. Điều này khiến Đế Vân sùng bái đối với Đế Thích Thiên đạt tới đỉnh điểm.
Một cơ hội ngẫu nhiên, Đế Vân nghe nói Đế Thích Thiên từng bị đánh bại trong tay Liễu Nhiên. Đối với Đế Thích Thiên là thần của Đế Vân mà nói, tất nhiên sẽ không chịu nhận chuyện này là sự thực. Đương nhiên, hắn không dám tìm phiền toái cho Liễu Nhiên.
Cho nên, sau khi nhận được tin tức phía Đông đại lục tụ hội, hắn liền ngựa không dừng vó chạy tới, muốn mượn cơ thu thập đệ tử Liễu Nhiên.
Theo Đế Vân thấy, chỉ cần thu thập đệ tử Liễu Nhiên. Năm đó sư tôn bị thua có thể lau hoàn toàn sạch sẽ. Dù sao, Nghệ Phong không thể chiến thắng đệ tử thứ ba của Đế Thích Thiên, vậy Liễu Nhiên ngươi còn có mặt mũi gì nói thắng sư tôn?
Nhưng sau khi đến đây, Đế Thích Thiên liền thi triển phương pháp ẩn nấp đặc biệt của sư môn trốn ở bên cạnh. Lần này Nghệ Phong giao đấu, hắn chứng kiến từ đầu đến cuối. Thân là Á Quân, hắn hoàn toàn bị chấn động.
Hắn yên lặng tính toán một chút, cho dù hắn xuất toàn lực cũng không nhất định có thể đánh thắng toàn bộ những người này, nhưng một thất giai lại làm được.
Cũng vì nguyên nhân này, Đế Vân không muốn mạo hiểm. Cho Nghệ Phong một giờ, là vì khi đó hiệu quả Trảm Tiên suy nhược xuống, tất thắng không thể nghi ngờ.
Nhưng, thật sự không ngờ được chính là Nghệ Phong lại có Phệ Châu nghịch thiên. Hơn nữa còn thật sự bị hắn dung hợp thành công. Thực lực còn cường hãn hơn so với lúc thi triển Trảm Tiên.
Khinh miệt trước đây của Đế Vân đã biến mất không còn một mảnh. Chứng kiến Nghệ Phong đánh nhau, hắn biết Nghệ Phong cường hãn tới mức nào. Chẳng qua, tuy rằng hắn nghiêm túc hơn, nhưng không lo lắng thái quá.
Dù sao, sư tôn hắn đã từng nói qua, dưới Quân cấp hắn là vô địch.
Đối với những lời sư tôn hắn nói, Đế Vân có sùng bái mù quáng.
– Cho dù ngươi dung hợp Phệ Châu thì sẽ thế nào? Dù sao Tôn cấp vẫn là Tôn cấp, vĩnh viễn không phải là đối thủ của ta.
Đế Vân cười lạnh nói.
– Có phải là đối thủ của ngươi hay không, thử qua mới biết được.
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, thoáng giãn lưng, trên người phát ra tiếng xương cốt kêu răng rắc, cảm nhận được lực lượng tuôn trào toàn thân. Nghệ Phong cảm thấy vô cùng tin tưởng khi đối chiến với Đế Vân.
Một Á Quân mà thôi. Dù sao vẫn không phải là Quân cấp. Lúc này cho dù Nghệ Phong đối mặt Quân cấp, cũng không thấy quá mức sợ hãi.
– Vậy ngươi thử chiêu này của ta xem thế nào?
Đế Vân không nói những lời vô nghĩa với Nghệ Phong, năng lượng trong cơ thể xuyên qua cánh tay, hóa thành một đạo long quyển phong, mang tất cả mọi thứ về phía Nghệ Phong. Dưới năng lượng của hắn, không gian nổi lên từng gợn sóng. Năng lượng truyền tống trong không gian, chậm rãi chồng chất lên.
– Năng lượng không gian!
Nghệ Phong nhìn từng gợn sóng năng lượng được truyền tống từ hư không tới, sắc mặt đầy ngưng trọng. Chỉ cần chiêu thức ấy đủ để nâng cao thực lực Đế Vân trên diện rộng. Về phương diện năng lượng không gian, Đế Vân vượt quá xa so với đám người Đoạn Vũ.
Đoạn Vũ nhìn cảnh tượng này, bọn họ không thể không thừa nhận, bọn họ và Đế Vân có khoảng cách quá lớn. Một đám không khỏi đặt hy vọng lên trên người Nghệ Phong, hy vọng Nghệ Phong có thể lại sáng tạo kỳ tích.
Nhìn long quyển phong quét về phía hắn, Nghệ Phong không chút nương tay, đấu khí trong cơ thể bạo phát ra. Từng đạo Tà Đế lực phối hợp với năng lượng Phệ Châu âm dương, toàn bộ hội tụ thành Tinh Bạo Thiên Hạ, đánh thẳng một quyền về phía long quyển phong.
Ầm…
Tiếng động khủng khiếp đinh tai nhức óc. Dưới một quyền này, sắc mặt Nghệ Phong tái nhợt bay ngược ra ngoài. Chỗ giao phong, kình khí dâng trào tràn ngập.
Sau khi thân ảnh Nghệ Phong xẹt qua ở trên hư không một khoảng cách cực xa, thân ảnh mới đứng vững. Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào Đế Vân. Trong mắt đầy vẻ kiêng kỵ. Nghệ Phong thật sự không ngờ được, thực lực của đối phương lại cường hãn đến mức này. Dưới tình huống vận dụng Tinh Bạo Thiên Hạ và Phệ Châu âm dương, còn có thể bị đối phương chiếm thượng phong.
– Lực lượng không gian, quả thực cường hãn.
– Đây là Tinh Bạo Thiên Hạ của Tà Tông ngươi sao? Chẳng qua chỉ có như thế!
Đế Vân hừ một tiếng, trong mắt đầy vẻ khinh thường.
– Lấy thực lực một Á Quân, vận dụng lực lượng không gian lại chỉ tương đương với Tinh Bạo Thiên Hạ. Ngươi còn có mặt mũi khoe ra sao?
Nghệ Phong không chút lưu tình châm chọc nói.
– Ngươi…
Đế Vân lập tức nổi giận, vừa định đối chọi gay gắt, nhưng lại một câu cũng không nói nên lời. Mặc dù Nghệ Phong châm chọc, nhưng không thể không thừa nhận, với thực lực của hắn, Nghệ Phong hoàn hảo không tổn hao gì, quả thật không có gì đáng để cao hứng.
Tinh Bạo Thiên Hạ so với vũ kỹ truyền thừa của sư môn hắn cũng không kém chút nào. Ít nhất khi hắn còn ở cửu giai, hắn không phát huy được lực lượng như vậy.
– Ta xem thử ngươi có thủ đoạn gì!
Đế Vân không giữ lại nữa. Toàn bộ đấu khí trong cơ thể trào ra. Năng lượng khủng khiếp liên tiếp thông qua năng lượng không gian, tản ra lực lượng khiến người ta cảm thấy trống ngực đập thình thịch.
Lực lượng này, lại còn mạnh hơn so với bốn người Đoạn Vũ Tiêu Thiên Tây Môn Nam Thiên và Hà Như liên kết vài phần. Điều này khiến đám người Tiêu Thiên không khỏi ngưng trọng nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy đối phương thi triển ra lực lượng như vậy, sắc mặt không hề có chút thay đổi. Một hào quang đỏ như lửa xuất hiện phía trên cánh tay Nghệ Phong. Cùng lúc đó hỏa diễm khủng khiếp cháy lên trên hư không.
Trong một trận chiến này Nghệ Phong lại thi triển ra Sí Diễm Trảm hết sức danh tiếng. Khác với những lần trước kia chính là, lần này Nghệ Phong thi triển Sí Diễm Trảm, trong đó ẩn chứa năng lượng Phệ Châu thuộc tính hỏa khiến lòng người sợ hãi.
Dưới sự dung nhập của năng lượng Phệ Châu thuộc tính hỏa, Sí Diễm Trảm vốn hơn mười trượng, lại tập trung thành một trượng.
Nhưng, mặc dù Sí Diễm Trảm trở nên như thế, nhưng lại khiến người ta cảm giác tim càng đập nhanh hơn.
– Hỏa Phệ Châu và tuyệt chiêu thuộc tính hỏa phối hợp, ít nhất phải nâng cao uy lực của Sí Diễm Trảm lên ba phần.
Hà Như khẽ nói.
– Nhưng cho dù như thế, chênh lệch với Đế Vân còn rất lớn.
Khi Hà Như đang nói thầm, Nghệ Phong đã thi triển Sí Diễm Trảm công kích về phía Đế Vân. Nhìn Sí Diễm Trảm vẽ ra từng vết rạn trên hư không, mọi người không khỏi cảm thấy có chút may mắn. May mắn lúc này Nghệ Phong mới dung hợp Phệ Châu, bằng không bọn họ sẽ bị đánh bại càng thêm nhanh.
Đúng như Hà Như đã phán đoán rằng. Tuy rằng Sí Diễm Trảm phối hợp năng lượng thuộc tính hỏa khủng khiếp, nhưng không làm gì được một Á Quân, đặc biệt là Á Quân không tầm thường lại càng không có khả năng.
Đế Vân bạo phát, Sí Diễm Trảm bị hắn cản xuống. Tất cả đều có vẻ thoải mái. Đế Vân chỉ tùy ý thi triển một chiêu vũ kỹ Nhật Giai mà thôi.
– Ngươi chỉ có chút bản lĩnh như vậy thôi sao? Nếu như vậy, ta sẽ đưa ngươi đi.
Đế Vân thấy thực lực của Nghệ Phong không có gì hơn, hắn hừ một tiếng, một lực lượng mang tất cả đánh về phía Nghệ Phong. Nghệ Phong vội vàng lắc mình rời khỏi.