Phần 133: Giao phong mạnh nhất
Đồng thời khí thức nhất sinh nhất diệt tràn ngập ở bên trong không gian này. Khí tức như vậy khiến một đám người hoảng sợ và kinh ngạc nhìn Nghệ Phong, thừ người ra nhìn đạo môn hội tụ ở trước mặt Nghệ Phong.
Mà sau khi Nghệ Phong hoàn thành nét vẽ cuối cùng, hồn lực của Nghệ Phong giống như nước sông, bị kia đạo môn cuốn vào. Mà đạo môn này giống như biển rộng, để mặc nước sông của Nghệ Phong xâm nhập vào, vẫn không lấp đầy được nó.
Loại mức độ khủng khiếp này khiến Nghệ Phong có phần khẩn trương. Hắn vội vàng nuốt viên đan được được đặt ở đầu lưỡi xuống. Có đan dược thất giai cao cấp trợ giúp, lúc này mới miễn cưỡng duy trì hồn lực của Nghệ Phong không bị giảm bớt.
Nhưng cho dù có đan dược thất giai cao cấp, hồn lực của Nghệ Phong với số vào không bằng số ra, nhanh chóng tổn thất xuống. Điều này khiến Nghệ Phong không thể không vận dụng năng lượng Phệ Châu truyền từng đạo vào trong hồn lực. Khi phối hợp với hồn lực mới lấy được mẫu đạo môn kia ra ngoài.
Lấy mẫu điên cuồng như thế, khiến trán Nghệ Phong toát mồ hôi lạnh. Nhưng nhưng không thể không toàn lực khống chế Nhiếp Hồn Thuật vừa thi triển ra.
– Tịch Diệt Luân Hồi!
Trong lòng Nghệ Phong âm thầm hô một câu, hồn lực trong thức hải càng không muốn sống truyền vào trong đạo môn này. Khi hồn lực của Nghệ Phong trong một đạo hồn lực cuối cùng lấy mẫu ra ngoài, toàn thân Nghệ Phong suýt nữa ngã xuống. Điều này khiến Nghệ Phong vội vàng lấy ra vài viên đan dược cao giai, ném tất cả vào trong miệng.
Mà sau khi một đạo hồn lực cuối cùng của Nghệ Phong lấy mẫu xong, đạo môn kỳ dị kia bỗng nhiên mở ra. Khi nó mở ra, tất cả năng lượng trong hư không, lại hội tụ về phía đạo môn này. Xung quanh đạo môn này tạo thành một lốc xoáy lớn mấy chục thước. Hơn nữa lốc xoáy này càng chuyển động càng lớn. Dưới sự xoay tròn, toàn bộ lốc xoáy gần như thành thực chất, ép tất cả năng lượng vào.
Một biển khí tức tịch diệt và sức sống đánh thẳng vào trong đó bạo phát ra. Một vài võ giả có thực lực hơi thấp, dưới sự đả kích của hai khí tức này, đã hộc máu bay ngược ra ngoài.
– Vũ kỹ Thiên giai!
Lâm Thiên Uy kinh ngạc kêu lên thành tiếng, trừng mắt nhìn Nghệ Phong, nhìn cửa lốc xoáy không ngừng áp tới, Lâm Thiên Uy không dám tin. Vũ kỹ Thiên giai, Nghệ Phong lại thi triển ra Vũ kỹ Thiên giai, còn là Nhiếp Hồn Thuật Thiên Giai?
Sao có thể xảy ra chuyện này? Chưa đạt được tiêu chuẩn Quân cấp, thi triển ra Vũ kỹ Thiên giai gần như có thể lấy người ra làm thịt khô. Nhưng giờ phút này, Nghệ Phong lại chân chân chính chính thi triển ra.
Vũ kỹ Thiên giai bình thường không thể so với thân pháp Mị Ảnh. Thân pháp Mị Ảnh phân chia theo trình độ. Lúc này Nghệ Phong thi triển ra tới thân pháp Mị Ảnh còn chưa có thể bước vào trình độ Thiên Giai. Nhưng, chỉ cần khí tức của cánh cửa này đã đủ để nói cho mọi người biết, Nghệ Phong chân chân chính chính thi triển ra Vũ kỹ Thiên giai.
Lâm Thiên Uy cười khổ nhìn Nghệ Phong. Rất khó lý giải được Nghệ Phong chưa đạt được Quân cấp, làm sao có thể thi triển Vũ kỹ Thiên giai. Không có lực lượng Quân cấp ủng hộ, thi triển Vũ kỹ Thiên giai quả thực là nằm mơ.
Nhưng, Nghệ Phong lại thật sự thi triển ra. Trước đừng nói hắn có thể thi triển được Vũ kỹ Thiên giai này hay không, nhưng Nghệ Phong đã thi triển ra được.
Đám người Tiêu Thiên nhìn thấy lốc xoáy không ngừng tập trung năng lượng, bọn họ đều ngẩn ra, đồng thời đã kịp phản ứng nhìn đám người Đoạn Vũ cắn răng một cái. Ấn kết trong tay mỗi người điên cuồng kết khởi. Hắn thật sự không ngờ được, Nghệ Phong lại có thể tạo ra Vũ kỹ Thiên giai.
Sau khi đám người Tiêu Thiên ra tay, những võ giả giống như điên cuồng, từng đạo công kích không ngừng đập về phía Lâm Long. Những công kích khủng khiếp giống như những trận mưa, toàn bộ hội tụ ở trước mặt Lâm Long. Rất nhanh, trước mặt Lâm Long liền hội tụ ra một đạo năng lượng khủng khiếp, lớn mấy chục thước.
Trong đạo năng lượng này hội tụ lực lượng cuồng bạo, đủ để cho bất luận kẻ nào có chút trái tim băng giá.
Lâm quản gia nhìn năng lượng phát ra tiếng sấm sét như sắp nổ, trong mắt cũng mang theo một phần ngưng trọng. Năng lượng này, cho dù hắn đối mặt cũng phải rất cẩn thận. Hơn nữa, nó vẫn đang không ngừng tăng thêm.
Một đám võ giả nhìn chăm chú vào Lâm Long đang đánh ra từng đạo Vũ kỹ Địa giai. Càng đánh càng nhiều, sắc mặt Lâm Thiên Uy cũng trở nên ngưng trọng. Thực lực của những người này nằm ngoài dự đoán của hắn. Dưới sự khống chế của Lâm Long ở tâm trận, những năng lượng khí tức cường bạo màu, đã bắt đầu uy áp trên Vũ kỹ Thiên giai do Nghệ Phong thi triển.
– Hà quyết!
Hà Như quát to một tiếng, một đạo hoa sen khủng khiếp đánh vào vị trí tâm trận của Lâm Long.
Sau khi Hà Như ra tay, đám người Tiêu Thiên cũng không khách khí. Một đám hội tụ năng lượng mạnh nhất của bọn họ đánh vào vị trí tâm trận.
– Hỏa Long Tại Thiên!
– Thiên Mạc.
Một tiếng hét lớn, hơn ba mươi người, hơn ba mươi đạo Vũ kỹ Địa giai giống như ánh sáng cầu vồng đánh vào vị trí tâm trận.
Tâm trận hội tụ hơn ba mươi đạo năng lượng, sớm đã khủng khiếp đến mức không tưởng tượng được. Tại nơi đó, không gian dường như biến mất, chỉ để lại từng vết rạn đen kịt.
Lâm quản gia nhìn năng lượng hội tụ này, sắc mặt đã đầy kinh hãi. Năng lượng như vậy, hắn cũng không dám đi tiếp.
– Lão gia! Thật sự không ngăn cản sao?
Giọng nói của Lâm quản gia có chút run rẩy. Điều này đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
Mặc dù Nghệ Phong thi triển vũ kỹ Thiên giai, nhưng dưới năng lượng này dưới, dường như có chút không đủ.
Lâm Thiên Uy thoáng nhìn về phía Nghệ Phong, ngay lập tức cắn răng một cái nói:
– Xem rồi hẵng nói!
Lâm quản gia thấy Lâm Thiên Uy nói như thế, thở dài một hơi, đồng thời âm thầm đề cao đấu khí.
Lâm Long nhìn năng lượng ở trên đỉnh đầu hắn khủng khiếp có thể bị giết rơi tất cả, hít một hơi thật sâu nhìn Nghệ Phong hô:
– Nghệ Phong, chỉ một chiêu này, tiếp được, vậy có thể nói sư tôn ngươi cũng không bằng ngươi.
Nhìn kia khí tức nhàn nhạt phân tán ra năng lượng khủng khiếp đã chấn động hư không xuất hiện từng vết rạn, Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, ngón tay chỉ về phía Tịch Diệt Luân Hồi trước mặt, đạo năng lượng kia liền oanh kích rời đi.
Cùng lúc đó, viên Phệ Châu trong tay Nghệ Phong bay như tên bắn vào trong Tịch Diệt Luân Hồi.
– Đi…
Lâm Long thấy Nghệ Phong ra tay, hắn hô to một tiếng. Năng lượng bị vây tại tâm trận, tấn công về phía Tịch Diệt Luân Hồi của Nghệ Phong.
Dưới năng lượng này dưới, Tịch Diệt Luân Hồi của Nghệ Phong có vẻ như yếu hơn.
Cho dù là đám người Lâm Thiên Uy nhìn cảnh tượng này, bọn họ đều cho rằng Nghệ Phong sẽ bại. Cho dù là Thiên Giai công pháp, nhưng dù sao cũng là lực lượng của một người, làm sao địch nổi lực lượng hơn ba mươi người.
– Nghệ Phong! Một ván này, ngươi bại!
Lâm Long nhìn Nghệ Phong hô to.
– Phải vậy không? Vẫn còn chưa rõ?
Khi Nghệ Phong cười lạnh, trong tay Nghệ Phong lại tập trung thành một viên Phệ Linh Nộ Bạo, bay ra như tên bắn về phía hai đạo năng lượng sắp giao phong.
Lúc này Lâm Thiên Uy đã thấy được Phệ Linh Nộ Bạo. Trong đó ẩn chứa năng lượng cuồng bạo khiến hắn thoáng chau mày, ngay lập tức nhìn Lâm Long hô lớn:
– Lại ra tay, tăng thêm lực lượng!