Phần 132: Tịch Diệt Luân Hồi
– Đúng một chiêu định thắng bại!
Không nói lời dưa thừa, Nghệ Phong lẳng lặng nhìn Lâm Long nói. Nhưng một câu này, lại rõ ràng truyền đến trong tai mỗi người. Một đám đều ngừng thở, tiêu hóa tin tức do câu này thản nhiên này mang tới.
– Tốt! Không hổ danh là Tà Đế.
Lâm Long cười to một tiếng.
– Hà Như, Đông Phương Huyết. Mỗi người đứng thẳng trên một quang cầu.
Đám người Hà Như liếc mắt nhìn nhau một cái, mỗi người đều gật đầu, thân ảnh bay như tên bắn đến phía trên quang cầu. Ngay lập tức, bọn họ cảm giác một liên hệ khẽ liên kết bọn họ lại với nhau. Lâm Long thấy tất cả mọi người đứng ở trên quang cầu, hắn liền bay như tên bắn đến vị trí trung tâm nhất.
Tới vị trí trung tâm nhất Lâm Long nói đối với đám người Tiêu Thiên:
– Mỗi người các ngươi tùy ý đánh ra một đạo năng lượng.
Đám người Tiêu Thiên gật đầu, cũng muốn thưởng thức một chút xem trận pháp này có phải là thật sự thần kỳ như vậy hay không. Hơn ba mươi võ giả mỗi người tùy ý đánh ra một đạo năng lượng. Quả nhiên những năng lượng này dường như nhận được lôi kéo, toàn bộ dời về phía vị trí trung tâm của Lâm Long. Ở trước mặt Lâm Long, tạo thành một đạo năng lượng khủng khiếp. Đạo năng lượng này bị Lâm Long tùy ý vung lên, đập ở phía trên mặt đất, nhấc tảng đá lên hơn mười trượng.
Võ giả vây xem thấy cảnh tượng như vậy, một đám hít một hơi thật sâu. Một đám sững sờ nhìn Lâm Long. Trận pháp kinh khủng như thế, không hổ Lâm Long đã nói là trận pháp sử dụng để đối phó với kẻ thù bên ngoài.
Mà Nghệ Phong nhìn thấy cảnh tượng này, lông mày nhíu chặt, ánh mắt càng thêm thận trọng. Chỉ cần vừa ra tay đã có cảnh tượng kia, đã chứng minh trận pháp này giống như Lâm Long nói như vậy, có thể hội tụ toàn bộ lực lượng cùng một chỗ. Lực lượng của hơn ba mươi người cùng tập hợp, vậy có thể đạt được trình độ khủng khiếp tới mức nào?
Cho dù Nghệ Phong, cũng không đoán được, ít nhất lực lượng này đã vượt ngoài sức tưởng tượng.
Đám người vây xem đều yên lặng, một đám tập trung ánh mắt ở trên người Nghệ Phong. Hiển nhiên bọn họ nhìn ra sự cường hãn của trận pháp này. Nếu đều chồng chất cùng một chỗ, Nghệ Phong có thể ngăn cản sao?
– Nghệ Phong? Ngươi xác định muốn tiếp hay không? Ngươi cần phải hiểu rõ, ta chỉ có thể đánh ra một chiêu này, nhưng không thu về nổi. Đến lúc đó ngươi không ngăn cản được, có hậu quả gì lại không thể nói chính xác được.
Lâm Long nói.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, ngay lập tức lắc đầu nói:
– Thử xem đi! Xem hơn ba mươi người các ngươi liên kết lại, rốt cuộc có thể cường hãn tới mức độ nào. Có phải có thể sánh ngang Quân cấp hay không?
– Thống khoái! Ha ha, Nghệ Phong, ta chỉ sợ ngươi không tiếp. Hãy ép toàn bộ tiềm lực của ngươi ra đi, tan cuộc đơn giản cũng không phải là phong cách của ta.
Tiêu Thiên cười to nói.
– Vậy phải xem thủ pháp của các ngươi.
Nghệ Phong nhìn Tiêu Thiên, không thể phủ nhận cười cười.
Lâm Long liếc mắt nhìn Nghệ Phong một cái, lúc sau gật đầu với những người khác.
Sau khi Lâm Long ra hiệu, các cường giả bát giai ra tay trước. Một đám dao động cách tay một cách phức tạp. Từng đạo đấu khí không ngừng bay ra như tên bắn. Đấu khí khủng khiếp tập trung thành năng lượng công kích khổng lồ.
– Bí Pháp Kim Lân!
– Cấm Pháp Phá Thiên!
– Vũ kỹ Địa giai Thiên Băng Địa Liệt!
… Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 3 tại nguồn: TuoiNung
Mỗi một bát giai đều không hề nương tay. Bọn họ lại vận dụng chiêu thức mạnh nhất của bọn họ. Từng đạo giống như đại chiêu muốn hủy thiên diệt địa được thi triển từ trong tay bọn họ ra, chiêu thức khủng khiếp, khiến hư không sụp đổ từng khối từng khối.
Mọi người nhìn những bát giai này hành động điên cuồng như thế, có chút choáng váng. Bọn họ thật sự không ngờ được những bát giai lại tàn nhẫtới mức này, vừa ra tay lại là chiêu thức mạnh nhất. Lực lượng của hơn ba mươi người chồng chất, cho dù chiêu thức bình thường đã đủ để thu thập Nghệ Phong dễ như trở bàn tay.
Nhưng những người này lại vận dụng chiêu thức mạnh nhất? Chẳng lẽ bọn họ e dè đối Nghệ Phong lớn như vậy sao?
Từng đạo chiêu thức khủng khiếp, khiến mọi người có chút hoảng sợ. Ánh mắt quay sang nhìn Lâm Thiên Uy và Lâm quản gia, cũng thấy được vẻ thận trọng trong mắt bọn họ.
– Lão gia. Không cần ngăn cản sao?
Lâm quản gia nhìn Lâm Thiên Uy nói.
– Với trận pháp chồng chất, những người này thi triển ra lực lượng như thế, sợ chúng ta không thể khống chế được.
Lâm Thiên Uy suy nghĩ một chút, vẫn lắc đầu nói:
– Chuyện của đám trẻ để chính bọn nó giải quyết đi. Hơn nữa ta cũng muốn xem thử rốt cuộc Nghệ Phong dựa vào đâu để tiếp được một chiêu này.
Đến bây giờ, Lâm Thiên Uy vẫn không nhìn thấy vẻ khiếp đảm trên mặt Nghệ Phong, chỉ có sắc mặt càng ngày càng nghiêm trọng mà thôi.
Đám người Tiêu Thiên thấy những bát giai này đánh ra từng đạo Vũ kỹ Địa giai, hắn liền ngẩn người ra. Tuy nhiên khi hắn thấy vẻ mặt Nghệ Phong chỉ có vẻ tập trung, suy nghĩ một chút vẫn gật đầu với đám người Đông Phương Huyết.
Sau khi Tiêu Thiên gật đầu, đám người Đông Phương Huyết, Tôn Nộ bắt đầu bạo phát ra một lực lượng. Cũng giống với những bát giai, đám người Đông Phương Huyết bất chấp tất cả. Bọn họ thi triển ra chiêu thức mạnh nhất của mình. Từng chiêu từng chiêu đều không ngừng thi triển ra vũ kỹ trên Địa giai, khiến toàn bộ hư không chấn động hoàn toàn vỡ tan.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Nghệ Phong càng hít một hơi thật sâu. Vẻ nghiêm trọng trên mặt càng nồng đậm. Nắm tay thoáng nắm lại, năng lượng Phệ Châu cùng với đấu khí Nhiếp Hồn Thuật không ngừng hội tụ ở vị trí lòng bàn tay. Chỉ một lát sau, liền hội tụ ra ra một viên Phệ Linh Nộ Bạo.
Lúc này, Nghệ Phong không cần quá lâu để hội tụ được Phệ Linh Nộ Bạo, một ý niệm trong đầu, có thể hội tụ được Phệ Linh Nộ Bạo.
Một viên Phệ Linh Nộ Bạo này, Nghệ Phong không chút giữ lại, lực lượng có khả năng điều động đều hội tụ ở trong đó. Giờ phút này Phệ Linh Nộ Bạo gần như hội tụ lực lượng toàn thân và Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong.
Gần như hao tổn toàn bộ lực lượng trong cơ thể, Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, lấy từ trong nhẫn ra vài viên đan dược cao giai, nuốt toàn bộ vào. Cùng lúc đó, Nghệ Phong điên cuồng vận chuyển Lăng Thần Quyết mở ra.
Có năng lượng nước thánh bổ sung, dưới sự hỗ trợ của dược lực, đấu khí của Nghệ Phong vốn tiêu hao hồn lực lại bổ sung vào.
Nghệ Phong thoáng nhìn về phía lực lượng do mọi người hội tụ. Ngoài năm người Tiêu Thiên và Lâm Long, lúc này mọi người đều thi triển ra chiêu thức mạnh nhất. Hơn ba mươi người đồng thời thi triển chiêu thức kinh khủng như thế, sớm đã dọa rất nhiều người vây xem, khiến bọn họ liên tục lui về phía sau.
Nhìn về phía chiêu thức khủng khiếp hội tụ rời về phía Lâm Long, Nghệ Phong biết muốn dựa vào một viên Phệ Linh Nộ Bạo ngăn cản những người này là tuyệt đối không có khả năng.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, cắn răng một cái, lấy từ trong nhẫn lại lấy ra một viên đan dược thất giai. Viên đan dược thất giai vừa đưa ra, khiến Lâm Thiên Uy cảm giác Nghệ Phong quá mức phá sản. Viên đan dược này lại là đan dược thất giai cao cấp.
Nghệ Phong đặt viên đan dược này ở dưới miệng. Từng đạo hồn lực từ trong đầu hắn bay ra như tên bắn, ép vào không gian vẽ ra từng đạo dấu vết quỷ dị, Những dấu vết quỷ dị này liên tiếp nhau, xuất hiện một tấm cửa. Khi tấm cửa khí tức này phân tán mất đi, khi loại khí tức này mất đi, tất cả mọi người đều cảm giác bọn họ có thể sắp bị mất đi chỗ đứng.
Loại này khí tức không chỉ có thực lực đẳng cấp khác biệt, cho dù là Lâm Thiên Uy, cũng cảm giác được loại khí tức này.
Khí tức như vậy khiến Lâm Thiên Uy hoảng sợ. Hồn lực của Nghệ Phong ở trên cửa lại vẽ thành từng đạo vòng quanh. Tại đây dưới vài nét vẽ liên hợp, một sức sống khổng lồ lại xuất hiện, rõ ràng đối lập với sự mất mát vừa mới hình thành.