Phần 130: Thân pháp đứng đầu
Khu vực mọi người đứng, sớm đã không phải là nơi người thường có thể ở lại. Võ giả thực lực chưa đạt được Tôn cấp ngũ giai, sợ là chỉ cần đi vào, sẽ bị kình khí này đánh thành trọng thương.
Lâm Thiên Uy nhìn tình hình trong sân, thở nhẹ một hơi nói:
– Nghệ Phong đã không kém xa Liễu Nhiên rồi.
– Nắm đó, thực lực của Liễu Nhiên là một chân bước vào Quân cấp. Nghệ Phong lại dựa vào lực thất giai chiến thành như vậy, theo nghĩa nào đó mà nói, đã vượt qua Liễu Nhiên.
Lâm quản gia nói.
– Gia hỏa kia quả thật khiến người ta đố kỵ. Năm đó năm người có thể đánh được hắn. Hiện tại cho dù đệ tử do hắn bồi dưỡng, đệ tử chúng ta cũng không qua được. Cả đời này, sợ đều bị hắn đè nặng.
Lâm Thiên Uy cười khổ một tiếng.
– Tuy nhiên, lúc này lực lượng của Nghệ Phong cạn kiệt, đã dần dần xuống thế hạ phong.
Lâm quản gia nhìn Nghệ Phong bị đánh đến liên tiếp lui về phía sau, nhìn Lâm Thiên Uy nói.
– Vậy thì không chắc chắn. Tuy rằng tiểu tử này thi triển ra nhiều con bài chưa lật như vậy. Nhưng ta vẫn cảm giác hắn còn lưu có dưa lực.
Lâm Thiên Uy lắc đầu nói.
– Còn có dư lực?
Lâm quản gia sửng sốt, ngay lập tức cười nói.
– Lão gia, có phải ngài nghĩ nhiều quá hay không? Đám người của Lâm Long thiếu gia gần như không còn lưu dư lực, Nghệ Phong còn có thể lưu dư lực? Phệ Châu, kỹ năng Tà Đế, các loại Vũ kỹ Địa giai hắn đã dùng không biết bao nhiêu. Cho dù hắn còn một bộ Vũ kỹ Địa giai, kỳ thật cũng không có tác dụng gì mãnh liệt. Dù sao, số lượng đối với lúc này có quan hệ không lớn. Trừ phi, hắn có vũ kỹ Thiên giai.
Nói đến đây, Lâm quản gia bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt mạnh mẽ tập trung ở trên người Nghệ Phong.
– Nghệ Phong sẽ không thực sự có Vũ kỹ Thiên giai?
Lâm quản gia nhớ tới Liễu Nhiên, trong lòng có chút lo sợ không yên. Với thủ đoạn của Liễu Nhiên, cho dù làm đến Vũ kỹ Thiên giai cũng không có gì là khó hiểu. Ít nhất Lâm quản gia biết, Lâm Lang thế gia bọn họ có một bộ Vũ kỹ Thiên giai, chẳng qua là làm chấn tộc chi bảo, không phải của quản gia hắn. Hơn nữa, Lâm Long còn chưa đủ thực lực học được.
– Vũ kỹ Thiên giai?
Lâm Thiên Uy thở nhẹ một hơi, trong mắt tục nhân, loại vũ kỹ đẳng cấp này đã là trong truyền thuyết. Nhưng đối với một vài thế lực mà nói lại không phải như vậy. Ngay cả Lâm Lang thế gia bọn họ còn có thể có được, vậy Tà Tông truyền thừa từ viễn cổ xuống, có thể không có sao?
Chẳng qua, Lâm Thiên Uy nhìn Lâm quản gia lại nở nụ cười:
– Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra, Nghệ Phong vẫn sử dụng Vũ kỹ Thiên giai sao?
Lâm quản gia sửng sốt, ngay lập tức kịp phản ứng, nhìn tàn ảnh của Nghệ Phong nghi hoặc dò hỏi:
– Thân pháp?
– Ừ! Đúng vậy! Nếu ta đoán không sai, đây là một bộ thân pháp đã từng nổi danh ở thời kỳ viễn cổ. Chỉ có điều thực lực của Nghệ Phong chưa đủ, không thể phát huy ra toàn bộ khả năng của nó. Bằng không, chúng ta sao có thể bắt giữ được bóng dáng của hắn. Mị ảnh mị ảnh, mị mà vô ảnh!
Lâm Thiên Uy thở nhẹ một hơi. Năm đó nghe nói bộ thân pháp này là bộ thân pháp mạnh nhất trong đại lục, được xem là thân pháp Thiên Giai tuyệt phẩm.
Thiên Giai tuyệt phẩm, đây mới là truyền thuyết chân chính. Viễn cổ đến bây giờ, có khả năng dùng Thiên Giai tuyệt phẩm để hình dung, tuyệt đối chỉ có con số hàng đơn vị.
Lâm quản gia không có quyền hạn như Lâm Thiên Uy. Đối với một vài bí mật viễn cổ hiển nhiên không hiểu biết nhiều bằng Lâm Thiên Uy. Tuy nhiên với tên tuổi đứng đầu thiên hạ kia, đã đủ để khiến yết hầu hắn không ngừng cuộn lên.
Thấy Lâm quản gia như thế, Lâm Thiên Uy mỉm cười:
– Ha ha, trước đừng nói ngươi có dám đánh chủ ý vào Nghệ Phong hay không. Cho dù ngươi đoạt đến, cũng không tu luyện được. Nghe nói bộ công pháp kia có cấm chế. Không phải truyền nhân Tà Tông, căn bản không thể tu luyện. Cái cấm chế này, cho dù là Thánh Cấp cũng không thể đột phá được. Cho nên, tuy rằng bộ công pháp này mạnh, nhưng không một người nào cướp. Bằng không, làm sao Liễu Nhiên dám cho Nghệ Phong. Thân pháp đứng đầu thiên hạ có sức mê hoặc tới mức nào, đừng nói chúng ta không chống cự lại được mê hoặc này, cho dù rất nhiều lão gia có thực lực mạnh hơn chúng ta rất nhiều cũng không ngăn cản được.
– Về phần vũ kỹ công kích khác thật ra không cần quá lo lắng. Liễu Nhiên có lẽ có công pháp Thiên Giai khác, nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng cho Nghệ Phong.
Nghe Lâm Thiên Uy nói những lời này, Lâm quản gia thoáng nhíu mày, hết sức khó hiểu. Lâm Thiên Uy thoáng mỉm cười, cũng không giải thích. Đây là vì hắn hiểu rất rõ Liễu Nhiên, không thể giải thích rõ.
Lâm quản gia nghe Lâm Thiên Uy nói như thế, hắn càng không tin Nghệ Phong còn dư lực. Với cục diện lúc này, cho dù Vũ kỹ Thiên giai không thể chuyển bại thành thắng, vậy Nghệ Phong chỉ có một con đường bị thua có thể đi.
– Nghệ Phong! Lại tiếp ta một chiêu!
Nhóm người này bao vây tấn công Nghệ Phong, ép Nghệ Phong lui tới mức không thể lui được nữa. Một chiêu của Tiêu Thiên đánh thẳng vào phía sau Nghệ Phong. Nghệ Phong gấp gáp xoay người ngăn cản. Áp lực một quyền của đối phương đánh vào khiến huyết khí của hắn nhộn nhạo. Thân thể ở trên hư không xẹt qua một khoảng cách cực xa.
Nghệ Phong lau máu chảy trên khóe miệng, nhìn đám người đang hắn tầng tầng vây quanh hắn. Tuy rằng hắn đã đánh rơi mười người xung quanh bát giai, nhưng vẫn còn lại hơn ba mươi võ giả.
– Đã lâu không thống khoái như vậy.
Nghệ Phong cười ha ha. Từng đạo năng lượng vọt vào trong cơ thể hắn, bổ sung tiêu hao của hắn.
Đối với tình hình Nghệ Phong quỷ dị như thế, mọi người đã thấy nhưng không lạ. Đoạn Vũ nhìn Nghệ Phong, ngay lập tức thở nhẹ một hơi hỏi:
– Ngươi còn có con bài chưa lật nào chưa lật thì thi triển ra đi. Bằng không, sợ là ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu. Giao phong tiếp theo, tất sẽ đánh ngươi rơi xuống.
– Ha ha! Muốn chứng kiến con bài chưa lật của ta sao? Tốt! Bản thiếu gia đánh hạ thêm năm người các ngươi trước rồi nói sau!
Nghệ Phong ngửa mặt lên trời cười, hét lớn một tiếng, rồi lại xông về phía mọi người.
– Hừ!
Nghệ Phong đánh hạ mười võ giả đã khiến bọn họ mất hết mặt mũi, Nghệ Phong lại còn mơ mộng hão huyền đánh hạ năm người nữa. Đây không thể nghi ngờ là lấy mặt bọn họ. Đoạn Vũ và Tiêu Thiên là người đầu tiên tấn công về phía Nghệ Phong.
– Thức thứ tư!
Dưới sự áp bức của mọi người, rốt cục Nghệ Phong vận dụng Tinh Bạo Thương Khung, thức thứ tư. Một chiêu này là chiêu thức thích hợp nhất để đối mặt với sự bao vây tấn công. Mỗi một chiêu một thức đều có thể chém ra mười thành lực lượng Tinh Bạo Thiên Hạ, thậm chí có thể không ngừng chồng chất.
Một thức này đối mặt quần công, không thể nghi ngờ là một chiêu mạnh nhất.
Nghệ Phong thi triển chiêu thức thứ tư, quanh thân Nghệ Phong được kiếm ảnh bao trùm. Kiếm ảnh ở bốn phía xung quanh Nghệ Phong giống như đạo pháp Thục Sơn, từng đạo kiếm ảnh ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận, công kích về phía một đám võ giả đang công kích hắn.
Hai võ giả bát giai trở tay không kịp, thật sự không ngờ được Nghệ Phong có thể chém ra công kích quần thể kinh khủng như thế. Do trở tay không kịp, không có thể ngăn được công kích của Nghệ Phong, bị lực lượng chồng chất công kích đến, sau khi phun một mảnh máu, hung hăng rơi khỏi hư không, đập xuống mặt đất.
– Kháo…
Tiêu Thiên nhìn một chiêu này của Nghệ Phong có thế tấn công khủng khiếp như vậy, không nhịn được nói tức giận mắng to. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy công kích quần thể kinh khủng như thế.
Chiêu thức công kích quần thể bình thường, tuy rằng phạm vi công kích lớn, nhưng lực lượng lại suy yếu, Chỉ có điều, một chiêu này của Nghệ Phong lực lượng không những không suy yếu, ngược lại có phần tăng thêm. Mỗi khu vực, lực lượng đều khủng khiếp đáng sợ.