Phần 128: Máu tươi quay cuồng
– Ngang tay?
Một đám quay sang nhìn nhau, nhìn ba người, trong lòng dâng lên một ý tưởng.
Nhưng, khi mọi người còn đang đoán, Đoạn Vũ mở miệng nói:
– Ngươi thắng! Quả nhiên Phệ Châu xứng với danh tiếng của nó. Ngay cả năng lượng không gian của ta cũng có thể cắn nuốt đơn giản.
Đoạn Vũ mở miệng nói. Tuy rằng ngoài mặt ba người bọn họ bất phân thắng bại, nhưng Đoạn Vũ lại biết. Trận chiến này hắn đã bị đánh bại. Hắn và Tiêu Thiên đồng thời vận dụng hai loại Vũ kỹ Địa giai, bọn hắn đã thi triển tới cực hạn. Nhưng, Nghệ Phong chỉ dựa vào một tay tử khí, một tay Sí Diễm Trảm tập trung năng lượng Phệ Châu, đánh khiến bọn họ phun máu.
Tuy rằng bọn họ không biết Nghệ Phong chịu tình trạng vết thương nghiêm trọng tới mức nào, nhưng bọn họ đã bị đánh bại.
Đối với việc đối phương nhận thua, Nghệ Phong không chút bất ngờ. Phệ Châu âm dương tuyệt đối không phải chỉ một Phệ Châu có thể sánh bằng. Nếu Hà Như đến cắn nuốt năng lượng không gian của Đoạn Vũ, tuyệt đối không thể làm nhẹ nhàng được như hắn. Nhưng Phệ Châu âm dương lại có thể dễ dàng hơn rất nhiều. Hơn nữa một tay công kích tử khí, càng khiến bọn họ cảm thấy khó ứng phó.
Dù sao tuy rằng hắn là cửu giai, nhưng đã có lực lượng Tôn cấp đỉnh phong.
Tuy rằng mọi người không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy Đoạn Vũ nhận thua, đã biết trong một trận chiến này, sợ là hai người ăn không ít mệt. Đương nhiên, đối với kết quả này, người không hiểu lực không gian cảm thấy đắc ý ngoài ý muốn. Vừa rồi, hơn hai mươi người công kích Nghệ Phong còn có thể tiếp được, huống chi chỉ hai người này mà thôi.
Nhưng đối với một ít võ giả cao tầng hiểu về năng lượng không gian lại trầm mặc. Tiêu Thiên và Đoạn Vũ Sở hữu lực lượng không gian cùng hợp lực, bọn họ có thể chống lại hơn hai mươi người công kích. Lực lượng không gian, đó là điều kiện quan trọng nhất của cá chép vượt long môn.
– Quay lại!
Nghệ Phong nhìn Tiêu Thiên và Đoạn Vũ nói. Đã lâu Nghệ Phong không sảng khoái như vậy. Tuy rằng thắng nhỏ hai người một trận, nhưng lại không có gì đáng để kiêu ngạo. Không có Phệ Châu, sợ là người bị đánh bại không phải đối phương.
– Ha ha ha! Nghệ Phong! Ta nhận bằng hữu ngươi. Ta cũng thừa nhận, ta không bằng ngươi. Tuy nhiên, ta muốn nhìn xem, ngươi còn có bao nhiêu tiềm lực.
Đoạn Vũ cười to nói.
– Không sai! Nghệ Phong! Ta cũng nhận ngươi làm bằng hữu!
Sau đó, Tiêu Thiên cũng không kém.
– Những lời khác đánh xong mới nói sau. Vừa rồi chỉ là làm nóng người. Hiện tại quay lại!
Nghệ Phong nhìn mọi người hô lớn.
Nghệ Phong nói một câu này, khiến khóe miệng mọi người hung hăng run rẩy. Điện trụ đã bị hủy diệt tới ba cột? Ngươi lại còn không biết xấu hổ nói là làm nóng người?
Một đám cố nén ý tưởng đánh chết Nghệ Phong. Từng thân ảnh chớp động, lại bao vây Nghệ Phong ở giữa.
– Không sai! Vừa rồi là làm nóng người! Sau này chúng ta sẽ không lưu thủ. Mẹ nó, lão tử không đánh ngươi tới mức nôn ra máu không bỏ qua.
Tiêu Thiên nảy sinh ác độc, một mình hắn là đánh không lại Nghệ Phong, chỉ có thể mượn lực mọi người đánh lại Nghệ Phong, bằng không trong lòng thật sự là khó cam.
– Ha ha! Với bản lĩnh các ngươi sao. Vừa rồi, ta mới đả thương hai người. Lần này, bản thiếu gia muốn xem tình cảnh máu tươi quay cuồng. Nghệ Phong cười ha ha. Hắn là người đầu tiên đánh một quyền về một bát giai trong đám bọn họ.
Mọi người nghe Nghệ Phong nói xong, một đám nổi giận không thôi.
– Kiêu ngạo! Quá con mẹ nó kiêu ngạo rồi!
Lại mơ mộng hão huyền với lực của bản thân, đánh tất cả bọn họ đều hộc máu. Mẹ kiếp, chúng ta sẽ đánh ngươi hộc máu trước, rồi nói sau.
Một đám hiện tại đã không cần Tiêu Thiên và Đoạn Vũ nói, một đám không giữ lại, bắt đầu vận dụng toàn lực công kích Nghệ Phong, với ý tứ đánh Nghệ Phong tới mức một hai năm không rời nổi giường.
Đại chiêu Hoa mỹ, không ngừng thi triển ra. Toàn bộ đại điện giống như một màn bắn pháo hoa cùng với tiếng sấm vang đội.
Thấy một nhóm với lực sát thương nâng cao không chỉ gấp đôi, Nghệ Phong cười ha ha, khí thế trong cơ thể lại tăng vọt.
– Hai cánh đấu khí!
Dưới tiếng hô to của Nghệ Phong, Hai cánh đấu khí xuất hiện phía sau Nghệ Phong, Hai cánh đấu khí khổng lồ khiến Nghệ Phong trở nên cực kỳ nhỏ bé, trong sự chớp động trong, tạo thành cuồng phong. Nhân ảnh Nghệ Phong tới hơn vài trăm thước. Mọi người đang công kích về phía Nghệ Phong chợt đứng tại chỗ.
Một mảnh hư không hoàn toàn sụp đổ. Nghệ Phong mượn lúc này, Hai cánh đấu khí lại chớp động, một quyền Tinh Bạo Thiên Hạ đánh thẳng vào một bát giai.
Phụt…
Lực lượng bát giai kém xa Nghệ Phong, làm sao có thể ngăn cản được một đòn của Nghệ Phong. Dưới một đòn này, đối phương liền hung hăng rơi xuống hư không, phụt ra một mảng máu. Giờ phút này, Nghệ Phong lại thi triển Hai cánh đấu khí chạy tới bên cạnh một bát giai, đánh một quyền về phía đối phương.
Phụt…
Lại lưu lại một mảng mưa máu. Hai bát giai, chỉ trong thời gian khoảng nửa khắc, hoàn toàn bị Nghệ Phong đánh rơi xuống hư không.
Mọi người nghe có tiếng phun máu vang lên, trong lòng bọn họ kinh hãi không thôi, nhìn Nghệ Phong giống như thiên thần vung cánh, vội vàng hô to:
– Tốc độ của hắn quá nhanh, không nên phân tán. Công kích diện rộng.
– Diện rộng?
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, trong mắt đầy vẻ khinh thường.
Nghệ Phong lại không tránh, vọt thẳng vào giữa bọn họ, từng đạo công kích không ngừng đánh ra, mỗi đạo công kích đều có mười thành lực đạo, trong đó đồng thời ẩn chứa tử khí và năng lượng Phệ Châu.
Lực lượng khủng khiếp như vậy, cho dù cửu giai tiếp cũng khó khăn, huống chi trong đó có rất nhiều bát giai. Nghệ Phong công kích hung ác như vậy, đám người bát giai không dám có chút giữ lại, một đám thi triển bí pháp cấm pháp, Vũ kỹ Địa giai.
Toàn bộ không gian với lối đánh nhau giống như kẻ điên của Nghệ Phong, mọi người hoàn toàn rơi vào trong điên cuồng. Toàn bộ không gian chỉ còn lại từng đạo chiêu thức khủng khiếp.
Đám người vây xem này thấy cảnh tượng như vậy, một đám trừng mắt, trong lòng bốc lên hàn ý. Những người này, bất luận một chiêu của kẻ nào đều đủ lấy nửa mạng của bọn họ. Nhưng, vô số đại chiêu này, lại chỉ nhằm vào một đối tượng là Nghệ Phong.
Nhưng cho dù dưới công kích như vậy, Nghệ Phong phe phẩy hai cánh, lại có như vẻ an nhàn dạo chơi. Không chiến rơi hạ phong, nhắc nhở đám võ giả có thực lực bát giai, chỉ cần bọn họ lộ ra một sơ hở, nhất định sẽ bị Nghệ Phong tấn công chí mạng.
Điều này khiến đám người Tiêu Thiên cảm thấy bất đắc dĩ. Bọn họ chưa từng nghĩ ra Nghệ Phong có tốc độ nhanh như vậy. Mặc dù bọn họ có tin tưởng hợp lực sẽ đánh cho Nghệ Phong hộc máu, nhưng ngươi có lực lượng, lại không đánh đến người ta không phải là nói vô ích sao?
Mà lúc này hiển nhiên Nghệ Phong không giao thủ cùng đám cường giả trên cửu giai bọn họ. Mỗi lần hắn đều chọn được một bát giai. Trong thời gian ngắn ngủi đã có năm bát giai bị Nghệ Phong đánh rơi, trọng thương đập xuống đất.
– Ta ngất! Sao tiểu tử này có thể tu luyện được tốc độ như vậy?
Đoạn Vũ mắng to một tiếng, vừa đánh một quyền về phía Nghệ Phong, nhưng lại bị Nghệ Phong dễ như trở bàn tay lắc mình tránh được, khiến hắn không biết phải làm thế nào.
– Tiêu Thiên, Hà Như, Tây Môn Nam Thiên. Chúng ta mỗi người trấn thủ một hướng, nhất định phải ép Nghệ Phong giao đấu với chúng ta.
Đoạn Vũ hô lớn. Nếu còn tiếp tục như vậy. Sợ là những bát giai trợ lực cho bọn họ, sẽ bị Nghệ Phong đánh trọng thương toàn bộ, thật sự sẽ ứng với câu nói kia của Nghệ Phong.
– Ngăn cản, các ngươi ngăn cản được sao?
Nghệ Phong cười ha ha nói.