Phần 122: Đại chiêu không ngừng
Tiêu Thiên đi đầu, khí thế bảy người hội tụ cùng một chỗ, cuối cùng biến ảo thành một trường thiên như cự long vẫy đuôi, mang theo uy áp bá đạo diệt tất cả xông thẳng về phía Nghệ Phong.
Trong hư không hội tụ một trường thiên rất lớn, khiến mọi người hít một hơi thật sâu, nín thở nhìn Nghệ Phong. Uy áp như thế, bất kỳ người nào trong số bọn họ đều không ngăn cản được. Ngay cả Đoạn Vũ, vẻ mặt đầy nghiêm trọng. Bảy người ra tay toàn lực đủ để mượn khí thế ổn cư phong.
Ánh mắt Tiêu Thiên tập trung trêm thân Nghệ Phong. Hắn phát hiện Nghệ Phong không bối rối giống như trong tưởng tượng, ngược lại còn có vẻ mặt khinh thường.
Khi Cự Long bổ nhào vào người Nghệ Phong, Nghệ Phong lại hét lớn một tiếng, một khí thế hủy thiên diệt địa ầm ầm vọt ra, hóa thành cơn lốc rung trời, tạo thành một lốc xoáy, bay như tên bắn về phía Cự Long.
– Uy áp Tà Đế!
Trong tiếng hô của Nghệ Phong, uy áp lại tăng vọt với cấp số nhân, đánh thẳng về phía Cự Long.
Ầm…
Đúng như Nghệ Phong dự đoán, hai uy áp đụng vào nhau, toàn bộ không gian lấy chỗ va chạm làm tâm, từng khe rạn nứt tối đen xuất hiện. Trong khe rạn, kình khí bắn ra, cơn lốc tàn phá bừa bãi, giống như bom giao phong cùng một chỗ, hủy thiên diệt địa.
Hai cổ khí thế, nhấc tất cả đất đá trên mặt đất lên cao hơn mười trượng, ùn ùn kéo đến che khuất tầm mắt mọi người.
Dưới một đòn này, sắc mặt đám người Tiêu Thiên đại biến, mỗi người đều bị chấn lùi lại mấy bước. Trái lại Nghệ Phong vẫn vững vàng đứng ở tại chỗ, thậm chí kình khí còn không bắn được tới phạm vi xung quanh hắn.
– Khí thế thật khủng khiếp!
Bảy người Tiêu Thiên liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương. Một người cứng rắn đối kháng bảy người, khí phách mà bọn họ không tưởng tượng được.
– Đây là uy áp Tà Đế tiền bối sư môn đã nói sao? Trước kia chỉ là nghe các tiền bối trong sư môn cảm thán nó khủng khiếp. Thật không ngờ được lại mạnh đến mức này. Loại khí thế này, có thể ngang với một Quân cấp!
Đám người Tiêu Thiên thở khẽ một hơi, nhìn chăm chú thẳng vào Nghệ Phong, Dưới khí thế này, bọn họ lại không có cảm giác chiến thắng.
– So về khí thế, các ngươi còn kém xa. Nghệ Phong nhìn Tiêu Thiên nói.
– Còn muốn tới sao?
– Ha ha, sớm nghe nói khí thế Tà Đế cường thế không gì sánh được. Trước kia ta còn không tin. Chỉ có điều, một chiêu kia không có tác dụng. Ngươi thử chiêu này của ta xem thế nào?
Tiêu Thiên cười lớn một tiếng. Bàn tay hóa cầm, trong tay ẩn chứa đấu khí dâng trào, hung hăng lao về phía yết hầu Nghệ Phong. Tiêu Thiên biết khí thế không thể phát sinh tổn thương đối với Nghệ Phong, nên bắt đầu chủ động ra tay với Nghệ Phong. Công kích lúc này sắc bén và bá đạo hơn trước kia rất nhiều.
– Hừ!
Nghệ Phong hừ một tiếng, thu nạp toàn bộ khí thế vốn đã đánh ra ngoài, hóa thành uy áp, bao trùm về phía Tiêu Thiên.
– Chết tiệt…
Tiêu Thiên kinh hãi phát hiện, dưới khí thế này, tốc độ vận chuyển đấu khí của hắn lại chậm lại, trong lòng dâng lên chút sợ hãi. Thực lực phát sinh bị suy yếu vài phần.
– Cút!
Trong tiếng gầm lên đầy giận dữ, Nghệ Phong quét nhanh một đạo đấu khí mạnh mẽ khủng khiếp, đấu khí công kích, ẩn chứa năng lượng thuộc tính kim cường đại, giao phong trực tiếp về phía bàn tay của Tiêu Thiên bạo phát, tạo ra những tiếng kim khí va chạm. Tiêu Thiên dưới một đòn công kích này của Nghệ Phong đã bị ngăn cản.
– Tây Môn Nam Thiên, Lâm Long! Đồng loạt ra tay!
Tiêu Thiên thấy Nghệ Phong đỡ được chiêu này của hắn, hừ một tiếng nhìn đám người Tây Môn Nam Thiên hô lớn. NẾu Tây Môn Nam Thiên đã quyết định ra tay, tất nhiên không giữ lại. Một đám thi triển đấu khí đến mức tận cùng. Từng đạo vũ kỹ cao giai đánh về phía Nghệ Phong.
Bảy cường giả cửu giai đồng thời công kích, gần như có thế hủy thiên diệt địa. Tuy rằng Nghệ Phong tin tưởng ngăn cản được một hai người, nhưng bảy người đồng thời ra tay với hắn, hắn không dám tiếp nhận một cách đơn giản. Thân pháp Mị Ảnh thi triển đến mức tận cùng. Long Kiếm lại xuất hiện ở trong tay hắn.
– Lôi Đình Phá Nhật Kiếm!
Sấm sét không ngừng vang lên bên tai. Nghệ Phong huy vũ Long Kiếm càng lúc càng nhanh. Nhưng cho dù như thế, bảy người cùng liên kết đánh ra, vẫn ép Nghệ Phong đến không thở nổi, nguy hiểm giống như không ngừng tới.
Sau khi Nghệ Phong ép được một chiêu trường thiên của Lâm Long đánh về phía hắn, một kiếm đâm thẳng vào Tây Môn Nam Thiên. Trong nháy mắt ngăn cản được Tây Môn Nam Thiên, thì Tôn Nộ và Chu Hồng một trước một sau đồng thời đâm vào hông Nghệ Phong.
Nghệ Phong vội vàng thi triển Thuấn Di tránh đi, Trên hư không lưu lại từng đạo tàn ảnh. Nhưng bảy người đều là kỳ tài ngút trời. Mặc dù Nghệ Phong dựa vào thân pháp Mị Ảnh tránh được công kích, nhưng bọn họ sớm đã suy đoán được phương hướng né tránh của Nghệ Phong. Không ít hơn ba đạo công kích đồng thời tấn công về phía Nghệ Phong.
Ba đạo công kích ẩn chứa lực đạo cửu giai tấn công, khiến Nghệ Phong vội vàng huy vũ ba kiếm. Ba đạo công kích, khiến Nghệ Phong bị chấn động bay ngược ra ngoài. Sau khi xẹt qua trên hư không hơn mười thước, thân ảnh mới đứng vững.
– Nghệ Phong! Nếu ngươi chỉ có có chút bản lĩnh như vậy, vậy ngươi nhận thua đi.
Tiêu Thiên nhìn Nghệ Phong hô lớn, tay không hề chậm trễ lại tấn công. Thật vất vả chiếm được thượng phong, làm sao có thể dễ dàng buông tha một cơ hội như vậy?
– Ha ha! Nhận thua?
Nghệ Phong cười to, lưu lại một đạo tàn ảnh, tốc độ liền tăng vọt.
– Ta xem các ngươi có thủ đoạn gì.
– Sí Diễm Trảm! Lam Liên Hoa Hồng Quyết!
Trong hư không, hỏa diễm lại quét ngang. Toàn bộ không gian bị hỏa diễm bao trùm. Hỏa diễm đao quét xung quanh người Nghệ Phong với phạm vi hơn mười trượng, phá công kích của đám người Tôn Nộ đánh tới người hắn.
Cùng lúc đó, từng đạo lam Liên Hoa không ngừng ẩn hiện, tập trung ở trong hư không, xuất hiện một Lục Giác Mang Tinh khủng khiếp. Lục Giác Mang Tinh điên cuồng cắn nuốt năng lượng hội tụ trong đó, lớn mạnh đến mức cực kỳ khủng khiếp.
Đám người Tiêu Thiên nhìn một chiêu này xuất hiện, sắc mặt đại biến. Đấu khí mạnh mẽ bao trùm toàn thân.
– Ta tiếp được Sí Diễm Trảm!
Tây Môn Nam Thiên nhìn Sí Diễm Trảm quét thẳng về phía bọn họ, gầm lên một tiếng đầy giận dữ, lại thi triển Phi Long Tại Thiên.
Mà cùng lúc đó, Tôn Nộ, Thiết Nam cắn răng một cái, nhìn Lục Giác Mang Tinh khủng khiếp trên hư không, ấn kết trong tay không ngừng kết khởi.
– Vũ kỹ Địa Giai – Nhật Nguyệt Hóa Thổ!
– Bí pháp Hổ Băng!
Trong thời gian ngắn ngủn, trong bảy người liền có ba người vận dụng đại chiêu. Cho dù là như thế, nhìn Lục Giác Mang Tinh và Sí Diễm Trảm rất lớn kia dung hợp cùng một chỗ, vẫn có người cảm giác không đủ. Cùng lúc đó, Chu Hồng vận dụng bí pháp, cùng đám người Tây Môn Nam Thiên tới nghênh đón.
– Lôi Đình Phá Nhật Kiếm!
Khi bốn người đón về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong hừ lạnh một cái, hô lên một tiếng sấm sét. Một thanh lợi kiếm tập trung trong hư không, sau đó liên tục chồng chất lên tám lần, hóa thành bảo kiếm giống như trấn áp thiên địa, bao trùm đám người Lâm Long và Tiêu Thiên vào trong đó, rất có ý tứ bao vây toàn bộ bảy người.
Vũ kỹ Địa Giai liên tục xuất ra. Sớm đã khiến người xem hoa cả mắt, nhiệt huyết sôi trào. Một đám trừng mắt nhìn Nghệ Phong trên hư không. Lúc này, trên hư không sớm đã hóa thành từng vết rạn.