Phần 106: Bị đánh lén
Năng lượng thuộc tính hỏa không thể nghi ngờ là năng lượng tốt nhất để luyện hóa hạt châu. Chỉ là Hà Như thấy Nghệ Phong có thể đốt cháy ra một cỗ sóng nhiệt giữa hư không, trong lòng cũng vô cùng kinh dị.
Nàng đã từng thấy qua Nghệ Phong vận dụng nặng lượng thuộc tính kim. Hắn khống chế năng lượng thuộc tính kim vô cùng cao minh. Hiện giờ thấy Nghệ Phong vận dụng năng lượng thuộc tính hỏa hiển nhiên còn mạnh hơn năng lượng thuộc tính kim không ít.
Chuyện này cũng không gây bất ngờ chút nào, Nghệ Phong vận dụng một loại năng lượng thuộc tính hỏa để luyện chế đan dược. Tuy rằng hắn ngộ ra năng lượng thuộc tính kim sớm nhất, thế nhưng sử dụng nhiều nhất lại là năng lượng thuộc tính hỏa.
Hà Như thấy Nghệ Phong vừa ra tay liền khống chế mười hạt châu, trong lòng không phục, đồng thời nàng cũng khống chế mười hạt châu. Từng đạo năng lượng bay nhanh ra quấn lấy hạt châu bắt đầu luyện hóa, trong mắt Hà Như tràn đầy vẻ khiêu khích, dường như làm chuyện vượt trội hơn Nghệ Phong khiến nàng rất thích thú.
Thấy đối phương như vậy, khóe miệng Nghệ Phong hiệnlên một tia trào phúng, đấu khí thuộc tính hỏa không ngừng cuồn cuộn, từng cỗ sóng nhiệt lan truyền khắp không gian.
Đám người Đoạn Vũ, Tiêu Thiên, Tây Môn Nam Thiên thấy Nghệ Phong và Hà Như tranh cao thấp như thế, bọn họ cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém. Cả đám mỗi người đều khống chế mười hạt châu, bắt tay vào luyện hóa.
Lâm Thiên Uy ở bên ngoài thấy một màn này, không khỏi lắc đầu nói:
– Lần này, sợ là lại bị Nghệ Phong áp một bậc rồi!
– Ừm! Nghệ Phong vận dụng thuộc tính hỏa quả thật đã xuất thần nhập hóa, hắn luyện hóa vô cùng thành thạo. Xem ra lời đồn hắn đạt tới y sư bát giai là thật. Ở phương diện luyện hóa hạt châu, hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.
– Ha ha!
Lâm Thiên Uy nhìn thoáng qua Lâm Long, Lâm Long là đại biểu Lâm Lang thế gia, tự nhiên sẽ không kém. Nguyên bản hắn tưởng rằng ở phương diện luyện hóa hạt châu, không ai có thể lay động được địa vị quán quân của Lâm Long, hiện giờ xem ra Lâm Long còn kém Nghệ Phong rất xa.
So đấu tốc độ luyện hóa với một y sư bát giai sở hữu thuộc tính hỏa, cho dù thực lực bản thân mạnh hơn một chút cũng không thể sánh bằng.
– Liễu Nhiên bồi dưỡng ra một đệ tử thật giỏi. Mọi thứ đều thông.
Lâm Thiên Uy cảm thán một tiếng, đáy lòng suy đoán thực lực của Nghệ Phong thật ra có thể đoạt được đệ nhất. Từ những biểu hiện vừa rồi, đám người Hà Như, Tiêu Thiên dường như có ý tứ chạy song song với Nghệ Phong.
– Liễu Nhiên không làm ra chuyện tình không nắm chắc. Hắn phái ra Nghệ Phong chính là tin tưởng Nghệ Phong có thể đạt được quán quân.
Lâm quản gia hoài niệm nói rằng.
Lâm Thiên Uy biết Lâm quản gia vẫn sùng bái Liễu Nhiên, thế nhưng thứ ngôn ngữ biểu đạt của hắn khiến Lâm Thiên Uy không khỏi lắc đầu. Ánh mắt lại lần nữa chuyển về hướng giữa sân, hiện giờ đám võ giả đang luyện hóa độc tố ở trong hạt châu.
Rắc…
Theo âm thanh răng rắc vang lên, Nghệ Phong luyện hóa một hạt châu vỡ toác ra, hóa thành bột phấn bay hạ xuống hư không. Mười giọt dịch thể màu đen huyền phù trên hư không, lập tức ngưng tụ thành một giọt.
– Quay về!
Nghệ Phong quát lớn một tiếng, giọt độc kia hạ xuống trước mặt hắn.
Mọi người thấy Nghệ Phong chỉ dùng mấy hơi thở đã luyện hóa xong mười hạt châu, cả đám trừng mắt to nhìn Nghệ Phong. Cho dù là Hà Như cũng mới chỉ luyện hóa được phân nửa.
– Hỗn đản! Vì sao hắn có thể luyện hóa nhanh như vậy?
Đáy lòng Hà Như tức giận thầm mắng, nàng không nguyện ý tin tưởng sự thực bày ra trước mắt.
Mà Nghệ Phong nhìn vẻ mặt cực kỳ khó coi của Hà Như, khóe miệng hắn hiện lên một tia tươi cười tà mị. Hà Như thấy vẻ tươi cười của Nghệ Phong nhất thời có chút dự cảm không tốt. Quả nhiên một thanh âm truyền đến bên tai nàng:
– Nữ nhân có bệnh, bản thiếu gia cho ngươi thưởng thức chút tư vị của những độc tố này.
Nói xong, Nghệ Phong đưa toàn bộ độc tố luyện hóa từ mười hạt châu ra bắn thẳng về phía Hà Như, tốc độ xé gió bao hàm cả đấu khí của Nghệ Phong.
– Hỗn đản!
Hà Như nhịn không được mắng to. Nếu độc tố của mười hạt châu đánh vào người thì nàng sẽ bị tổn hại ít nhất sáu bảy thành thực lực, thậm chí càng nhiều hơn. Tổn hại nhiều lực lượng như vậy làm sao nàng có thể tiến vào trong mười người cuối?
Cho nên khi Hà Như nhìn độc tố từ bốn phía bay tới cũng phải buông tha luyện hóa hơn phân nửa hạt châu, lắc mình rời khỏi, thi triển từng đạo nhiếp hồn thuật ngăn cản công kích của độc tố.
– Ngăn cản! Bản thiếu gia cho ngươi ngăn cản sao?
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, rốt cục lần đầu tiên phản kích lại Hà Như, hắn dùng độc tố tiên phong. Phía sau là từng hạt châu có lực lượng một nghìn cân bị hắn khống chế đánh về phía Hà Như.
Dưới sự khống chế của Nghệ Phong, mỗi một hạt châu đều đạt lực lượng của một kích Tôn cấp. Những hạt châu lao tới phía Hà Như giống như mưa rơi khiến nàng phải gồng toàn bộ tinh thần chống lại.
Mà những độc tố này bị Nghệ Phong khống chế càng khiến Hà Như cẩn thận hơn.
Trong khoảng thời gian ngắn, Hà Như bị hạt châu công kích ào ào, chỉ có thể ở trạng thái phòng thủ tuyệt đối. Từng đạo công kích của Nghệ Phong phong tỏa tầng tầng lớp lớp không gian xung quanh Hà Như, những công kích liên miên khiến Hà Như không ngừng chật vật.
– Nữ nhân, bản thiếu gia nói ngươi có bệnh là có bệnh.
Nghệ Phong chăm chú nói rằng, hạt châu bốn phía lại bị đấu khí của Nghệ Phong tiêm nhiễm. Một khỏa lại bay ra ngoài.
Lâm Thiên Uy ở bên ngoài thấy lực lượng của một hạt châu do Nghệ Phong điều khiển cũng kinh dị không thôi:
– Đấu khí của tiểu tử này thật quá nồng hậu. Vừa rồi trong khoảng thời gian ngắn điều khiển không dưới một trăm hạt châu, hơn nữa chưa từng giảm bớt chút nào, mỗi một khỏa bay ra đều không có khoảng cách về thời gian. Vì sao đấu khí của hắn có thể điều động nhanh như vậy?
– Có chút cổ quái. Tốc độ xuất thủ quá nhanh. Hơn nữa lực lượng cũng không yếu hơn người khác, hình như hắn chỉ cần một ý niệm, muốn vận dung bao nhiêu năng lượng là có thể vận dụng bấy nhiêu năng lượng trong cơ thể. Lấy thực lực hai người chúng ta cũng không làm được chuyện này a.
Lâm quản gia cảm thán.
– Thật không biết Liễu Nhiên cho hắn tu luyện cái gì, quả mức quỷ dị đi. Hình như Liễu Nhiên năm đó cũng không làm được như thế.
Nghệ Phong thấy Hà Như chật vật né tránh, hắn công kích liên tiếp là để chiếm lấy thế chủ động, chỉ cần để Hà Như có thời gian khôi phục thì sẽ không còn biện pháp bức nữ nhân này thành như vậy nữa.
Chỉ là Nghệ Phong cũng không hy vọng xa vời công kích của hắn có thể tạo thương tổn cho Hà Như. Chỉ cần nhìn dáng vẻ chật vật của nàng cũng đủ để Nghệ Phong cảm thấy thư thái.
– Hỗn đản!
Hà Như bị công kích liên tục làm tâm ý phiền loạn, không khỏi tức giận mắng một tiếng. Rốt cục cũng không bảo lưu, từng đạo nhiếp hồn thuật kinh khủng bay ra đánh tan từng hạt châu, nàng muốn dùng vũ lực tuyệt đối để phá vỡ quyền chủ động của Nghệ Phong.
– Ngươi phá xong chưa?
Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, đấu khí và nhiếp hồn thuật trong cơ thể đồng thời thi triển, hắn khống chế hơn mười hạt châu đánh về phía Hà Như.
Nhưng cũng chính vào lúc này, một đạo công kích bay nhanh về phía Nghệ Phong, đấu khí bao vây lấy độc tố bay đến gần Nghệ Phong trong chớp mắt. Nhìn thể tích độc tố có ít nhất bảy tám giọt, nếu như Nghệ Phong bị nhiễm vào sợ rằng không còn khả năng tranh đoạt quán quân nữa.
Hà Như đối diện Nghệ Phong thấy có người đánh lén hắn, lửa giận trong lòng cũng dâng lên.