Phần 103: Chiến tích bằng Liễu Nhiên
– Có việc gì chờ ta đánh xong rồi nói.
Hà Như không phân thắng bại đâu thể bỏ qua, động tác trên tay không yếu đi chút nào, ngược lại càng thêm cường thế. Năng lượng Phệ Châu bạo phát ra, tức thì không gian xung quanh nàng hơi bị sụp đổ, năng lượng do nàng bạo phát thôn phệ toàn bộ linh khí xung quanh không còn chút gì.
– Nữ nhân điên!
Nghệ Phong thấy Hà Như vẫn còn cố chấp bày ra tư thế muốn chiến đấu, hắn không thể tránh được, năng lượng âm dương của Phệ Châu bao phủ toàn thân. Tuy rằng đẳng cấp nhiếp hồn sư của Hà Như cao hơn Nghệ Phong rất nhiều, thế nhưng Nghệ Phong không hề sợ nàng. Về Phệ Châu, hắn đã dung hợp hai viên Phệ Châu, hai viên Phệ Châu kết hợp cường hãn hơn một viên Phệ Châu không chỉ một hai điểm.
– Ngươi muốn đùa, bản thiếu gia cùng đùa với ngươi!
Ấn kết trong tay Nghệ Phong không ngừng đánh ra, lúc này Nghệ Phong thi triển Lam Liên Hoa Hồng quyết so với trước đây càng thêm dễ dàng.
Mọi người thấy cả hai vô cùng căng thẳng, không gian xung quanh hai người bị vặn vẹo, chỉ cần năng lượng tỏa ra cũng khiến hư không bị rung động. Có thể tưởng tượng năng lượng ẩn chứa trong đó kinh khủng tới cỡ nào.
Mọi người trừng mắt ngốc trệ nhìn hai người, trong khoảng thời gian ngắn quên mất lời ngăn cản của Lâm Lang thế gia.
– Ha ha…
Trong lúc mọi người đang chờ Nghệ Phong và Hà Như giao thủ, đột nhiên một tiếng cười hiền lành phát ra, một đọa thân ảnh bay thẳng tới vị trí trung gian giữa hai người, cánh tay chớp động lên đẩy ra hai cỗ năng lượng bay về phía Nghệ Phong và Hà Như.
– Hai vị, cho lão hủ chút mặt mũi. Bây giờ ngừng tay thế nào?
Quản gia Lâm gia cười nhẹ với hai người hỏi.
Nghệ Phong nhìn quản gia Lâm gia, con mắt ngưng trọng. Hắn thật không ngờ thực lực của đối phương mạnh như vậy, nhẹ nhàng đẩy ra một kích liền khiến hắn lùi lại mấy bước. Quản gia Lâm gia vận dụng lực không gian quả thật vô cùng cao siêu.
– Ha ha, quản gia nói đi đâu vậy. Ngài bảo chúng ta dừng tay, tự nhiên ta không có ý kiến gì.
Nghệ Phong thu hồi năng lượng, khẽ cười một tiếng nói, nếu chủ nhân đã đứng ra, vậy thì cũng không cần phải tranh đấu tiếp nữa.
– Vậy thì cảm tạ Tà Đế rồi.
Quản gia mỉm cười, lão quay về phía Hà Như cười nói:
– Không biết thiếu Thành chủ có thể cho Lâm Lang thế gia chút mặt mũi hay không?
Hà Như nhún vai nói:
– Lâm lão khách khí rồi, ta đang chuẩn bị thu tay về, không nghĩ tới lại kinh động Lâm lão.
Những lời này khiến Nghệ Phong kinh dị nhìn thoáng qua Hà Như, hắn thầm nghĩ nữ nhân này thật có tiềm lực nói dối.
– Đã như vậy, mời hai vị ngừng tay thôi. Ha ha, tỷ thí lập tức sẽ bắt đầu. Lúc hai vị thi đấu, Lâm Lang thế gia đều sẽ ủng hộ hết mình.
Lão quản gia cười nói.
Hà Như nghe vậy liền khiêu khích nhìn Nghệ Phong, trong mắt truyền đến ý tứ:
– Ngươi cứ chờ xem đi.
Tự nhiên Nghệ Phong sẽ không lưu ý ánh mắt của nàng, tuy rằng nữ nhân này mạnh thế nhưng nếu muốn thu thập hắn vẫn còn kém một chút.
– Vừa rồi đã lấy hết số lượng hồn thể ra, hiện giờ lão hủ sẽ công bố cho mọi người biết.
Những lời này khiến tất cả mọi người ngừng thở, ánh mắt cả đám nóng rực nhìn quản gia. Tuy rằng lấy hồn thể không phải tỷ thí chính thức, thế nhưng có thể nhìn từ lần tỷ thí này ra đại khái cấp bậc.
– Nghệ Phong! Hà Như! Tiêu Thiên! Tây Môn Nam Thiên! Đoạn Vũ! Lâm Long! Yên Thiền! Tôn Nộ! Đông Phương Huyết! Chu Hồng! Đây là mười người lấy được nhiều hồn thể nhất.
Quản gia nói ra từng cái tên, nói đến ai lão nhìn lướt qua mặt người đó một lần.
Nghệ Phong đồng dạng cũng nhìn lướt qua những người có tên trong danh sách. Ngoài Hà Như ra có ba người, chính là ba người xuất hiện khiến mọi người hỗn loạn. Về phần Lâm Long, hiển nhiên hắn là người của Lâm Lang thế gia, Nghệ Phong hơi dò xét một chút liền phát hiện hắn cư nhiên có thực lực cửu giai. Hơn nữa trong mười người này, ngoại trừ hắn ra thì tất cả đều có thực lực cửu giai.
Trong mười người có ba nữ nhân, mặc dù hai nữ nhân còn lại cũng vô cùng kiệt xuất thế nhưng dưới quang mang của Hà Như, cả hai đều không thể hiện được sự xuất sắc ra bên ngoài.
Cuối cùng ánh mắt của Nghệ Phong dừng lại trên người Tiêu Thiên, Tây Môn Nam Thiên, Đoạn Vũ. Hiển nhiên thực lực ba người này vô cùng mạnh mẽ, ngay cả Nghệ Phong cũng không xác định được thực lực của bọn họ. Điều này khiến hắn vô cùng thận trọng, mấy người kia đều có thực lực cửu giai, như vậy ba người đó cũng có thực lực ít nhất là cửu giai.
Nghệ Phong quét mắt khắp đại điện, đại khái những thiếu niên tuấn kiệt có gần ba trăm người. Đoàn người khổng lồ như vậy có thực lực siêu cường, thế nhưng không có nhiều người tiến nhập vào trong top mười cũng rất bình thường.
Dù sao lấy hồn thể nhất định phải có kỹ xảo, hơn nữa tại mặt này nhiếp hồn sư chiếm ưu thế cực lớn. Điểm qua một lượt, những người tiến vào top mười gồm có Nghệ Phong, Hà Như, Đông Phương Huyết chiếm được ưu thế rất lớn, bởi vì bọn họ đều là nhiếp hồn sư.
Đám người Tiêu Thiên và Tây Môn Nam Thiên nghe được kết quả này kinh ngạc không thôi. Tuy rằng Lâm Lang thế gia không nói rõ ràng thứ tự của mười người đứng đầu ra thế nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng, thứ tự của tên chính là đại biểu cho thứ tự.
Đối với chuyện thua Hà Như, đám người Tiêu Thiên còn có thể tiếp thu, dù sao Hà Như là nhiếp hồn sư, hơn nữa nàng còn sở hữu Phệ Châu. Thế nhưng khi bị thua Nghệ Phong, bọn họ không hiểu chút nào, mặc dù bọn họ không nhìn thấu thực lực Nghệ Phong nhưng mơ hồ có cảm giác mặc kệ thực lực võ giả hay nhiếp hồn sư của Nghệ Phong đều kém bọn họ xa. Dưới tình hình như vậy, vì sao hắn còn có thể lấy được đệ nhất?
Đoàn người này cũng không biết, kỳ thực thời gian Nghệ Phong lấy hồn thể chỉ mất có bốn ngày, nếu như bọn họ biết chỉ sợ sẽ không chỉ có kinh ngạc.
Hà Như cũng kỳ quái nhìn thoáng qua Nghệ Phong, nguyên bản nàng tưởng rằng ngôi vị đệ nhất sẽ không thoát khỏi tay mình. Chỉ là mỗi lần giao phong với Nghệ Phong thì đều bị hắn chiếm tiện nghi, cảm giác nghẹn khuất khiến Hà Như vô cùng bực bội.
Đám người còn lại nguyên bản cũng không hề coi trọng Nghệ Phong, chỉ là bây giờ thấy Nghệ Phong đạt được đệ nhất. Cả đám đều dại mặt ra, bon họ không hiểu vì sao đám người Tiêu Thiên lại bị Nghệ Phong vượt mặt?
– Lẽ nào có Tà Đế xuất hiện tại Tụ Hội, vậy vị trí đệ nhất chỉ thuộc về một mình Tà Đế?
Mọi người cau mày, các tông môn lâu đời tham dự Tụ Hội đều lưu truyền một câu nói bất thành văn: Có Tà Đế tham dự Tụ Hội, chỉ có thể tranh thứ hai.
Nguyên bản mọi người thấy Nghệ Phong yếu như vậy còn tưởng rằng câu nói kia là nói giỡn. Thế nhưng lúc này lại khiến cho bọn họ không khỏi nhớ tới câu nói kia.
– Ha ha! Lão hủ sẽ không đọc tên các vị thiếu gia tiểu thư khác, chung quy xin mọi người giúp đỡ.
Lâm quản gia cười hiền lành, ánh mắt cũng chuyển dời lên trên người Nghệ Phong. Đáy lòng lão cũng coi trọng Nghệ Phong hơn, tuy rằng thắng hiểm Hà Như, thế nhưng cuối cùng cũng là thắng.
Lâm quản gia không khỏi nhớ tới Liễu Nhiên năm đó, hồn thể của Liễu Nhiên khi đó nhiều gấp đôi so với người thứ hai. Chỉ là lần này Nghệ Phong đến muộn năm ngày, tính ra cũng không thua kém chiến tích của Liễu Nhiên hồi trước.