Phần 94: Khống Mị Thuật
Hồn lực mang theo khí tức tinh thần của Nghệ Phong hung hăng đánh tới hồn thể của con Mị, đồng thời lúc này con Mị kia cũng phá vỡ Tỏa Định của Nghệ Phong. Nghệ Phong không kịp kiểm tra tinh thần Lạc Ấn có đánh trúng con Mị này không. Thì năng lượng của bốn con Mị còn lại đã bắn tới trước mắt Nghệ Phong, thân ảnh Nghệ Phong chớp động tránh né, thế nhưng vẫn còn có hai đạo năng lượng bắn tới mặt hắn.
Nghệ Phong huy động Tiêm Hổ Kiếm, đấu khí tuôn ra bên ngoài, mạnh mẽ đón đỡ hai đạo năng lượng kia. Thời điểm lợi kiếm cùng hai đạo năng lương kia va chạm, phát sinh từng đợt tiếng vang ầm ầm, cuồng phong gào thét làm cho cành lá ngã nghiêng!
Thân ảnh Nghệ Phong lui về phái sau, lúc này mới có thời gian điều tra Lạc Ấn có đánh thành công hay không. Nghệ Phong cảm giác được bên trong thức hải có một liên hệ như vô hình, miệng hắn nổi lên một nụ cười.
Nghệ Phong nhìn mấy con Mị trước mặt, bọn chúng đang chuyển động bao vây Nghệ Phong vào trong, trong đó chỉ có một con Mị bị Nghệ Phong đánh trúng Lạc Ấn thì chắn ở trước mặt hắn.
Bạch Hàn Tuyết chăm chú nhìn một màn trước mặt, dùng sức xoa xoa mắt, không thể tin được nhìn con Mị che ở trước mặt Nghệ Phong. Trong lòng nổi lên sóng to gió lớn!
– Này lẽ nào chính là Khống Mị Thuật của Nhiếp Hồn Sư?
Trong lòng Bạch Hàn Tuyết dâng lên kỹ năng quỷ dị nhất trong truyền thuyết… Khống Mị Thuật của Nhiếp Hồn Sư, chỉ bất quá Nhiếp Hồn Sư biết được Khống Mị Thuật vô cùng ít ỏi. Không phải bởi vì học quá khó khăn, mà là công pháp Khống Mị Thuật của Nhiếp Hồn Sư cùng đích công pháp Địa Giai của võ giả ngang nhau, có mấy Nhiếp Hồn Sư có thể có được?
Bạch Hàn Tuyết tự nhiên không biết, Nghệ Phong còn có Phách Tuyệt Mị Trận, không chỉ như Khống Mị Thuật bình thường, càng làm cho người ta hưng phấn chính là khống chế được Mị cấu thành trận pháp, chỉ bất quá Nghệ Phong vẫn chưa có nếm thử qua mà thôi. Hắn còn dừng lại ở giai đoạn khống Mị!
Nghệ Phong ở trong luyện ngục thi triển một chút, hiện tại thi triển càng thêm thuận buồm xuôi gió. Tuy rằng không tính là thành thạo, thế nhưng miễn cưỡng có thể khống chế con Mị này hành động theo ý muốn của hắn.
Tuy rằng Mị là loài đặc thù, thế nhưng cũng có sinh mệnh, chúng nó thấy đồng bạn làm phản, trong mắt cũng có chút nghi hoặc. Thế nhưng nhiều hơn đó chính là tham lam, nghi hoặc trong mắt mấy con Mị chỉ là chợt lóe mà qua. Năng lượng trên người lập tức phân tán ra, oanh tới trên người Nghệ Phong, tựu như súng máy vậy.
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, khống chế con Mị của mình ngăn cản một con, hắn cũng huy vũ lợi kiếm đâm tới ba con Mị còn lại. Thiếu hai con Mị công kích, Nghệ Phong đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Kiếm của Nghệ Phong đâm thẳng tới hồn thể của một con Mị trong đó, lấy thân thể năng lượng tinh khiết của Mị, cư nhiên không dám cùng Nghệ Phong giao phong trực diện, điều này làm cho Bạch Hàn Tuyết ở bên cạnh nhìn dại ra không thôi.
Nếu như võ giả bình thường, mị ước gì cùng hắn đối bính, dù sao ở phương diện lực lượng, năng lượng của võ giả và năng lượng tinh khiết cấu thành Mị thua kém rất nhiều. Thế nhưng ở trước mặt Nhiếp Hồn Sư, để Nhiếp Hồn Sư tiếp xúc thân thể của Mị, kia hầu như là đem cái mạng nhỏ hiến cho Nhiếp Hồn Sư. Nên Mị tình nguyện lựa chọn cùng năng lượng oanh kích, cũng không muốn cùng Nghệ Phong cứng đối cứng.
Đây là một trong các ưu thế của Nhiếp Hồn Sư khi đối kháng Mị, nhưng chỉ dám thi triển năng lượng oanh kích Mị, ở trên thực lực sẽ giảm xuống mấy đẳng cấp!
Chỉ là lợi kiếm của Nghệ Phong không ngừng huy vũ, kiếm kiếm đâm tới nhược điểm chí mạng là hồn thể của Mị, đối với một Nhiếp Hồn Sư ngũ tinh cao giai mà nói, cảm thụ được hồn thể của Mị là rất dễ dàng.
Tốc độ của Nghệ Phong cực nhanh, chỉ có ba con Mị vây công hắn, làm sao có thể ngăn cản tốc độ của Nghệ Phong, ba con Mị nguyên bản vây bắt Nghệ Phong, dưới Nhiếp Hồn Thuật và đấu khí của Nghệ Phong phối hợp, thế cục trong nháy mắt xoay ngược.
Ba con Mị không ngừng bị đánh lui, lộ vẻ chật vật.
Một kiếm của Nghệ Phong đâm thủng lần thứ hai, hắn không có dừng lại, Hồn Toái Vô Biên thi triển một lần nữa, đồng thời cũng thi triển ra Thuấn Di.
– Ngao…
Dưới oanh kích liên tục của Nghệ Phong, rốt cục có một con Mị đỡ không được thế tiến công của Nghệ Phong, hồn thể bị một kiếm của Nghệ Phong đâm trúng chấn vỡ ở trong cơ thể, thân thể nó lập tức rớt xuống dưới, từng đạo năng lượng từ trên người nó tản ra, làm cho bầu trời cũng bị nhiễm có chút lam sắc.
Nghệ Phong thấy một con Mị chết dưới kiếm của hắn, hắn rút lợi kiếm ra, lần thứ hai đâm tới một con Mị khác, thực lực của Mị ở trước mặt Nhiếp Hồn Sư đã suy giảm lớn, một khi chúng nó không thể hình thành thế trận cùng đánh, Mị ngũ giai cao cấp ở trước mặt Nhiếp Hồn Sư, thậm chí so ra kém Tướng Cấp thất giai.
Còn lại hai con Mị, làm sao là đối thủ của Nhiếp Hồn Thuật và đấu khí của Nghệ Phong liên kích, dưới công kích liên miên không dứt của Nghệ Phong. Rốt cục cũng bị chấn nát hồn thể. Năng lượng tinh khiết cấu thành thân thể cũng bắt đầu tản ra.
Nghệ Phong nhìn ba con Mị trên mặt đất, rất muốn gọi Yêu Ngọc ra hút lấy năng lượng của ba con Mị này, thế nhưng Yêu Ngọc từ lần trước hấp thu hồn thể của Tuyết Ma Hổ, vẫn bị vây trong trạng thái ngủ say. Nghệ Phong thấy Yêu Ngọc hình như sẽ không tỉnh lại, nên cũng không để ý tới ba con Mị nữa!
Bạch Hàn Tuyết nhìn thấy Nghệ Phong dễ dàng giải quyết ba con Mị như vậy, miệng nàng chu lên như muốn nói gì đó, thế nhưng cuối cùng lại không biết nói gì cho phải. Đáy lòng đối với Nhiếp Hồn Sư càng thêm bội phục!
Ánh mắt Bạch Hàn Tuyết chuyển dời đến hai con Mị khác đang đánh nhau, lần này nàng đến Khủng Cụ Sâm Lâm thí luyện, thiếu chút nữa bỏ mệnh trong tay Ma Kim Báo, đến giờ nàng không động thủ bao nhiêu. Nhìn hai con Mị đang đánh nhau chí chóe kia, nàng nhịn không được quơ lợi kiếm đánh qua!
Mặc dù Bạch Hàn Tuyết biết nàng không phải là đối thủ của con Mị này, thế nhưng có Nghệ Phong ở bên cạnh, nàng cũng không cần phải sợ hãi.
Nghệ Phong thấy Bạch Hàn Tuyết làm như thế, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể thi triển Nhiếp Hồn Thuật khống chế con Mị kia thu tay. Cũng không phải mỗi người đều trải qua Tà Đế truyền thừa như hắn, căn bản không cần dùng thí luyện để tăng thêm kinh nghiệm, thấy Bạch Hàn Tuyết muốn cùng Mị luyện tập, vậy để cho nàng luyện đi.
Chỉ là hy vọng chút nữa nàng đừng có khóc, Mị ở trước mặt Nghệ Phong không có nhiều uy hiếp, thế nhưng ở trước mặt võ giả bình thường, vậy có thể làm cho da đầu tê liệt.
Bạch Hàn Tuyết huy vũ lợi kiếm, phối hợp vóc người dụ hoặc của nàng, trong thật giống Băng Tuyết nữ thần, làm cho hắn nhìn cực kỳ hưởng thụ.
Con Mị kia thấy có một nữ nhân lao vào đánh nó, trong mắt hiện lên ánh sáng dữ tợn, từng đạo năng lượng tinh khiết trên thân thể nó phân ra, nhắm vào thân thể Bạch Hàn Tuyết đánh tới.
Bạch Hàn Tuyết vung lợi kiếm lên, nhắm vào đạo năng lương kia đón đỡ.
Nghệ Phong nhìn thấy một màn này không khỏi lắc đầu, thiếu nữ này đánh nhau với Mị mà như vậy sao, năng lượng mà Mị đánh ra dễ dáng tiếp được như vậy sao? Đừng xem Nghệ Phong tùy ý có thể đánh nát, thế nhưng Nghệ Phong có Tà Đế lực trợ giúp. Uy lực năng lượng của mấy con Mị ngũ giai này, không thua công kích của thất giai đỉnh phong!
Quả nhiên đúng như Nghệ Phong suy đoán, Bạch Hàn Tuyết vừa tiếp xúc với năng lượng này, sắc mặt nàng đại biến. Nguyên bản nàng nhìn thấy Nghệ Phong đơn giản đđánh tan, còn tưởng rằng lực lượng rất nhỏ, lại nghĩ không ra lực lượng này so với nàng còn mạnh hơn vài phần.
Bạch Hàn Tuyết đỡ không nổi, bị năng lượng này đánh lùi lại mấy bước. Thời điểm Bạch Hàn Tuyết chuẩn bị thi triển vũ kỹ của Bạch gia đánh lại con Mị, lại phát hiện con Mị này đã đánh tới nàng.
Mị có thể không dám cứng đối cứng cùng Nghệ Phong, thế nhưng ở trước mặt Bạch Hàn Tuyết, một điểm cố kỵ cũng không có.
Nghệ Phong thấy con Mị lao tới trước mặt Bạch Hàn Tuyết, không khỏi thở dài một hơi, mạnh mẽ thi triển Nhiếp Hồn Thuật, đánh tới con Mị này. Cùng lúc đó, Tiêm Hổ Kiếm trong tay Nghệ Phong cũng quán thâu đầy đấu khí, hung hăng đánh nó bay ra ngoài.
Thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe lên, mạnh mẽ chớp động đến bên cạnh Bạch Hàn Tuyết, bàn tay lần thứ hai ôm qua chiếc eo nhỏ nhắn của Bạch Hàn Tuyết kéo về phía sau.