Phần 89: Chém giết Ma thú
Đấu khí trong cơ thể của Nghệ Phong không ngừng đề thăng, quang mang trên Tiêm Hổ Kiếm càng đậm, Tiêm Hổ Kiếm lướt qua một đạo vết tích ở trên hư không, tiếng xé gió vang lên chói tai, Nghệ Phong và ba con Ma thú xa xa tương đối, nhãn thần cũng chăm chú nhìn vào nhau.
Móng vuốt sắc bén của Ma Hồ cào lên mặt đất, toàn bộ thân thể cũng căng thẳng, nó đi về phía trước hai bước, một đạo năng lượng từ trong miệng nó phun ra. Năng lượng mang theo khí tức nóng cháy, tốc độ rất nhanh lướt qua không trung.
Công kích của Ma Hồ đảo mắt là tới, chỉ chốc lát đã chạy tới trước người Nghệ Phong. Ma Hồ nhìn năng lượng thẳng tắp oanh trên bóng người trước mặt, trong mắt như giãn xuống, đồng thời cũng mang theo quang mang khinh bỉ, cảm thấy nhân loại thật ngu ngốc, có chút thực lực như vậy cũng dám tới trước mặt nó giương oai.
Thế nhưng Ma Hồ còn chưa có vui vẻ bao lâu, chỉ thấy bóng người trước mặt theo gió phiêu tán. Trong ánh mắt Ma Hồ có vẻ kinh sợ, nó cảm giác có một đạo kình khí bắn tới bên trái nó.
Năng lượng trong cơ thể Ma thú tuôn ra toàn bộ, móng vuốt lưu lại vài vết tích thật sâu trên mặt đất, thân thể nhanh chóng tránh né qua một bên.
Nghệ Phong cảm thấy hơi thất vọng, đồng thời đánh ra hai đạo kình khí nhắm về phía hai Ma thú ngũ giai kia. Tiêm Hổ Kiếm trên tay Nghệ Phong huy động mạnh mẽ, đấu khí tuôn ra bạch quang chói mắt.
Ầm…
Hai tiếng va chạm liên tục, lợi kiếm của Nghệ Phong đánh tan hai đạo năng lượng thổ tức, dư kình tàn sát bừa bãi, cuồng phong nổi lên khắp nơi, bụi đất bay mù trời, cây cỏ cũng ngã rạp về một phía.
Thân ảnh Nghệ Phong chớp động, một kiếm đâm tới một con Tiêm Giác Dã Trư trong đó, Nghệ Phong hạ quyết tâm trước giải quyết hai Ma thú ngũ giai này, sau đó mới đối phó Ma Hồ. Tính uy hiếp của Ma Hồ so với hai Ma thú ngũ giai này cường đại hơn nhiều lắm!
Năng lượng trong miệng Tiêm Giác Dã Trư phun ra lần thứ hai, muốn lấy nó chống đối công kích của Nghệ Phong. Thực lực của Tiêm Giác Dã Trư chỉ là ngũ giai trung cấp, ngay cả cao cấp cũng không có đạt tới, Nghệ Phong làm sao sẽ sợ năng lượng công kích của chúng nó. Hầu như là cứng đối cứng với ngăng lượng của Tiêm Giác Dã Trư, Tiêm Hổ Kiếm chém nát công kích năng lượng kia, bước chân không có chậm lại chút nào. Lợi kiếm thẳng tắp đâm tới Tiêm Giác Dã Trư.
– Ngao…
Một tiếng ngao vang lên, thổ tức trong miệng một con Tiêm Giác Dã Trư khác mạnh mẽ phun ra, hung hăng bắn tới bên hông trái của Nghệ Phong, muốn trợ giúp đồng bạn chống lại Nghệ Phong.
– Móa…
Nghệ Phong cảm giác năng lượng cường đại phía bên trái, hắn nhịn không được mắng to một tiếng, thân ảnh biến ảo né tránh đạo công kích này. Năng lượng Thổ tức hung hăng đập lên trên mặt đất, một cái hố to hình thành, cát đá bay khắp bầu trời, phảng phất mặt đất bị bạo tạc.
Thời điểm Nghệ Phong đang chuẩn bị công kích Tiêm Giác Dã Trư lần thứ hai, một tiếng xé gió từ phía sau lướt tới, kình khí mạnh mẽ không gì sánh được, trong lòng Nghệ Phong kinh hãi, thân ảnh nhanh chóng chớp động.
Móng vuốt của Ma Hồ tạo ra vài cái khe trong hư không, thẳng tắp chụp vào ngực của Nghệ Phong, hung hăng tàn nhẫn, tốc độ của Nghệ Phong được phát huy đến cực hạn. Tàn ảnh chỉ chốc lát là bị móng vuốt của Ma Hồ đánh nát bấy.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn ba con Ma thú dùng thế chân vạc vây quanh hắn, hắn biết rõ mấy con Ma thú này đã quyết định vây công. Nếu Nghệ Phong muốn diệt trừ trước một con là tương đối khó khăn.
Ánh mắt ba con Ma thú lóe lên vẻ hung tàn, chúng nó cũng nhận thấy được nhân loại trước mắt so với trong tưởng tượng của chúng nó lợi hại hơn rất nhiều, ba con ma thú càng thêm cảnh giác. Vây quanh Nghệ Phong, không cho Nghệ Phong tới gần phụ cận Úc Kim Hoa!
Nghệ Phong cười nhạt một tiếng:
– Lẽ nào vây công ta sẽ không có thể giết một cái trong các ngươi sao?
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong tăng vọt lên, trên mũi kiếm Tiêm Hổ Kiếm, ngưng tụ thành một đạo kiếm khí, mới nhìn vào như thực như ảo.
– Toái Phá!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, lợi kiếm trong tay thẳng tắp đâm tới con mắt của Ma Hồ. Nơi lợi kiếm đi qua, tiếng xé gió bên tai không dứt.
Ma Hồ nào dám dùng con mắt nó cùng lợi kiếm của Nghệ Phong cứng đối cứng, nó không chút nghĩ ngợi lấy móng vuốt cào đất, mạnh mẽ nhảy qua một bên, muốn né tránh công kích này của Nghệ Phong.
Thế nhưng trong nháy mắt Ma Hồ tránh né, phương hướng lợi kiếm của Nghệ Phong mạnh mẽ biến đổi, thẳng tắp đâm tới một con Tiêm Giác Dã Trư bên trái. Lúc này Ma Hồ mới hiểu được nó trúng kế, nó vung móng vuốt lên, hung hăng cào tới thân ảnh của Nghệ Phong, thế nhưng Nghệ Phong có thể cho nó cơ hội đuổi theo sao?
– Thuấn Di…
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, thân ảnh mạnh mẽ biến mất, kế tiếp xuất hiện bên cạnh một con Tiêm Giác Dã Trư, Tiêm Hổ Kiếm thẳng tắp chỉ vào nó, tốc độ thuấn di của Nghệ Phong cực nhanh, mặc dù năng lượng của Tiêm Giác Dã Trư bạo động đánh về phía Nghệ Phong, thế nhưng lực lượng của nó kém quá xa, làm sao có tính uy hiếp đối với Nghệ Phong. Hầu như không hề có lực cản gì, Tiêm Hổ Kiếm thẳng tắp đâm vào trong cơ thể Tiêm Giác Dã Trư, màu máu đỏ tươi bắn ra tung tóe.
Nghệ Phong chuẩn bị không ngừng cố gắng, bổ thêm một kiếm giải quyết Tiêm Giác Dã Trư. Thế nhưng lúc này móng vuốt của Ma Hồ đã tới sát bên cạnh, làm cho Nghệ Phong phải nhanh chóng lắc mình né tránh.
Ngao…
Nghệ Phong nhìn Ma Hồ đối diện, nghe Tiêm Giác Dã Trư ngao gọi, nhãn thần nhìn thẳng Tiêm Giác Dã Trư cùng Ma Hồ. Trong ánh mắt thận trọng không gì sánh được như trước!
Ma Hồ nhìn Tiêm Giác Dã Trư mà tươi đầm đìa, nó nhịn không được ngao vài tiếng, thân hình cư nhiên chỉ chốc lát lớn ra vài phần. Tuy rằng Tiêm Giác Dã Trư ăn một kiếm của Nghệ Phong không chết, thế nhưng sức chiến đấu đã không còn lại bao nhiêu.
Ma Hồ nhìn Nghệ Phong cũng cảnh giác vô cùng, bước chân không tự giác lui về phía Úc Kim Hoa.
Nghệ Phong nhìn thấy động tác này của Ma Hồ, hắn cười nhạt một tiếng, lần thứ hai cấu thành Toái Phá, đâm thẳng tới một con Tiêm Giác Dã Trư khác.
Hai đạo năng lượng một trước một sau bay nhanh về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong vội vàng tìm cách, thân pháp Mị Ảnh khởi động, nhanh chóng né tránh công kích của Ma Hồ, đối với công kích có thể so với Vương cấp, Nghệ Phong có thể không đối mặt tuyệt đối không ngạnh bính.
Năng lượng của Ma Hồ hung hăng đập lên trên mặt đất, cát đá bay ngang, đồng thời một cái hố to thật lớn cũng hình thành. Thân ảnh của Nghệ Phong cũng không ngừng chớp động, né tránh cát đá bắn nhanh khắp bầu trời kia.
– Thuấn Di…
Nghệ Phong biến mất lần thứ hai, lợi kiếm đâm tới một con Tiêm Giác Dã Trư khác. Con Tiêm Giác Dã Trư này hiển nhiên học thông minh, nó mạnh mẽ phun ra một đạo năng lượng, sau đó nhanh chóng lui bước trốn ra phía sau Ma Hồ.
Thấy nó làm như vậy, Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, lần thứ hai khởi động Thuấn Di, chắn trước mặt Tiêm Giác Dã Trư, một kiếm hung hăng đâm thẳng tới nó. Tiêm Giác Dã Trư đâu có thể nghĩ đến tốc độ của Nghệ Phong lại nhanh như vậy, cư nhiên trong nháy mắt chắn trước mặt nó, thế nhưng nó phát huy tốc độ đến mức tận cùng, căn bản không kịp dừng lại. Cứ như vậy, thân thể Tiêm Giác Dã Trư cư nhiên thẳng tắp lao vào mũi kiếm Tiêm Hổ Kiếm của Nghệ Phong.
Tiêm Giác Dã Trư nhìn lợi kiếm không ngừng phóng đại trước mặt, trong mắt cũng tràn đầy vẻ kinh sợ. Vẻ hung tàn biến mất không còn một mảnh.
Năng lượng của Nghệ Phong mạnh mẽ bạo động, tốc độ lần thứ hai nhanh vài phần, Tiêm Hổ Kiếm vừa chuyển, đâm tới trái tim của Tiêm Giác Dã Trư trước mặt.
Tiêm Hổ Kiếm của Nghệ Phong không hề ngoài ý muốn đâm vào trong thân thể của Tiêm Giác Dã Trư, trong tiếng kêu thảm thiết của Tiêm Giác Dã Trư, Nghệ Phong cũng đem Tiêm Hổ Kiếm rút ra, một đạo máu tươi mạnh mẽ bắn ra, làm cho Nghệ Phong phải nhanh chóng tránh ra.
Tiêm Giác Dã Trư bị đâm thủng trái tim thẳng tắp ngã xuống trên mặt đất, chỉ ngao được mấy tiếng, rốt cục không còn âm thanh gì nữa. Màu máu đỏ tươi làm cả mặt đất đỏ đậm.
– Chỉ còn lại có ngươi!
Lợi kiếm của Nghệ Phong vừa chuyển, chỉ vào Ma Hồ đang run sợ nói.