Phần 493: Sí Diễm Trảm ra
Tiễn Hộ điên cuồng công kích, khiến Nghệ Phong không bảo lưu, thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiếm đến mức tận cùng. Phối hợp Long kiếm, tiếng sấm sét không ngừng. Dưới khí thế đó, Tiễn Hộ cũng hồi hộp lui về phía sau không thôi, trong mắt không dám tin tưởng, đồng thời cũng thi triển ra vũ kỹ cao giai, lúc này mới miễn cưỡng chiến thành bình thủ với Nghệ Phong.
Hắn lần lượt ngăn trở công kích, Nghệ Phong cũng có chút không nhịn được, dù sao Trảm Tiên có thời hạn, hắn căn bản không kéo dài được. Điều này khiến công kích của Nghệ Phong càng thêm sắc bén.
Dù sao Tiễn Hộ cũng là một cao giai, thực lực vượt xa Nghệ Phong. Mặc dù Lôi Đình Phá Nhật Kiếm của Nghệ Phong làm hắn cảm thấy đau đầu, thế nhưng lúc thi triển vũ kỹ cao giai đề cao thực lực, cũng có thể gắt gao bám trụ Nghệ Phong. Tiễn Hộ không muốn nhanh chóng giết chết Nghệ Phong, thực lực đạt được trình tự như hắn, tự nhiên minh bạch Nghệ Phong thi triển nhiều chiêu thức tăng vọt thực lực như vậy, thời gian kiên trì sẽ không lâu, chỉ cần kéo dài tới lúc đối phương kiên trì không được, kia thắng lợi sẽ nằm trong tay bọn họ. Nên Tiễn Hộ không vội, một điểm cũng không cấp bách.
Chỉ là, hắn không vội, không có nghĩa là Nghệ Phong đồng dạng không vội. Nghệ Phong cũng không có nhiều thời gian để cho bọn họ kéo dài như vậy, khí thế trên lợi kiếm của Nghệ Phong tăng vọt, lực lượng của Lôi Đình Phá Nhật Kiếm lần thứ hai tăng mạnh, hung hăng đâm tới vai của Tiễn Hộ.
Long kiếm bám theo tiếng xé gió, khiến trong mắt Tiễn Hộ tràn đầy vẻ kinh sợ. Lực lượng trong cơ thể tăng vọt ra, binh khí trong tay trong hư không xẹt qua một đạo quỹ tích ngăn Nghệ Phong lại.
Đang…
Theo một tiếng sắt thép va chạm, Nghệ Phong và Tiễn Hộ đồng thời lui về phía sau, kình khí bạo phát tàn sát bừa bãi trong cốc, nổ nát vài khối cự thạch… Cánh tay bị chấn đau khiến trong lòng Tiễn Hộ đầy kinh hãi. Nghệ Phong thi triển chiêu này, phảng phất như lực lượng vô tận, hắn đề cao vài thành lực lượng, tất nhiên Nghệ Phong cũng có thể đề cao, chiêu thức kinh khủng như vậy, nghĩ đến không thua vũ kỹ Địa giai.
Nhớ tới Nghệ Phong thi triển bí pháp đề cao đẳng cấp, còn có vũ kỹ không thua Địa Giai, Tiễn Hộ nhịn không được rống giận một tiếng mắng:
– Kháo, sao con bài chưa lật của tiểu tử này nhiều quá vậy.
Mà Nghệ Phong thấy đối phương ngăn trở một kiếm sắc bén của hắn cũng không ngoại chút nào, thi triển Thuấn di, bỗng nhiên xuất hiện ở bên người Tiễn Hộ, một kiếm bay nhanh tới ngực hắn.
Tiễn Hộ chung quy là một cao giai, phản ứng rất nhanh, thân ảnh mạnh mẽ giãy giụa, tránh thoát một kiếm của Nghệ Phong, trở tay một kiếm đâm thẳng đến ngực của Nghệ Phong. Một kiếm nghiền nát hư không, khiến Nghệ Phong lần thứ hai khởi động Thuấn di, thân ảnh chớp động biến mất tại chỗ.
Bên hai người Hoàng Hộ kia, tuy rằng liên thủ có thể áp chế Trữ Huyên. Thế nhưng thực lực Trữ Huyên cường hãn, lại khiến bọn họ không làm được gì. Thực lực Trữ Huyên cường hãn như vậy, khiến bọn họ rất minh bạch. Sợ là Trữ Huyên đã một chân tiến vào cửu giai. Bằng không cho dù đối phương có thực lực bát giai đỉnh, tại một bát giai và một thất giai vây công, cũng khó có thể chống đối.
Thực lực Trữ Huyên cường hãn như vậy, khiến Hoàng Hộ cực kỳ căm tức, lần này bọn họ vận dụng trận doanh tất thắng, thế nhưng lại bắt không được đối phương, nếu như nhiệm vụ lần này thất bại. Sợ là hắn cũng đồng dạng không sống khá giả, tại Thiên Phủ sâm nghiêm, loại nghiêm phạt này là bọn hắn chịu đựng không dậy nổi.
Nghĩ vậy, công kích của hai người Hoàng Hộ lần thứ hai mãnh liệt vài phần, bức bách Trữ Huyên có chút không thở nổi. Điều này khiến Trữ Huyên giận dữ quát một tiếng, đấu khí màu lam bạo phát ra, hóa thành trường tiên quất thẳng tới hai người.
Dưới tình huống Trữ Huyên vận dụng cao giai vũ kỹ, áp lực đối với hai người tăng mạnh, ánh mắt không khỏi chuyển hướng Tiễn Hộ, hô lớn:
– Tiễn Hộ, tốc chiến tốc thắng giải quyết tiểu tử kia.
Lấy thực lực hai người bọn họ, căn bản không làm gì được Trữ Huyên, lúc này chỉ có thể dựa vào ba Tôn cấp cao giai bắt Trữ Huyên.
Nghe được Hoàng Hộ nói, Tiễn Hộ thiếu chút nữa chửi ầm lên:
– Nếu có thể tốc chiến tốc thắng giải quyết tiểu tử này, ta còn cần các ngươi mở miệng sao?
Tuy rằng trong lòng Tiễn Hộ bất mãn mười phần, thế nhưng cũng không dám phản bác, thế tiến công trên tay lần thứ hai mạnh vài phần.
Nhìn Trữ Huyên bên kia cật lực, Nghệ Phong cắn răng một cái. Lúc này đã lãng phí không ít thời gian rồi, nếu như còn không có thể giải quyết đối phương, chờ hiệu quả Trảm Tiên hết đi, tất nhiên thiệt thòi lớn.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong đánh hai kiếm, bức lui Tiễn Hộ. Nhìn về phía Yêu Ngọc và hung hồn, hai nơi kia trừ Yêu Ngọc có lực lượng ngang nhau ra, tổng cộng mười con hung hồn, chỉ còn lưu lại có năm con sánh ngang Tôn cấp mà thôi.
Rất hiển nhiên, tuy rằng hung hồn mạnh, thế nhưng muốn ngăn cản ngũ giai cũng không có khả năng. Nhìn tình huống sợ là rất nhanh sẽ bị tiêu diệt toàn bộ.
Phát hiện như vậy, khiến áp lực trong lòng Nghệ Phong tăng nhiều, nếu gia nhập một ngũ giai nữa mà nói, hắn tuyệt đối không có nhẹ nhàng như vậy. Nhìn lợi kiếm trước mặt lần thứ hai điên cuồng đâm tới hắn, Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, thi triển Thuấn di trong nháy mắt tách ra.
Hơn thế đồng thời, năng lượng hỏa thuộc tính trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, dưới sự khống chế của Nghệ Phong, nhiệt độ bốn phía điên cuồng đề cao. Mà Nghệ Phong thì giống như tự cháy, trên người tràn đầy hỏa diễm hừng hực.
Hỏa diễm hừng hực càng thiêu càng cao, đến cuối cùng ngưng tụ ở trên cánh tay của Nghệ Phong, dưới hỏa diễm, không gian rung động xèo xèo, cây cối hoa cỏ phía dưới cũng bị đốt cháy thành hơi nước, cuối cùng thì hóa thành tro bụi bay tứ tán.
Mà hỏa diễm bắn xuyên qua cánh tay Nghệ Phong. Toàn bộ không gian hơn mười trượng nổi lên từng đợt rung động. Hỏa diễm ngưng tụ ở trên cánh tay Nghệ Phong, giống như Viễn cổ Hỏa Long, khiến tim người khác đập nhanh.
Nhiệt độ bốn phía tăng mạnh khiến Tiễn Hộ ngưng trọng. Hắn nhận thấy được giữa những hỏa diễm này ẩn chứa lực lượng hủy diệt, cổ lực lượng này cư nhiên so với vừa rồi đối phương thi triển kiếm kỹ Địa Giai còn mạnh hơn rất nhiều.
Nhiệt độ nóng rực khiến mọi người chú ý, đám người Hoàng Hộ cũng kinh hãi nhìn chăm chú vào phương hướng này, rất khó lý giải vì sao một ngũ giai có thể dẫn tới biến hóa thiên địa như vậy.
Tim của Tiễn Hộ sớm đã đập nhanh, hắn mơ hồ nhận thấy được, lực lượng cuồng bạo này so với thời kỳ toàn thịnh của hắn còn mạnh hơn trên một bậc. Phát hiện như vậy, khiến thân ảnh Tiễn Hộ không ngừng rút lui, muốn tránh né công kích.
– Trốn sao?
Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, hắn không sợ nhất chính là so tốc độ. Nghệ Phong luân phiên thi triển Thuấn di, chặn ngang trước người Tiễn Hộ.
Nhìn Tiễn Hộ bay nhanh về phía hắn, khóe miệng Nghệ Phong mọc lên một nụ cười nhạt, hỏa diễm khắp bầu trời bỗng nhiên ngưng tụ, cánh tay Nghệ Phong huy động, những hỏa diễm này hóa thành trảm đao thật lớn, chém thẳng tới Tiễn Hộ.
Nơi Trảm đao Hỏa diễm đi qua, không gian đều bị vỡ vụn. Hỏa diễm thiêu đốt phát sinh tiếng vang xuy xuy, chỉ trong thời gian chớp mắt, toàn bộ không gian bị chém vỡ vụn.
Tiễn Hộ nhìn diễm đao thật chém tới phía hắn, trong mắt tràn đầy vẻ kinh khủng, hắn không bảo lưu nữa, đấu khí trong cơ thể bạo phát ra, ở bên ngoài cơ thể hắn cấu thành một đạo áo giáp đấu khí. Mà binh khí trên tay hắn, càng gắn đầy đấu khí, thi triển ra lực lượng phòng ngự cực mạnh, lực lượng dâng trào khiến hư không gấp khúc.
Rắc…
Theo một tiếng sắt thép vỡ vụn, diễm đao và binh khí của Tiễn Hộ va chạm cùng một chỗ, cũng tuyên cáo binh khí của Tiễn Hộ bị cắt thành hai đoạn. Tình huống như vậy khiến sắc mặt Tiễn Hộ trắng bệch vài phần, đấu khí trong cơ thể tuôn ra mãnh liệt, hóa thành năng lượng kinh khủng nghênh đón hỏa diễm đao, hơn thế đồng thời thân ảnh của hắn không ngừng lui về phía sau.
Thế nhưng, cho dù như vậy, hỏa diễm đao chỉ chốc lát đã đuổi theo hắn, thẳng tắp tới trước người hắn. Sau đó phá nát phòng ngự, thẳng tắp chém lên áo giáp đấu khí.
Diễm đao chém vào áo giáp đấu khí, áo giáp đấu khí chống đỡ một lúc, nhưng vẫn không có thể ngăn cản, mạnh mẽ vỡ vụn. Hỏa diễm đao công phá luân phiên phòng ngự của Tiễn Hộ, cũng thẳng tắp nện lên ngực hắn.
Nhất thời, ngực của Tiễn Hộ như bị lửa đốt đen kịt một mảnh, thân thể của hắn cũng bay ra ngoài.
Thấy một màn như vậy, trên mặt Nghệ Phong hiện lên một tia tàn nhẫn. Thân ảnh thi triển, đặc biệt không bảo lưu, Tinh Bạo Thiên Hạ thi triển ra, sau đó thẳng tắp trảm tới Tiễn Hộ.
Tiễn Hộ vừa mới ăn một kích nặng, nhìn lợi kiếm dữ tợn kia chém đến, trong mắt tràn đầy vẻ kinh sợ, không để ý huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể, đấu khí trong cơ thể bạo phát ra, cánh tay ngăn cản lợi kiếm của Nghệ Phong.
Nhìn thấy một màn này, Nghệ Phong hừ một tiếng, lực Tà Đế trong cơ thể không ngừng nảy lên trong Long kiếm. Sau đó hung hăng chém về phía Tiễn Hộ.
Tiễn Hộ vội vàng tập trung lực lượng, sao có thể là đối thủ của Nghệ Phong toàn lực thi triển Tinh Bạo Thiên Hạ. Nghệ Phong vừa bổ xuống, lực lượng chống đối của Tiễn Hộ trong nháy mắt bị oanh tán. Thế đi của Long kiếm không chậm bổ về phía Tiễn Hộ.
– A…
Theo một tiếng hét thảm, cánh tay của Tiễn Hộ bị Nghệ Phong bổ xuống, một đạo máu tươi bắn ra. Mà cùng lúc đó, Tiễn Hộ ngưng tụ ra một cổ năng lượng, công kích cuối cùng đánh tới Nghệ Phong, lúc này mới nghiêng người tránh thoát khỏi Nghệ Phong.
Tiễn Hộ hung hăng đập xuống mặt đất, nhìn song chưởng bỗng nhiên bị đứt, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin tưởng, đồng thời cảm giác đau đớn làm trong mắt hắn tràn đầy vẻ dữ tợn.
Nghệ Phong nhìn Tiễn Hộ đập dưới mặt đất, trong mắt cũng tràn đầy ý cười nhạt. Đáy lòng cũng vì uy lực của Sí Diễm Trảm mà cảm thấy kinh ngạc. Khu sử năng lượng thuộc tính hỏa đánh ra Sí Diễm Trảm, hắn sử dụng trong hoàn cảnh tu vi ngũ giai hiện tại, cư nhiên có thể siêu việt thất giai. Tuy rằng tiêu hao không nhỏ, thế nhưng so với Phệ Linh Nộ Bạo thì kém rất nhiều.
Nhìn Tiễn Hộ không có lực tái chiến trên mặt đất, Nghệ Phong thở nhẹ một hơi. Chặt đứt một cánh tay của hắn, chẳng khác nào phế hắn đi.
Mà Tiễn Hộ kêu thảm thiết, cũng dẫn tới đám người Hoàng Hộ nhìn kỹ, nhìn Tiễn Hộ nhiễm hồng một mảnh mặt đất, trong mắt Hoàng Hộ cũng tràn đầy vẻ kinh sợ, không dám tin tưởng nhìn Nghệ Phong, nhìn sắc mặt Nghệ Phong đồng dạng có chút trắng bệch, một cảm giác mát lạnh thẳng xông lên cổ.
– Hắn! Cư nhiên lại phế đi một thất giai, vẫn là giao phong chính diện!