Phần 492: Con bài chưa lật không ngừng
Khi ba con Mị triệt để hóa thành năng lượng dung nhập vào trong cơ thể Nghệ Phong, tất cả mọi người dại ra nhìn thực lực của Nghệ Phong đã kéo lên đến ngũ giai đỉnh, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin tưởng.
Những người bọn họ cũng không phải chưa thấy bí pháp thăng cấp, thế nhưng đối với những bí pháp này, đề cao hai giai cũng đã là tồn tại cực kỳ kinh khủng. Đề cao tam giai thì ở trong ấn tượng của bọn họ còn chưa bao giờ nhìn thấy qua. Thế nhưng, thiếu niên trước mặt cư nhiên đề cao tiếp cận tứ giai.
Tứ giai a! Khóe miệng mọi người hơi có chút co quắp. Nguyên lai một thiếu niên mà bọn họ khinh thường, lúc này rốt cục để cho bọn họ nhìn thẳng vào. Một cường giả ngũ giai đỉnh, cho dù bọn họ muốn thu thập, cũng rất khó khăn a.
Cho dù là Trữ Huyên, nhận thấy được khí thế dâng trào kia của Nghệ Phong, cũng dại ra nhìn Nghệ Phong, hiển nhiên là ngoài dự liệu của nàng.
– Thực lực hiện tại, có đủ các ngươi nhìn hay không?
Nghệ Phong nhìn Hoàng Hộ nhàn nhạt nói. Lần này Nghệ Phong không có bảo lưu, không chỉ là thi triển Trảm Tiên, thậm chí ngay cả Hấp Tinh cũng thi triển, lúc này mới để hắn đề thăng tới ngũ giai đỉnh.
Tuy rằng lúc này bỏ rất nhiều giá phải trả, thế nhưng đối mặt với trận doanh đối phương như vậy, nếu như còn dám có bảo lưu mà nói, sợ là thực sự sẽ bỏ mạng lại chỗ này.
– Tuy rằng không biết ngươi thi triển thủ đoạn gì có thể đề cao thực lực nhiều như vậy. Chỉ là ngươi cũng là một ngũ giai mà thôi, lấy trận doanh của chúng ta, thu thập các ngươi vậy là đủ rồi. Ta muốn nhìn, trạng thái như vậy ngươi có thể bảo trì bao lâu. Hừ…
Tuy rằng sắc Hoàng Hộ mặt có chút ngưng trọng, thế nhưng không để ở trong lòng như trước.
Nghe thế, Nghệ Phong hừ một tiếng, theo âm thanh của Nghệ Phong hạ xuống, Nghệ Phong cũng không nói lời vô ích, từ trong giới chỉ lấy ra một bình ngọc. Trong bình ngọc này Lão đầu tử quán thâu một hồn thể Thiên Xà có thực lực Tôn Cấp cao giai.
Lúc này Nghệ Phong cũng mặc kệ Lão đầu tử phân phó nói Tôn Cấp cao giai dùng nó có chỗ hữu dụng, trực tiếp mở bình ngọc. Quả nhiên Yêu Ngọc từ trong lòng Nghệ Phong bay nhanh ra, thôn phệ hồn thể vào miệng. Hồn thể Tôn Cấp cao giai đã không quan trọng nữa, nếu như không có mệnh thì không có gì phía sau.
Yêu Ngọc thôn phệ hết hồn thể Tôn Cấp cao giai, ngửa mặt lên trời ngao lớn một tiếng, giống như long ngâm, khí thế của nó cũng đồng dạng tăng vọt lên, thân thể không ngừng lớn ra, cuối cùng hóa thành cự long dài hơn mười trượng, xoay quanh đỉnh đầu Nghệ Phong.
Một màn bất thình lình, khiến mọi người hơi bị hoảng hốt, cả đám trừng to mắt nhìn Yêu Ngọc, tuy rằng bọn họ không điều tra ra thực thực của Yêu Ngọc, thế nhưng nghĩ đến sẽ không yếu hơn một cường giả ngũ giai.
Phát hiện này, để làm sắc mặt mấy người trở nên mười phần khó coi. Một bát giai, hai cường giả không thua ngũ giai. Tuy rằng bọn họ còn chiêm chút ưu thế, thế nhưng đã không có rõ ràng như vừa rồi.
Cho dù bọn họ thực sự muốn bắt giữ hai người, không bỏ giá phải trả là không có khả năng.
– Hừ! Ngươi cho là như vậy là có thể làm ta sợ sao?
Sắc mặt Hoàng Hộ khó coi, hung hăng trừng mắt nhìn Tiễn Hộ, đối phương giống chuyện tình đối phương có Ma thú cường hãn như vậy, hắn cư nhiên cũng không có hội báo, sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, nhất định sẽ thu thập hắn.
– Như vậy dọa không được ngươi? Vậy cái này thì sao?
Nghệ Phong nói xong, cũng không lời vô ích, lấy toàn bộ hung hồn trong Quỷ Khốc Lĩnh ra, đây đều có thực lực Vương Cấp cao giai. Số lượng cũng rất nhiều, hơn nữa hung hồn rất khó đối phó, thực lực của chúng đều đề cao một bậc.
Mười bình ngọc, Nghệ Phong mở toàn bộ. Theo Nghệ Phong mở bình ngọc, linh khí bốn phía điên cuồng dũng mãnh lao vào những nguyên hồn này, nhanh chóng bao vây lấy nguyên hồn, Quỷ Khốc Lĩnh giống nhau như đúc. Chỉ bất quá bao vây Quỷ Khốc Lĩnh chính là tử khí, mà ở đây xác thực là linh khí bình thường.
Bất quá, khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, nguyên bản trong từng bình ngọc có đông đảo hung hồn, nhưng khi đi ra chỉ có một hung hồn. Thế nhưng hung hồn này lại khiến Nghệ Phong cũng cảm giác kinh hãi, Nghệ Phong nhìn năng lượng ngưng tụ quanh thân hung hồn, sợ là Tôn Cấp bình thường cũng không thể so, thậm chí càng mạnh.
Tình huống không tưởng được này, khiến Nghệ Phong mừng rỡ như điên. Nhìn năm hung hồn sánh ngang Tôn giai, Nghệ Phong cũng mơ hồ có chút minh bạch, sợ là hung hung nguyên bản quán nhập vào trong bình ngọc, bị thôn phệ chỉ còn lại có một con, mà con này cũng bởi vì thôn phệ hung hồn những khác mà trở nên rất mạnh.
Nghệ Phong dùng nhiếp hồn thuật thông qua Phệ Châu khống chế hung hồn, trong đó còn có năm Tôn Cấp. Quay qua Hoàng Hộ hừ một tiếng nói:
– Thế nào? Hiện tại có đủ hay không?
Hoàng Hộ triệt để sợ ngây người, nhìn những hung hồn kia khiến hắn có cảm giác tim đập nhanh, phát sinh tiếng vang xuy xuy, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin tưởng. Dù hắn tính toán thế nào, cũng thật không ngờ tiểu tử này sẽ có nhiều con bài chưa lật như vậy. Những hung hồn nhàn nhạt này, muốn ngăn năm Tôn Cấp ngũ giai không khó.
Nguyên bản bọn họ chiếm hết ưu thế, ở dưới thủ đoạn ùn ùn của Nghệ Phong, ưu thế đã chẳng còn gì.
Hoàng Hộ hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
– Ta hiện tại có chút minh bạch vì sao Cơ Lạp và Cổ Hộ lại bị ngươi đả bại, thực lực như vậy cũng đủ để ta nhìn vào. Chỉ là, rất đáng tiếc, cũng chỉ là nhìn vào mà thôi, tuy rằng có chút phiền phức, thế nhưng giải quyết các ngươi cũng cũng không phải quá khó.
Nghe được Hoàng Hộ dõng dạc, Nghệ Phong hừ một tiếng nói:
– Vậy phải xem thủ đoạn của ngươi rồi.
Nói xong, Nghệ Phong nhìn thoáng qua Trữ Huyên, quay qua Trữ Huyên nói:
– Hai ngũ giai giao cho Yêu Ngọc và hung hồn đối phó, còn lại ba cao giai hai người chúng ta ngăn cản.
Trữ Huyên nhìn Nghệ Phong tung các con bài chưa lật, cũng đã bị chấn động rồi, nghe được Nghệ Phong nhắc nhở, lúc này mới gật đầu.
Trong lúc Trữ Huyên gật đầu, Nghệ Phong cũng hô lớn Yêu Ngọc:
– Yêu Ngọc, tốc chiến tốc thắng. Giải quyết ngũ giai, nghĩ đến hồn thể ngũ giai, hẳn là có thể vào mắt của ngươi.
Những lời này, khiến Yêu Ngọc hưng phấn kêu ngao một tiếng, xông tới một ngũ giai.
Hơn thế đồng thời, Nghệ Phong cũng thi triển nhiếp hồn thuật khống chế những hung hồn này xông tới một ngũ giai trong đó. Lấy nhiếp hồn thuật của Nghệ Phong, khống chế nhiều hung hồn như vậy, mặc dù có Phệ Châu hỗ trợ, cũng kiên trì không được.
Nên khi Nghệ Phong khu sử hung hồn đến bên người một ngũ giai, thì không còn quản những hung hồn này. Chỉ cần đưa những hung hồn này qua tới, chúng nó tự nhiên sẽ công kích đối phương, căn bản là không cần Nghệ Phong khống chế. Hơn nữa Nghệ Phong cũng không khống chế được.
Thấy hai bên chiến cùng một chỗ, Nghệ Phong và Trữ Huyên liếc mắt nhìn nhau, xông tới đám người Hoàng Hộ. Dù sao Trảm Tiên cũng có thời hạn, chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.
Hoàng Hộ nhìn hai người đánh về phía hắn, hừ lạnh một tiếng, trong mắt nhìn Nghệ Phong mang theo ý khinh thường. Một ngũ giai mà thôi, so với thất giai có chênh lệch rất lớn, cư nhiên vọng tưởng đánh một trận cùng Tôn Cấp cao giai, quả thực là không biết tự lượng sức mình.
– Tiễn Hộ, làm thịt tiểu tử này!
Hoàng Hộ âm lãnh phân phó nói.
Tiễn Hộ gật đầu, hắn cũng không khinh địch như Hoàng Hộ, kiến thức qua Nghệ Phong cường hãn. Thế nhưng kích thích mười phần tinh thần, mặc dù hắn so với ngũ giai mạnh hơn rất nhiều, thế nhưng người trước mặt cũng không phải ngũ giai bình thường.
Trữ Huyên thấy Tiễn Hộ ngăn trở Nghệ Phong, đấu khí của nàng cũng mạnh mẽ đảo qua, ngăn cản Hoàng Hộ và một thất giai. Trữ Huyên huy vũ lực lượng dâng trào, khiến Hoàng Hộ biến sắc. Chỉ cần cổ lực lượng này, hắn phát hiện ra, thực lực Trữ Huyên còn mạnh hơn trên hắn nửa bậc, ít nhất đạt được bát giai đỉnh.
Phát hiện này khiến Hoàng Hộ càng hơn tức giận, hung hăng trừng mắt qua Tiễn Hộ đang đấu cùng Nghệ Phong, chỉ có thể cùng Tôn Cấp kia xông tới Trữ Huyên.
– Ngao…
Yêu Ngọc thôn phệ một hồn thể Tôn Cấp cao giai, tuy rằng chưa tiêu hóa toàn bộ, thế nhưng thực lực cũng tăng vọt một đoạn. Đuôi Yêu Ngọc vừa kéo ra, liền tạo ra một đạo cuồng phong, kình khí không ngừng bắn ra.
Một đập trong lúc đó, cho dù là thực lực ngũ giai, cánh tay cũng bị chấn tê dại. Ngũ giai chiến đấu cùng Yêu Ngọc kia, nhịn không được chửi ầm lên nói:
– Mẹ nó, đây là Ma thú gì, vì sao lực lượng lớn như vậy?
Tuy rằng đáy lòng tức giận, thế nhưng động tác trên tay lại không chậm chút nào, lần lượt ngăn trở công kích của Yêu Ngọc. Đồng thời bạo phát lực lượng cường đại, oanh thẳng về Yêu Ngọc.
Tại đối phương mạnh mẽ oanh kích, Yêu Ngọc cũng cảm giác được thiệt thòi, điều này khiến Yêu Ngọc nộ ngao một tiếng, không ngừng phun ra năng lượng trong miệng, phối hợp móng vuốt và đuôi, không ngừng công kích ngũ giai kia, mà móng vuốt nhiều lần công kích đều là lên đầu đối phương, hiển nhiên hồn thể đối phương làm nó mười phần có hứng thú.
Mà ngũ giai đối chiến với hung hồn kia, cũng đồng dạng đau đầu không thôi. Tuy rằng thực lực những hung hồn này làm hắn chướng mắt, thế nhưng năm Vương Cấp cao giai, phối hợp năm Tôn Cấp sơ giai công kích, cộng với thuộc tính đặc thù của hung hồn, khiến hắn ứng phó khó khăn. Thi triển võ học toàn thân mới miễn cưỡng bình thủ. Thế nhưng hắn biết rõ, những hung hồn này cũng không biết uể oải, đánh càng lâu, người ăn thiệt thòi là hắn.
Thế nhưng, muốn trốn thoát công kích của những hung hồn này, lại trốn không thoát. Đối mặt năm hung hồn sánh ngang Tôn Cấp công kích, coi như là ngũ giai cũng cảm giác đau đầu.
Mà Nghệ Phong bị vây bên kia, lại đấu ngang tay cùng Tiễn Hộ, Nghệ Phong lấy thực lực ngũ giai đỉnh vận dụng Lôi Đình Phá Nhật Kiếm, uy lực của Lôi Đình Phá Nhật Kiếm được đề cao cực đại. Thế nhưng cho dù như vậy, Nghệ Phong cũng chỉ đấu ngang cùng Tiễn Hộ, thậm chí còn bị vây hạ phong. Có thể thấy được ngũ giai và thất giai chênh lệch nhiều thế nào.
Mà Nghệ Phong đồng dạng không biết chính là, trong lòng Tiễn Hộ đồng dạng kinh hãi không thôi, một ngũ giai đấu lực lượng ngang thất giai, này quả thực là tính đả kích vũ nhục. Hắn trải qua ngũ giai và thất giai, tự nhiên biết chênh lệch trong đó lớn thế nào.
Nghĩ vậy, Tiễn Hộ không còn có bảo lưu, đấu khí trong cơ thể bạo phát, oanh thẳng về Nghệ Phong. Đồng thời binh khí vẫn không hề động cũng bay nhanh ra, hung hăng bổ về phía Nghệ Phong.
Tại Tiễn Hộ điên cuồng phản kích như vậy hạ, Nghệ Phong nhất thời cảm giác mười phần cật lực. Lực lượng trong cơ thể cũng đồng dạng tăng vọt ra, nghênh hướng Tiễn Hộ, ánh mắt cũng không hơi chuyển hướng Trữ Huyên.
Nhìn Trữ Huyên lấy một địch hai, tuy rằng bị vây hạ phong tuyệt đối, thế nhưng cũng không có nguy hiểm quá lớn, Nghệ Phong thở dài một hơi, đồng thời cũng bội phục thực lực Trữ Huyên.