Phần 48: Ba Vương Cấp vây công
Nghệ Phong hiển nhiên ra tay, ngay cả cấm pháp của Tà Đế cũng thi triển ra. Lần đầu tiên Nghệ Phong thi triển Trảm Tiên, hắn cảm giác đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tăng vọt lên, linh khí toàn bộ hư không dũng mãnh hướng về phía hắn tụ tập. Toàn thân Nghệ Phong bị linh khí bao trùm, trên người lóe ra quang mang chói mắt.
Nghệ Phong cảm giác kinh mạch đau nhức vô cùng, nhưng linh khí lại không ngừng dung nhập vào trong cơ thể hắn, Nghệ Phong có thể cảm giác thực lực của hắn giống như hỏa tiễn không ngừng đề thăng. Đấu khí bạo động làm cho Nghệ Phong cảm giác kinh khủng.
Nghệ Phong nỗ lực thi triển cấm pháp Trảm Tiên, mặc dù Nghệ Phong biết nó kinh khủng. Thế nhưng thời điểm đấu khí trong cơ thể tăng lên chóng mặt, Nghệ Phong mới hiểu được vì sao đây là kỹ năng Tà Đế.
Thực lực Nghệ Phong đang không ngừng đề thăng, gấp hai, gấp ba…
Thực lực đề thăng, làm cho khí thế của Nghệ Phong cũng dần dần đề thăng lên, thời điểm trước khi Nghệ Phong thi triển Trảm Tiên, đã thu hồi ý thức chiến đấu của Tà Đế. Thế nhưng khí thế của hắn làm cuồng phong vần vũ.
Khi thực lực Nghệ Phong đề thăng gấp năm lần, lúc này linh khí đầy trời mới giảm tốc độ hướng về Nghệ Phong, chỉ là lúc này khí thế của Nghệ Phong đã đạt tới đỉnh, cư nhiên dưới tình huống không có thi triển ý thức chiến đấu, khí thế cùng lực lượng đã ngang đám người Băng Hồn!
– Vương Cấp?
Hạ Chỉ Mộng và đám người Tu Mộ chấn động nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy không thể tin được, cả đám trừng to mắt. Nghĩ không ra Nghệ Phong cư nhiên có cấm pháp kinh khủng như vậy, không ngờ có thể để một Tướng Cấp đề thăng tới Vương Cấp!
Hạ Chỉ Mộng cảm giác trong lòng lửa nóng vô cùng, nàng chỉ biết Nghệ Phong nhất định có hậu chiêu. Thế nhưng khi bạo lộ ra con bài chưa lật, làm cho nàng cảm giác hô hấp cũng khó khăn!
Nghệ Phong đồng dạng cũng có chút sững sờ, hắn cũng thật không ngờ cấm pháp Tà Đế kinh khủng như vậy, cư nhiên để lực lượng hắn đề thăng tới Vương Cấp. Tinh Bạo Thương Khung Nghệ Phong đã lĩnh giáo qua, Trảm Tiên Nghệ Phong đang thi triển, vậy Hấp Tinh sẽ như thế nào?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, lúc này hắn mới hiểu được kỹ năng Tà Đế kinh khủng như thế nào. Chỉ cần hắn chưa thành thạo Trảm Tiên mà có thể đề thăng thực lực năm lần, kia nếu như luyện đến đỉnh phong thì sao, Lão đầu tử nói đề thăng mấy chục lần cũng không phải là không được?
Cô Tinh và Băng Hồn cũng sững sờ tại chỗ, bọn họ thật không ngờ Nghệ Phong cư nhiên còn có cấm pháp! Nhìn khí thế Nghệ Phong như muốn phá nát hư không. Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được chiến ý trong mắt đối phương.
Hai người không còn có lưu thủ, đấu khí trong cơ thể oanh dũng ra. Đấu khí kinh khủng vọt tới trường thương, bạo phát quang mang làm cho người ta không dám nhìn thẳng, nơi trường thương đi qua, từng đạo vết rách không gian hình thành.
– Tuyệt kỹ Băng Tộc… Băng Diệt Thiên Hạ!
– Vũ kỹ Nhật giai… Diệt Long Thương!
Hai tiếng gầm lên, Băng Hồn và Cô Tinh một trước một sau, tả hữu giáp công, hung hăng đâm tới ngực của Nghệ Phong. Nơi hai trường thương đi qua, không gian bị xé rách rơi lả tả, hiển nhiên hai người không có chút lưu thủ.
– Kháo…
Nghệ Phong tức giận mắng một tiếng, thân ảnh mạnh mẽ lóe lên, lưu lại một tàn ảnh ở một bên, tránh thoát trường thương của Băng Hồn, thế nhưng trường thương của Cô Tinh có biến hóa quỷ dị, hướng về cổ họng của Nghệ Phong đâm qua.
Nghệ Phong tránh cũng không thể tránh, cũng không muốn tránh. Lực lượng của Tiêm Hổ Kiếm trong tay hắn mạnh mẽ tăng vọt lên, từng đạo năng lượng nảy lên Tiêm Hổ Kiếm, mũi kiếm Tiêm Hổ Kiếm lóe lên quang mang, làm cho hư không như muốn sụp đổ.
– Toái Phá!
Nghệ Phong nộ quát một tiếng, Tiêm Hổ Kiếm đón nhận trường thương của Cô Tinh.
Đinh…
Một tiếng kim loại va chạm vang lên, toàn bộ hư không bắt đầu sụp đổ, từng khối mảnh nhỏ trong suốt thẳng tắp rơi xuống, biến mất, rơi xuống, biến mất…
Kình khí bắn ra hung hăng tàn sát bầu trời, tiếng xé gió vang vọng lỗ tai. Cuồng phong thật lớn làm cho quần áo ba người bị thổi bay, hăng hái, tiêu sái dị thường.
Một tảng đá to lớn như vậy cũng bị nhấc lên, hung hăng đập đến dưới đài, đá vụn bay tứ tán trong hư không.
Nghệ Phong và Cô Tinh đều tự lui ra phía sau mấy bước, lúc này hai người mới ổn định thân ảnh.
– Ha ha! Thống khoái, như vậy mới thoải mái. Băng Hồn, ngươi công bên trái. Ta xem nhìn rốt cuộc Nghệ Phong còn có bao nhiêu lực lượng, bức hắn thi triển bằng hết mới thôi.
Cô Tinh cười ha ha, lực lượng của Nghệ Phong lúc này cư nhiên có thể cùng hắn bất phân thắng bại. Vậy nếu thi triển ra ý thức chiến đấu thì sao đây? Cô Tinh rất muốn kiến thức một phen!
– Vậy phải xem các ngươi có bản sự này hay không đã!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, dẫn đầu hướng về Cô Tinh công qua. Nghệ Phong rất muốn nhìn, hai Vương Cấp có thể bức hắn thi triển ý thức chiến đấu và cấm pháp Tà Đế ra hay không.
– Băng Hồn! Lên!
Cô Tinh không lùi bước, hướng Nghệ Phong nghênh đón. Hắn đã lâu không có tận tâm như vậy. Ngày hôm nay hắn muốn đánh một trận sảng khoái, nếu ngay cả cấm pháp mà Nghệ Phong cũng thi triển ra, hắn cũng không có thể bảo lưu, đấu khí trong cơ thể không ngừng bừng lên. Không ngờ khí thế tăng lên ba phần!
Mọi người dưới đài nhìn ba người trên đài không ngừng nhảy lên, cả đám trừng to mắt nuốt nước bọt! Đây là Vương Cấp cường giả thi triển vũ kỹ cao giai sao? Ngay cả không gian cũng có thể bị chém rách.
Trời ạ! Còn có đài cao kia? Cư nhiên bị đánh nát từng khối!
Mọi người nhìn đá vụn dưới đài bị đập ra, cả đám hít sâu một ngụm lương khí. Lúc này mới có chút lý giải về sự kinh khủng của Vương Cấp. Trong lòng cũng nhiệt huyết sôi trào lên, bọn họ khát vọng cũng có thể đạt được tầng thứ này.
Mọi người nhìn Nghệ Phong bị giáp công, bọn họ không khỏi nở nụ cười khổ. Ở trong mắt bọn họ, Nghệ Phong đã không phải là người rồi, đây là một quái vật, một tên biến thái! Bằng không dưới tình huống bình thường, một Tướng Cấp làm sao có thể đối mặt hai Vương Cấp vây công!
– Ha ha! Thống khoái! Băng Hồn, có vẻ Nghệ Phong còn không muốn thi triển toàn lực. Ngươi có muốn bại lộ ra con bài chưa lật của ngươi hay không?
Cô Tinh ha ha cười to.
Băng Hồn nhàn nhạt nói:
– Chỉ cần ngươi thi triển con bài chưa lật của ngươi, ta tự nhiên sẽ không lạc hậu!
Phịch…
Rốt cục có người nhịn không được choáng váng ngã xuống đất. Bọn họ cảm giác ba người trên đài đả kích người thái quá, vũ kỹ cao giai ùn ùn, không ngờ mỗi người còn có con bài chưa lật? Này còn cho người sống nữa hay không?
Đám người Tu Mộ cũng không chuyển mắt nhìn lên đài, bọn họ cho tới bây giờ còn chưa thấy hai người này thi triển chiêu thức áp trục, bọn hắn rất muốn kiến thức một chút, chiêu thức áp trục của những học viên này cường đại bao nhiêu.
Nghệ Phong nghe hai người nói, trong lòng cũng lửa nóng lên, hắn chỉ biết hai cái hỗn đản này không chỉ có chút thực lực ấy. Nghệ Phong dựa vào ý thức chiến đấu sắc bén công kích, mượn Thân pháp Mị Ảnh miễn cưỡng có thể ngăn cản hai người tấn công. Nếu như hai người còn có con bài chưa lật gì mà nói, sợ là Nghệ Phong phải toàn lực thi triển ý thức chiến đấu!
– Ha ha! Băng Hồn, Cô Tinh, không cần cấp bách như vậy. Nếu Phong thiếu còn chưa dùng hết sức. Vậy cho ta tham gia được không?
Nghị Minh đứng ở một bên, nhìn trận chiến đấu này đã sớm nhiệt huyết sôi trào, hắn hận chính mình không thể lên đài đánh một hồi. Nghe được hai người Băng Hồn, Cô Tinh muốn thi triển con bài chưa lật, hắn rốt cục nhịn không được nhẹ nhàng bay lên đài, dùng cường kiếm chỉ Nghệ Phong, hiển nhiên muốn gia nhập hàng ngũ vây công Nghệ Phong!
Mọi người thấy một màn như vậy, rốt cục chịu không nổi đả kích, cả đám ngã xuống trên mặt đất.
– Trời ạ! Đám người này điên rồi. Ba Vương Cấp vây công một Tướng Cấp. Bọn họ cũng không sợ mất mặt sao?
– Ngươi muốn gia nhập? Hảo, Cô Tinh! Con bài chưa lật kia cứ lưu lại đã, nhìn Phong thiếu có bản lĩnh ngăn trở ba Vương Cấp hay không!
Băng Hồn đối với Nghị Minh gia nhập rất hoan nghênh, Băng Hồn thủy chung nhớ kỹ, Nghệ Phong còn chưa có thi triển Nhiếp Hồn Thuật.
– Kháo…
Nghệ Phong thấy một Vương Cấp lại gia nhập, hắn nhịn không được mắng to, nhìn thoáng qua Họa Thủy dưới đài, thầm nghĩ nữ nhân này cũng đừng nhảy lên gia nhập nha?