Phần 462: Thức thứ ba
Một đen một đỏ, một nhỏ một lớn, hai mãnh hổ không ngừng va chạm trong hư không. Lực lượng va chạm kinh khủng khiến những táng đá khổng lồ cao tới mấy trượng cũng bị đập vỡ nát, văng vãi khắp nơi như mưa rào. Mưa đá bắn ra bốn phía, làm cho đám người trên trường quyết đấu đều phải vận dụng đấu khí mới chống đỡ được.
Mà hai mãnh hổ tuy rằng sau mỗi lần va chạm lực lượng lại yếu đi một chút, nhưng công kích của hai người trong lúc đó lại càng lúc càng hung tàn hơn. Mỗi lần công kích đều khiến người xem lạnh buốt trong lòng, tim cũng đập nhanh hơn vài phần.
Công kích của hai người kéo dài liên tục suốt một phút đồng hồ, sau đó bởi vì tiêu hao lực lượng quá nhiều mới dần dần dừng lại. Sau khi năng lượng dần tiêu tán đi, mọi người đều chăm chú nhìn Nghệ Phong. Thật không ngờ dưới tình huống đối phương thi triển vũ kỹ Nhật Giai đỉnh phong, Nghệ Phong vẫn có thể chống đỡ được công kích của hắn.
– Tiểu tử này rốt cuộc là ai? Đối phương càng mạnh hắn cũng càng mạnh hơn, dường như không hề có giới hạn nào…
Lại nhìn hư không bị tử khí ăn mòn phát ra tiếng “xuy xuy” không ngừng, sau đó dần tiêu tán, bọn họ lại nhịn không được rùng mình một cái. Ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng càng kinh sợ thêm vài phần.
Đồng thời, trong lòng Mộ Điền cũng chấn động không gì sánh được. Hắn giao thủ với Nghệ Phong, đương nhiên biết năng lượng kinh khủng kia là cái gì. Hắn thật không ngờ, lực lượng của mình vốn hơn xa Nghệ Phong, nhưng dưới tử khí đặc thù lại không chiếm được chút tiện nghi nào. Ánh mắt Mộ Điền nhìn Nghệ Phong lần đầu tiên xuất hiện vẻ kinh hãi.
Nghệ Phong cũng thật không ngờ, thi triển Phệ Cốt Tà Quyết lại có thể chiến đấu bất phân thắng bại với đối phương thi triển vũ kỹ cao giai như vậy. Trong lòng Nghệ Phong hiểu rất rõ, vừa rồi hắn mới chỉ thi triển tử khí, nếu như dung nhập thêm năng lượng Phệ Châu mà nói, e là lần này người chiếm thượng phong chính là hắn…
Thấy ánh mắt Nghệ Phong lóe lên, trong lòng Mộ Điền hơi kinh hãi, lập tức quay sang đám người Trần Lâm đang bao vây Học viện Trạm Lam hô lên:
– Trần Lâm, cùng động thủ thu thập Nghệ Phong!
Mộ Điền cũng là bất đắc dĩ. Từ khi Nghệ Phong thi triển năng lượng tử khí và Phệ Châu, lòng tin có thể thắng Nghệ Phong của hắn còn không đến năm thành. Dưới tình huống như vậy chỉ có thể gọi thêm người liên thủ. Tuy rằng thực lực của Trần Lâm cũng không mạnh, nhưng ít nhiều gì cũng là một cường giả Tôn Cấp. Có hắn hỗ trợ, cơ hội thắng được Nghệ Phong tăng lên không ít.
Trần Lâm hơi suy nghĩ một chút, nhớ lại đã từng bị Nghệ Phong sỉ nhục, cuối cùng lắc mình xuất hiện bên cạnh Mộ Điền.
Băng Ngưng thấy thế, thân ảnh cũng chợt lóe lên, muốn tiến vào tham dự, nhưng lại bị Tôn Cấp còn lại ngăn cản, căn bản là không giúp gì được Nghệ Phong.
Ngược lại, Nghệ Phong nhìn Trần Lâm vừa tham dự vào, ánh mắt mạnh mẽ ngưng tụ, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, nhìn Mộ Điền hừ một tiếng nói:
– Cho rằng thêm một phế vật là có thể làm gì được ta sao?
Nói xong, năng lượng trong cơ thể Nghệ Phong mạnh mẽ tràn ra, ngưng tụ toàn bộ trong lòng bàn tay. Với tốc độ huy động năng lượng của Nghệ Phong, chỉ trong khoảng nửa khắc, lòng bàn tay đã xuất hiện một quả cầu năng lượng…
Quái lão đầu thấy quả cầu năng lượng trong tay Nghệ Phong, sắc mặt lập tức đại biến, hận không thể đập hắn một cái chết luôn. Trước khi lên đài lão đã cẩn thận nhắc nhở hắn nhất định không được dùng Phệ Linh Nộ Bạo, nhưng thật không ngờ hắn vẫn cho phát ra thứ này.
Ngay khi Quái lão đầu đang tức giận, lại lập tức hơi nhíu mày, phát hiện quả cầu năng lượng trong lòng bàn tay Nghệ Phong hơi nhảy lên, nhưng vẫn không phát nổ như lão vốn tưởng tượng.
Quái lão đầu lúc này mới bình tĩnh lại, nhìn Nghệ Phong bằng ánh mắt nghi hoặc, không rõ bằng cách nào Nghệ Phong có thể làm suy giảm uy lực của Phệ Linh Nộ Bạo…
Tuy rằng Mộ Điền không rõ quả cầu năng lượng trong lòng bàn tay Nghệ Phong là cái gì, nhưng cũng biết thứ đó không dễ chọc, đấu khí trong cơ thể tràn ra, toàn thân căng thẳng, ánh mắt nhìn chăm chú trên người Nghệ Phong.
– Hừ!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, Phệ Linh Nộ Bạo trong tay bắn về phía hai người. Mộ Điền nhìn Phệ Linh Nộ Bạo bay nhanh đến, sắc mặt đại biến, thân ảnh hóa thành một đạo tàn ảnh, cấp tốc nhảy tránh ra xa. Thế nhưng tốc độ của Phệ Linh Nộ Bạo không chậm, lấy Mộ Điền làm mục tiêu, mạnh mẽ nổ tung.
Ầm…
Tiếng nổ như sấm sét vang lên khiến mọi người đinh tai nhức óc. Một đám mây khổng lồ hình nấm nổ tung. Những tấm đá xanh khổng lồ cũng bị nhấc bổng lên, vô số kình khí bắn đi bốn phía, gió lốc nổi lên cuồn cuộn không ngừng…
Một màn này khiến mọi người càng chằm chằm nhìn Nghệ Phong, nhìn trường quyết đấu đã hóa thành nơi diệt thế, không một ai nói được tiếng nào.
Phụt…
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, một thân ảnh từ trong đó bắn ngược ra, phun một ngụm máu tươi, hung hăng đập trên mặt đất. Khi mọi người định mắt nhìn lại, lại thêm một bóng người bị ném xuống đất, cũng không khá hơn so với bóng người trước đó.
Khi mọi người nhìn rõ hai thân ảnh trước mặt, đều nhịn không được hít sâu một ngụm khí lạnh. Dưới một chiêu của Nghệ Phong, có thể đánh hai cường giả Tôn Cấp đến phun huyết, trong đó thậm chí có một Tôn Cấp tam giai.
Mộ Điền xoay người đứng lên khỏi mặt đất, ánh mắt âm trầm nhìn Nghệ Phong, trong mắt sát ý mười phần…
Đối với việc đối phương có thể đứng lên, Nghệ Phong không bất ngờ. Dù sao Phệ Linh Nộ Bạo lần này cũng không phải Phệ Linh Nộ Bạo hoàn chỉnh, có thể khiến đối phương phun máu đã rất thỏa mãn rồi. Phệ Linh Nộ Bạo lần này chỉ vận dụng một loại năng lượng Phệ Châu. Trước đây, chỉ cần một loại năng lượng đã rất kinh khủng, nhưng khi đạt tới Tôn Cấp, chênh lệch một giai là cực kỳ lớn, vận dụng một loại năng lượng Phệ Châu tuy rằng cũng tăng thêm chút khả quan, nhưng cũng không thể kinh khủng như khi còn là Tướng Cấp, Vương Cấp. Chỉ là, uy lực giảm đi thì năng lượng tiêu hao cũng giảm đi không chỉ vài lần. Ít nhất, khi Nghệ Phong chỉ vận dụng một loại năng lượng Phệ Châu để tạo thành Phệ Linh Nộ Bạo thì cũng sẽ không vì vậy mà hư thoát.
Đám người Băng Hồn thấy Mộ Điền không bị đánh chết, cũng thở phào một hơi. Đánh trọng thương đối phương thì có thể, nhưng nếu giết chết người mà nói, Học viện Trạm Lam cũng không dễ dàng gì…
Mà mọi người thấy chỉ một chiêu đã có thể đánh trọng thương hai Tôn Cấp, đều đưa mắt nhìn nhau, rất hiển nhiên đều không thể tin được.
– Ta phế ngươi đi!
Mộ Điền triệt để giận dữ, nhìn Nghệ Phong âm trầm nói, trong mắt tràn đầy sát ý.
Hắn vừa dứt lời, ấn kết trong tay cũng mạnh mẽ hình thành. Dưới ấn kết này, đấu khí trong cơ thể hắn mạnh mẽ tràn ra. Dưới sự khống chế của hắn, đấu khí hỏa hồng lưu chuyển một vòng, ngưng tụ trên cánh tay, giống như độc xà quấn tròn trên tay hắn.
Đấu khí kinh khủng không ngừng ngưng tụ, chỉ trong thời gian khoảng nửa khắc, trên cánh tay Mộ Điền đã quấn một con rắn lửa khổng lồ, chiếc lưỡi không ngừng thò ra thụt vào. Mỗi một lần như vậy, hư không lại kịch liệt chấn động một hồi.
Làm xong những động tác này, Mộ Điền vẫn cảm thấy không đủ. Đấu khí trong cơ thể một lần nữa quán thâu lên cánh tay. Cánh tay kia nhất thời hừng hực lửa đỏ, khí thế ngập trời…
Mọi người thấy một màn như vậy không khỏi kinh hô:
– Trời ạ! Hắn rõ ràng thi triển bí pháp Mộ Quang. Cái này có thể sánh ngang công pháp Địa Giai a!
– Mộ Điền điên rồi sao? Đối phó một võ giả mới tiến vào Tôn Cấp lại thi triển bí pháp?
– Chậc chậc! Nghệ Phong cũng thật là có bản lĩnh, lại có thể bức đối phương thi triển ra bí pháp. Chỉ là, lúc này hắn thật sự dữ nhiều lành ít rồi!
– Có thể bức một Tôn Cấp tam giai đến mức như vậy, Nghệ Phong cũng xem như rất kinh khủng. Dù sao Tôn Cấp nhị giai cũng chưa chắc làm được như vậy!
– Bí pháp Mộ Quang a! Nghe nói lực công phá của bí pháp này vô cùng kinh người. E là Nghệ Phong phải chịu chịu thiệt thòi…
– …
Tiếng bàn luận không ngừng vang lên, cũng không bởi vậy mà ảnh hưởng đến Nghệ Phong. Hắn nhìn đối phương liên tục đề thăng, tựa hồ muốn dùng khí thế của mình phá tan khí thế Tà Đế, lông mày hơi cau lại. Hắn đương nhiên nhận ra một chiêu này rất kinh khủng.
Mộ Điền không ngừng đề cao lực lượng khiến Nghệ Phong nhận ra được nguy hiểm trong đó, ánh mắt nhìn Mộ Điền cũng tràn đầy vẻ thận trọng. Lực lượng do Tôn Cấp tam giai thi triển bí pháp, kể cả là vận dụng Phệ Châu và tử khí cùng lúc, e là cũng kém xa.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi thở nhẹ một hơi. Mà đám người Băng Hồn thấy một màn như vậy lại hoảng hốt hô lên:
– Nghệ Phong! Mau tránh chiêu này!
Nghệ Phong đương nhiên không làm theo nhắc nhở của Băng Hồn, khiến tất cả bọn họ đều không khỏi âm thầm sốt ruột. Bí kỹ sánh sang với vũ kỹ Địa Giai, cũng không phải chỉ là đồ chơi…
– Hiện tại, ta muốn ngươi nằm ra ngoài!
Mộ Điền âm trầm nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy vẻ u ám.
– Hừ!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, tựa hồ không nhìn thấy lớp lớp không khí đang sụp đổ dưới động tác vung vẩy cánh tay của Mộ Điền. Lực Tà Đế và đấu khí trong cơ thể điên cuồng tràn ra. Với kinh mạch đặc thù, cho dù đấu khí của Nghệ Phong đã đạt tới mức Tôn Cấp cao giai cũng giống như bơm nước vào ruộng khô, đấu khí trong cơ thể bị rút sạch không còn chút gì. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong đã hoàn toàn cạn hết.
Mà cùng lúc đó, cánh tay Mộ Điền cũng đã đánh tới trước người hắn. Lực lượng sôi sục khiến không khí xung quanh gần như sụp đổ, hô hấp cực kỳ khó khăn, không khí nặng nề vạn phần.
– Đi tìm chết…
Cùng với tiếng hô to của Mộ Điền, rất nhiều người không tự chủ được nhắm chặt hai mắt lại. Bọn họ hầu như đã có thể thấy được cục diện phun máu của Nghệ Phong.
Mà nhìn thân quyền không ngừng lớn lên trong mắt mình, Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, nắm tay cũng đánh thẳng ra ngoài. Nắm tay không lớn lại mang theo khí thế nghiền nát hư không, chấn động không gian những nơi đi qua, tựa hồ muốn tàn phá tất cả.
– Tinh Bạo Thương Khung!
Hai quyền va chạm cùng một chỗ, hư không nhất thời giống như thủy tinh, liên tiếp từng mảng lớn điên cuồng sụp đổ. Từ trung tâm va chạm, một vòng tròn kình khí nhanh chóng khuếch tán ra, đánh thẳng xuống mặt đất. Những tảng đá thật lớn trong phút chốc hóa thành bột phấn. Gió lốc vốn đang gào thét nổi lên khắp nơi giờ khắc này cũng mạnh mẽ ngưng tụ lại, triệt để dung nhập vào trong vòng tròn năng lượng, sau đó bạo phát ra uy thế lớn lao.
Phụt…
Một tiếng phun máu vang lên, một bóng người hung hăng đập lên tảng đá, tạo thành một hố lõm thật sâu. Cùng lúc đó, thân ảnh Nghệ Phong cũng nhanh chóng lao ra, mỗi một lần dẫm chân lại có một dấu chân thật lớn xuất hiện, trên mặt cũng hoàn toàn tái nhợt.
Nghệ Phong liên tục lui về phía sau hơn chục thước, lúc này mới khó khăn ổn định thân mình, quỳ một chân trên mặt đất, ánh mắt nhìn về phía Mộ Điền vừa bị đập lên tảng đá, trong lòng cảm thấy vô cùng hưng phấn. Thức thứ ba trong bí kỹ Tà Đế, không ngờ kinh khủng như vậy.
Đương nhiên, tình huống của hai người cũng khiến xung quanh hoàn toàn lâm vào tĩnh lặng. Tất cả đều ngây ngẩn nhìn lên trường quyết đấu, từng tiếng hô hấp không ngừng vang lên. Kết quả của trận chiến này đã vô cùng rõ ràng. Chỉ bất quá, kết quả như vậy khiến trong lòng bọn họ vô cùng kinh ngạc.