Phần 461: Vận dụng tử khí
Nghệ Phong bị vây khốn giữa hư không, một lần nữa va chạm một quyền, bị đẩy lui về phía sau một quãng dài, cánh tay cũng bị chấn đến tê dại. Nghệ Phong hơi vung vẩy cánh tay, ánh mắt nhìn về phía Mộ Điền, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tràn ra, bao trùm khắp cánh tay, xua đi cảm giác tê dại. Mặc dù vậy, trong lòng Nghệ Phong lại mừng rỡ không thôi. Thật không ngờ Lăng Thần Quyết lại thần kỳ như vậy. Lực lượng một quyền chém ra vô cùng cường đại. Tuy rằng Nghệ Phong chỉ mới tiến vào Tôn Cấp, nhưng lực lượng một quyền vừa rồi, quả thực so ra không kém lực lượng Tôn Cấp nhất giai đỉnh phong là mấy.
Lão đầu tử trước đây luôn luôn đề cao căn cơ, Nghệ Phong cũng không cảm thấy cái đó có chỗ tốt gì, nhưng lúc này nó lại hoàn toàn phát huy tác dụng. Trước không nói giúp đấu khí tinh thuần, chỉ cần đấu khí hùng hậu đã có thể gia tăng vài phần lực lượng. Dưới tình huống không thi triển bất luận kỹ năng gì, Nghệ Phong chỉ bằng vào đấu khí và năng lượng Phệ Châu, rõ ràng so với Tôn Cấp nhị giai cũng không kém bao nhiêu…
Từ lúc đó, trong lòng Nghệ Phong cũng thoải mái hơn không ít, cũng không còn quá mức cố kỵ Mộ Điền như ban đầu.
Mà Mộ Điền đang nhìn Nghệ Phong, trong lòng lúc này lại không ngừng chửi “Mẹ nó!”. Dù thế nào hắn cũng không ngờ được, một võ giả mới tiến vào Tôn Cấp, lại có lực lượng lại khổng lồ như vậy. Cho dù hắn lần lượt gia tăng lực lượng, nhưng vẫn bị đối phương dễ dàng chống đỡ.
– Tiểu tử này mà gọi là mới tiến vào Tôn Cấp sao? E là tiến vào Tôn Cấp nhị giai thì đúng hơn!
Mộ Điền không khỏi hoài nghi tin tức viện trưởng Mộ Quang nói cho hắn. Hắn thấy Nghệ Phong thế nào cũng không giống một võ giả chỉ mới tiến vào Tôn Cấp. Trong lòng Mộ Điền cũng bắt đầu trở nên cảnh giác. Tuy rằng nhất giai và nhị giai chỉ kém một giai, nhưng chênh lệch thực lực lại vô cùng lớn… Một Tôn Cấp nhị giai, hắn còn không dám coi thường như đối với Tôn Cấp nhất giai.
Thoát khỏi năng lượng uy áp trên người, Mộ Điền nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng đánh một quyền về phía Nghệ Phong. Dưới uy áp khí thế Tà Đế của Nghệ Phong, Mộ Điền cũng vô cùng căm tức. Đấu khí ngưng trệ khiến thực lực của hắn suy yếu vài phần, nhưng hết lần này tới lần khác khiến hắn điên tiết chính là, cho dù hắn đề thăng khí thế đến mức nào đều bị khí thế của Nghệ Phong đang áp trên người hắn đập tan.
– Kháo!
Mộ Điền tức giận mắng một tiếng, hung hăng vung mạnh tay, đánh một quyền về phía Nghệ Phong.
Bình…
Lại thêm một lần va chạm nữa. Kình khí bắn ra bốn phía, những tảng đá thật lớn bị đập thành từng mảnh nhỏ văng xa tận chân trời. Thân ảnh Nghệ Phong cũng lùi lại phía sau vài bước, nhưng ngay sau đó lại chợt lóe lên, lao về phía Mộ Điền…
So với việc đám người Băng Ngưng đánh nhau còn bảo lưu một chút lực lượng, Nghệ Phong và Mộ Điền không hề nghi ngờ chính là kịch chiến. Điều này cũng khiến ánh mắt hơn phân nửa khán giả đều ngưng tụ trên người bọn họ. Khi mọi người phát hiện Nghệ Phong dựa vào trọng quyền, từng bước nghênh tiếp công kích của Mộ Điền, trong mắt cũng tràn ngập vẻ kinh ngạc. Tin tức Nghệ Phong vừa tiến vào Tôn Cấp bọn họ đều biết, cũng vì thế mà bọn họ đều cười nhạo nghiêm phạt của bốn đại học viện. Nhưng thật không ngờ, Nghệ Phong chỉ bằng vào thực lực mới tiến vào Tôn Cấp lại có thể tiếp được hơn mười quyền của Mộ Điền. Điều này sao có thể không khiến bọn họ kinh ngạc?
Cho dù là Băng Ngưng, thấy Nghệ Phong tuy bị Mộ Điền dồn vào thế hạ phong nhưng lại không có chút nguy hiểm nào, trong đôi mắt đẹp cũng toát ra thần thái khác thường…
Nghệ Phong lại một lần nữa đỡ một quyền của hắn, khiến lửa giận trong lòng Mộ Điền càng không thể kiềm chế được. Đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tràn ra, khiến Mộ Điền vốn chỉ thi triển tám thành lực lượng, lực lượng lúc này cũng tiêu hao tới chín phần. Lực lượng dâng trào ngưng tụ trên cánh tay hắn, bộc phát ra quang mang chói mắt, hóa thành một mũi tên thật dài, bắn thẳng về phía Nghệ Phong. Rất hiển nhiên, hắn phải chống đỡ Nghệ Phong lâu như vậy, hiện tại đã có chút không nhịn được.
Mũi tên năng lượng xẹt qua một đường quỹ tích trên hư không. Không gian nơi nó đi qua vặn vẹo, vỡ nát, tiếng ma sát không khí “xuy xuy” không ngừng vang lên khiến mọi người chỉ nhìn thôi cũng đủ thót tim, thầm nghĩ nếu như cỗ lực lượng này đánh trúng người mình, e là tan xương nát thịt mất rồi…
Nghệ Phong cũng vậy! Thấy mũi tên năng lượng xé gió lao tới, ánh mắt trở nên ngưng trọng vô cùng. Lực lượng sôi sục này hắn không thể dễ dàng chống đỡ như trước. Nhìn mũi tên chỉ còn khoảng nửa khắc nữa là lao tới người mình, Nghệ Phong hít sâu một hơi, cũng không hề né tránh như suy đoán của mọi người, mà đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ trào ra, thân ảnh chợt lóe lên, rõ ràng trực tiếp đón đỡ mũi tên kia.
Một màn này khiến mọi người không khỏi sửng sốt, lập tức kêu lên kinh hãi:
– Trời ạ! Nghệ Phong dám tiếp một kích này sao!?
Hành động của Nghệ Phong đúng là ra ngoài tưởng tượng của mọi người. Uy thế của mũi tên này, cho dù những người ngoại đạo như bọn họ cũng có thể nhận ra, không phải một võ giả mới tiến vào Tôn Cấp như Nghệ Phong có thể so sánh.
Đúng lúc mọi người nhìn không dời mắt, chuẩn bị chờ đợi bi kịch của Nghệ Phong, trong năng lượng vốn lóng lánh của hắn bỗng dung nhập thêm một phần lam sắc. Nhưng màu lam kia cũng không duy trì quá lâu, rất nhanh liền bị màu xám bao trùm.
Từng vòng màu xám bao trùm lên màu vàng. Năng lượng vốn lóng lánh trong nháy mắt hóa thành màu đen sẫm. Dưới sự tác động của năng lượng màu đen này, hư không nhất thời vang lên tiếng “xuy xuy” không ngớt của không khí bị ăn mòn.
Dưới sự khống chế của năng lượng màu xám, tất cả năng lượng đều hội tụ trên cánh tay Nghệ Phong, tạo thành một dòng xoáy đánh về phía mũi tên năng lượng đang bay nhanh tới kia.
Ầm…
Hai cỗ năng lượng va chạm cùng một chỗ, bạo phát ra vô số gió lốc cùng với những tiếng nổ vang như sấm sét. Đồng thời, tất cả mọi người đều ngây ra nhìn khung cảnh giữa sân, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được. Khi mũi tên năng lượng kinh khủng kia rơi vào dòng xoáy, nó rõ ràng bị năng lượng màu lam trong dòng xoáy thôn phệ… Đối với một màn này, mọi người đương nhiên sẽ không quá để ý, dù sao không ít người trong bọn họ đều biết Nghệ Phong có Phệ Châu. Nhưng khiến bọn họ không dám tin chính là, khi năng lượng đen sẫm kia tiếp xúc với mũi tên, nhất thời ăn mòn từng chút một, khiến uy lực của mũi tên năng lượng tiêu hao cực lớn.
Ngay khi mũi tên bị ăn mòn hết, hai cỗ năng lượng cũng đồng thời mất đi, hóa thành kình khí tràn ngập bầu trời, tàn phá bữa bãi hư không, cuốn theo từng trận gió lốc cùng những tảng đá bị nghiền nát vụn thành bột phấn về phía chân trời.
Trước tác động của hai cỗ lực lượng này, hai người đồng thời lui về phía sau, đều không khỏi sững sờ. Năng lượng Nghệ Phong vừa thi triển ra, bất kể là năng lượng màu lam hay màu đen sẫm đều tạo cho mọi người cảm giác tim đập nhanh hơn vài phần…
– Tử khí?
Năm người Quái lão đầu kiến thức rộng rãi, nhìn năng lượng màu đen vẫn ngưng tụ trên cánh tay Nghệ Phong, đều mạnh mẽ đứng lên, không thể tin được nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy kinh ngạc. Người bị tử khí tinh thuần như vậy tiến vào cơ thể vẫn còn có thể sống sao? Vậy mà, Nghệ Phong hiển nhiên vẫn đang sống rất tốt!
– Tiểu tử có thể sử dụng tử khí từ khi nào? Nếu như hắn có thể khống chế tử khí, vậy sao tử khí có thể tiến vào nguyên hồn của hắn?
Quái lão đầu cực kỳ kinh ngạc, ngây ra nhìn Nghệ Phong. Cho dù với thực lực của lão cũng không thể phát hiện trong cơ thể Nghệ Phong lại ẩn chứa tử khí tinh thuần kinh khủng như vậy.
Mà trên mặt bốn vị viện trưởng còn lại càng kinh ngạc bất định, thầm nghĩ trách không được Nghệ Phong lại có thể tấn cấp trong Quỷ Khốc Lĩnh… Hắn có thể điều khiển được tử khí, Quỷ Khốc Lĩnh đối với hắn thậm chí còn tốt hơn cả bảo khố.
Bốn vị viện trưởng hít sâu một hơi. Trong lòng bọn họ hiểu rất rõ, tử khí tinh thuần như vậy kinh khủng đến mức nào. Cái này nếu như đánh vào trong cơ thể, e là đủ khiến người ta dằn vặt đến chết, nói mất nửa cái mạng cũng không ngoa.
Mộ Điền cũng không khỏi ngẩn người, trong mắt lập tức toát ra vẻ kinh hãi. Thế nhưng, Nghệ Phong căn bản không cho hắn thời gian kinh hãi, tử khí trong cơ thể dọc theo lộ tuyến Phệ Cốt Tà Quyết điên cuồng vận chuyển ra. Tử khí vận chuyển một vòng, từ khí khí hải mạnh mẽ tràn ra, hóa thành mãnh hổ khổng lồ màu đen, đánh về phía Mộ Điền. Đây là lần đầu tiên Nghệ Phong vận dụng Phệ Cốt Tà Quyết, nhưng nhìn mãnh hổ thân cao mấy trượng mạnh mẽ lao tới kia, trong lòng Nghệ Phong kinh hãi không thôi. Hắn đã đánh giá Phệ Cốt Tà Quyết cao hết mức tưởng tượng, nhưng hiện tại xem ra, quả thực đã xem thường uy lực của nó…
Mãnh hổ khổng lồ màu đen chấn động ánh mắt mọi người, trên mình lại phát ra từng đạo tử khí, khiến khán giả không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh, cùng đưa mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.
Dưới khống chế của Nghệ Phong, mãnh hổ cao mấy trượng rít gào xông về phía Mộ Điền. Mộ Điền nhìn mãnh hổ đánh về phía mình, sắc mặt đại biến, thủ ấn mạnh mẽ biến ảo, năng lượng trong cơ thể ào ạt tuôn ra. Năng lượng hỏa hồng hội tụ trước mặt hắn, cũng hình thành một mãnh hổ thật lớn. Mãnh hổ này so với mãnh hổ màu đen của Nghệ Phong thậm chí còn cao hơn hai trượng.
Hai mãnh hổ đen đỏ đối chọi nhau khiến mọi người càng hào hứng chăm chú nhìn không rời mắt lên võ đài. Mọi người đều không khỏi cảm thấy nhiệt huyết dâng trào. Trước đây bọn họ chưa từng thấy qua tỷ thí quyết liệt như vậy.
Kể cả đám người Băng Ngưng vốn đang tranh đấu, lúc này cũng dừng hết lại, đều nhìn chăm chú lên hai người cùng hai bóng mãnh hổ ngưng tụ trên hư không.
Một đầu mãnh hổ mang theo khí tức nóng bỏng, khiến nhiệt độ bốn phía tăng vọt, dường như muốn thiêu đốt cả thiên địa, đầu mãnh hổ kia mang theo khí tức âm hàn khiến người khác có loại cảm giác sợ hãi thót tim. Hai cỗ khí tức đối lập va chạm lẫn nhau, kích phát ra từng trận gió lốc ào ạt cuốn phăng bốn phía.
– Đi…
Cùng với tiếng quát của hai người đồng thời vang lên, hai mãnh hổ đen đỏ nhất tề đánh về phía đối phương. Dưới một kích này, tiếng nổ như sấm sét phát ra vang vọng hư không, xung quanh cũng ầm ầm chấn động, từng khối đá lớn bị hất tung lên, bay thẳng vào hư không. Lực lượng khổng lồ thổi bay chúng về phía đám người. Những khán giả kia vốn tưởng đã đứng cách võ đài một khoảng đủ xa tuyệt đối an toàn, khi nhìn cự thạch lao nhanh đến đều biến sắc, không đợi ai thúc giục đã vội vã tránh né. Đám người vốn chen chúc nhau lúc này để lộ ra một khoảng trống thật lớn.
Nhìn hai mãnh hổ điên cuồng va chạm trên hư không, mọi người đều ngây ra tại chỗ. Mà trong mắt những người quen biết Mộ Điền đều tràn đầy vẻ nghi hoặc.
– Công pháp Mộ Điền thi triển chính là Nhật Giai đỉnh phong, vậy Nghệ Phong thi triển là cái gì? Chẳng lẽ là Địa Giai? Có thể bằng vào thực lực nhất giai đánh ngang tay với Tôn Cấp tam giai thi triển công pháp Nhật Giai đỉnh phong, ngoài Địa Giai không còn giải thích nào khác.
Bốn đại viện trưởng nhìn mãnh hổ màu đen tuy nhỏ hơn một chút nhưng không hề yếu thế, cũng vô cùng chấn động. Công pháp Địa Giai có thể khống chế tử khí, rốt cuộc tiểu tử này lấy ở đâu ra? Công pháp đặc thù như vậy, cho dù so với Địa giai đỉnh phong cũng không kém a!