Phần 460: Hỗn chiến bắt đầu
Mộ Điền Nghệ Phong đứng trước mặt không hề sợ hãi, ngược lại chiến ý mười phần, ánh mắt càng thêm âm trầm, sát ý cũng càng đậm hơn. Đấu khí cũng mạnh mẽ tuôn ra, lao thẳng về phía Nghệ Phong, khí thế kinh khủng mang theo tiếng gió lốc rít gào khiến toàn bộ hư không kích động, bắt đầu trở nên vặn vẹo.
Mọi người nhìn cỗ khí thế này cùng với tràng cảnh kinh khủng kia, trong lòng cũng nhịn không được trở nên kinh hãi.
– Đây là thực lực của Tôn Cấp tam giai sao? E là chỉ cần cỗ khí thế này cũng đủ khiến cường giả Vương Cấp không còn chút chiến ý nào nữa!
Tất cả mọi người, kể cả cường giả Tôn Cấp trong sân đếu hít sâu một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng thêm vẻ đồng tình. Chỉ cần khí thế này, e là cũng đủ khống chế một phần thực lực của Nghệ Phong. Hắn vốn đã bị dồn vào thế hạ phong, nếu như lại bị áp chế một phần thực lực, đối mặt với Tôn Cấp tam giai, bại là tất yếu…
– Hừ!
Ngay khi mọi người còn đang thở dài, lại nghe thấy tiếng hừ không lớn vang lên. Cùng với tiếng hừ lạnh truyền tới tai mọi người, từ trên người Nghệ Phong, một cỗ khí thế lớn lao như gió lốc mạnh mẽ nhằm về phía chân trời. Những đám mây đang phiêu lãng trên bầu trời, dưới sự trùng kích của cỗ khí thế này cũng hoàn toàn tiêu tán. Khí thế lớn lao hóa thành một cự long khổng lồ khoảng hơn mười trượng, sau đó mạnh mẽ đánh về phía Mộ Điền.
Khí thế khổng lồ áp bách hư không tạo ra những tiếng “xuy xuy” chói tai. Cự long kinh khủng này đánh thẳng về phía Mộ Điền. Dưới cỗ khí thế này, khí thế của Mộ Điền vừa khiến mọi người kinh hãi lúc này giống như con rắn nhỏ, không chịu nổi một kích của khí thế Tà Đế, triệt để nát bấy. Đồng thời, đang kích động hư không tạo ra gió lốc đầy trời, khí thế Tà Đế vẫn không hề suy yếu, tiếp tục đánh về phía Mộ Điền…
Ầm…
Áp lực của khí thế cự long này đánh thẳng trên người Mộ Điền, nhất thời khiến Mộ Điền lảo đảo lùi về phía sau một đoạn xa, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc. Hắn không dám tin nhìn về phía cự long đang một lần nữa đánh tới, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, chống lại khí thế kinh khủng này. Một cảm giác kinh hãi không thể khống chế trào lên trong lòng Mộ Điền, khiến đấu khí trong cơ thể đang vận chuyển lên cũng hơi bị ngưng trệ lại.
Nhìn Mộ Điền liên tục không ngừng lui về phía sau, trong lần giao phong đầu tiên đã bị đẩy xuống hạ phong, tất cả mọi người không ai kịp có phản ứng, đều ngây ra nhìn chăm chăm khí thế kinh khủng của Nghệ Phong. Trong lòng bọn họ không thể nào tin được, một thanh niên vừa tiến vào Tôn Cấp lại có thể phát ra khí thế kinh khủng như vậy…
Mà khi viện trưởng Lưu Ly điều tra cỗ khí thế này, lại hơi hơi nhíu mày. Cỗ khí thế này khiến hắn có cảm giác rất quen thuộc, nhưng trong đó lại có vẻ cực kỳ khác thường. Điều này khiến hắn hoài nghi có phải mình đã suy đoán sai lầm hay không. Ánh mắt hắn vẫn nhìn chăm chú Nghệ Phong, trong đầu nhớ tới thân ảnh người kia năm nào, bỗng nhiên có cảm giác Nghệ Phong và người đó có điểm trùng hợp.
– So về khí thế, ngươi còn kém xa lắm!
Thanh âm lạnh nhạt khiến bốn phía hoàn toàn tĩnh lặng. Mọi người đều ngây ra nhìn Nghệ Phong. Cỗ khí thế cự long kia khiến bọn họ không khỏi nuốt nước bọt thật mạnh, lập tức trong lòng tức giận thầm mắng một câu:
– Mẹ kiếp! Đây mà là Tôn Cấp sơ giai sao?
Dưới cỗ khí thế này, Mộ Điền cảm giác lực lượng trong cơ thể đang không ngừng tiêu hao. Tình huống như vậy khiến hắn hoảng hốt, trọng quyền hung hăng đánh về phía cự long kia. Khi thanh âm bạo phát như sấm sét vang lên, cảm giác sợ hãi trong lòng Mộ Điền mới hơi giảm bớt…
– Hừ! Chỉ là khí thế hơi mạnh một chút mà thôi. Ta không tin lực lượng của ngươi cũng kinh khủng như vậy!
Mộ Điền hừ lạnh một tiếng, một quyền hung hăng đánh về phía Nghệ Phong. Dưới một quyền này, không gian bị kích động tạo ra từng đợt gió lốc, cuốn phăng tất cả mọi thứ trong hư không.
– Mạnh miệng!
Nghệ Phong cười nhạt một tiếng. Với năng lực cảm ứng của hắn, đương nhiên có thể điều tra ra, dưới cỗ khí thế này, đấu khí trong cơ thể Mộ Điền đã bị áp chế, vận chuyển không được nhuần nhuyễn như bình thường.
Nhìn một quyền đang hung hăng lao tới, Nghệ Phong cũng không có ý định thu lại khí thế, thân ảnh chợt lóe, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh rồi biến mất khỏi phạm vi công kích của Mộ Điền. Một quyền kinh khủng của Mộ Điền chỉ đủ xẹt qua quần áo Nghệ Phong. Kình khí khổng lồ khiến trong lòng Nghệ Phong nhịn không được thở dài một hơi. Đối mặt với Tôn Cấp, thân pháp Mị Ảnh tầng thứ nhất đã không đủ dùng. Tuy rằng lúc này tốc độ nhanh hơn đối phương một bậc, nhưng vẫn không được như mong muốn.
– Xem ra, hẳn là phải tìm cơ hội đột phá thân pháp Mị Ảnh tầng thứ hai rồi!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, sau lần tỷ thí này, nhất định phải nghĩ biện pháp đột phá Mị Ảnh qua tầng thứ nhất.
Một quyền của Mộ Điền đánh nát tàn ảnh Nghệ Phong, cánh tay hắn vừa chuyển, một cỗ năng lượng dâng trào từ trong cánh tay phóng ra, hung hăng đánh về phía Nghệ Phong ở bên cạnh. Dưới thế công mạnh mẽ của đối phương, Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, đấu khí trong cơ thể cũng theo đó tuôn trào, đưa tay nghênh tiếp một quyền này của đối phương.
Ầm…
Hai cỗ năng lượng va chạm cùng một chỗ, nhất thời khiến không gian trung tâm như bị sụp đổ. Một cỗ kình khí từ đó bắn mạnh, hung hăng đập trên mặt đất. Những tảng đá lớn trong trường quyết đấu nhất thời bị đánh thành mạt phấn, bay lên tràn ngập hư không, khiến không gian nhất thời trở nên mờ mịt…
Dưới tác động của cú va chạm này, Nghệ Phong lùi về phía sau ba bước, thân ảnh lập tức đứng vững. Một màn này khiến ánh mắt Mộ Điền mạnh mẽ ngưng tụ lại. Hắn biết rõ lực lượng mình vừa phóng ra, tuy rằng không đến mười thành lực đạo, nhưng ít nhất cũng là bảy thành. Bảy thành lực lượng của hắn, tuyệt đối không phải một Tôn Cấp nhất giai có thể tiếp được. Vậy mà đối phương không những tiếp được, hơn nữa còn vững vàng trụ lại. Điều này khiến trong lòng Mộ Điền càng thêm ngưng trọng.
Điều tra ra khí thế vẫn tập trung trên người mình, Mộ Điền nhịn không được thầm mắng một câu. Uy áp của cỗ khí thế này đeo dính trên người, khiến hắn căn bản không thể thi triển ra thực lực đỉnh phong…
Đương nhiên, đám người Băng Ngưng thấy Nghệ Phong dưới tình huống không thi triển bất kỳ kỹ năng gì, vẫn có thể dùng một chưởng tiếp được công kích của đối phương, trong lòng cũng cực kỳ chấn động. Nghệ Phong vừa tiến vào Tôn Cấp không bao lâu a! Kể cả là mình trong tình huống hiện tại, cũng không có khả năng dễ dàng tiếp được một kích này như hắn vậy.
Đám người vây xem đương nhiên không thấy được sự ảo diệu trong đó. Bọn họ chỉ thấy, dưới va chạm của hai người, uy thế bạo phát ra khiến trái tim họ dường như đóng băng lại, thầm nghĩ may là trường quyết đấu này lớn, hơn nữa bọn họ cách trường quyết đấu cũng khá xa, bằng không chỉ cần dư kình cũng đủ lấy mạng bọn họ.
Nghĩ vậy, ánh mắt mọi người đều không khỏi chú ý tới đám người Băng Ngưng. Hai người kia chiến đấu đã quyết liệt như vậy, hơn ba ngươi người này hỗn chiến, còn quyết liệt đến mức nào?
Người của bốn đại học viện cũng không cô phụ sự mong mỏi của mọi người, thân ảnh đều chợt lóe lên, xông về phía đám người Băng Ngưng…
Mọi người thấy một màn này, trong lòng hơi sửng sốt, lập tức mắng to lên:
– Ta kháo… Bốn đại học viện còn biết xấu hổ hay không? Bọn họ rõ ràng liên hợp khi dễ Học viện Trạm Lam!
– Bốn đại học viện này thật đúng là mất hết thể diện a! Tất cả đều xếp trên Học viện Trạm Lam nhưng lại hợp lực đối phó Học viện Trạm Lam. Đây đúng là vô sỉ đến cực điểm rồi!
– Bây giờ ta hiểu tại sao Học viện Trạm Lam nhiều lần đứng nhất từ dưới lên như vậy! Thì ra là nguyên nhân này a!
– Khụ… Học viện Trạm Lam cũng thật đáng thương, đụng phải một đám người không biết xấu hổ như vậy!
– …
Dưới đài, tiếng bàn luận xôn xao cả lên, quả thực vượt ra ngoài dự liệu của bốn vị trưởng… Bọn họ thật không ngờ liên thủ đối phó đám người Nghệ Phong lại dẫn tới khán giả bình luận như vậy. Mà Quái lão đầu nghe những lời bàn luận này, trên mặt sớm đã nở đầy hoa. Lần này cho dù Học viện Trạm Lam vẫn làm lão ngũ như trước, danh tiếng của Học viện Trạm Lam vẫn đại chấn thiên hạ. Đương nhiên nếu có thể giành được đệ nhất, vậy…
Quái lão đầu không dám tiếp tục tưởng tượng. Nếu có thể giành được vị trí quán quân, danh tiếng Học viện Trạm Lam trong vòng mấy trăm năm cũng có thể vang dội một lần.
– Nghệ Phong! Băng Ngưng! Trông đợi cả vào hai người các ngươi!
Quái lão đầu vốn luôn luôn không màng thế sự, lúc này cũng không nhịn được có chút chờ mong.
Băng Ngưng nhìn về phía hai Tôn Cấp đang cùng mình chiến đấu, trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo, đấu khí trong cơ thể cũng mạnh mẽ tràn ra. Dưới tình huống đấu khí của nàng bạo phát, nhiệt độ xung quanh giảm xuống với tốc độ kinh người. Đấu khí băng hàn ngưng tụ lại, hung hăng đánh về phía hai Tôn Cấp… Công kích của Băng Ngưng không hề lưu lại dư lực, trực tiếp đánh thẳng lên người hai cường giả Tôn Cấp. Dưới một kích này, lực lượng bành trướng rõ ràng chấn hai người liên tiếp lui về phía sau, trên mặt hoàn toàn tái nhợt, vội cố gắng vận đấu khí, xua tan hàn khí trong cơ thể.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, thật không ngờ bọn họ liên thủ lại vẫn không phải là đối thủ của đối phương. Điều này khiến ánh mắt bọn họ nhìn Băng Ngưng cũng ngưng trọng thêm vài phần. Đương nhiên, trong mắt cũng có một tia nóng bỏng. Đối với bất kỳ một nam nhân nào mà nói, vẻ cao ngạo cùng mỹ lệ của nữ nhân này cũng tạo nên dụ hoặc không thể cưỡng lại.
Tương tự như vậy, nhóm người Họa Thủy và Băng Hồn cũng dựa theo phân phó của Nghệ Phong và Băng Ngưng, cấu thành trận địa mạnh mẽ chống lại công kích của đám Vương Cấp kia. Lúc này bọn họ đã không dám hy vọng có khả năng đánh ngã bao nhiêu Vương Cấp, chỉ cần tiếp tục trụ vững ổn định trên đài.
Trường quyết đấu vốn an tĩnh nhất thời kình khí tán loạn, tiếng va chạm vang lên không ngừng bên tai. Bóng người cũng liên tục chớp động trên không trung.
Rất hiển nhiên, đúng như dự liệu của Nghệ Phong, bốn đại học viện cũng không phải hoàn toàn đồng lòng. Cho nên, tuy rằng đám người Họa Thủy bị áp chế, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đối phương cũng không làm gì được từng nhóm bốn người bọn họ. Mà Băng Ngưng đấu với Tôn Cấp có vẻ càng thêm dễ dàng. Bốn Tôn Cấp cùng phòng bị lẫn nhau, đánh với Băng Ngưng căn bản là không xuất toàn lực. Như vậy há lại có thể là đối thủ của nàng?
Đương nhiên, chủ ý của bọn họ với Băng Ngưng cũng vô cùng rõ ràng, không ngoài mục đích là để khi Mộ Điền thu thập xong Nghệ Phong, quay sang đối phó với mình, mình còn lưu lại một chút dư lực chống đỡ Mộ Điền.
Nghĩ vậy, ánh mắt Băng Ngưng không khỏi nhìn lên Mộ Điền và Nghệ Phong trên không trung. So với bọn họ, Mộ Điền và Nghệ Phong mới thực sự là đao thật thương thật. Tất cả công kích đều vô cùng mãnh liệt, căn bản không hề có chút ý tứ lưu thủ.
Nhìn Nghệ Phong một lần nữa bị Mộ Điền đẩy lui, trong mắt Băng Ngưng cũng có một tia kỳ lạ. Nàng đương nhiên nhận ra, tuy rằng Nghệ Phong bị dồn vào thệ hạ phong, nhưng hắn hầu như không thi triển một chút kỹ năng gì, hoàn toàn là dựa vào lực lượng bản thân va chạm một chỗ với Mộ Điền.
– Có thể, Nghệ Phong thật sự thắng được Tôn Cấp tam giai cũng không chừng!
Trong lòng Băng Ngưng bỗng nhiên hiện lên suy nghĩ như vậy, suy nghĩ khiến nàng có chút không dám tin tưởng.