Phần 413: Quan khẩu Lan Sát
Nhìn quan khẩu còn cách xa hơn nghìn thước, khóe miệng Nghệ Phong cũng thoáng hiện một dáng tươi cười, qua đạo quan khẩu này, chính là địa phận đế quốc Trạm Lam rồi.
Ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị bay nhanh về phía quan khẩu, sắc mặt hắn đại biến, thân ảnh cấp tốc lui ngược lại.
– Ha ha, tới rồi thì đừng mơ chạy được!
Ngay lúc Nghệ Phong bay nhanh về phía sau, tại phía sau hắn đồng dạng cũng bắn ra hai đạo thân ảnh, chặn đường hắn.
Nghệ Phong nhìn bốn người Tôn cấp vây quanh mình, sắc mặt biến thành cực kỳ khó coi, thật không ngờ đối phương đã sớm bố cục đặt bẫy rập hắn như vậy, Chỉ bất quá, vì sao bọn họ đoán được hắn nhất định đi qua đạo quan khẩu này chứ không phải đạo quan khẩu nào khác, dọc theo chỗ giao giới của hai đế quốc cũng có không ít quan khâu a.
Ngưng mắt nhìn về mấy người Tôn cấp này, trong đó có ba người hắn quen, chính là những Tôn cấp ngày trước từng tham gia tranh đoạt thánh quả.
– Tiểu tử, giao thánh quả ra đây, chúng ta nhường đường cho ngươi rời đi, thế nào?
Một người Tôn cấp trong đó nhìn Nghệ Phong thương lượng, đối với Nghệ Phong bọn họ cũng cố kỵ, tuy rằng chỉ có thực lực Vương cấp, thế nhưng những chiến tích của hắn bọn họ cũng chưa làm tới được.
– Ha ha, nếu ta giao thánh quả cho các ngươi, các ngươi bỏ được vũ kỹ Địa giai của Kim Ưng Tông sao?
Khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên một dáng cười nhìn mọi người.
Nghe câu này, trên mặt mấy người Tôn cấp cũng lộ dáng cười:
– Người đời luôn luôn phải biết đủ, nói thật chứ, chúng ta cũng không dám tin Kim Ưng Tông có thể lấy ra vũ kỹ Địa giai. Nếu bọn hắn biết giảng chữ tín mà nói, trước đó sẽ không đoạt bốn thánh quả của chúng ta rồi…
Một Tôn cấp trong đó nói xong, ánh mắt đảo tới một người khác trong bốn người, khóe miệng đầy vẻ khinh thường, đối với phẩm hạnh của Kim Ưng Tông, bọn họ rất nghi ngờ.
– Ngươi…
Vị Tôn cấp bị nhìn tới, hiển nhiên là người Kim Ưng Tông, nghe được đối phương nói lời trào phúng như vậy, hắn hừ một tiếng rồi cũng không nói gì thêm, trong lòng ân cần thăm hỏi Kim trưởng lão trăm nghìn lầm, cử động của hắn khiến một đoàn Tôn cấp rất có phản cảm với Kim Ưng Tông. Tuy rằng Kim Ưng Tông thế lớn, nhưng toàn bộ những người này liên hợp lại, cũng khiến bọn họ không thể khinh thường.
Là Tôn cấp duy nhất của Kim Ưng Tông canh giữ tại quan khẩu này, hắn hít sâu một ngụm, nói:
– Các vị Tôn giả yên tâm, chỉ cần thu được tính mệnh tiểu tử này, Kim Ưng Tông ta tuyệt đối không nuốt lời, ta dùng danh tự của lịch đại tông chủ phát thề.
Tôn giả của Kim Ưng Tông cũng có chút bất đắc dĩ, lấy thực lực một mình hắn tuyệt không có khả năng đối phó với tiểu tử này…
Mọi người cũng thật không ngờ, Nghệ Phong cư nhiên có thể dễ dàng đi đến nơi đây. Đối với những người bị giải thưởng Kim Ưng Tông hấp dẫn, đại thể đều tập trung tại xung quanh thành trì hắn được truyền tống tới, cách nơi này cực xa, căn bản không kịp chạy tới.
Thế nên tại lúc nhận được tin tức, hắn chỉ có thể mời mấy người Tôn cấp ở sẵn nơi đây, lực hấp dẫn của thánh quả là điều kiện đủ cho mọi người cấu thành liên minh. Thế nhưng, nếu những Tôn cấp này thu được thánh quả lại bỏ việc vây bắt Nghệ Phong, lấy thực lực cá nhân hắn tuyệt đối không có khả năng làm gì được Nghệ Phong. Thế nên hắn không tiếc lấy danh dự của lịch đại tông chủ phát thề.
Nghe được Tôn giả của Kim Ưng Tông phát thề, ba người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt biến hóa, không ai dám tùy ý lấy danh nghĩa các vị tiền bối để thề, nếu như làm bẩn danh dự các vị tiền bối, coi như là Tôn giả, cũng sẽ bị mọi người trong Kim Ưng Tông nhìn bằng con mắt khác.
– Như vậy, lại tin Kim Ưng Tông thêm một hồi!
Mấy người Tôn cấp gật đầu đáp ứng, nói:
– Có điều, phải đợi ta lấy thánh quả trước.
– Xin cứ tự nhiên!
Tôn giả của Kim Ưng Tông nhanh tiếp nói, so với chém giết đối phương, bọn họ đã buông bỏ thánh quả rồi.
Nghe được đối phương bắt đầu phân phối thánh quả, Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, âm thận vận đấu khí trong cơ thể: Bốn người Tôn cấp, xác thực rất phiền phức, hoàn toàn đủ sức áp chế thực lực của hắn.
Nhìn Nghệ Phong đang đề cao đấu khí, Tôn giả của Kim Ưng Tông trầm giọng nói:
– Tiểu tử này có một chiêu cực kỳ kinh khủng, nếu như thấy hắn thi triển, tuyệt đối không nên đón đỡ…
Nghe được Tôn giả của Kim Ưng Tông nói, mọi người cũng khẽ gật đầu, một chiêu kia bọn họ cũng nghe nói qua, lần trước từng đánh trọng thương ba vị Tôn giả. Tuy rằng bọn họ cũng có một vị Tôn cấp nhị giai, thế nhưng cũng không nắm chắc không chút tổn hao khi đỡ một chiêu này.
Nghe được đối phương nhắc nhở, Nghệ Phong cũng hơi nhíu mày Phệ Linh Nộ Bạo là con bài tẩy lớn nhất của hắn, lúc này bốn người bọn họ đều có tâm lý phòng bị, cho dù thi triển cũng không tạo thành tác dụng quá lớn, cho dù khiến một hai người thương nặng, thế nhưng thời điểm suy yếu sau khi thi triển Phệ Linh Nộ Bạo cũng đủ cho Tôn cấp khác chém giết hắn.
– Xung quanh còn có Tôn cấp khác sao?
Đột nhiên một người hỏi.
Nghe thế, đám người cũng phản ứng tới, thầm nghĩ nếu như lại hấp dẫn Tôn cấp khác đến đây, vậy chẳng khác nào bị đối phương chia thêm một chén canh. Nghĩ vậy, ánh mắt cả đám đều ngưng lại, nhìn thẳng Nghệ Phong, nói:
– Tốc chiến tốc thắng, giải quyết tiểu tử này… Bốn Tôn cấp, đủ sức giết hắn rồi.
Đề nghị này nhất thời được mọi người tán đồng, đấu khí cũng tuôn ra, từng đạo năng lượng bay nhanh về phía Nghệ Phong.
Nhìn bốn đạo năng lượng bay nhanh đến, sắc mặt Nghệ Phong đại biến, trong nháy mắt khởi động thuấn di, biến mất tại chỗ.
Oanh…
Bốn cỗ lực lượng dâng trào oanh thẳng tới chỗ hắn vừa đứng, có tiếng ầm ầm như sấm nổ, kích động lên một đạo kình khí kinh khủng phóng thẳng lên trời. Cự thạch trên mặt đất bị quất mạnh ném lên hư không.
– Tiểu tử, ta khuyên ngươi không lên chống lại. Giao thánh quả ra đây, chúng ta phế đấu khí của ngươi, lưu lại cho ngươi một mạng!
Một Tôn giả trong đó khó chịu nói một tiếng.
– Chỉ bằng các ngươi? Muốn phế đấu khí của ta?
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
– Nếu ngươi đạt được Tôn cấp còn có thể liều mạng với bốn người chúng ta. Thế nhưng với thực lực Vương cấp của ngươi, cho dù đặc biệt cỡ nào đi nữa, nhiều lắm cũng chỉ tương đương một người Tôn cấp trong số chúng ta, nếu muốn chống lại cả bốn người, đây là người si nói mộng!
Một Tôn giả trong số bốn người vẫn rất kính nể Nghệ Phong, nếu không phải vì thánh quả và kỹ năng Địa giai, hắn cũng không muốn trở thành địch nhân của thiếu niên này.
– Đa tạ nhắc nhở!
Trong khi mọi người còn không hiểu ý tứ một câu này của Nghệ Phong, ấn kết trong tay Nghệ Phong mở rộng, đấu khí trong cơ thể lấy một loại tốc độ điên cuồng bắt đầu xoay tròn.
– Không phải nói muốn đạt được Tôn cấp sao? Vậy bản thiếu liền đạt được Tôn cấp cho các ngươi thử một chút!
Nói đến đây, Nghệ Phong mạnh mẽ kết ấn trong tay, đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng:
– Trảm Tiên!
Theo lời Nghệ Phong vừa dứt, linh khí bốn phía cũng bắt đầu bạo động, một dòng xoáy năng lượng khổng lồ ngưng kết giữa không trung, biến thành một đầu mãnh hổ nhào vào trong người Nghệ Phong.
Khi cỗ năng lượng này dũng mãnh đi vào, trên trán Nghệ Phong lấm tấm mồ hôi lạnh, năng lượng cuồng bạo như vậy trùng kích, khiến kinh mạch hắn cũng không dễ chịu.
Dòng xoáy trên hư không càng lúc càng lớn, khí thế của Nghệ Phong theo năng lượng dũng mãnh tiến vào cũng đề thăng kinh khủng, khí thế khổng lồ áp bách toàn bộ không khí trong không gian hơi trầm xuống.
– Không tốt! Tiểu tử này thi triển bí kỹ, tuyệt đối không thể cho đối phương thi triển thành công!
Nhìn dòng xoáy khổng lồ khiến thiên địa biến sắt, rốt cục có một người phản ứng tới, hoảng hốt hô lên, đối phương với thực lực Vương cấp đã có thể khiêu chiến Tôn cấp… Vậy nếu như thực lực hắn trực tiếp đề cao một tầng, bọn họ muốn đối phó được sẽ cực kỳ phiền phức.
Một câu nói này của hắn nhất thời khiến mọi người cùng nhận thức, cả đám ngưng tụ đấu khí toàn thân, oanh kích về phía Nghệ Phong, rất có ý định một quyền oanh chết đối phương.
– Thuấn di…
Mấy nắm tay khiến hư không hơi vỡ vụn oanh thẳng tới vị trí Nghệ Phong, đánh nát bấy đạo tàn ảnh do Nghệ Phong lưu lại, bạo phát ra kình khí khiến mặt đất bị nhấc đi hơn mười trượng, kình khí khổng lồ xông thẳng lên trời cao.
Lúc này Nghệ Phong cũng đã thuấn di đến trong dòng xoáy, năng lượng âm dương Phệ Châu bao trùm lên toàn thân hắn, năng lượng tại dòng xoáy được Phệ Châu thôn phệ, ầm ầm đổ vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Năng lượng dâng trào như vậy khiến Nghệ Phong cảm giác ăn khổ không thôi, thế nhưng lực lượng trong cơ thể tăng vọt giúp hắn mạnh mẽ chống đỡ.
Cử động điên cuồng của Nghệ Phong, khiến nguyên bản thi triển Trảm Tiên cần tới một đoạn thời gian, hiện tại hắn chỉ dùng nửa khắc đã thôn phệ tới bảy tám phần năng lượng trong dòng xoáy.
– Ý Thức Chiến Đấu!
Đối mặt với bốn người Tôn cấp, Nghệ Phong không dám có một tia bảo lưu, Ý Thức Chiến Đấu cũng bạo phát ra, khí thế Tà Đế dâng trào, giống như cuồng phong bức xuống. Nguyên bản hư không ầm ầm gào thét cư nhiên ngưng tụ lại trong nháy mắt, thanh âm như ngưng tụ lại thành thực thể, tạo nên cảm giác áp lực.
Khí thế trào dâng quân lâm thiên hạ, vừa bá đạo vừa sắc bén quét thẳng tới bốn người, nơi khí thế đi qua, hư không vang lên từng hồi rung động.
Bốn người nhìn khí thế đang quét thẳng về phía mình, sắc mặt biến đổi, không biết vì sao đối phương có thể phát ra cỗ khí thế không địch nổi này?
Hây…
Bốn người đồng thời hét lớn một tiếng, không hề bào lưu, khí thế cả bốn người đồng loạt bạo phát ra, hội tụ lại cấu thành một đầu mãnh thú, dương nanh múa vuốt về phía cỗ khí thế của Nghệ Phong.
“Oanh…” Hai cỗ khí thế va chạm trong hư không.
Toàn bộ thiên địa dưới lần va chạm này phải rung động mạnh mẽ hai cái, mặt đất xuất hiện từng vết rách toang, bị phong khiếu thổ qua quét đi sạch sẽ, từng trận bão cát tàn sát bầu trời.
Hai bên giao phong, Nghệ Phong lui ngược về phía sau mấy bước, trong khi bốn người kia liên tục đạp mạnh chân xuống mặt đất tạo thành từng hố to, lúc này khó khăn lắm mới dừng lại được thân thể.
Bốn người kinh hãi nhìn Nghệ Phong, thật không ngờ khí thế một người đối phương, giao phong với bốn người bọn họ vẫn có thể chiếm được thượng phong.
Khi bọn họ nhận thấy được khí tức trên người Nghệ Phong, sắc mặt cả đám càng xấu xí đến cực điểm. Tại tình huống thi triển bí kỹ, khí tức đối phương tiệm cận vô hạn tới Tôn cấp. Nhớ tới sự biến thái của đối phương, sắc mặt cả bốn người càng âm trầm kinh khủng.
Tôn giả của Kim Ưng Tông cũng nhíu mày:
– Ngăn chặt tiểu tử này, thời gian thi triển bí kỹ có giới hạn, lấy thực lực bốn người chúng ta, khi đó đánh bại đối phương sẽ không khó.
Nghe được Tôn giả của Kim Ưng Tông nói, mấy người khẽ gật đầu, bên phía bọn họ có bốn Tôn cấp, trong đó một người còn là Tôn cấp nhị giai, dù đối phương có thực lực đạt tiêu chuẩn Tôn cấp cũng không cần phải sợ, huống chi đối phương cũng chưa đạt được.