Phần 381: Thi triển mị thuật
– Cút…
Điệp Vận Du nhìn mấy tên Vương cấp oanh kích hướng Nghệ Phong, tức giận quát một tiếng, một đạo năng lượng từ cánh tay đánh ra ngoài, đồng hời cánh tay ngăn cản tên Tôn cấp kia đánh tới. Điệp Vận Du nổi giận, năng lượng phát ra khiến những tên Vương cấp này không dám ngạnh đỡ, nhanh chóng lắc mình tránh né. Thế nhưng, năng lượng tuy rằng kinh khủng, cũng không thể chống đỡ hết người đối phương, vẫn có hai Vương cấp hung hăng vung quyền về phía Nghệ Phong.
Điệp Vận Du khẩn trương, vừa định đi vào ngăn cản, thế nhưng lại bị Tôn cấp đối phương chặn lại. Trong cơn tức giận, đấu khí trong cơ thể Điệp Vận Du dũng mãnh tiến ra, đánh thẳng tới một quyền.
Oanh…
Thanh âm đinh tai nhức óc chấn phá màng nhĩ, kình khí bùng phát khiến đoàn người vây quanh phải lui nhanh ra ngoài, dư ba từ tranh đấu của Tôn cấp, không phải bọn họ có khả năng chịu đựng. Cho dù là Long Minh, được hai Vương cấp hộ vệ mới miễn cưỡng tránh khỏi thương tổn.
Thế nhưng, bị nhiều người đối phương vây quanh như vậy, Điệp Vận Du hoàn toàn không kịp ngăn cản hai gã Vương cấp đánh tới Nghệ Phong, điều này khiến Điệp Vận Du lo lắng nhìn lại. Đã thấy một tay Nghệ Phong xẹt qua hư không thành một vòng tròn, vòng tròn này cũng giống như thời điểm Nghệ Phong tấn giai, mềm nhuyễn không hề có lực đạo.
Hai tên Vương cấp kia thấy Nghệ Phong làm như vậy, khóe miệng hiện lên một tia châm biếm. Thầm nghĩ tuy rằng ngươi mạnh, thế nhưng mềm nhuyễn vô lực như vậy muốn chống đối công kích của hai Vương cấp, có phải đầu thiếu não?
Lực lượng hai người một lần nữa tăng mạnh, hai quyền đánh thẳng tới ngực Nghệ Phong.
Ngay khi hai nắm tay sắp đánh tới trên ngực Nghệ Phong, cánh tay Nghệ Phong đã vẽ hình vòng tròn đột nhiên biến đổi, cứ như vậy yết ớt nghênh đón một trong hai tên Vương cấp, trong ánh mắt không dám tin tưởng của mọi người, một quyền nguyên bản đang đánh về phía Nghệ Phong cư nhiên quỷ dị biến hóa, đánh thẳng về phía Vương cấp đối phương.
Oanh…
Hai nắm tay nguyên bản đồng thời hướng về Nghệ Phong, lúc này cư nhiên va chạm cùng một chỗ. Một màn này khiến sắc mặt đám người trận doanh Long Minh cực đẹp, cả đám nhìn Nghệ Phong quỷ dị ngăn trở một quyền Vương cấp.
– Tiểu tử này bình thường không thấy ra tay, cư nhiên còn có tiềm chất làm phản!
Vị Vương cấp kia bị oanh kích lui lại phía sau mấy bước thì giận dữ hô lên:
– Hỗn đản, ngươi đánh ta làm gì?
Tên Vương cấp bị Nghệ Phong nhẹ nhàng đẩy một cái, quỷ dị biến hóa hướng công kích, lúc này không đường biện bạch, màn quỷ dị vừa rồi khiến trong lòng hắn dâng lên hàn ý, hắn thế nào cũng không nghĩ ra được, đối phương vừa rồi chỉ đẩy nhẹ, quyền thế liền chuyển hướng, hắn căn bản không kịp điều chỉnh.
Thấy cả đám trợn mắt nhìn mình chằm chằm, trong lòng khóc không ra nước mắt, cảm giác không đường biện bạch, cho dù là ai cũng sẽ không tin tưởng vừa rồi đối phương chỉ đẩy nhẹ một cái liền có thể chuyển hướng công kích đầy uy lực của một Vương cấp, chỉ có cách giải thích duy nhất là hắn đã làm phản.
– Kháo…
Hắn mắng to một tiếng, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Nghệ Phong, biết có nhiều lời cũng vô dụng, chỉ có thể dùng hành động thực tế chứng minh hắn trong sạch, một quyền lập tức đánh thẳng phía Nghệ Phong. Một quyền này đã ngưng tụ lực lượng toàn thân hắn, thế tới như chẻ tre, bay nhanh về phía Nghệ Phong.
Nhìn nắm tay đang bay nhanh tới, trong mắt Nghệ Phong chớp động hàn ý, tuy rằng đánh một quyền có thể tiêu diệt đối phương, thế nhưng hiện tại hắn đang ngưng tụ Phệ Linh Nộ Bạo, căn bản không có cách nào phân ra đủ lực lượng chống đỡ đối phương. Bàn tay một lần nữa xẹt thành một vòng tròn, dùng Thái Cực trong não hải nghênh đón.
Đối với Thái Cực, Nghệ Phong cũng chỉ kiến thức nửa vời, nếu không phải vì âm dương Phệ Châu, khiến Nghệ Phong lĩnh hội được chút điểm tinh túy, hắn cũng không dám thi triển đối kháng lại Vương cấp. Có điều, may là vì dung hợp âm dương Phệ Châu, Nghệ Phong cũng nắm giữ được một tia thái cực. Tuy chỉ là một phần tinh túy, thế nhưng đồng dạng cũng không thể coi thường, miễn cưỡng thi triển bốn lạng bạt thiên cân, lúc này mới chuyển dời được công kích của đối phương.
Có điều, hiện tại có thể thành công, trong lòng Nghệ Phong cũng mừng rỡ. Nếu như lần này có thể sống sót thoát ra, tuy nói khó có thể đạt được cảnh giới như Trương Tam Phong, thế nhưng chung quy có thể chậm rãi tiến bộ. Hơn nữa chính mình cố gắng tìm hiểu Thái Cực một chút, khẳng định cũng rất thích hợp. Cho dù chỉ lĩnh hội được năm thành tinh túy của Thái Cực, tuyệt đối có thể vượt qua hơn phân nửa công pháp cao giai của thế giới này.
Cũng giống như một màn vừa rồi, một quyền uy lực của đối phương, khi vừa tới gần Nghệ Phong liền bị bàn tay Nghệ Phong đẩy nhẹ, lướt qua bên cạnh Nghệ Phong.
Một màn này, khiến đám người đang hoài nghi tên Vương cấp kia cũng đổi sắc, nét mặt càng thêm hay, lúc này bọn họ tự nhiên nhìn ra trong đó có điểm quỷ dị. Chỉ bất quá, bọn họ vẫn không thể tin được, một cái vung tay yếu ớt có thể đẩy lệch đi lực lượng kinh khủng như vậy.
Điệp Vận Du cũng chú ý tới một màn này, nàng đã quen việc Nghệ Phong tạo ra kinh ngạc, cũng không có nhiều lắm cảm thán, một quyền bức lui Tôn cấp đối phương, lắc mình tới bên cạnh Nghệ Phong, chặn lại công kích của một đám Vương cấp.
– Giúp ta ngăn cản một hồi.
Nghệ Phong nhìn Điệp Vận Du che chắn trước người, hạ giọng nói.
Điệp Vận Du gật đầu, nhìn về phía lòng bàn tay Nghệ Phong, phát hiện một cỗ năng lượng từ trong cơ thể Nghệ Phong đang điên cuồng tuôn ra hướng về phía đó, cỗ lực lượng này khiến nàng có cảm giác tim đập nhanh hơn. Điệp Vận Du đồng dạng nhận thấy được trong đó có bạo động, nếu như năng lượng này bạo động ra, sợ là Nghệ Phong có thể bị nổ tung, thi cốt không còn.
Nghĩ vậy, hàn quang trong mắt Điệp Vận Du càng chớp động, biết lúc này Nghệ Phong tuyệt đối không thể bị quấy rối, bằng không nếu bị năng lượng bạo tạc hoặc phản phệ, đều có thể khiến hắn bị thương tổn, thậm chí là tử vong.
Lúc này Nghệ Phong cũng giống như Điệp Vận Du suy đoán, Phệ Linh Nộ Bạo cấu thành từ một viên Phệ Châu tuy rằng rất mạnh, thế nhưng nhiều nhất chỉ tạo thành một điểm thương tổn với Tôn cấp, muốn giết được đối phương là điều rất khó.
Thế nên, đối mặt với một chúng Tôn cấp, Nghệ Phong cũng hạ quyết tâm, nếu muốn chơi, cũng tuyệt không cho bọn họ được tốt hơn. Ôm tâm lý này, Nghệ Phong vận dụng lực lượng của hai viên Phệ Châu. Tuy rằng hai viên Phệ Châu đã dung hợp cùng một chỗ, thế nhưng muốn hòa cùng đấu khí và nhiếp hồn thuật cấu thành Phệ Linh Nộ Bạo, trong này rất khó nắm chặt sự cân đối, cho dù Nghệ Phong có lực khống chế cực mạnh, cũng phải lo lắng nó đột nhiên bạo tạc ra.
Hai viên Phệ Châu dung hợp cấu thành Phệ Linh Nộ Bạo, so với dung hợp một viên Phệ Châu, độ khó tự nhiên không chỉ gấp hai lần.
Nghệ Phong cảm giác đấu khí và hồn lực trong cơ thể dường như dòng nước lũ bị hút ra ngoài, đấu khí và hồn lực cửu giai cũng không kiên trì được bao lâu, đã bị âm dương Phệ Châu thôn phệ tới bảy tám phần, toàn bộ đều ngưng tụ tới lòng bàn tay, cấu thành một năng lượng cầu nho nhỏ.
Mặt ngoài năng lượng cầu không ngừng biến ảo, nói rõ lực lượng trong nó đang bạo động. Để cho cỗ bạo động này được cân đối, Nghệ Phong khu đông hồn lực tới mức tận cùng, cảm giác trong đầu dần dần trầm trọng, trên trán Nghệ Phong cũng toát ra từng dòng mồ hôi.
Biến hóa này của Nghệ Phong tự nhiên dẫ tới chú ý của đám người. Ánh mắt Lý Mông chuyển tới trên cánh tay Nghệ Phong, thấy năng lượng đang tuôn ra, sắc mặt Lý Mông đại biến, hô lớn:
– Đồng loạt ra tay, giết chết tiểu tử này!
So với những người khác, Lý Mông có lý giải rất rõ ràng về Nghệ Phong, lúc này thấy trạng thái Nghệ Phong như vậy, tuy rằng không biết Nghệ Phong đang làm gì, thế nhưng cũng biết tuyệt đối là cường chiêu. Đối với Nghệ Phong ùn ùn thi triển kỹ năng, Lý Mông sớm đã kinh hãi vỡ mật, thế nên hắn cũng bất chấp thể diện Tôn cấp, quay qua Tôn cấp bên cạnh và một đám Vương cấp, lớn tiếng la lớn lên.
Nhìn biểu tình Lý Mông đột nhiên biến thành kinh hoảng như vậy, hai Tôn cấp còn lại liếc mắt nhìn nhau, đều không cho là đúng. Chỉ một Vương cấp mà thôi, tuy rằng đối phương cực kỳ đặc thù, nhưng vẫn không thể uy hiếp đến ba vị Tôn cấp được.
Lý Mông thấu hai vị Tôn cấp này còn cố kỵ thể diện, tức giận la lên:
– Nhanh xuất thủ, các ngươi chưa giao thủ với tiểu tử này, không biết được hắn kinh khủng tới cỡ nào. Ta nói cho các ngươi biết, chờ một chút nữa có hối hận cũng không kịp!
Lý Mông gầm lên không thôi, hắn cũng không cố kỵ gì, một quyền thẳng tắp đã oanh kích về phía Nghệ Phong đang ướt đẫm mồ hôi.
– Muốn chết!
Điệp Vận Du thấy Lý Mông oanh kích qua đây, hừ một tiếng, chặn lại đường công kích của hắn.
Lý Mông bị một chưởng của Điệp Vận Du bức lui, đấu khí trong cơ thể cư nhiên tăng vọt tới cực hạn, liều mạng xông về phía Nghệ Phong. Hai Tôn cấp còn lại khi nào thấy được Lý Mông biến thành trạng thái như vậy, trong lòng bắt đầu thận trọng, nhìn về phía cánh tay Nghệ Phong, kinh hãi phát hiện trong nắm tay hắn cư nhiên mơ hồ phát tán một cỗ lực lượng khiến tim mình đập nhanh. Cỗ lực lượng này khiến bọn họ cũng không thèm để ý tới tôn nghiêm Tôn cấp nữa, hai người đồng thời oanh kích về phía Nghệ Phong.
– Cố gắng tranh thủ chút thời gian cho ta, một chút nữa là được rồi.
Nghệ Phong quay qua Điệp Vận Du tại bên cạnh, trầm giọng nói.
Điệp Vận Du nhìn ba tên Tôn cấp bay nhanh về phía Nghệ Phong, theo sau còn có một chúng cường giả Vương cấp, sắc mặt nàng tràn đầy ngưng trọng, cắn răng một cái, một đạo máu tươi bay nhanh ra, tán thành một mảnh huyết vụ, huyết vụ ngợp trời, cuối cùng hội tụ lại thành một bóng người, so với Điệp Vận Du giống nhau như đúc. Bóng người do huyết vị cấu thành quấn lấy Nghệ Phong, ngón tay Điệp Vận Du biến ảo, thân ảnh vũ động tại xung quanh Nghệ Phong.
Bóng người huyết vụ vũ động theo Điệp Vận Du, xung quanh Nghệ Phong xuất hiện từng đạo bóng ảnh mị hoặc, có kiều mị, có thanh thuần, có nóng bỏng… Tất cả những dụ hoặc tuyệt mỹ đều được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Trong lúc đạo đạo nhân ảnh vũ động, tựa như nhục lâm tuyết địa, không người nào có thể chống đối lại mê hoặc. Nguyên bản những cường giả Vương cấp đang muốn oanh kích về phía Nghệ Phong, lúc này cư nhiên đều an tĩnh xuống, miệng mũi thở phì phò, trong mắt tràn đầy dục hỏa.
Ba Tôn cấp đồng dạng cũng không thể tự kiềm chế với những bóng người huyễn hoặc trước mặt, cả ba đều phải cắn môi mới có thể bảo trì được trong đầu thanh tỉnh.
Điệp Vận Du vũ động càng lúc càng nhanh, nguyên bản từng đạo thân ảnh thiếu nữ mạn diệu được cấu thành đang phấp phới thân ảnh, cuốn theo từng làm gió thơm bay tới trước mặt ba vị Tôn cấp, một mảnh hư không đã biến thành một “nhuyễn hương các”.
– Ngao…
Ba Tôn cấp tự nhiên không phải bình thường, nếu như mị thuật của Điệp Vận Du thi triển cho một người, bọn họ nhất định ăn thiệt thòi lớn, thế nhưng lúc này tuy rằng không thể tự khống chế, bọn họ vẫn cố gắng thoát ra khỏi huyễn ánh, ba quyền đồng loạt oanh kích về phía Điệp Vận Du.
Ba quyền phá vỡ hư không, bao trùm lên cả Điệp Vận Du và Nghệ Phong vào bên trong, rất hiển nhiên cả ba đang muốn một kích đánh chết hai người Nghệ Phong.