Phần 376: Chiến quần hùng
– Mang theo người của ngươi cút!
Những lời này không lớn, lại làm hư không rung động không ngừng, mọi người vây khốn Nghệ Phong cảm giác màng tai bị câu không lớn này, chấn động nảy lên liên tục.
Ở trước mặt hoàng đế của Nam đế quốc, bị vô số cao thủ vây quanh. Đối phương cư nhiên kiêu ngạo như vậy, nhìn chủ nhân quốc gia này bảo “cút”!
Cổ khí phách này, cổ kiêu ngạo này, bọn họ cả đời ít thấy.
– Tốt! Tốt!
Long Minh giận quá thành cười, vỗ tay nhìn tám người vây khốn Nghệ Phong nói:
– Các ngươi cũng đừng khiến Nghệ Phong đế quân thất vọng a!
Nói xong, tám người gật đầu, động tác mạnh mẽ biến đổi, tám người vây tám phương vị, từng đạo năng lượng từ trong cơ thể bọn họ tuôn ra, sau đó tương hỗ đan xen, mỗi người đóng một phương vị vây Nghệ Phong ở bên trong.
Thi Đại Nhi nhìn trận này, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng, tuy rằng đẳng cấp bộ trận pháp này không cao, thế nhưng có một hiệu quả đặc thù chính là lực lượng chất chồng, tuy rằng lực lượng tám người không thể chất chồng cùng một chỗ, thế nhưng ít nhất có thực lực năm sáu người, thực lực năm sáu Vương Cấp ngũ giai tuôn ra trong nháy mắt, coi như là Vương Cấp đỉnh phong cũng phải tránh phong mang.
Thi Đại Nhi biết Nghệ Phong rất mạnh, thế nhưng lực lượng sánh ngang cửu giai đỉnh phong là hắn có thể tiếp được sao? Thi Đại Nhi không khỏi nhìn về phía phía sau Long Minh, không nhìn thì không lo, vừa nhìn thì mặt Thi Đại Nhi xám như tro tàn.
Ở phía sau Long Minh, cư nhiên có một loạt võ giả cao giai, hơn nữa trong đó cư nhiên có mấy Vương Cấp đỉnh phong. Thi Đại Nhi không xa lạ những người này, đều là người Cung phụng điện, bình thường không gặp, thế nhưng lần này lại bị Long Minh lấy ra hơn phân nửa. Nhiều cường giả cao giai như vậy, đừng nói là Nghệ Phong, coi như là Tôn Cấp cũng bị cắt một lớp da. Thế nhưng, Long Minh cư nhiên chỉ là vì muốn đối phó một người.
Thi Đại Nhi không chút nghi ngờ phía sau Long Minh còn có Tôn Cấp, tuy rằng hiện tại nàng không thấy, thế nhưng thấy quyết tâm phải giết này của Long Minh, nàng có thể tưởng tượng, Long Minh dẫn theo Tôn Cấp, hơn nữa không chỉ là một người.
Thi Đại Nhi cảm giác phát lạnh, trận doanh kinh khủng như vậy? Chỉ để đối phó Nghệ Phong, hôm nay, lẽ nào thực sự phải bồi Phong ca ca ngã xuống ở đây sao?
Trận doanh kinh khủng này, thảo nào Long Minh không hề lo lắng, cho dù Nghệ Phong có khả năng phi thiên độn địa, chuyến này cũng lành ít dữ nhiều.
– Hợp…
Tám người đồng thời hét lớn, đấu khí trong cơ thể tăng vọt, lập tức tám đạo đấu khí đan xen nhau, ngưng tụ cùng một chỗ, cấu thành một đạo năng lượng xiềng xích thô to, mang theo khí tức hệ kim trầm trọng, quang mang tăng vọt, một quyền hung hăng quét tới Nghệ Phong.
Nơi xiềng xích thô to đi qua, không gian bị vỡ vụn, vết rách không gian đen kịt, chấn động nhãn cầu người khác, từng đạo cuồng phong bám vào xiềng xích, chớp mắt biến mất. Thi Đại Nhi nhìn năng lượng xiềng xích giống như mãnh thú đánh tới Nghệ Phong, toàn bộ trái tim đều bị bắt đi, cổ lực lượng này tuyệt đối không thua Vương Cấp đỉnh phong. Nghệ Phong có thể chống đối sao?
Trong vẻ mặt trắng bệch của Thi Đại Nhi, khóe miệng Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, một tay mạnh mẽ lộ ra, một đạo năng lượng màu lam khiến tim đập nhanh bạo phát đến bàn tay Nghệ Phong, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, bàn tay của Nghệ Phong cư nhiên thẳng tắp chụp vào xiềng xích.
– Phong ca ca…
Thi Đại Nhi hoảng hốt, lực lượng xiềng xích này rất cường đại, cho dù ta Vương Cấp đình phong cũng phải tránh đi phong mang, một trảo này, sợ là cánh tay sẽ hỏng.
Thế nhưng, tiếng la hét của Thi Đại Nhi vừa mới hạ xuống, trước mặt xuất hiện một màn khiến mọi người trừng to mắt, chỉ thấy bàn tay Nghệ Phong chộp vào cổ năng lượng khổng lồ kia, tám người dùng sức như thế nào cũng không thể di động xiềng xích, mà năng lượng xiềng xích dưới quang mang màu lam của Nghệ Phong, từng đạo năng lượng bị năng lượng màu lam thôn phệ điên cuồng, năng lượng xiềng xích nguyên bản thô to kia, cư nhiên lấy mắt thường có thể thấy thu nhỏ lại.
Một màn này, khiến mọi người nhìn chăm chú vào tranh đấu dại ra, trong lòng chấn động, đồng thời lại thấy quỷ dị mười phần.
– Không chịu nổi một kích!
Theo tiếng nói của Nghệ Phong hạ xuống, bàn tay của Nghệ Phong hung hăng nắm chặt, xiềng xích thô to cư nhiên bị bóp nát, năng lượng vỡ vụn ở trên hư không, bạo phát từng đợt trầm muộn.
Công kích ngưng tụ năng lượng tám người bị Nghệ Phong bóp nát như vậy, sắc mặt mấy người đại biến, bọn hắn còn chưa kịp phản ứng, lại phát hiện tám đóa lam liên hoa bay nhanh ra, đánh tới ngực bọn hắn.
Phụt…
Lực bạo tạc của Lam liên hoa, trong nháy mắt chấn tám người phun máu bay ngược đi ra ngoài, hung hăng đập lên trên mặt đất, lần thứ hai tuôn ra một ngụm máu.
Một màn này, khiến mọi người biến sắc, nhãn thần nhìn Nghệ Phong đã triệt để thay đổi, tám người liên kích tương đương với một công kích của Vương Cấp đỉnh phong. Thế nhưng ngay cả một chiêu của đối phương cũng không tiếp được? Lẽ nào đối phương thực sự đạt tới Tôn Cấp?
– Tiếp theo!
Thanh âm âm lãnh phiêu đãng trên hư không, thanh âm này mang theo ngữ khí miệt thị và khinh thường, phảng phất quân lâm thiên hạ, kiêu ngạo không nhìn bất luận một người nào ở đây.
– Không tồi không tồi! Càng lúc chơi càng hay.
Long Minh thấy Nghệ Phong dùng một chiêu giải quyết đối phương, tiếng cười lớn hơn nữa:
– Thật không ngờ trong khoảng thời gian ngắn, ngươi cư nhiên phát triển nhanh như vậy. Điều này không khỏi khiến ta bội phục ngươi, chỉ là càng để ta muốn giết ngươi!
– Giết ta? Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi rồi!
Nghệ Phong nhìn Long Minh trầm giọng nói, nhìn cũng không nhìn tám người bị hắn đánh phun máu, hiệu quả thôn phệ của âm dương Phệ Châu rất kinh khủng, tuy rằng lực lượng tám người không hắn quá nhiều, thế nhưng dưới âm dương Phệ Châu, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
– Yên tâm, ta sẽ cho ngươi như nguyện. Phía sau ta còn có rất nhiều người chờ chơi cùng ngươi.
Long Minh càn rỡ cười to, Nghệ Phong quay đầu nhìn qua, ánh mắt cũng hơi ngưng trọng, phía sau hắn cư nhiên có hơn mười Vương Cấp cao giai, lần này sợ là đối phương dốc hơn phân nửa thực lực của Nam đế quốc.
– Ba người các ngươi, tới chơi với hắn, tốt nhất là máu tanh một chút.
Long Minh liếm liếm đầu lưỡi, chỉ vào ba người phía sau hắn nói.
Thi Đại Nhi nhìn ba người kia, nàng nhanh chóng quay qua Nghệ Phong nói:
– Phong ca ca, ba người này đều đạt được thực lực Vương Cấp đỉnh phong, ba người là huynh đệ ruột thịt, phối hợp rất khăng khít, bạo lực mười phần kinh người, tuyệt đối không nên liều mạng với đối phương.
Đối với việc Thi Đại Nhi nhắc nhở, không ai đi ngăn cản, nàng báo cho đối phương biết lại làm sao? Trò chơi chỉ vừa mới mới bắt đầu, để chơi trò này, ngay cả tiền tuyến cũng không cần, điều động rất nhiều cường giả và Tôn Cấp trở về, chính là vì chậm rãi dằn vặt đối phương, Nghệ Phong kiên trì càng lâu, khoái ý trong lòng Long Minh lại càng tăng, hắn cũng không hy vọng đối phương chết thống khoái như vậy.
Thi Đại Nhi nhắc nhở, Nghệ Phong tự nhiên để ở trong lòng, nhìn khí thế ba người trước mặt không thua hắn chút nào, thậm chí còn mạnh hơn hắn một chút, trong mắt Nghệ Phong cũng có chút thận trọng, ba người thân mật khăng khít, phối hợp lại tuyệt đối không phải một cộng một.
Đương nhiên, Nghệ Phong cũng không phải Vương Cấp cửu giai bình thường, không nói âm dương Phệ Châu, chỉ cần kỹ năng vô số cũng không phải người bình thường có thể so sánh. Vì vậy tuy rằng hắn thận trọng, nhưng lại không có một chút sợ hãi.
– Tam tài trận!
Ba người đồng dạng không dám coi thường Nghệ Phong, vừa rồi Nghệ Phong dùng một trảo đánh lui tám ngũ giai, bất luận ai trong ba người bọn họ đều không có khả năng làm được, nên vừa ra tay là không bảo lưu, ba người thi triển tam tài trận sở trường nhất, khí tức tập trung Nghệ Phong.
Thi Đại Nhi nhìn khí thế ba người hội tụ bức trên người Nghệ Phong, tú quyền siết chặt, nàng có nghe thấy ba người này liên kích kinh khủng thế nào, nghe nói cho dù là cùng Tôn Cấp cũng có thể giao thủ một phen, ba người hợp lực, hầu như vô địch dưới Tôn Cấp.
Nhìn sắc mặt Nghệ Phong trầm ngưng, Thi Đại Nhi mọc lên cảm giác không có lực, lấy thực lực của nàng, cho dù tham dự trong đó cũng không có tác dụng.
Ba người hội tụ khởi lên khí thế to lớn, tạo ra một cơn lốc trên hư không, giống như mãnh thú đánh về phía Nghệ Phong.
– Hừ…
Hừ lạnh một tiếng, thậm chí ngay cả khí thế Nghệ Phong cũng lười thi triển, cánh tay huy động, một quyền hung hăng đánh tới khí thế kia, nắm tay mang theo một kích cường lực của Nghệ Phong, thẳng tắp đánh vào đối phương.
Hai bên đối chọi trong lẫn nhau, tiếng ầm ầm vang vọng hư không, khiến mọi người vây quanh đều tự lui ra phía sau mấy bước, sắc mặt cả đám tái nhợt, kinh hãi nhìn chăm chú vào Nghệ Phong ngay cả lui một bước cũng không.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được khiếp sợ trong mắt đối phương. Bọn họ hội tụ khí thế công kích, có thể bạo phát uy áp lớn lao, thế nhưng đối phương không hề lui một bước, lẽ nào tiểu tử này thật sự cường đại như vậy sao?
Ba người ngưng mắt nhìn Nghệ Phong, không bảo lưu chỗ nào nữa, một người trong đó gật đầu, một cổ lực lượng bạo phát ra, hóa thành một đạo tàn ảnh, xẹt qua một đạo quỹ tích trên hư không, hung hăng đánh về phía Nghệ Phong, nơi thân quyền đi qua, tiếng phá không không dứt bên tai, áp bách không khí tán loạn.
– Ngao…
Đối phương hét lớn một tiếng, năng lượng thân quyền chạy tới bên người Nghệ Phong lần thứ hai tăng vọt, thẳng tắp oanh tới ngực Nghệ Phong. Chỉ khoảng nửa khắc, không gian bị sụp đổ lần thứ hai.
Cổ lực lượng khổng lồ này, khiến mọi người nhìn không chuyển mắt vào giữa sân. Trong lòng hoảng sợ, đồng thời thấy Nghệ Phong giơ bàn tay lên, bạo phát ra một cổ năng lượng màu vàng dâng trào, trong năng lượng màu vàng lại có quang mang màu lam, bàn tay thẳng tắp đánh tới công kích kia.
Ầm…
Dưới tình huống mọi người chấn động màn tai, kình khí tán loạn khắp bầu trời, kình khí kinh khủng đập lên mặt đất, từng tảng đá bị nhấc lên. Một cái hố sau hơn một trượng xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Nghệ Phong và đối phương đều tự lui vài bước, so với đối phương vô cùng chật vật, Nghệ Phong có vẻ tiêu sái hơn rất nhiều, đầu ngón chân hơi điểm đã ổn định thân ảnh. Thế nhưng, như vậy cũng không để Nghệ Phong dừng lại, một cổ lực lượng không thua vừa rồi, từ trên cao bổ xuống, đánh thẳng vào đầu hắn. Nếu như bị đập trúng, nhất định nát như tương, một quyền tránh cũng không thể tránh này, để tâm mọi người kéo chặt lần thứ hai.