Phần 342: Chiến Long Thủy
– Khiên chiến sinh tử hay điểm đến là dừng?
Thanh âm nhàn nhạt tạo thành từng đợt rung động trong hư không, sau đó truyền tới trong tai Điệp Vận Nhu và Long Thủy.
Long Thủy thật không ngờ Nghệ Phong lại chấp nhận, đồng thời tung ra khiêu chiến sinh tử, lẽ nào hắn không biết hắn không biết, có cơ hội sẽ bị mình chém giết sao? Đồng dạng, Điệp Vận Nhu cũng cau mày, nàng rất rõ Nghệ Phong chỉ vừa bước vào ngũ giai không lâu, thế nhưng Long Thủy trước mặt kia là bát giai đỉnh phong, chênh lệch giữa hai người cực lớn, đặc biệt càng đến cấp bậc hậu kỳ, cách biệt một giai không khác gì một trời một đất.
– Nghệ Phong! Ngươi…
Điệp Vận Du muốn ngăn cản Nghệ Phong lại bị Nghệ Phong xua tay ngắt lời, nói:
– Người khác đều nói như vậy, nếu như ngay cả hắn cũng không thể chiến thắng, ta cũng không đủ tư cách ở cùng một chỗ với nàng. Nếu ta không tiếp được, quá mất mặt nàng rồi!
Điệp Vận Du nghe được Nghệ Phong nói như vậy, nàng quay về phía Long Thủy, hừ một tiếng nói:
– Ta ở cùng với ai, còn không tới phiên hắn đánh giá.
Nghệ Phong nhún nhún vai, chăm chú nhìn Điệp Vận Du nói:
– Ta thích nàng quang minh chính đại! Tuy không thể hiện được nhiều, thế nhưng ít nhất sẽ không khiến nàng phải nghi ngờ!
Nghe thế, trong lòng Điệp Vận Du dấy lên một cỗ ấm áp, ánh mắt nhìn Nghệ Phong càng thêm nhu hòa.
Long Thủy thấy một màn này, càng nổi giận dị thường:
– Khiêu chiến sinh tử!
Nghệ Phong nhún nhún vai, hời hợt nói:
– Vậy thì khiêu chiến sinh tử đi!
Điệp Vận Du thấy Long Thủy éo quá như vậy, vẻ bất mãn trong mắt càng đậm, nàng hừ một tiếng, cũng không ngăn cản nữa. Nghệ Phong quyết đấu với Long Thủy, có nàng ở bên cạnh, cũng không quá lo lắng cho an nguy của Nghệ Phong.
Nghệ Phong vỗ vỗ bàn tay Điệp Vận Du, cười nói:
– Yên tâm, một tên bát giai còn chưa đủ lấy mạng ta. Bằng không để chữ phế vật rơi xuống trên đầu, ta không thể xứng với nàng.
– Cho dù ngươi thực sự là phế vật, ta cũng không quan tâm, ta nguyện ý ở cùng với ngươi.
Điệp Vận Du nắm chặt tay Nghệ Phong, chăm chú nhìn vào mắt hắn, dường như thể hiện rõ lập trường của mình với hắn.
Nghệ Phong cảm động tới rối tinh rối mù, buông tay Điệp Vận Nhu, ánh mắt chuyển hướng Long Thủy, nói:
– Mời!
Long Thủy đã sớm giận dữ, lấy ra trọng kiếm đã được phủ lên đấu khí, lực lượng áp bách khổng lồ khiến hư không rung động, trọng kiếm vẽ ra một đạo vết tích quỷ dị trên hư không, kéo theo tiếng gió gào, vượt qua khoảng cách không gian, bổ tới đầu Nghệ Phong, nếu như bị trúng một kiếm này, đầu Nghệ Phong chắc chắn vỡ vụn. Hiển nhiên, Long Thủy dã hạ sát tâm với Nghệ Phong, vừa ra tay đã dùng chiêu thức chí mạng.
Một kiếm với khí thế to lớn khiến ánh mắt Nghệ Phong ngưng trọng, thân ảnh biến hóa, lưu lại một đạo tàn ảnh tại chỗ.
Trọng kiếm của Long Thủy bổ xuống trên tàn ảnh, trong mắt hắn hiện ra một tia châm chọc và mừng rỡ. Chỉ là, khi tàn ảnh bị hắn chém qua, hóa thành từng điểm tinh quang rồi biến mất, ánh mắt hắn ngưng mạnh, nhịn không được kinh hô một tiếng:
– Tàn ảnh!
Rất nhanh, hắn cảm giác có một đạo quyền phong từ bên trái mình đang hung hăng bay nhanh tới, trong lòng Long Thủy quýnh lên, trọng kiếm quét ngang, chặn đứng cỗ quyền phong kia. Hai người đứng lại nhìn nhau!
Hai người trực tiếp giao phong, đều không ai chiếm được chút tiện nghi của đối phương. Điệp Vận Du nhìn thiếu niên đang chắp tay đứng, khóe miệng cũng mỉm cười. Hắn phát triển cực nhanh, trong khoảng thời gian ngắn, khi mới gặp hắn chỉ là Sư giai, thoáng cái đã đạt tới trình độ có thể giao thủ với Vương cấp. So sánh với Nghệ Phong, chính mình được xưng là thiên chi kiêu nữ, vẫn còn kém một bậc.
Hai người cũng không dừng lại bao lâu, cả hai đều hóa thành một đạo ảnh tử, tiếp tục công kích về phía đối phương. Cùng lúc đó, Tiêm Hổ Kiếm cũng xuất hiện trong tay Nghệ Phong, một kiếm hung hăng đâm thẳng tới trước ngực Long Thủy.
Tiếng xé gió của đường kiếm không ngừng vang lên tại chỗ hai người, thân ảnh chớp động kéo theo từng đạo phong khiếu. Thế nhưng rất quỷ dị chính là, binh khí cả hai vẫn chưa một lần giao phong trực diện.
Mặc dù là vậy, thế nhưng Điệp Vận Du lại chăm chú nắm chặt tay, hai người giữa sân tuy chưa từng giao phong binh khí, thế nhưng chiêu thức đều hung hiểm và sắc bén vô cùng, mỗi chiêu đều muốn hãm hại đối phương. Chỉ cần một người không cẩn thận, rất có thể sẽ bị đối phương chém giết. Đây cũng là lần đầu tiên nàng thấy được công kích sắc bén trên người Long Thủy và Nghệ Phong.
Rất nhanh, tranh đấu tại nơi này khiến cho người bên trong Hộ Quốc Tông phát hiện, ánh mắt tất cả đều chuyển tới hai người đang bay lượn trong hư không, khi bọn họ tới hiện trường tranh đấy, phát hiện một trong hai người cư nhiên là Long Thủy, người nổi danh thiên tài trong tông. Mọi người bắt đầu chăm chí nhìn vào thân ảnh còn lại đang tranh đấu giữa sân.
Khi bọn họ thấy được dung mạo Nghệ Phong, cả đám càng kinh ngạc không thôi, không rõ thiếu niên xa lạ kia là người từ đâu tới? Làm sao có thể đánh ngang ngửa với Long Thủy.
Điệp Vận Du đứng tại một bên cũng khiến cho bọn họ chú ý, thầm nghĩ thiếu niên này không phải do tông chủ dẫn về?
– Tên xa lạ này hình như còn rất trẻ, nghĩ không ra cư nhiên có thể đấu lực lượng ngang ngửa với sư huynh Long Thủy.
– Đúng vậy! Thực lực sư huynh Long Thủy, cho dù là trưởng lão cũng có người thua kém. Thiếu niên này thoạt nhìn còn trẻ hơn hắn, nhưng thế tiến công sắc bén lại khiến sư huynh Long Thủy chống đỡ có chút khó khăn.
– Tên xa lạ này là người ở đâu chui ra? Chậc chậc, cũng quá mạnh đi!
Nhưng câu nghị luận cũng không hề quấy rối tới tranh đấu của Nghệ Phong và Long Thủy, hai người vẫn như trước, dùng thế tiến công sắc bén của mình công kích về phía đối phương. Có điều, mặc dù Long Thủy muốn dùng một kiếm chém bay Nghệ Phong, nhưng Nghệ Phong quá mau lẹ, cũng không cho hắn có cơ hội này, nhiều lần công kích của hắn đều lấy kết cục thất bại. Trong khi, hắn vừa công kích không thành, Nghệ Phong tự nhiên sẽ tiến hành công kích về phía hắn. Tình huống như vậy khiến Long Thủy nghẹn khuất mười phần, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn vẫn không có cách nào đụng tới được Nghệ Phong.
Mọi người cũng đã nhìn ra, so sánh lực lượng Long Thủy chiếm thượng phong, thế nhưng tại phương diện tốc độ, ngươi xa lạ kia lại chiếm lấy chủ động. Thế nên hai người tranh đấu ngang ngửa, không ai làm gì được ai. Có điều, mọi người vẫn trông mong tới Long Thủy nhiều hơn một ít.
– Hừ! Lẽ nào đây là bản lĩnh của ngươi sao? Chỉ biết né tránh?
Long Thủy đánh một kiếm đánh lui Nghệ Phong, cười lạnh một tiếng nói.
– Ngu ngốc!
Cho dù bình tĩnh như Nghệ Phong, cũng không nhịn được mắng ra một tiếng.
– Lẽ nào tốc độ không phải một loại thực lực?
– Ngươi…
Nghệ Phong tức giận mắng, khiến Long Thủy nổi giận, thế công của trọng kiếm tăng vọt, bức thành một đường vết tích trong hư không, hung ác quét về phía Nghệ Phong.
– Tàn ảnh…
Mọi người thấy Nghệ Phong đứng thẳng trên hư không bị sụp đổ trong nháy mắt, mọi người dưới đài đều kinh hô một tiếng, rất kinh ngạc với tốc độ của Nghệ Phong.
– Hừ! Nếu như ngươi vẫn không dám giao phong trực diện với ta, vậy ngươi đừng mong đánh bại ta. Như vậy, hãy cút khỏi tông môn chúng ta.
Long Thủy hừ một tiếng, nói.
Long Thủy nói, khiến Nghệ Phong hơi nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Điệp Vận Du, nhìn nữ nhân mị hoặc vạn phần này, Nghệ Phong cuối cùng dừng lại thân pháp. Mặc dù biết rõ là phép khích tướng của Long Thủy, thế nhưng hắn vẫn bị kích động, không bởi vì khác, là bởi vì Điệp Vận Du. Hắn muốn cho người khác thấy, nam nhân nàng chọn sẽ không quá kém, hắn muốn bảo vệ mặt mũi Điệp Vận Du.
– Như ngươi mong muốn!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, toàn bộ năng lượng thuộc tính kim trong cơ thể đều được quán thâu lên Tiêm Hổ Kiếm, đồng thời năng lượng thuộc tính hỏa cũng được đẩy lên. Hai cỗ năng lượng được Nghệ Phong phân biệt chuyển tới mũi kiếm, đều tự có lĩnh vực của mình. Hai cỗ năng lượng đồng thời ngưng tụ trên thân Tiêm Hổ Kiếm, hiển nhiên không chỉ là phép cộng lực lượng, có điều cỗ lực lượng này so với Vương cấp bát giai vẫn còn khoảng cách tương đối lớn.
Nghĩ vậy, Toái Phá trong nháy mắt được cấu thành, năng lượng Phệ Châu đồng thời cũng được đẩy lên thân kiếm, ba loại năng lượng đan xen lẫn nhau, khiến thân kiếm ngưng tụ quang mang, Tiêm Hổ Kiếm vừa huy vũ, hư không cũng vang lên một tiếng âm hưởng chấn động.
– Hừ!
Long Thủy thấy lực lượng trên lợi kiếm của Nghệ Phong, trong mắt cũng hiện lên một tia ngưng trọng, hừ lạnh một tiếng, quang mang trên trọng kiếm một lần nữa thăng thêm vài phần.
Hai thanh binh khí xẹt qua khoảng cách không gian, hư không dưới hai cỗ lực lượng áp bức bắt đầu hiện ra trạng thái bị bóp méo.
Đang…
Một tiếng va chạm của hai thanh binh khí, Nghệ Phong và Long Thủy đều bị đẩy ngược về phía sau, nơi trung tâm va chạm bắn ra từng đạo phong khiếu, tàn sát bừa bãi toàn bộ hư không. Cánh tay Nghệ Phong mượn thế cả người bị đẩy lui lại, cũng không thấy run lên chút nào.
Đương nhiên, rất nhiều người cũng không thấy được, nhìn cả hai đều bay ngược ra, trong mắt tất cả đều hiện vẻ không dám tin tưởng, nghĩ không ra Nghệ Phong cư nhiên có thể đánh ngang lực lượng với Vương cấp bát giai.
Chỉ có Điệp Vận Du hơi nhíu mày, với lực cảm nhận của mình, nàng tự nhiên thấy được tay Nghệ Phong đã run lên. Rất rõ ràng, lực lượng Nghệ Phong thua kém Long Thủy một bậc.
Có điều, như vậy đã đủ khiến Điệp Vận Du kinh ngạc rồi. Thực lực ngũ giai, có thể dễ dàng tiếp được lực lượng bát giai, điều này không phải ai cũng làm được. Càng khiến Điệp Vận Du kinh ngạc chính là, Nghệ Phong mới ở ngũ giai, cư nhiên đã lĩnh ngộ năng lượng hai hệ thuộc tính, trong thời đại này, đó hầu như là phi thường.
Nghệ Phong cũng thật không ngờ, lực lượng bát giai lại mạnh mẽ như vậy, hơn rất nhiều so với thất giai của Quỷ Tam. Dưới tình huống thi triển hai hệ năng lượng thuộc tính, đồng thời bổ sung một bộ phận năng lượng Phệ Châu cấu thành Toái Phá, vẫn yếu hơn hắn một bậc.
Có điều, Nghệ Phong cũng mơ hồ nhận thấy, hai hệ năng lượng cùng được thi triển, có thể khiến hắn đạt lực lượng lục giai đỉnh phong, cũng chính là đề cao một giai. Như vậy không khỏi khiến Nghệ Phong hưng phấn, nếu như có thể lĩnh ngộ đồng thời năm hệ, thi triển ra, dù đối mặt với cửu giai cũng không cần sợ hãi, đây là chưa kể tới lực lượng nhiếp hồn sư.
Nghệ Phong áp chế một chút huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể, đấu khí dồn lên cánh tay, ánh mắt nhìn thẳng hướng Long Thủy. Nghệ Phong biết, nếu như không dùng tới toàn lực, rất khó phân ra thắng bại.
– Thất giai đỉnh phong?
Long Thủy cau mày, lực lượng vừa rồi giúp hắn điều tra đại khái thực lực Nghệ Phong. Trong lòng Long Thủy lần đầu tiên có cảm giác thất bại, đối phương hiển nhiên kém mình mấy tuổi, thế nhưng thực lực đã không thua kém mình bao nhiêu, nếu như hắn tới tuổi này rồi, tất nhiên sẽ vượt xa hắn.
Nghĩ vậy, sát ý trong lòng Long Thủy càng đậm, tuyệt đối không cho phép tiểu tử này còn sống.