Phần 322: Thu được phong Mị
Hiện tại cách thời điểm Nghệ Phong thu phục Mị kim báo đã bảy ngày, len lỏi trong vùng núi non rộng lớn lâu như vậy, quần áo Nghệ Phong đã có chút tả tơi.
Chỉ là, bảy ngày gian khổ cũng không phải không có thu hoạch. Nghệ Phong rốt cuộc phát hiện ra tung tích một đầu Mị lục giai thuộc tính phong, điều này đối với Nghệ Phong mà nói, không thể nghi ngờ chính là một niềm vui lớn lao. Nghệ Phong ngồi trốn trên một cây đại thụ, hai mắt đảo xuống đầu phong Mị đang mải mê thôn phệ năng lượng ma tinh ở bên dưới, cũng không dám mạo muội hành động.
Đầu phong Mị trước mặt có thực lực đã đạt được lục giai cao cấp, so với Nghệ Phong thì mạnh hơn nhiều lắm. Cho dù Nghệ Phong là nhiếp hồn sư, đồng thời sở hữu Phệ Châu, cũng không nắm chắc làm gì được đối phương. Huống chi, Mị thuộc tính phong có tốc độ cực nhanh, dù Nghệ Phong có thân pháp Mị Ảnh, nhưng cũng không dám tự tin tốc độ của mình có thể vượt qua, thậm chí chỉ là ngang bằng với đối phương.
Nghệ Phong hoàn toàn thu liễm khí tức trốn trên cây đại thụ, không dám lộ ra một chút tránh cho phong Mị nhận thấy được hắn tồn tại. Một đầu phong Mị lục giai cao cấp đủ sức uy hiếp tới tính mạng của hắn.
Ngón tay không ngừng biến hóa, từng đạo năng lượng màu lam từ đầu ngón tay Nghệ Phong lộ ra, ngưng tụ thành một đóa liên hoa màu lam. Hơn mười đóa liên hoa màu lam tại trên hư không cấu thành một vòng tròn, từng đạo hồn lực cấu thành nhiếp hồn thuật cũng được quán thâu vào trong những đóa liên hoa màu lam này.
Tất cả đều thực hiện trong tĩnh lặng, dưới sự khống chế của Nghệ Phong, nguyên bản liên hoa màu lam và hồn lực đều được ngưng tụ lại một điểm, nhìn qua giống như một điểm màu lam to cỡ viên đạn đang lơ lửng giữa không trung. Ánh mắt Nghệ Phong một lần nữa chuyển xuống phong Mị bên dưới tàng cây.
Hiển nhiên phong Mị cũng cảm giác được cỗ khí tức không tầm thường, nó ngẩng đầu nhìn thoáng qua trên đại thụ. Không phát hiện được chỗ khả nghi, ánh mắt nó liền lộ ra vẻ nghi hoặc, chỉ là lại tiếp tục mải mê hấp thu năng lượng ma tinh. Khỏa ma tinh dưới chân nó là do tiêu hao cực nhiều khí lực mới thu được, nó tự nhiên sẽ không lãng phí.
Nghệ Phong nín thở, thấy phong Mị không phát hiện ra mình, hắn thở phào một hơi thật dài. Nếu như bị phong Mị phát hiện mà nói, hành động lần này sợ rằng sẽ thất bại. Dù sao, tốc độ phong Mị quá nhanh, Nghệ Phong muốn truy đuổi cũng khó theo kịp được.
Nhìn phong Mị bên dưới vẫn đang mải mê hấp thu năng lượng ma tinh. Ngón tay Nghệ Phong hung hăng điều khiển đạn châu cấu thành từ nhiếp hồn thuật, bắn đi trong hư không.
Đạn châu lấy tốc độ cực nhanh cắt qua cành cây rậm rạp, xuất hiện tại trên đầu phong Mị.
Động tĩnh khiến phong Mị một lần nửa ngẩng đầu nhìn lên trên đại thụ. Lập tức nó nhìn về phía đạn châu đang bay nhanh tới, mặt lộ vẻ cảnh giác, cuối cùng bỏ ngay viên ma tinh dưới chân, chạy trốn về phía xa.
Tốc độ phong Mị giống như cuồng phong, trong chớp mắt đã rời xa chỗ vừa đứng, kéo giãn khoảng cách với nhiếp hồn thuật của Nghệ Phong một đoạn xa. Nếu như lấy loại tốc độ này, nhiếp hồn thuật của Nghệ Phong vĩnh viễn không thể công kích tới nó.
Chỉ bất quá Nghệ Phong đã sớm tính được lộ tuyến đối phương chạy trốn. Hắn thi triển nhiếp hồn thuật mạnh mẽ đuổi theo, xẹt qua hư không thành một đạo vết tích, vượt qua khoảng cách ngắn nhất, mạnh mẽ ngăn cản trước người phong Mị.
Phong Mị trời sinh cảnh giác, thế nhưng không có nghĩa rằng nó sẽ sợ hãi thứ đạn châu nhìn không bắt mắt kia. Thấy lôi đi của mình bị ngăn trở, nó kêu “Ngao” lên một tiếng, hung hăng đánh về phía khỏa đạn châu.
Ngay khi phong Mị còn chưa tiếp xúc tới khỏa đạn châu do nhiếp hồn thuật cấu thành, khỏa đạn châu đột nhiên nổ tung, hơn mười đóa liên hoa màu lam trải rộng ra xung quanh bốn phía phong Mị. Tiếp đó, từng đạo năng lượng giống như tia sáng liên tiếp bắn ra từ liên hoa màu lam, trong chớp mắt đã hình thành một chiếc lồng.
Lúc này Nghệ Phong cũng từ hư không rơi xuống, ngón tay không ngừng điểm, từng đóa liên hoa màu lam bắn khỏi đầu ngón tay hắn, dung hợp vào những tia sáng trên chiếc lồng. Có thêm liên tiếp những đóa liên hoa màu lam gia nhập, những tia sáng trên chiếc lồng càng to dần lên.
Không ngừng thi triển nhiếp hồn thuật, Nghệ Phong cảm giác hồn lực trong cơ thể tiêu hao cực kỳ kinh khủng. Khi thi triển tới mười đóa liên hoa màu lam, Nghệ Phong cảm giác đầu nặng trĩu. Thế nhưng, tình huống như vậy cũng không khiến Nghệ Phong dừng động tác. Mị lục giai cao cấp, nếu chiếc lồng không đủ cường độ nhất định, sợ rằng sẽ bị đối phương nhanh chóng giãy thoát.
Ngao…
Động tác của Nghệ Phong không dừng, rốt cuộc đã chọc giận phong Mị, nó kêu lên một tiếng, miệng phun ra một cỗ năng lượng. Năng lượng khổng lồ bắn tới thành lồng giam, mạnh mẽ đục ra một lỗ hổng nhỏ.
Lực lượng của Mị lục giai cao cấp, cư nhiên cường hãn như vậy.
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Nghệ Phong ngưng lại, động tác trên tay càng thêm phức tạp, hắn cũng không quản chỗ hổng bị đánh ra, một lỗ hổng nhỏ này, phong Mị vẫn chưa thể chui qua được.
– Vào…
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, toàn bộ tia sáng năng lượng cấu thành lồng giam mạnh mẽ tăng vọt, điên cuồng thu hẹp lại. Đồng thời, năng lượng Phệ Châu cũng được sử dụng, từng đạo năng lượng do phong Mị đánh tới trên lồng đều bị Phệ Châu thôn phệ đi phân nửa.
Nhưng dù là vậy, chiếc lồng vẫn xuất hiện từng đạo lỗ hổng, nếu tình huống này tiếp tục diễn ra, sợ rằng không bao lâu nữa phong Mị có thể đột phá lồng giam, chạy ra ngoài.
Nghệ Phong cũng thật không ngờ, mặc dù hắn toàn lực tập kích, vẫn khó đối phó với đầu Mị cao giai này. May rằng phong Mị cũng không giỏi công kích, bằng không chiếc lồng đã sớm bị nó phá tan rồi.
Năng lượng Phệ Châu trong cơ thể ầm ầm gia nhập vào trong chiếc lồng, điên cuồng thôn phệ năng lượng phong Mị. Lúc này lồng giam cũng hóa thành những sợi dây thừng buộc chặt lấy người phong Mị, năng phương Phệ Châu phát huy hiệu quả đặc biệt, khiến năng lượng tinh khiết cấu thành thân thể phong Mị cũng bị thôn phệ với tốc độ thấy rõ.
Tình huống như vậy khiến phong Mị kinh khủng vạn phần, thân thể mạnh mẽ giãy giụa. Lực lượng khổng lồ khiến từng đạo tia sáng bị đứt đoạn, tình cảnh này tiếp diễn, dù chiếc lồng có Phệ Châu chống đỡ cũng khó kiên trì được bao lâu.
Nghệ Phong không dám bảo lưu, toàn bộ hồn lực tập trung trong thức hải đều được rút ra ngoài, hóa thành một vòng quyển quán nhập vào trong cơ thể phong Mị, ý đồ thi triển khống Mị thuật với đầu phong Mị này.
Thế nhưng, rất hiển nhiên, phong Mị có đẳng cấp cao hơn mình hai bậc, muốn đối phó với nó cực kỳ phiền phức. Lộ tuyến thi triển Phách Tuyệt Mị Trận được Nghệ Phong vận hành tới tận cùng, thế nhưng vẫn chưa thể hạ dấu vết linh hồn. Kết quả như vậy khiến Nghệ Phong âm thầm sốt ruột.
Nghệ Phong đã phát hiện, chỗ lồng gian trên đỉnh đầu phong Mị đã hình thành một lỗ hổng lớn. Chỉ cần mở rộng thêm một chút nữa, phong Mị liền có thể chui qua.
Xuy…
Nghệ Phong đang bận suy nghĩ, chỉ nghe một tiếng âm hưởng. Lỗ hổng kia một lần nữa được mở rộng, đạo lỗ hổng này mở ra, trong mắt phong Mị cũng tràn đầy tia mừng rỡ.
Nghệ Phong đang kinh hãi không ngớt, nếu như đầu phong Mị này thoát ra, lần tập kích này của hắn coi như vô dụng, cũng đừng nghĩ tới phong Mị lục giai cao cấp nữa.
– Khống Mị thuật… Mị kim báo!
Nghệ Phong tăng mạnh thủ pháp, hắn hét lớn một tiếng. Mị kim báo mới được Nghệ Phong thu nạp đang ở trong không gian đặc thù cũng xuất hiện, móng vuốt sắc bén chụp vào đầu phong Mị.
Phong Mị đã chui đầu ra được hơn phân nữa, dưới cái chụp này của Mị kim báo, đầu nó bị mạnh mẽ ấn xuống.
“Ngao…”
Bị công kích bất ngờ, phong Mị kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể có chút co quắp lại.
Có được cơ hội, Nghệ Phong tự nhiên sẽ không bỏ qua, hồn lực trong cơ thể hóa thành khống Mị thuật, toàn bộ đánh vào trong cơ thể phong Mị, khống Mị thuật có kèm theo dấu vết tinh thần của Nghệ Phong, hung hăng khắc lên hồn thể của phong Mị.
Ngay khi khống Mị thuật khắc lên hồn thể phong Mị, Nghệ Phong cũng cảm giác đầu óc nặng trĩu, lảo đảo đặt mông ngồi xuống đất, cảm giác trầm trọng này không phải vì do tiêu hao quá nhiền hồn lực, mà vì dính dáng tới dấu vết tinh thần quá cường đại, giống như có một tảng núi lớn đề nặng trên người. Đây là dạng áp chế tinh thần thuần khiết nhất.
Có điều, cảm giác trầm trọng ngược lại khiến Nghệ Phong lộ ra vẻ mừng rỡ. Nghệ Phong rất rõ, nếu muốn khống chế phong Mị, tinh thần lực sẽ phải gánh vác rất nhiều, loại cảm giác trầm trọng nói nói rõ, phong Mị đã bị hắn hạ dấu vết tinh thần thành công.
Khi linh thức vốn có của phong Mị biến mất, khóe miệng Nghệ Phong cũng lộ ra ý cười. Nhìn Mị kim báo và phong Mị trước mặt, hắn biết rõ với đẳng cấp nhiếp hồn sư của mình, chỉ có thể khống chế tối đa hai đầu Mị, nếu như vọng tưởng khống chế thêm một đầu nữa, sợ rằng tinh thần lực không đủ sức gánh vác, khiến hắn bị đè chết.
Đồng thời, nhìn phong Mị đang an tĩnh ngồi tại một góc, Nghệ Phong nhịn không được thở dài một hơi. Nếu như không lấy đi hồn thể phong Mị, nó sẽ trở thành một trợ lực lớn cho hắn. Nhưng khi lấy đi hồn thể của nó, đầu Mị này cũng bị hủy đi.
– Xem ra, sau này khi lấy đi hồn thể phong Mị, cần phải bắt một đầu Mị lục giai cao cấp khác.
Nghệ Phong lẩm bẩm, thầm hạ quyết tâm trong lòng.
Có điều Nghệ Phong rất rõ ràng, Mị lục giai cao cấp không hề dễ đối phó. Tại tình huống phong Mị, ngay cả khi hắn âm thầm tập kích vẫn phải luống cuống chân tay, phát huy nhiếp hồn thuật tới mức tận cùng, lúc này mới miễn cưỡng khống chế được mục tiêu.
Nếu như Mị lục giai cao cấp khác giỏi hơn về thủ đoạn công kích, muốn dùng biện pháp này sợ rằng hy vọng không cao.
Nghĩ tới đây, Nghệ Phong chỉ có thể hạ thấp mục tiêu, khi đó bắt một đầu Mị lục giai trung cấp cũng được. Có điều, lấy khả năng chịu đựng hiện tại của hắn, muốn cấu thành Phách Tuyệt Mị Trận không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào? Coi như Phách Tuyệt Mị Trận đơn giản nhất cũng cần phải có ba đầu Mị mới cấu thành. Hiện tại Nghệ Phong khó khăn lắm mới nắm giữ được hai đầu, vẫn còn kém một tầng thứ.
Phách Tuyệt Mị Trận không phải chuyên chú trọng phương pháp khống Mị, nó chỉ là cơ sở mà thôi. Giá trị thực của nó được thể hiện hoàn toàn khi có Mị cấu thành trận pháp, đó mới là chỗ kinh khủng của Phách Tuyệt Mị Trận.
– Xem ra, chỉ khi nhiếp hồn thuật đột phá lần nữa mới miễn cưỡng cấu thành một trận pháp.
Trong lòng Nghệ Phong có chút mong đợi, chỉ là cũng biết việc đột phá nhiếp hồn sư không thể vội được.
– Hiện tại, những vật phẩm cần thiết đều đã thu thập đầy đủ, vạn sự sẵn sàng. Cũng không biết lão quái đầu đã trở lại học viện tại đế quốc Trạm Lam hay chưa, hy vọng lão có thể tìm được cơ hội đột phá tại Huyết Sắc Thiên Đường.
Trong lòng Nghệ Phong cầu khẩn, nếu như không có lão quái đầu, Nghệ Phong đúng là không tìm được nhiếp hồn sư nào luyện chế Mị đan thất giai.
Nhìn hai đầu Mị trước mặt, trong tay Nghệ Phong bắt đầu kết ấn, hai đầu Mị liền biến mất trong tầm mắt hắn, cũng không biết chúng đi tới không gian nào, loại chuyện thần kỳ này Nghệ Phong đã thấy qua nhiều lần, không còn kinh ngạc gì nữa.
Đạt được mục đích, Nghệ Phong liền bay nhanh ra phía ngoài rừng rậm, đã lâu không trở về đế đô, vừa lúc có chuyện tìm lão quái đầu, đi tới một hồi xem sao, cũng không biết Kim Lâu trong tay Nghệ Lưu đã phát triển tới trình tự nào rồi!