Phần 315: Đãi ngộ của Nghệ Phong
Qua tròn bảy canh giờ, cửa phòng vẫn đóng chặt, thế nhưng không có bất kể ai lộ vẻ không thể đợi thêm, mọi người vẫn kiên nhẫn đợi ở bên ngoài. Trên mặt lộ vẻ chờ mong, mấy người Hỏa Lân càng chăm chú nắm chặt tay.
Tám canh giờ trôi qua, cửa phòng vẫn đóng chặt rốt cuộc vang lên tiếng động, thanh âm tuy không lớn nhưng vẫn khiến tinh thần mọi người hơi chấn động, ngẩng đầu nhìn lên cửa phòng.
Đúng như mọi người tưởng tượng, Nghệ Phong xuất hiện tại cửa, chỉ là lúc này sắc mặt hắn có vẻ uể oải, toàn thân như không còn chút sức lực.
Thấy mọi người chăm chút nhìn mình, Nghệ Phong cất giọng suy yếu, nói:
– Các ngươi có thể vào xem Tôn giả Thổ Nô, tốt nhất nên gọi mấy võ giả hệ thổ tới làm ôn nhuận kinh mạch cho hắn.
Nghe câu này, Hỏa Lân mừng rỡ, hỏi lại:
– Tôn giả Thổ Nô đã được cứu?
Nghệ Phong cười gật đầu, nói:
– Không sai biệt lắm. Các ngươi vào xem đi!
Mọi người đều lộ ra biểu tình mừng rỡ, nối đuôi nhau đi vào, trong khoảng thời gian ngắn, ngoại trừ cốc chủ Hỏa cốc, tất cả mọi người đã đi vào trong phòng.
Cốc chủ Hỏa cốc nhìn Nghệ Phong, khom người thi lễ, nói:
– Nghệ công tử! Cảm tạ!
Khoát tay một cái, Nghệ Phong lắc đầu, nói:
– Cốc chủ quá khách khí rồi, chỉ là tình huống Tôn giả Thổ Nô cũng không tốt như tưởng tượng.
Cốc chủ Hỏa cốc nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, chờ đợi giải thích.
– Thương thế Tôn giả Thổ Nô rất nghiêm trọng, tuy rằng lần này ta cứu mạng hắn, thế nhưng nguyên hồn tổn hại quá lớn, cho dù ta dựa vào mấy thứ dược liệu này cũng không thể hoàn toàn điều trị. Ngươi cũng biết nguyên hồn trọng yếu thế nào, nó là căn bản của hồn thể, nguyên hồn bị tổn thương nhất định lưu lại di chứng, huống chi hắn bị tổn thương lớn như vậy. Đan dược ta vừa luyện chế chỉ giúp điều trị phân nửa cho Tôn giả Thổ Nô, không thể giúp hắn hoàn toàn khôi phục.
Nghệ Phong giải thích.
Cốc chủ Hỏa cốc sửng sốt, lập tức hỏi:
– Sẽ lưu lại di chứng gì?
– Tôn giả Thổ Nô có thể dần khôi phục thực lực như trước, thế nhưng sau này không còn cơ hội đột phá đề thăng. Bởi vì duyên cớ nguyên hồn, theo tuổi tác tăng lên, thực lực cũng sẽ giảm xuống.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
– Ai!
Cốc chủ Hỏa cốc nghe được Nghệ Phong nói, hắn gật đầu thở dài một hơi, tuy rằng đáy lòng có chút buồn bực, thế nhưng có thể bảo trụ tính mạng, đồng thời khôi phục thực lực đã là may mắn lắm rồi.
– Không biết tôn giả Thổ Nô có thể chữa trị được hoàn toàn?
Cốc chủ Hỏa cốc dò hỏi.
Nghệ Phong gật đầu, nói…
– Có! Chỉ cần phối hợp mấy vị đan dược và một Tôn cấp hỗ trợ, việc chữa trị cũng không phải khó khăn gì.
Nghe được Nghệ Phong nói, cốc chủ Hỏa cốc mừng rỡ, nói:
– Nghệ Phong công tử…
Cốc chủ Hỏa cốc còn chưa nói hết, đã bị Nghệ Phong ngắt lời:
– Ta hiểu rõ ý tứ của cốc chủ, thế nhưng rất xin lỗi. Những đan dược cần thiết quá mức trân quý, không nói tới Hỏa cốc có thể tìm được hay không, dù tìm được rồi ta cũng sẽ không trị liệu giúp các ngươi. Không nói tới chuyện tiêu hao tinh lực, chỉ cần luyện chế đan dược, ta không nắm chặt được quá hai thành. Thế nên, cốc chủ nhờ người khác đi.
Nghệ Phong dứt khoát cự tuyệt cốc chủ Hỏa cốc, trị liệu lần này đã khiến hắn tiêu hao rất nhiều hồn lực. Nghệ Phong thậm chí phát hiện tử khí đang có dấu hiệu phân chia rồi lan tràn ra. Chuyện này gây ra thương tổn cực lớn đối với bản thân, Nghệ Phong giúp bọn hắn một lần đã là nể mặt Hỏa Lân lắm rồi.
Lời cự tuyệt kiên quyết cũng không khiến cốc chủ Hỏa cốc tức giận. Hắn rất rõ ràng, đối phương giúp đỡ nhiều như vậy đã là quá may mắn rồi, nếu như còn hy vọng xa vời, lại thành quá bất cận nhân tình.
– Cốc chủ! Ta đi khôi phục một chút, thương thế Hỏa Diễm chờ tới ngày mai lại xem cho hắn!
Nghệ Phong cáo lui cốc chủ Hỏa cốc, một lần nữa đi về phía mật thất. Tiêu hao lần này khiến hắn cảm giác uể oải dị thường.
Nhìn bóng lưng Nghệ Phong rời đi, cốc chủ Hỏa cốc cũng đi vào phòng, nhìn vị trưởng lão vừa kiểm tra tình hình Tôn giả Thổ Nô, hỏi:
– Thế nào rồi?
– Tôn giả Thổ Nô hiện tại hô hấp bình ổn, có lực. Tuy rằng chưa thức tỉnh, thế nhưng có thể nhận thấy được trong cơ thể hắn có một cỗ sinh khí cuồn cuộn, nghĩ đến không bao lâu nữa là có thể tỉnh lại.
Vị trưởng lão này nói, ngữ khí đầy vẻ mừng rỡ.
Cốc chủ Hỏa cốc gật đầu, nó:
– Xem ra trình độ y sư của Nghệ Phong cũng không tầm thường.
Nghe được cốc chủ Hỏa cốc nói, mọi người không khỏi nuốt nước bọt, thương thế như vậy cũng có thể cứu trị, có thể tưởng tượng trình độ y thuật của đối phương cao cỡ nào?
– Nghệ công tử thật khiến chúng ta nhìn không thấu, ta đang hoài nghi có phải hay không hắn là kẻ toàn tài?
Mọi vài người nghị luận.
– Ha ha! Luôn có loại người không thể đối đãi theo lý thường. Được rồi, lưu lại vài trưởng lão hệ thổ giúp Tôn giả Thổ Nô ôn nhuận thân thể, còn lại đều tản đi thôi.
Cốc chủ Hỏa cốc phân phó.
– Dạ!
Tại Hỏa cốc, cốc chủ có quyền uy tuyệt đối, nhưng người này lập tức thi lễ với hắn rồi tự mình rời đi.
– Hỏa Lân, Hỏa Thiên, Hỏa Đồ! Ba người các ngươi theo ta.
Cốc chủ Hỏa cốc đột nhiên nói.
Tuy ba người không biết tìm bọn họ có việc gì, nhưng vẫn chăm chú đi theo phía sau cốc chủ Hỏa cốc.
Bốn người đi tới phòng hội nghị rồi ngồi vào chỗ của mình. Cốc chủ Hỏa cốc lấy ra trang giấy được Nghệ Phong liệt kê những dược liệu Linh Nhi cần, nói:
– Ngươi đi chuẩn bị những thứ này, sau đó đưa cho Nghệ Phong.
Hỏa Thiên tiếp nhận, nhìn thoáng qua. Tuy rằng những dược liệu này không chút thua kém những thứ hắn vừa tìm kiếm, thế nhưng hắn cũng không nói gì thêm.
– Cốc chủ! Lần này Nghệ huynh tới cốc là vì hỏa tuyệt quả. Đệ tử từng đáp ứng hắn nếu như hỗ trợ Hỏa cốc giải quyết nguy cơ, sẽ dâng cho hắn mười hỏa tuyệt quả.
Khi Hỏa Lân nói xong, không khỏi ngẩng đầu lo lắng nhìn cốc chủ Hỏa cốc. Hắn tự nhiên biết hỏa tuyệt quả trân quý thế nào, dùng một khỏa theo bí pháp trong cốc có thể luyện chế ba khỏa hỏa tuyệt đan. Hỏa tuyệt đan chính là bảo chứng cho các đệ tử Hỏa cốc trổ hết tài năng, có thể giúp Hỏa cốc đứng vững trong đế quốc. Cũng chính vì hỏa tuyệt quả khiến rất nhiều thế lực có chủ ý với Hỏa cốc. Thế nên số lượng mười khỏa hỏa tuyệt quả khiến Hỏa Lân có chút hoài nghi cốc chủ sẽ giận dữ.
Thế nhưng khiến Hỏa Lân bất ngờ chính là, cốc chủ lập tức gật đầu, nói:
– Được, Hỏa Thiên, ngươi vào kho lấy ra mười hỏa tuyệt quả cho Nghệ Phong.
Hỏa Thiên ngẩn người, nghĩ không ra cốc chủ thực sự đồng ý, mười khỏa hỏa tuyệt quả đủ chiếm một phần ba lượng dự trữ của Hỏa cốc.
Hỏa Thiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua cốc chủ, thấy sắc mặt hắn không chút biến hóa, bèn gật đầu nói:
– Dạ.
– Hỏa Đồ! Ngươi phân phó xuống phía dưới, đóng cửa cốc, nhắc nhở các đệ tử cảnh giác. Chuyện tình Tôn giả Thổ Nô bị trọng thương rất rõ ràng, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ có phiền phức tìm tới Hỏa cốc. Lập tức mở đại trận hộ cốc!
Cốc chủ Hỏa cốc trầm giọng nói.
– Dạ!
Hỏa Đồ cũng ứng tiếng, gật đầu.
– Được rồi! Các ngươi đều lui đi. Nếu như Nghệ Phong khôi phục, nói hắn đi giúp loại trừ tà khí trong người Hỏa Diễm. Nghĩ tới tài nghệ y sư của hắn, chuyện này hẳn không quá khó khăn.
Cốc chủ Hỏa cốc cũng hơi thở dài, trong cốc có hai cường giả bảo vệ, ít nhiều khiến trong lòng hắn được an ủi.
– Còn nữa! Hỏa Lân, sau này ngươi tùy thời có thể vào mật thất của ta tu luyện.
Cốc chủ Hỏa cốc bỗng nhiên nói.
Một câu này khiến động tác của Hỏa Đồ và Hỏa Thiên hơi ngừng lại, có chút ước ao nhìn Hỏa Lân. Hỏa cốc có hai thứ bảo vật, thứ nhất chính là hỏa tuyệt quả, còn lại chính là mật thất.
Đối với Hỏa Đồ và Hỏa Thiên mà nói, bọn họ không thiếu hỏa tuyệt đan luyện chế từ hỏa tuyệt quả, thế nhưng chỉ có mật thất thì chưa từng được thử qua.
Hỏa Lân đồng dạng cũng có chút kinh ngạc, chỉ là trong đầu lập tức xuất hiện một người, thầm nghĩ đây hẳn nhờ chút nắng của đối phương.
– Lui cả đi! Các ngươi cũng cần nỗ lực tu luyện, Hỏa cốc sau này còn trông chờ vào tay các ngươi.
Cốc chủ Hỏa cốc cảm thán một tiếng, phất tay cho mấy người Hỏa Lân lui xuống. Lần này Hỏa cốc tổn hại khiến hắn có chút buồn bực.
… Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 2 tại nguồn: TuoiNung
Nghệ Phong tại Hỏa cốc, đa phần thời gian đều ngồi trong mật thất. Có năng lượng nồng đậm, đấu khí của Nghệ Phong cũng bước một chân tới trình tự tứ giai, thậm chí nguyên hồn cũng ngưng tụ hơn vài phần.
Trong lúc đệ tử Hỏa cốc lo thu thập dược liệu Nghệ Phong yêu cầu, hắn cũng không quên việc khu trừ tà khí trong người Hỏa Diễm. Chỉ một chút tử khí không tinh thuần, đối với Nghệ Phong mà nói không phải vấn đề quá lớn. Được Nghệ Phong thi châm, tử khí đều bị dẫn ra ngoài, nhưng khiến hắn kinh hãi chính là, khi tử khí từ trong cơ thể Hỏa Diễm ra ngoài, cư nhiên bị đạo tử khí tinh túy trong nguyên hồn của hắn hấp thu.
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong phải nhanh chóng thi triển nhiếp hồn thuật cách ly tử khí. Mặc dù chỉ hấp thu một tia tử khí, hơn nữa cũng không phải tính túy nên không gây ảnh hưởng gì quá lớn tới Nghệ Phong, nhưng vấn khiến hắn phải rùng mình.
Đáng sợ không phải vì chuyện hấp thu tử khí, đáng sợ là vì tử khí trong nguyên hồn có thể hấp thu tử khí bên ngoài để lớn mạnh, đây mới là điểm đáng sợ nhất. Điều này có nghĩa, sau này Nghệ Phong tuyệt đối không thể dễ dàng tới những địa phương có tử khí nồng đậm.
Nghĩ tới điểm này, Nghệ Phong không khỏi thở dài một hơi. Trong lòng đồng dạng cũng rất kinh ngạc, vì sao thứ như tử khí cũng bị Quỷ động chủ hấp thu cho mình sử dụng? Thế giới này thật quá nhiều thần kỳ!
Nghệ Phong không khỏi mơ ước, nếu như hắn cũng có thể lợi dụng tử khí trong nguyên hồn, như vậy sẽ thế nào? Tử khí tinh thuần đã ngoài nghìn năm, người bình thường chỉ chạm phải liền chết. Thực lực cũng có thể như thuận nước đẩy thuyền lên!
Có điều, Nghệ Phong cũng biết chính mình đang nằm mơ, thứ này không khác gì con dao hai lưỡi, biện pháp tốt nhất vẫn nên tìm cách bài trừ ra ngoài.
Thương thế của Hỏa Diễm chủ yếu là do tử khí tạo thành, khi tử khí được khu trừ toàn bộ, hắn cũng nhanh chóng khôi phục, nhanh hơn nhiều so với Thổ Nô. Khi Thổ Nô mới ngồi dậy được, Hỏa Diễm đã hoạt bát trở lại rồi.
Chữa trị dứt điểm cho Hỏa Diễm, cùng với Thổ Nô đang bình phục thấy rõ, khiến ánh mắt mọi người nhìn Nghệ Phong đầy kính nể. Hễ đệ tử Hỏa cốc gặp được Nghệ Phong, đa phần đều dừng lại thi lễ.
Một màn này khiến Hỏa Lân cắn răng đố kị không ngớt, hắn nói đãi ngộ như vậy ngoại trừ hai vị Tôn giả, trong cốc chỉ có mấy vị trưởng lão thực lực Vương cấp đỉnh phong mới có được. Cho dù mấy người bọn hắn và Hỏa Thiên đều không có được đãi ngộ như vậy.