Phần 312: Tìm y sư thất giai
Năng lượng nồng đậm trong mật thất không ngừng đồ vào trong cơ thể Nghệ Phong, năng lượng tập trung dồn lại xung quanh Nghệ Phong, khiến Hỏa Lân ngồi bên cạnh hắn cũng thu được lợi ích, tu luyện càng thêm thuận lợi. Thấy tình huống này, Hỏa Lân không khỏi nhích người, ngồi gần lại phía Nghệ Phong.
Dưới năng lượng nồng đậm, tâm thần hai người cũng triệt để dung nhập vào việc hấp thu năng lượng. Đồng thời, Hỏa Lân cũng đang hấp thu truyền thừa thu được trong di chỉ, hắn có thể cảm ứng được rõ ràng thực lực của mình đang không ngừng đề thăng.
Hai người tu luyện trong mật thất, rất nhanh đã qua một ngày một đêm.
Hỏa Lân chậm rãi mở mắt, cảm thụ được năng lượng dư thừa trong người, trên mặt cũng hiện lên vẻ mừng rỡ, lật bàn tay liền thấy ngay giữa lòng bàn tay lấp lánh hồng quang.
– Đã bước một chân vào ngũ giai rồi, chỉ cần triệt để lĩnh hội năng lượng thuộc tính hỏa là có thể chân chính bước vào ngũ giai.
Hỏa Lân tự thì thào, trong lòng vui vẻ.
Có điều, đây chưa phải là điều khiến Hỏa Lân cao hứng nhất, khiến hắn mừng rỡ chính là truyền thừa thu được trong di chỉ viễn cổ thật tốt, sợ rằng tới tận khi hắn đạt tới Tôn cấp cũng chưa hết tác dụng, có đạo truyền thừa này, tốc độ tu luyện và thực lực đều có thể thu được bước đề cao cực lớn. Lúc này tuy Hỏa Lân chưa đạt được ngũ giai, thế nhưng hắn có đủ tự tin chiến thắng một ngũ giai thông thường.
– Di chỉ viễn cổ quả thực là thứ tốt, nếu có thể phát hiện thêm vài chỗ như vậy thì tốt rồi.
Hỏa Lân lẩm bẩm, chỉ cười một chút rồi thôi, có thể phát hiện một chỗ đã là may mắn quá lớn, nếu còn muốn có thêm mấy chỗ nữa thì thực quá xa vời.
Nghĩ vậy, Hỏa Lân không khỏi đố kị nhìn về phía Nghệ Phong. Chính mình chỉ thu một đạo truyền thừa tại ngụy chủ điện đã đủ giúp bản thân thuận lợi tu luyện tới Tôn cấp. Tiểu tử này lại kiếm được thứ đố trong chủ điện, nghĩ tới giá trị và sự kinh khủng của Phệ Châu, Hỏa Lân bỗng nhiên nghĩ tới thu hoạch của mình so ra không đáng nhắc tới. Mặc dù nếu người khác biết được hắn thu được đạo truyền thừa này cũng sẽ đố kị muốn chết.
Hỏa Lân đứng tại bên cạnh chờ Nghệ Phong thức tỉnh, thế nhưng chờ qua hai canh giờ lại phát hiện Nghệ Phong vẫn như trước không hề có một chút dấu hiệu tỉnh lại. Hai mắt khép hờ, khóe miệng nhếch lên một tia tà mị, vẫn điên cuồng thôn phệ năng lượng từ bốn phía xung quanh như trước, phảng phất như thân thể Nghệ Phong là một cái động không đáy, có thể hấp thu năng lượng vô tận.
Hỏa Lân thấy thể lắc đầu cười khổ một tiếng, cũng không tiếp tục đứng lại theo dõi, hắn sợ tiếp tục nhìn thêm sẽ phải phát cuồng lên vì đố kị.
Nghệ Phong bị vây trong trạng thái tu luyện, đấu khí đầy rẫy trong kinh mạch và khí hải. Những tiêu hao trước đó đã sớm được khôi phục toàn bộ, có điều đấu khí trong kinh mạch vẫn không ngừng lưu chuyển và phình to. Khi đạt tới trình độ lớn mạnh nhất định, từng đạo năng lượng được chuyển vào trong khí hải.
Lúc này Lăng Thần Quyết được vận chuyển tới tốc độ cực hạn, đấu khí trong cơ thể giống như một cơn lũ, từ trong khí hải đi ra, vòng qua kinh mạch rồi một lần nữa trở về khí hải, có điều lúc này đã được thu nhỏ một phần.
Năng lượng thu nhỏ lại, rất nhanh được năng lượng từ bên ngoài bổ sung, quá trình này hình thành một vòng tuần hoàn bên trong cơ thể.
Năng lượng từ bên ngoài cũng tuân theo tuần hoàn này, bị chiết xuất thành từng cỗ năng lượng tinh thuần, tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Nghệ Phong ngồi yên tại chỗ, tu luyện không biết mệt mỏi, còn tại phòng hội nghị trong Hỏa cốc, cốc chủ Hỏa cốc, Hỏa Thiên, Hỏa Đồ và mấy vị trưởng lão địa vị cao quý đều ngồi lại với nhau, sắc mặt ai nấy đều trầm trọng.
– Không tìm được hạ lạc của y sư thất giai sao?
Cốc chủ Hỏa cốc trầm giọng, quay đầu nhìn một vị trưởng lão có thực lực đạt được Vương cấp đỉnh phong, hỏi.
– Trong phạm vi thế lực Hỏa cốc, những địa phương có thể ta đều thông tri tới, thế nhưng tuy rằng địa vị y sư thất giai kém hơn Tôn cấp, thế nhưng số lượng còn nhỏ hơn Tôn cấp không ít. Tới hiện tại vẫn chưa thu được thông tin của vị y sư thất giai nào.
Vị trưởng lão kia nói.
Nghe được câu này, sắc mặt mọi người càng thêm ngưng trọng.
Hỏa Thiên đột nhiên cất giọng nói:
– Thật ra đế quốc có một vị y sư cao cấp, nếu như hắn có thể đến, có lẽ thêm được vài phần hy vọng.
Cốc chủ Hỏa cốc nói:
– Việc này không quá hiện thực, đế đô cách nơi đây quá xa, lại không có truyền tống trận tốc hành. Tình huống hiện tại của Tôn giả Thổ Nô chỉ có thể kiên trì không quá hai ngày, thế nên mới phải tìm y sư thất giai tại khu vực xung quanh.
Vị trưởng lão vừa mở miệng liền thở dài một hơi, nói tiếp:
– Số lượng y sư thất giai vốn rất ít, hơn nữa cho dù tìm được, y sư thất giai bình thường chỉ sợ cũng không cứu trị được. Cốc chủ, chúng ta có nên tìm một biện pháp khác?
Cốc chủ Hỏa cốc lắc đầu, nói:
– Ngoại trừ biện pháp này, còn có biện pháp nào khác? Thương thế của Thổ Nô, dù được ta toàn lực áp chết, cũng chỉ có thể giúp hắn kiên trì thêm hai ngày, nếu như không tìm được người chữa trị, sợ là…
Mọi người nghe được cốc chủ Hỏa cốc nói, sắc mặt ai nấy đều lộ vẻ bi thương. Địa vị tôn giả Thổ Nô tại Hỏa cốc không thể nói hết được, có thể nói toàn bộ Hỏa cốc là do hắn và cốc chủ chống đỡ, nếu như hắn vì chuyện này mà ngã xuống, hậu quả thiết tưởng không thể chịu nổi. Thiếu đi một cường giả Tôn cấp tọa trấn, Hỏa động không nhân cơ hội đánh tới Hỏa cốc mới lạ.
– Được rồi! Hỏa Diễm ra sao rồi?
Cốc chủ Hỏa cốc đột nhiên hỏi.
Hỏa Thiên lắc đầu cười khổ, nói:
– Trong cơ thể hắn có một cỗ tử khí, chúng ta căn bản không dám chữa thương cho hắn, bằng không sẽ khiến thương thế hắn càng thêm nặng hơn. Dựa theo tình hình này, sợ rằng cũng chỉ kiên trì thêm được ba bốn ngày.
Nghe được Hỏa Thiên nói, sắc mặt mọi người đã nghiêm trọng lại càng thêm xấu xí hơn. Hỏa Diễm là cường giả Vương cấp đỉnh phong, rất có hy vọng tấn chức Tôn cấp, tuy rằng xác xuất thành công không tới một thành, thế nhưng so với những người Vương cấp đỉnh phong khác mà nói, chính là người có hy vọng cao nhất.
Nếu như Thổ Nô thực sự ngã xuống, bọn họ cũng chỉ có thể ký thác hy vọng lên người Hỏa Diễm. Thế nhưng, hiện tại Hỏa Diễm cũng khó kiên trì thêm được vài ngày…
– Hạ lệnh xuống dưới, trong phạm vi thế lực Hỏa cốc, cho dù trèo núi xuống biển, cũng phải tìm được y sư thất giai.
Sắc mặt cốc chủ Hỏa cốc âm trầm, chuyện này quan hệ tới tồn vong của Hỏa cốc, hắn đương nhiên rất sốt ruột.
– Khụ!
Một vị trưởng lão trong đó thở dài một hơi, nhưng vẫn phản ứng theo. Quan trọng là trong phạm vi thế lực của bọn họ không có y sư thất giai, cho dù đào lên ba thước cũng là vô dụng.
– Nếu như! Ta nói là nếu như…
Nói tới đây, cốc chủ Hỏa Cốc nhìn Hỏa Thiên và Hỏa Đồ, dừng một chút rồi tiếp tục nói:
– Nếu như hai người bọn họ bất hạnh ngã xuống, hai người các ngươi dẫn theo Hỏa Lân chạy ra ngoài đế quốc, lưu lại một đường huyết mạch truyền thừa cho Hỏa cốc.
– Cốc chủ!
Vừa nói xong, Hỏa Lân ở bên ngoài nghe được lời căn dặn hậu sự của cốc chủ, hắn không nhịn được hô lên.
Cốc chủ Hỏa cốc thấy Hỏa Lân đứng ngoài cửa, cảm giác được khí thế trên người Hỏa Lân đã nồng hậu hơn rất nhiều, trong lòng hắn cũng nhẹ đi một chút nặng nề. Thiên tư vị đệ tử này là mạnh nhất trong số các đệ tử Hỏa cốc, không có chuyện gì xảy ra ít nhất cũng có xác xuất năm thành đạt được Tôn cấp, cũng chính vì vậy cốc chủ Hỏa cốc rất sủng ái hắn.
– Hỏa Lân! Ngồi đi!
Cốc chủ Hỏa cốc quay sang nói với Hỏa Lân:
– Ngươi cũng đừng tỏ chuyện nghĩa khí, nếu như Hỏa cốc thiếu đi một vị Tôn giả tọa trấn, tuyệt đối sẽ không phải đối thủ của Hỏa động, muốn giữ lại truyền thừa cho Hỏa cốc, tốt nhất ba người các ngươi nên sống sót.
– Cốc chủ! Chúng ta…
Ba người Hỏa Lân khẩn trưởng, thật không ngờ cốc chủ lại có dự định như vậy.
– Được rồi! Ta lấy thân phận cốc chủ ra lệnh cho các ngươi, cứ quyết định như vậy!
Cốc chủ Hỏa cốc trầm giọng nói, căn bản không cho ba người Hỏa Lân có cơ hội phản bác.
– Được rồi! Vị bằng hữu Nghệ Phong của ngươi hiện thế nào?
Cốc chủ Hỏa cốc thấy chỉ có Hỏa Lân đi ra, không thấy Nghệ Phong đâu, hắn nhịn không được hỏi. Từ trong miệng Hỏa Thiên, cốc chủ Hỏa cốc đã biết chuyện Nghệ Phong sở hữu Phệ Châu, chỉ bất quá thứ Phệ Châu này đối phó với Vương cấp còn hữu hiệu, nếu dùng đối phó với Tôn cấp sẽ không được mấy hiệu quả. Dù sao Vương cấp không thể sánh được với Tôn cấp, tuy rằng Phệ Châu kinh khủng nhưng Tôn cấp vẫn có thể né tránh, chỉ cần không giết được Tôn cấp, Nghệ Phong chắc chắn sẽ gặp rắc rối vô cùng, loại phiền phức này chỉ một Hỏa cốc nho nhỏ sẽ không chịu nổi, cho dù một thế lực nhất lưu cũng không muốn trêu chọc.
– Hắn còn đang khôi phục!
Hỏa Lân nói.
– Còn đang khôi phục?
Cốc chủ Hỏa cốc sửng sốt, khôi phục một ngày một đêm trong mật thất của hắn còn không đủ?
– Hẳn là đang đột phá!
Hỏa Lân cũng không rõ, theo lý thuyết về khả năng hấp thu năng lượng kinh khủng của Nghệ Phong, sớm đã hồi phục được rồi. Thế nhưng Nghệ Phong vẫn chưa thức tỉnh, chỉ có thể lý giải rằng hắn đang đột phá.
Lúc này cốc chủ Hỏa cốc mới gật đầu, nếu như đối phương đang trong quá trình đột phá, thời gian dài như vậy cũng không kỳ quái. Có điều với thiếu niên lần đầu gặp mặt này, cốc chủ Hỏa cốc cũng có ấn tượng rất mạnh. Đặc biệt khi nghe được thực lực đối phương còn chưa tới ngũ giai, hắn nhịn không được cảm thám:
– Cũng không biết vị tông sư nào có thể bồi dưỡng ra một đệ tử như vậy.
– Hỏa Lân, ngươi biết được thân phận của Nghệ Phong?
Cốc chủ Hỏa cốc thử dò hỏi.
Hỏa Lân lắc đầu nói:
– Không biết, hắn luôn luôn thần bí. Có điều hắn đều có dây dưa không rõ với truyền nhân của Tĩnh Vân Tông và Thánh Âm Tông tại đế quốc Trạm Lam, hơn nữa thành chủ thành Bàn Long của đế quốc Trạm Lam còn gọi hắn là Đế quân. Nghĩ đến thân phận hắn rất không đơn giản! A, ta còn biết hắn là người Thánh tông.
Cốc chủ Hỏa cốc nhíu mày, cũng không phát hiện được điều gì trong số những tin tức này, chỉ có thể cảm thán một câu:
– Thánh tông quả thực là nơi ngọa hổ tàng long, một thiếu niên nhỏ tuổi như vậy đã đạt tới trình độ cao như vậy. Thảo nào thời kỳ viễn cổ thiếu chút nữa đã hùng bá toàn bộ đại lục. Chỉ đáng tiếc là…
– Hùng bá toàn bộ đại lục?
Nghe được câu này, mọi người không nhịn được níu lưỡi, những lời này mang tới cho bọn họ chấn động thật mạnh. Đại lục rộng lớn cỡ nào? Không ai biết! Đại lục có bao nhiêu cường giả? Cũng không ai biết!
Thế nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng, cường giả lánh đời trên đại lục có vô số. Đừng xem Hỏa cốc bọn họ tại đế quốc xưng hàng nhất lưu, cho dù hoàng thất cũng không dám dễ dàng trêu chọc. Thế nhưng đứng trên đại lục, ngay cả một bọt biển cũng không làm lên nổi, chỉ cần một cường giả lánh đời cũng có thể dễ dàng tiêu diệt bọn họ.
Thế nhưng, hiện tại nghe được Thánh tông ngày trước thiếu chút nữa hùng bá đại lục, điều này sao không khiến bọn họ chấn động và nhiệt huyết sôi trào.
– Ha ha! Đây đều là sự tình thời viễn cổ, hiện tại Thánh tông đã sụp đổ rồi, sớm đã không còn vẻ huy hoàng của ngày trước. Chỉ bất quá, lạc đà gầy còn hơn ngựa, nội tình Thánh tông sâu đậm thế nào không ai biết. Thế nên rất nhiều người tình nguyện trêu chọc một thế lực nhất lưu, cũng không muốn trêu chọc vào Thánh tông. Ta ngược lại có chút bội phục Tĩnh Vân Tông, cư nhiên đối kháng lâu như vậy với Thánh Âm Tông, vốn là một đại tông môn thuộc Thánh tông. Hơn nữa, lực lượng hai bên còn ngang ngửa nhau, điểm này khiến cho vô số người đều không lý giải được.
Cốc chủ Hỏa cốc cười khổ, lắc đầu nói.
– Được rồi! Không nói những chuyện này nữa, ba người các ngươi cứ làm theo lời ta nói là được. Nói với các ngươi nhiều như vậy, ý là nhắc nhở các ngươi, nếu như Nghệ Phong nguyện ý thu nhận các ngươi, cứ theo hắn là hay nhất. Tông môn có thể nuôi dưỡng ra một người như hắn, nghĩ đến hẳn cũng là một tông môn không yếu trong Thánh tông. Tuy rằng danh tiếng Thánh tông không được tốt, thế nhưng là môn phái truyền thừa từ thơi viễn cổ, có ai dám dễ dàng trêu chọc?
Cốc chủ Hỏa cốc nói với Hỏa Lân.
– Cốc chủ! Chúng ta…
Hỏa Lân chưa nói hết đã bị cốc chủ chặn lời, nói:
– Đây chỉ là dặn dò trước với các ngươi, nếu có thể tìm được y sư thất giai, chuyện này đương nhiên không cần.
Cốc chủ Hỏa cốc vừa dứt lời, trong phòng khác lập tức vang lên tiếng cười khẽ của một người:
– Ha ha, không biết cốc chủ muốn tìm y sư thất giai có chuyện gì? Ta có thể giúp đỡ chút gì đó chăng?