Phần 257: Thuộc tính kim
Nghệ Phong vẫn đánh giá cao chỉ số thông minh của hắn. Đối với ngũ hành huyền diệu khó giải thích, mặc dù Triệu lão hồn qua hắn một ít tri thức, nhưng Nghệ Phong thấy có rất nhiều điểm dễ hiểu nhất mà hắn vẫn không biết. Rơi vào đường cùng, Nghệ Phong chỉ có thể hỏi năm vị trưởng lão.
Mỗi ngày, năm vị trưởng lão lại giải thích cho Nghệ Phong về vấn đề đơn giản này. Rốt cục bọn họ hiểu được vì sao năm đó Liễu Nhiên mang Nghệ Phong quay trở về, gần như sắp phát cuồng. Tiểu tử này đối với ngũ hành một chút cũng không rõ.
May mắn chính là, bọn họ chỉ phải kiên trì ba ngày trong tình huống như vậy. Ba ngày sau, về cơ sở ngũ hành Nghệ Phong cũng hiểu biết một cách đại khái. Điều này khiến năm vị trưởng lão tức giận, đồng thời rõ ràng không thể không thừa nhận tốc độ học tập mau lẹ của Nghệ Phong.
Sau khi Nghệ Phong học được lý luận đơn giản này, rốt cục đã có thể nhìn hiểu tri thức ngũ hành do Triệu lão hồn độ cho hắn. Dưới tình huống như thế, Nghệ Phong cũng không rời khỏi dưới thác nước. Hắn đã ngồi xuống chính là cả ngày cả đêm. May mắn chính là, bên trong nạp linh giới của hắn có đủ thực vật, bằng không Nghệ Phong muốn chuyên tâm như thế cũng không có khả năng.
Có tri thức Triệu lão hồn qua cho hắn, Nghệ Phong vốn xem ngũ hành như thiên thư, rốt cục cũng vén được chiếc khăn che mắt tìm bí mật. Cuối cùng, Nghệ Phong có thể miễn cưỡng coi trọng một vài thứ trong đó.
Ngũ hành giống như Nghệ Phong đã đoán, không phải vũ kỹ cũng không phải cấm pháp, chẳng qua là một ít khái niệm cao thâm. Còn có các loại kỹ xảo lĩnh hội ngũ hành. Đương nhiên cao thâm hơn, lại là chuyển đổi và dung hợp trong ngũ hành. Chẳng qua những xa không phải thứ hiện tại Nghệ Phong có thể tiếp xúc đến. Nghệ Phong cũng không để tâm lắm vè những thứ bên trên.
Nghệ Phong tìm hiểu bốn năm ngày, rốt cục đã nghiên cứu khái luận được 7, 8 phần. Lúc này Nghệ Phong mới bắt đầu xem xét kỹ xảo lĩnh hội ngũ hành.
Nghệ Phong quay lại lĩnh hội kỹ xảo thuộc tính kim. Năng lượng thuộc tính Nghệ Phong tiếp xúc đến, cũng chỉ có tính kim. Mặc kệ là khi Lưu Vĩ Chí hay Hoàng Văn đối chiến với hắn đều thi triển năng lượng thuộc tính kim.
Bên trong Ngũ hành, tuy rằng Nghệ Phong cũng không quen thuộc, nhưng tương đối mà nói, đối với thuộc tính kim có hơi biết một chút. Trước hết lựa chọn lĩnh hội thuộc tính kim, không thể nghi ngờ sẽ tăng thêm tốc độ.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu. Hắn đã chứng kiến được uy lực của năng lượng thuộc tính. Cho dù hắn không lĩnh hội toàn bộ ngũ hành, vậy tạm thời lĩnh hội một loại thuộc tính. Về sau khi đối chiến Vương cấp phía trên ngũ giai, bọn họ cũng không có ưu thế đáng nói.
Nghĩ tới điểm này, Nghệ Phong càng kiên định quyết tâm lĩnh hội năng lượng thuộc tính. Chỉ cần có thể lĩnh hội năng lượng thuộc tính, vậy thực lực của hắn nhất định sẽ có một sự đột phá về chất. Điều này so với việc Nghệ Phong đột phá hai giai còn muốn mê hoặc hơn.
Dù sao hiện tại đấu khí của hắn mới tới nhị giai. Cho dù đột phá đến tứ giai, ở trước mặt ngũ giai, cũng sẽ bị áp chế. Nếu không có năng lượng Phệ Châu, hầu như không nắm được bất kỳ phần thắng nào. Đây là năng lượng thuộc tính kỳ lạ.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, để tinh thần dung nhập bên trong ngũ hành. Cũng không ngừng so sánh đối chiếu chữ trên ngũ hành với tri thức Triệu lão hồn độ cho hắn hôm trước.
Nghệ Phong cứ ngồi như vậy suốt một ngày. Đến cuối cùng còn quên ăn, quên uống. Tuy nhiên may mắn chính là, với thực lực hiện tại của Nghệ Phong, tuy rằng không đến mức ích cốc, nhưng có thể kiên trì hai ba ngày.
Nghệ Phong ngồi xuống như vậy, chính là hai ngày rưỡi. Bản ngũ hành gần như cũng bị hắn lật tới rách nát. Ngay vào đêm ngày thứ ba, Nghệ Phong rốt cục chậm rãi thu hồi lại bản ngũ hành kia.
Để ngũ hành vào trong nhẫn, Nghệ Phong rút Tiêm Hổ Kiếm từ bên hông ra. Nghệ Phong dùng toàn bộ tinh thần dung nhập ở bên trong Tiêm Hổ Kiếm. Nghệ Phong dùng nắm tay làm chỉ không ngừng bắn vào Tiêm Hổ Kiếm, tiếng kim loại không ngừng ngân vang trong hư không.
Tình hình như thế, cũng không hề khiến động tác của Nghệ Phong giảm bớt, ngược lại càng bắn càng nhanh, rất nhanh Tiêm Hổ Kiếm mà bắt đầu rung động mãnh liệt lên, tốc độ rung động nhanh tới mức gần như thành một cái bóng…
Tiếng kim loại ngân vang từng đạo chồng lên nhau, lại chấn động hư không hình thành từng lnà sóng…
Nghệ Phong vẫn không ngừng bắn về phía thân kiếm Tiêm Hổ Kiếm, tốc độ càng ngày càng đến càng ngày. Đến cuối cùng Tiêm Hổ Kiếm rung động đến mức không nhìn thấy bóng, giống như Nghệ Phong đã phân hóa Tiêm Hổ Kiếm trong tay thành vô số cái giống nhau, đều chồng chất cùng một chỗ.
Một tiếng nổ vang, chỉ một lát sau liền ngừng lại. Chỉ có thể nhìn thấy những gợn sóng khuếch tán trong hư không. Những tiếng kim loại vốn chấn động ngân vang lại biến mất không còn một mảnh.
Điều này cũng không khiến tốc độ của Nghệ Phong giảm bớt, ngược lại càng thêm mau lẹ. Và một điều khác với vừa rồi chính là, Nghệ Phong truyền từng vòng từng vòng đấu khí vào phía trên Tiêm Hổ Kiếm, bạo phát hào quang chói mắt.
Yrong đầu Nghệ Phong chợt hiện lên trường hợp giao chiến với Lưu Vĩ Chí và Hoàng Văn trưởng lão, nghĩ tới năng lượng thuộc tính của hai vị ngũ giai này.
Sắc bén! Phá không tất cả!
Khí thế năng lượng kia như chẻ tre, giống như có thể phá hủy tất cả những gì cản đường nó. Đây là một loại sắc bén bá đạo, vạn vật ở trước mặt nó, chỉ có vận mệnh chờ đợi bị phá hủy.
Nghệ Phong tĩnh tâm cảm thụ được cảm giác hắn đã lĩnh hội lúc trước. Trong hư không, từng gợn sóng, cũng lan tràn vào vào tai Nghệ Phong. Nghệ Phong giống như nhập định, tất cả tâm thần đều bao trùm ở phía trên Tiêm Hổ Kiếm. Tiêm Hổ Kiếm vốn lạnh như băng, ở tần suất rung động như thế, cũng bắt đầu nóng lên.
Nghệ Phong dung hợp hai lần đánh nhau trên với cảm thụ với tính chất kim loại của Tiêm Hổ Kiếm trong tay. Mặt nhăn mày nhíu, Nghệ Phong chuyên tâm ảm thụ được sự bá đạo phá không mà hắn đã từng tiếp xúc lúc trước.
Thời gian trôi qua thật nhanh, Nghệ Phong lại nhắm mắt lại. Phía sau thác nước có tiếng nước chảy vang vọng trong màn đêm yên tĩnh.
Xuy…
Dưới sự tấn công của thác nước, rốt cục Nghệ Phong cũng cử động, hắn vung Tiêm Hổ Kiếm, mạnh mẽ đâm về phía trước tới.
Lúc này Nghệ Phong hơi động, lại không ngừng lại, Tiêm Hổ Kiếm của hắn không ngừng đâm thẳng, không có động tác gì khác, cũng chỉ đơn thuần là đâm.
Mỗi khi Nghệ Phong đâm tới, đều có thể khiến người có cảm giác như có phong mang trong đó. Đến cuối cùng Nghệ Phong đâm càng nhiều, càng cảm thấy phong mang khiến người ta khiếp sợ.
Tốc độ của Nghệ Phong càng lúc càng nhanh. Nhanh chóng chỉ còn lại có một mảnh tàn ảnh. Chậm rãi, hư không lại vang lên tiếng chói tai. Nếu lúc này có người ở trong đây, có thể cảm giác được mỗi lần Nghệ Phong đâm ra một kiếm, có vẻ bá đạo không gì sánh được, thế như chẻ tre, muốn đâm xuyên qua tất cả.
Cho dù là bọt nước bắn đi tung tóe, dưới một cái đâm của Nghệ Phong, cũng chia thành hai nửa, sau đó hóa thành hơi nước, biến mất không còn một mảnh.
Tình hình vẫn kiên trì như thế suốt một canh giờ. Đến cuối cùng, điều khiến người ta kinh ngạc chính là, bạch quang vốn bao trùm ở phía trên Tiêm Hổ Kiếm, lại bắt đầu chậm rãi thay đổi.
Bên trong vốn nồng hậu bạch quang, thấy xuất hiện chút kim quang. Tuy rằng chỉ là chút, nhưng một chút đó lại giống như ngòi nổ, nhanh chóng thiêu đốt tất cả bạch quang. Tiêm Hổ Kiếm vốn bị bạch quang bao trùm, chỉ một lát sau đã bị kim quang bao trùm. Hào quang bạo phát đến chói mắt, ở đêm tối bên trong cực kỳ bắt mắt.
Tình hình như thế cũng không khiến Nghệ Phong dừng lại. Nghệ Phong lại đâm ra một kiếm. Khi đâm ra một kiếm này, phía trên Tiêm Hổ Kiếm đã nồng hậu kim quang.
Nghệ Phong đâm ra một kiếm. Đúng lúc phía đối diện thanh kiếm có một giọt nước. Giọt nước chỉ bé bằng có một hạt đậu xanh.
Mũi kiếm không có chút bất ngờ đâm vào phía trên giọt nước. Giọt nước màu xanh nhỏ bằng hạt đậu lại bị đâm ra thành vô số hạt nhỏ. Một giọt nước mắt thường ít có thể thấy được bay như tên bắn về phía đầm nước.
Ầm…
Một giọt nước nho nhỏ này tiến vào trong đầm nước lại đánh ra một cột nước cao một trượng.
Năng lượng thuộc tính, lại khủng khiếp như vậy!