Phần 245: Quay về thân thể
Nghệ Phong vẫn khống chế được nguyên hồn thôn phệ “nước” bốn phía. Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc là, giờ phút này dường như áp lực vô cùng vội vàng biến mất. Nghệ Phong có thể cảm giác được hắn giống như cũng dung nhập vào bên trong những nước này.
Tuy rằng không rõ ràng nguyên nhân gì dẫn tới điều này, nhưng Nghệ Phong vẫn thở phào nhẹ nhõm. Phệ Châu vẫn thôn phệ “nước” bốn phía dung nhập bên trong nguyên hồn, “nước” cuồn cuộn không ngừng bị thôn phệ, khiến trong lòng Nghệ Phong cũng cao hứng không thôi.
Nếu có thể thôn phệ những hồn lực hóa thành “nước” này, thật là quá khủng khiếp. Nghĩ đến lúc đó cho dù thật sự thoát khỏi thân thể linh hồn xuất khiếu cũng có lực sát thương nhất định đi.
Nghệ Phong bắt đầu điên cuồng thôn phệ “nước”, sau đó dung hợp đến bên trong nguyên hồn. Nghệ Phong có thể cảm giác được nguyên hồn của hắn càng ngày càng ngưng tụ, vốn chỉ là một tầng mỏng, Nghệ Phong biết đây là hiệu quả nâng cao thực lực. Tình hình như thế càng khiến Nghệ Phong liều mạng thôn phệ nước ở bốn phía.
Rất nhanh, nguyên hồn lớn bằng bàn tay của Nghệ Phong kia dần dần lớn lên.
Ngay khi Nghệ Phong muốn thôn phệ sạch sẽ tất cả “nước”, lại phát hiện năng lượng Phệ Châu mặc kệ cố gắng thế nào cũng không dung nhập được vào bên trong nguyên hồn. Không có áp lực của “nước” đè ép, hồn lực không dung nhập được vào bên trong nguyên hồn Nghệ Phong, lại dung nhập vào trong nước, hóa thành từng dòng nước biến mất không còn một mảnh.
Kết quả như vậy, khiến Nghệ Phong cũng cảm thấy có chút choáng váng, cảm nhận được nguyên hồn hắn đã lớn hơn một phần. Trong lòng hắn có chút bất đặc dĩ. Hắn biết không có áp lực “nước” trợ giúp, nếu muốn lại dung hợp hồn lực là không có khả năng.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha thôn phệ. Nghệ Phong dùng tinh thần đánh giá nguyên hồn của hắn. Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc không thôi chính là, ở trên trán nguyên hồn có một nguyên điểm còn đen hơn cả mực nước.
Nghệ Phong thoáng sửng sốt, điểm đen này ở trán nguyên hồn trong suốt giống như gợn nước cực kỳ bắt mắt, một điểm tối đen trên trán nguyên hồn của Nghệ Phong khiến Nghệ Phong có một loại cảm giác cực kỳ yêu dị.
Nghệ Phong không khỏi nhớ tới “nước” đục ngầu bị nguyên hồn thôn phệ xuống. Nghệ Phong xác định cái này nhất định có liên hệ với nó. Nghệ Phong muốn khống chế điểm đen kia, nhưng khiến Nghệ Phong kinh ngạc là, hắn căn bản không di động được một phần.
Kết quả như vậy khiến Nghệ Phong cảm thấy thần kỳ, hắn không khống chế được hồn lực dung nhập bên trong nguyên hồn. Phải hiểu được hồn lực dung nhập bên trong nguyên hồn có độ phù hợp cao nhất với chủ nhân, gần như chỉ cần một ý niệm, có thể tùy tâm sở dục khống chế.
Nhưng mặc kệ Nghệ Phong cố gắng như thế nào, cũng không thể khống chế điểm đen kia dù chỉ một chút. Mà điều khiến Nghệ Phong hoảng sợ chính là, Nghệ Phong có thể cảm giác được hồn lực dâng trào bên trong điểm đen này.
Một khi không thể khống chế thứ đó ở trong cơ thể mình, hơn nữa là một thứ yếu ớt bên trong nguyên hồn, không thể nghi ngờ điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy rất sợ hãi. Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, cố gắng điều tra điểm đen. Nhưng Nghệ Phong càng thêm sợ hãi chính là, điểm đen và bên trong nguyên hồn lại ẩn chứa hồn lực đối kháng.
Chẳng qua tuy rằng nó có lực lượng dâng trào, nhưng hồn lực bên trong nguyên hồn Nghệ Phong thắng về lượng, gắt gao áp chế nó. Nhưng Nghệ Phong phát hiện chính là, điểm đen vừa đối kháng, đồng thời, hấp thu một chút hồn lực trong suốt của Nghệ Phong. Mặc dù chỉ là một chút, ít gần như có thể xem như không đáng kể. Nhưng kết quả như vậy, lại khiến Nghệ Phong đầy sợ hãi.
Một thứ có thể trưởng thành, không chịu khống chế, lại ở bên trong nguyên hồn, nếu tương lai nó trưởng thành đến trình độ nhất định, Vậy chẳng phải cũng không áp chế được hồn lực của mình. Khi đó…
Nghệ Phong không dám tưởng tượng tiếp. Không thể tưởng tượng được đột phá lần này lại mang đến một quả bom ẩn hình như vậy. Tuy rằng Nghệ Phong không biết điểm đen này là cái gì, nhưng nó không chịu để hắn khống chế, tuyệt đối không phải là thứ tốt.
Ngay khi Nghệ Phong điều tra nguyên hồn của hắn, “nước” vốn như sóng thần cuồn cuộn đột nhiên ổn định lại, giống một mặt nước tĩnh lặng, có vẻ cực kỳ yên tĩnh. Biến hóa như vậy khiến Nghệ Phong càng thêm cảnh giác. Không gian khó hiểu này quả thực quỷ dị tới cực điểm.
Không chỉ có hồn lực dâng trào khiến người sợ hãi, hơn nữa còn ẩn chứa ngay cả năng lượng điểm đen mà Lăng Thần Quyết cũng không thể khống chế.
Nghệ Phong cố gắng di động nguyên hồn, nhưng Nghệ Phong phát hiện cho dù hắn đã đột phá đến lục tinh, vẫn không di động được chút nào. Điều này khiến Nghệ Phong cảm giác hết sức uất nghẹn.
Nếu vẫn tiếp tục ở trong nơi này, thân thể của Nghệ Phong ở bên ngoài sẽ là một hoạt tử nhân. Có hồn lực dâng trào như vậy cung cấp cho hắn thôn phệ, thật ra Nghệ Phong không lo lắng nguyên hồn của hắn sẽ suy kiệt.
Nhưng nếu tiếp tục ở lại trong này, sự yên tĩnh vắng vẻ cũng có thể tra tấn hắn tới phát điên. Huống chi, mình bên ngoài giống như hoạt tử nhân, nếu như bị sài lang các loại ăn nất, hắn sẽ không biết.
Hết lần này tới lần khác, Nghệ Phong lại không hề có biện pháp, điều này khiến Nghệ Phong kích động muốn chửi mẹ nó.
– Ta ngất. Rốt cuộc cái châu thể kia là cái gì vậy.
Tuy rằng Nghệ Phong đã tin tưởng châu thể là linh khí, nhưng không phát hiện khí linh thuộc về linh khí. Điều này chỉ có một khả năng, thực lực khí linh cao hơn so với hắn, hắn không phát hiện được.
Nghệ Phong nghĩ tới điểm này, cho dù chỉ là trạng thái nguyên hồn hắn cũng không nhịn được biến sắc. Một thực lực khí linh còn cao hơn so với hắn. Vậy cấp bậc của linh khí sẽ cao tới mức nào?
Tuyệt đối không thua linh khí ngũ giai. Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, cảm thụ được “nước”dâng trào trong đó, nghĩ thầm rốt cuộc đây là cái gì mà lại quỷ dị như vậy.
Ầm…
Ngay khi Nghệ Phong đang âm thầm sốt ruột, nước vốn bình tĩnh lại phát sinh bạo động lần thứ hai, so với lần trước, lần này càng khủng khiếp hơn gấp mấy lần. “Sóng thần” bắt đầu dâng lên. Vừa rồi chỉ là mặt nước dâng lên, phía dưới mặt nước vẫn yên tĩnh. Nhưng hiện tại lại toàn bộ không gian đều giống nhau.
Nghệ Phong nhìn nhìn thấy thấy sóng lớn cao trăm trượng đánh về phía hắn, hắn căn bản cảm thấy không có khả năng chống đỡ.
Ầm…
Khi Nghệ Phong còn chưa kịp phản ứng, kia một đạo sóng lớn đã đánh phía trên nguyên hồn của hắn.
Nguyên hồn chấn động mạnh mẽ, gần như bị đánh tan. Cho dù Nghệ Phong trạng thái nguyên hồn, dưới sự va chạm này cũng cảm thấy choáng váng, căn bản không phân biệt rõ phương hướng.
Nghệ Phong choáng váng giằng co thật lâu, hắn thậm chí không còn nhận biết được mọi thứ xung quanh.
Khi choáng váng của Nghệ Phong biến mất, hắn vừa tỉnh lại, đã kinh ngạc phát hiện nguyên hồn của hắn trở lại trong thức hải của hắn. Trong thức hải cũng tràn ngập hồn lực dâng trào này. Nghệ Phong thoáng cảm thán một chút. Hắn kinh hãi phát hiện đã đạt tới tứ giai đỉnh phong.
Nghệ Phong thoáng ngẩn người, điều tra nguyên hồn một chút, phát hiện không gian khó hiểu kia vẫn không chút biến hóa. Vẫn là điểm đen trên trán có một chút quỷ dị, ngoài vài tia nguyên hồn lỏng Nghệ Phong bị thôn phệ ra, nguyên hồn không có tình trạng khác lạ gì.
Nghệ Phong thở phào nhẹ nhõm. Vài tia nguyên hồn lỏng kia, Nghệ Phong chỉ cần tìm được dược liệu, một lát sau có thể ngoan cố dung nhập chúng vào bên trong nguyên hồn.
Nghệ Phong rời khỏi thức hải, chậm rãi mở to mắt, nhìn trong tay quầng sáng trên châu thể màu lam vẫn lưu chuyển, nghi hoặc trong mắt càng đậm. Chẳng qua Nghệ Phong chung quy không dám dùng hồn lực tra xét.
Trải qua có một lần như vậy là đủ rồi. Nếu lại quay lại đó một lần nữa có thể sẽ bị tra tấn tới điên mất. Nghệ Phong không biết lần này hắn làm sao ra được, nhưng cũng hiểu nếu lại đi vào hẳn là sẽ không ra nhẹ nhàng như vậy.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, cất châu thể vào trong nạp linh giới. Hắn không dám thăm dò thứ này nữa. Chờ tìm được lão đầu tử, hỏi thăm một chút vậy…
Tuy nhiên, lần này bất ngờ có thể đột phá đến Nhiếp Hồn Sư lục tinh, điều này khiến Nghệ Phong vui mừng không thôi. Hắn dừng ở ngũ tinh đã lâu. Hơn nữa Nghệ Phong mơ hồ cảm giác được, hắn đạt được lục tinh sơ giai đỉnh phong. Chỉ cần có một cơ hội liền có thể đột phá đến trung giai.
Nhớ tới hồn lực dâng trào trong châu thể, nếu có thể hấp thu toàn bộ, thất giai cũng dễ như trở bàn tay. Nhưng có bảo sơn, lại không cách nào dùng.