Phần 232: An bài Linh Nhi
Nghệ Phong đột phá nhị giai cần lượng linh khí không khác với Vương cấp là mấy. Điểm khác nhau giữa hai điều đó là chất. Có thể dung nhập đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong, đều trải qua sự cắn nuốt của Phệ Châu, linh khí khổng lồ như thế, dưới sự cắn nuốt của Phệ Châu, sau khi đi ra số lượng còn lại chỉ có một phần trăm.
Có thể tưởng tượng một chút, chiết xuất linh khí trên trăm lần sẽ tinh thuần tới mức nào. Mặc dù lượng không đổi, nhưng chất lại tăng lên vô số lần.
Nghệ Phong cảm nhận được linh khí trong cơ thể tinh thuần đến cực điểm, cuối cùng hắn hiểu được vì sao hắn tấn cấp một giai cần nhiều năng lượng như vậy. Hiểu biết của Nghệ Phong đối với Phệ Châu lại tăng thêm một tầng. Phệ Châu lại có hiệu quả tinh luyện năng lượng tinh khiết.
Năng lượng tinh thuần không chỉ bạo phát uy lực lớn hơn nữa, đối với tấn giai của Nghệ Phong cũng có không thể xóa nhòa lợi ích của nó. Ít nhất, về sau tấn giai, việc tinh luyện năng lượng tinh khiết sẽ rút lại một bước dài.
Đồng thời, Lăng Thần Quyết tự động vận hành, giờ phút này cũng biểu hiện được hiệu quả của nó ra ngoài. Nếu tu luyện như trước kia, Nghệ Phong sao có thể tấn cấp nhanh như vậy. Nhưng với sự tu luyện Lăng Thần Quyết, khiến tốc độ của hắn nâng cao không chỉ mấy lần. Sau khi bước vào Vương cấp, sự thần kỳ của Lăng Thần Quyết mới dần dần biểu hiện ra. Khó trách trước khi Quái lão nhân xuống núi đã nói cho hắn biết, càng tu luyện về sau, Lăng Thần Quyết có có khả năng biểu hiện uy lực ra ngoài lại càng lớn.
Bỗng nhiên Nghệ Phong nhớ tới lúc trước Triệu lão vẫn kêu hắn xem ngũ hành. Trước kia Nghệ Phong vẫn không hiểu ý tứ trong đó. Sau khi bước vào Vương cấp, Nghệ Phong mơ hồ điều đến thuộc tính ngũ hành trong khí tức của hắn, Lúc này hắn mới có thể xem, hiểu một chút.
Hắn thoáng vận chuyển linh khí, muốn linh khí hóa thành chỉ hóa thành một năng lượng ngũ hành. Nhưng mặc dù Nghệ Phong cố gắng như thế nào, hắn vẫn không thể làm được điểm ấy. Mặc dù năng lượng tách ra, chỉ có một khí tức ngũ hành nồng hậu một chút, nhưng muốn hóa thành chỉ một năng lượng ngũ hành, lại không có khả năng!
Nghệ Phong không biết phải làm sao, thầm nghĩ vẫn chưa nghiên cứu thấu triệt ngũ hành, bằng không tất nhiên có thể thay đổi kết quả. Nghệ Phong không khỏi có chút hối hận, lúc trước ở địa cầu không thử xem nhiều hơn về bộ sách kinh dịch và ngũ hành, bằng không lấy nghiên cứu của Hoa Hạ đối ngũ hành, nhất định có thể hướng dẫn cho hắn một chút tham khảo trong đó.
Chẳng qua, kiếp trước có người nào cảm thấy hứng thú đối với ngũ hành và kinh dịch chứ? Đây cũng nguyên nhiên khiến Nghệ Phong không có hứng thú. Tuy nhiên nếu sớm biết rằng hắn sẽ xuyên qua, sợ là những cái đó, Nghệ Phong đều muốn liều chết nghiên cứu.
Cường giả có thể lợi dụng năng lượng thuộc tính ngũ hành, nhất định là đạt được Vương cấp ngũ giai, thực lực của bọn họ sẽ được nâng cao gấp bao nhiêu lần? Nếu Nghệ Phong có khả năng ở thời điểm nhị giai, lĩnh hội năng lượng thuộc tính ngũ hành, cho dù hắn đối mặt với Vương cấp ngũ giai, cũng sẽ không có chút e dè. Dù sao ngoài Phệ Châu ra, Nghệ Phong còn có thân thể ngũ hành.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, từ từ tìm cách ổn định suy nghĩ trong đầu, nghĩ thầm hẳn là nên bế quan nghiên cứu một chút về ngũ hành. Thứ Triệu lão cũng coi trọng, Nghệ Phong không đạo lý nào không nghiêm túc học hỏi.
– Thiếu gia! Thiếu gia không sao chứ?
Liễu Mộng Nhiên thấy Nghệ Phong mở to mắt, ánh mắt vẫn thâm thúy, cũng không nói một câu nào, nàng không khỏi nghi hoặc hỏi.
– Hả? Không có việc gì!
Nghệ Phong mỉm cười, ôm lấy Liễu Mộng Nhiên, sau đó hôn nên đôi môi mềm mại hồng nhuận của Liễu Mộng Nhiên nói…
– Tĩnh Hinh Chi Thành thật sự là thánh địa tu luyện. Mộng Nhiên mới tu luyện một thời gian, không ngờ có thể nhanh chóng đạt được Vương cấp!
Liễu Mộng Nhiên mỉm cười. Nàng cũng không nói gì. Đối với tu luyện nàng cũng không mấy hứng thú. Nàng tình nguyện xem các loại thi thư.
Nghệ Phong thấy bộ dạng Liễu Mộng Nhiên như vậy, nhớ tới thái độ si mê của Liễu Mộng Nhiên đối thi từ ca phú, hắn không khỏi cười gượng. Thiên phú của Liễu Mộng Nhiên không tồi, nhưng không nỗ lực, thiên phú cường thịnh mấy cũng không có tác dụng.
Tuy nhiên nhớ tới vẻ nghiêm túc đọc sách của Liễu Mộng Nhiên, gần như hợp với thiên địa thành một thể, Nghệ Phong bỗng nhiên dâng lên một ý tưởng. Thi nhân ngày xưa từ người thường trở thành Quân cấp. Nói không chừng Liễu Mộng Nhiên cũng có thể!
Tuy nhiên Nghệ Phong lập tức liền nở nụ cười, nghĩ sao có thể dễ dàng đạt được trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất như vậy? Trong ngàn năm cũng không nhất định xuất hiện một người, bằng không thi nhân nhiều như vậy, nhưng trong truyền thuyết, những người Thiên Nhân Hợp Nhất cũng chỉ có vài người.
– Mộng Nhiên? Nàng xem phong cảnh nơi này có phải không tồi hay không?
Chẳng hiểu tại sao Nghệ Phong đột nhiên một câu nói, khiến Liễu Mộng Nhiên rất nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, nàng quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ. Trời cao một mảnh đầy ráng hồng quả thật cực kỳ mỹ lệ.
– Làm sao vậy?
– Mộng Nhiên, chẳng lẽ nàng không cảm thấy dưới cảnh đẹp như thế, chúng ta nên nghiên cứu về nghệ thuật, tham luận và nghiên cứu nhân sinh một chút, là một chuyện rất hạnh phúc sao?
Nghệ Phong nói vừa nói xong, mặt Liễu Mộng Nhiên liền ửng hồng, nàng không dám nhìn Nghệ Phong, vùi đầu ở trong lòngnghệ Phong, tim đập mạnh.
Tuy rằng nàng và Nghệ Phong từng quan hệ, nhưng đều là gia gia nàng kén rể đã khiến nàng có thêm dũng khí. Nhưng ở nơi trống trải này, da mặt Liễu Mộng Nhiên cực mỏng, sao có thể kéo lại mặt mũi. Nơi này, ngay cả một giường cũng không có.
Nghệ Phong thấy Liễu Mộng Nhiên như thế, thầm nghĩ quả nhiên các nàng so với Tử Âm còn kém hơn. Nghệ Phong cảm thấy cần thiết bồi dưỡng các nàng một chút. Làm chuyên gia nghệ thuật có bằng cấp, Nghệ Phong không cho phép nữ nhân của hắn quá mức nông cạn.
– Mộng Nhiên, ta nói cho nàng biết, nghệ thuật là chuyện rất thần thánh. Nào, để ta dạy nàng một chút!
Ngay lúc tay Nghệ Phong bắt đầu duỗi về phía thắt lưng của Liễu Mộng Nhiên, một câu nói thiếu chút nữa đã dọa Nghệ Phong ngã sấp:
– Tiêu Diêu ca ca, ta cũng muốn học nghệ thuật!
Nghệ Phong nhìn vẻ mặt Linh Nhi thuần khiết, ánh mắt đầy vẻ chờ mong, Nghệ Phong cảm giác mồ hôi lạnh phía sau lưng lập tức tuôn ra, tiểu nha đầu này đến đây lúc nào?
– A!
Liễu Mộng Nhiên nghe thấy giọng nói của Linh Nhi, nàng vội càng đẩy Nghệ Phong ra, có chút bối rối tránh né ánh mắt của Tử Âm và Linh Nhi, tay không tự giác nhẹ nhàng véo vào bên hông Nghệ Phong một cái.
Tử Âm nghe Linh Nhi nói vậy, mặt nàng cũng có chút phiếm hồng, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn Nghệ Phong một cái, trong ánh mắt mang theo ý trách cứ.
Nghệ Phong đi về phía nàng, ông lấy Linh Nhi, ngăn cản Linh Nhi lau nước miếng trên mặt hắn.
– Tiêu Diêu ca ca xấu lắm, cũng không để Linh Nhi hôn. Hừ, mẫu thân ta cũng không hôn đâu!
Linh Nhi bĩu môi bất mãn nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy Linh Nhi không còn nhớ tới chuyện nghệ thuật, hắn thở phào nhẹ nhõm. Tiểu nha đầu này thật sự là xuất quỷ nhập thần. Tuy nhiên cũng thật sự khiến người ta khó có thể ghét bỏ. Tuy nhiên, Nghệ Phong còn chưa kịp cao hứng, câu nói sau đó của Linh Nhi khiến trán Nghệ Phong lại toát ra mồ hôi lạnh.
– Tiêu Diêu ca ca, ca ca muốn dạy Mộng Nhiên tỷ tỷ nghệ thuật gì vậy, cũng dạy cho Linh Nhi có được hay không?
Nghệ Phong nhìn vẻ mặt tò mò của Linh Nhi, Nghệ Phong cảm giác đầu cũng lớn thêm. Tử Âm và Liễu Mộng Nhiên nhìn bộ dạng Nghệ Phong như vậy, hai người bọn họ không khỏi che miệng lén nở nụ cười. Trong mắt như muốn nói đáng đời!
– Cái kia, Linh Nhi, muội còn nhỏ tuổi, nghệ thuật của Tiêu Diêu ca ca, muội vẫn chưa thể học được. Tuy nhiên muội có thể về học Mộng Nhiên tỷ tỷ một vài thức thấp hơn, ví dụ như như vẽ các loại tranh!
Nghệ Phong lau mồ hôi lạnh nói.
– A! Vậy có phải Linh Nhi trưởng thành là có thể học được hay không?
Linh Nhi ngẩng đầu lên, rất nghiêm túc hỏi Nghệ Phong.
Nghệ Phong thiếu chút nữa thì té ngã trên đất. Hắn cố gắng ổn định tâm tình, rất nghiêm túc nhìn Linh Nhi nói:
– Cái này phải xem cơ duyên. Muội vẫn nên nghiêm túc học vẽ tranh với Mộng Nhiên của muội thì hơn!
– A!
Linh Nhi không hiểu sao a một tiếng, nhưng không tiếp tục hỏi nữa. Điều này khiến Nghệ Phong thở phào nhẹ nhõm. Tử Âm và Liễu Mộng Nhiên thấy bộ dạng Nghệ Phong như trút được gánh nặng, hai nàng cười ha hả, có chút vui sướng khi người gặp họa, khiến Nghệ Phong hung hăng trừng mắt nhìn một cái!
– Tiêu Diêu ca ca, mẫu thân nói ta có thể tu luyện vũ kỹ, có phải là thật hay không?
Bỗng nhiên Linh Nhi nghĩ ra điều khác, hưng phấn nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn Linh Nhi, lúc này Linh Nhi cũng đã sáu bảy tuổi, quả thật hẳn có thể tu luyện vũ kỹ. Nghệ Phong không khỏi nhớ tới lão đầu tử. Trong tay hắn nhất định có công pháp thích hợp cho Linh Nhi. Đồng thời, Nghệ Phong cũng nhớ tới Trữ Huyên. Nàng cũng thích hợp làm sư tôn của Linh Nhi.
Kỳ thật trong lòng Nghệ Phong còn lựa chọn một người nữa. Chính là Yêu Hậu. Tuy nhiên nhớ tới sự điên cuồng của Yêu Hậu, đánh chết Nghệ Phong cũng không dám giao Linh Nhi vào trong nữ nhân yêu diễm kia.