Phần 224: Liễu Lão ra tay
Chuyện tối hôm trước giống như gió lốc đã lan khắp Tội Ác Chi Thành. Tất cả mọi người đều biết tới chuyện thành chủ thần bí vừa đánh bại bá chủ Hắc Vương. Nhưng đây cũng không phải chuyện mọi người để ý.
Mọi người nghị luận chính là thành chủ thần bí cường thế. Người đã chứng kiến uy áp ý thức chiến đấu của Nghệ Phong ngày hôm qua nghe bọn họ nói chuyện về Nghệ Phong liền biến sắc. Khí thế quân lâm thiên hạ, khắc thật sâu ở trong đầu bọn họ.
Một khí thế bá đạo cường thế, khiến tất cả những người có mặt tối hôm qua đều cảm giác sợ hãi. Điều khiến mọi người có chút kinh hãi, thanh danh của Nghệ Phong giống như hỏa tiễn phóng thẳng lên trời.
Tất cả mọi người bắt đầu chủ động đứng về phía bên Nghệ Phong bên kia đứng, khí thế của lấy bản thân lực uy áp toàn trường đã nói cho mọi người biết thực lực của Nghệ Phong không thua Vương cấp cao cấp, thậm chí là Vương cấp đỉnh phong. Thực lực Vương cấp đỉnh phong, coi như vô địch thủ ở Tội Ác Chi Thành.
Đặc biệt là lời tuyên bố bá đạo của Nghệ Phong, Sau bảy ngày không thần phục hắn, giết không tha. Điều này càng thêm khiến lòng người thêm hoảng sợ không thôi. Sự thần bí của Nghệ Phong khiến người ta không nghi ngờ tính chân thực của những lời hắn nói. Đồng dạng, Nghệ Phong tuyên ngôn tàn sát hàng loạt dân trong thành, cũng khiến người trong Tội Ác Chi Thành có một áp lực lớn lao. Tội Ác Chi Thành vốn bạo loạn, bỗng nhiên biến thành an bình lên. Số lần giết chóc không ngừng suy giảm xuống.
Tất cả ánh mắt đều chú trọng ở Phủ đệ thành chủ và trên người bá chủ Tội Ác Chi Thành. Điều khiến bọn họ càng thêm hoảng sợ chính là, buổi sáng ngày thứ ba sau khi Nghệ Phong tuyên bố giết không tha, mọi người phát hiện ở phía trên tường thành Phủ đệ thành chủ, lại có một cái đầu người.
Bọn họ tinh tế dò xét một chút, phát hiện đối phương lại là một trong những bá chủ của Tội Ác Chi Thành, thực lực đạt được Vương Cấp tam giai. Rất nhanh, mọi người đã tìm hiểu được tin tức. Hắn là một trong những bá chủ, muốn điều tra rốt cuộc thành chủ thần bí ẩn có thực lực mạnh tới mức nào. Nhưng vào đêm hắn cùng với Nhị đương gia cũng là Vương cấp thăm dò thành chủ phủ, còn chưa tiến vào bên trong chủ điện, chỉ mới đến bên ngoài điện đã bị giết chết. Đồng thời tốc độ bị giết chết, ngay cả Nhị đương gia cũng hầu như không thấy rõ ràng.
Khi mấy tin tức này từ trong miệng Nhị đương gia truyền ra, toàn bộ Tội Ác Chi Thành bắt đầu dâng lên làn sóng kinh hãi. Một Vương cấp tam giai đã bị giết chết trong tình trạng không biết gì, hơn nữa ngay cả chủ điện cũng chưa đến. Vậy chẳng phải là nói, ngoài thành chủ thần bí bên trong chủ điện kia, nhất định còn có một cường giả trấn giữ Phủ đệ thành chủ.
Người có thể khiến một Vương cấp đồng hành cũng bị giết chết dưới tình huống hoàn toàn không biết gì, thấp nhất cũng phải có thực lực Vương cấp đỉnh phong. Tuy nhiên tất cả mọi người mơ hồ cảm thấy, đối phương tuyệt đối không chỉ là Vương cấp đỉnh phong. Bởi vì đầu người treo ở trên tường thành, chết không nhắm mắt, trong ánh mắt có vẻ hoảng sợ, trừng mắt nói cho mọi người, hắn vừa mới bắt đầu hoảng sợ, còn chưa kịp chống lại, cũng đã phải chết. Điều này đã nói rõ bá chủ này ngay cả cơ hội ngăn cản cũng không có. Thực lực như vậy, khiến bọn họ mơ hồ nghĩ tới một loại kết quả khủng khiếp. Phủ đệ thành chủ có Tôn cấp!
Nghĩ vậy, tất cả mọi người hít một hơi thật sâu. Tôn cấp là khái niệm gì? Không phải tông chủ một tông, chính là tồn tại đặc biệt được đế quốc cung phụng. Nếu không chính là lão quái vật lánh đời không ra ngoài. Dù sao đi nữa, người như vậy gần như cũng không xem trọng một thành trì. Mặc dù thành trì này xa hoa, vẫn không khiến cường giả như vậy để ở trong lòng.
Nhưng, một nhân vật như vậy lại cũng là thủ hạ của thành chủ thần bí này. Rốt cuộc hắn là ai? Ban đầu tất cả mọi người tưởng rằng Nghệ Phong là Long Thiên đại đế phái tới. Tuy nhiên lúc này không ai nghĩ như vậy nữa. Một người có được cường giả Tôn cấp làm thủ hạ, Long Thiên đại đế tuyệt đối không thể khống chế.
Tất cả mọi người hiểu rất rõ, đối phương có thể khiến Nhị đương gia còn sống trở ra, chính là muốn hắn truyền bá tin tức, nói cho mọi người ở Tội Ác Chi Thành biết, thế lực của thành chủ phủ có cường thế tuyệt đối, cũng đủ hủy diệt các ngươi. Cho dù là tàn sát hàng loạt dân trong thành.
Những người vốn còn muốn chờ xem tình hình, trong lòng cũng mơ hồ có quyết định. Nghệ Phong biểu hiện cường thế như vậy, không thể không khiến bọn họ phải lựa chọn. Bọn họ đang trong cuộc sống giết chóc, nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ không sợ chết.
Ở chỗ cao nhất của thành chủ phủ, nơi chủ điện tọa lạc, bên trong cung điện xa hoa nguy nga lộng lẫy, một nam một nữ đang đứng. Nam thon dài cao ngất, nữ chín chắn phong vận, coi trọng liếc mắt một cái cũng có thể tạo ra vô số ngọn lửa.
Nam nhân tất nhiên là Nghệ Phong, đang ngồi bên trong cung điện từng hao tốn vô số tiền của. Nghệ Phong cũng cảm giác cực kỳ hưởng thụ. Tòa cung điện này là chỗ cao nhất trong toàn bộ Tội Ác Chi Thành. Nghệ Phong từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, cảm giác toàn thân đều thăng hoa, vừa cảm giác như nhìn mọi núi nhỏ khiến khí phách của hắn dâng lên vô hạn.
Nghệ Phong nhìn b rải hồng kéo dài bên ngoài, trong lòng không tự chủ được nhớ tới Quái lão nhân. Cũng không biết hắn ở Huyết Sắc Thiên Đường thế nào.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, có cảm giác vui vẻ thoải mái. Không thể không thừa nhận, linh khí ở Tội Ác Chi Thành cực kỳ nồng hậu, mà Phủ đệ thành chủ lại càng thêm nồng hậu. Linh khí ở chủ điện là nồng hậu nhất.
Nghệ Phong mơ hồ hiểu được một chút, Tội Ác Chi Thành này khẳng định đã bày trận pháp, bằng không không có khả năng xuất hiện tình huống như vậy. Nghệ Phong không khỏi kính nể đối với vị đế vương đã kiến tạo Tội Ác Chi Thành.
Tử Âm nhìn gió tùy ý thổi vào trên mặt Nghệ Phong, nhìn dang người thon dài cao ngất, nhìn qua khuôn mặt có vẻ an bình như vậy, Tử Âm bất giác ôm lấy Nghệ Phong từ phía sau, mặt tựa vào phía sau lưng Nghệ Phong.
Nghệ Phong cầm lấy tay nàng, mỉm cười nói:
– Làm sao vậy?
– Ta rất thích ngươi như lúc này, cảm giác vô cùng an bình!
Tử Âm cười nói.
Nghệ Phong không kìm nổi nụ cười, ngay lập tức ánh mắt lại quay ra bên ngoài. Cảnh sắc bên ngoài trời xanh một mảnh, mơ hồ có thể tẩy rửa cho tâm linh người khác.
Hai người liền như vậy ôm nhau trầm mặc, cảm thụ được cảm giác ấm áp hiếm hoi này:
– Không thể tưởng tượng được lần này Liễu Lão sẽ ra tay. Ha hả, ta muốn điều chỉnh toàn bộ Tội Ác Chi Thành cũng thoải mái hơn.
Tử Âm bật cười nói:
– Liễu Lão sủng ái Mộng Nhiên đến mức tận cùng, sao có thể không ra tay. Hắn cũng muốn sớm thay đổi Tội Ác Chi Thành một chút, có thể khiến Mộng Nhiên sớm ra khỏi thành chủ phủ thư giãn giải sầu.
Nghệ Phong mỉm cười nói:
– Có Liễu Lão giúp, điều chỉnh Tội Ác Chi Thành này cũng không phải vấn đề quá lớn. Ta vốn tính toán, nếu thật sự không được, vậy thì đồ sát thành một lần.
Tử Âm nghe Nghệ Phong nói, trắng mắt nhìn, ngay lập tức trừng mắt với Nghệ Phong một cái nói:
– Loại chuyện táng tận thiên lương này ngươi cũng có thể làm sao?
Nghệ Phong lại không thấy có gì to tát cả, hắn nói:
– Người ở tòa thành trì này, có mấy người không phải táng tận thiên lương? Ta đây là thay trời trừng phạt.
Tử Âm thấy Nghệ Phong cả vú lấp miệng em, nàng mở miệng ra, khẽ cắn ở phía sau lưng Nghệ Phong một cái, xem như trừng phạt Nghệ Phong.
Nghệ Phong mỉm cười, bỗng nhiên xoay người lại, nâng khuôn mặt tuyệt mỹ của Tử Âm lên, nhìn Tử Âm đôi hồng nhuận tản ra sáng bóng, Nghệ Phong còn nói rất nghiêm túc:
– Chờ về sau Tội Ác Chi Thành ổn định, ta sẽ xây dựng lại cho nàng một Kim Lâu, để tránh nàng đi theo ta lại không có chuyện gì làm, cảm thấy cô đơn.
Tim Tử Âm liền đập mạnh:
“Thì ra hắn vẫn biết ta không quen ở nơi này.”
– Ôm ta!
Tử Âm bỗng nhiên nắm tay Nghệ Phong, nhắm mắt lại ngẩng đầu lên.
Nghệ Phong sửng sốt, ngay lập tức trong lòng cũng bốc lên một ngọn lửa. Nữ nhân tản ra phong vận này, chung quy có thể khiến hắn không thể tự chủ.
– Linh Nhi đâu?
– Linh Nhi được Mộng Nhiên dẫn theo!
Nghệ Phong nghe Tử Âm như vậy nói, không còn e dè nữa, cúi người liền ngậm lấy đôi môi tản ra sáng bóng kia.