Phần 221: Phối hợp độc thuật và đấu khí
Hắc Vương đánh hơn mười quyền, nhưng vẫn không động đến một góc áo Nghệ Phong. Tình huống như thế, khiến ánh mắt mọi người nhìn Hắc Vương cũng có chút cổ quái, đủ cả vui sướng khi người gặp họa ý.
Hắc Vương lại đánh một quyền, một quyền này lại nổ tung trong hư không.
– Hiện tại đến phiên ta!
Giọng điệu thản nhiên, khiến mọi người cảm thấy có chút giật mình. Vừa nãy đánh nhau như vậy, đã khiến bọn họ nhanh chóng buồn ngủ. Đồng dạng còn có Hắc Vương đang ngẩn ra. Sau khi liên tục không ngừng tấn công, khiến tinh thần hắn có chút mệt nhọc.
Ánh mắt mọi người nhìn thẳng vào Nghệ Phong đang lăng không, chờ đợi Nghệ Phong ra chiêu. Tốc độ của Nghệ Phong đã khiến bọn họ kinh hãi. Bọn họ muốn chứng kiến một chút, sức mạnh của Nghệ Phong, có phải cũng giống như tốc độ của hắn khiến người hoảng sợ hay không.
Khi mọi người đang nhìn chăm chú Nghệ Phong, lại phát hiện Nghệ Phong đột nhiên biến mất trên hư không. Hắn biến mất đột ngột như vậy, khiến mọi người đưa mắt tìm. Vừa tốc độ của Nghệ Phong cho dù nhanh nữa, cũng không thể quỷ dị như thế.
Nhưng, lúc này Nghệ Phong lại biến mất quỷ dị như vậy, không có một chút dấu hiệu, điều này khiến mọi người hai mặt nhìn nhau: Chẳng lẽ hắn còn có thể ẩn thân được sao?
Mọi người đang nghi hoặc, chợt thân ảnh Nghệ Phong lại đột nhiên xuất hiện ở bên trái Hắc Vương. Một nắm tay bình thản hiếm thấy đánh về phía đối phương. Suy cho cùng, Hắc Vương là một cường giả, cảm nhận được bên trái có khí kình truyền đến, hắn nghiêng người dùng nắm tay đánh sang.
Nhưng, nắm tay cũng không giống như hắn nghĩ sẽ đụng vào thứ gì đó, trong giây lát hắn liền phát hiện hắn phía bên phải lại có một quyền đánh sang. Hắn kinh ngạc đồng thời không hề chậm trễ, lại nghiêng người sang một bên tránh thoát.
Nghệ Phong không chút bất ngờ đối với việc đối phương liên tục tránh thoát hai lần hắn thuấn di công kích. Nếu chỉ vậy cũng tránh không khỏi, vậy cái danh bá chủ Tội Ác Chi Thành thực sự là hữu danh vô thực. Nhưng Nghệ Phong cũng không vội, lại thi triển một lần thuấn di, hung hăng đánh về phía đầu đối phương.
Hắc Vương né tránh, đồng thời mọi người ở dưới đài cũng trừng mắt nhìn Nghệ Phong lại xuất hiện một phía khác của Hắc Vương. Trong mắt bọn họ đầy vẻ hoảng sợ. Hiện thân của Nghệ Phong đã đạt tới hiệu quả quỷ mị.
Bọn họ không tự chủ được nhớ tới kỹ năng Thuấn Di đã thất truyền, chỉ có kỹ năng khủng khiếp này mới có thể có hiệu quả như vậy.
Mọi người hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng khác hẳn. Ngay cả công pháp đã thất truyền như vậy cũng có thể tìm được. Rốt cuộc hắn là ai? Nghệ Phong vốn đã có hào quang thần bí, hiện giờ lại gia tăng thêm vài phần.
– Sao?
Nghệ Phong thấy đối phương lại liên tục né tránh hắn bốn lần thuấn di công kích, không khỏi kinh ngạc thốt ra thành tiếng. Không hổ danh là bá chủ Tội Ác Chi Thành, khả năng phản ứng quả nhiên cường hãn đến cực điểm.
Nghệ Phong kinh ngạc, đồng thời cũng không còn kiên nhẫn nữa. Hắn hít một hơi thật sâu, đấu khí vọt tới thân quyền. Chút năng lượng Phệ Châu cũng tiến vào thân quyền, giống như bao vây trong đó.
Hắc Vương thấy Nghệ Phong lại vươn nắm tay đụng vào hắn, trên mặt hắn cũng có vẻ vui mừng. Đánh lâu như vậy, cuối cùng hắn cũng có thể hãnh diện.
Mọi người nhìn hai nắm tay rốt cục lần đầu tiên đụng vào nhau, tinh thần một đám bọn họ cũng trở nên hứng khởi, con mắt chờ đợi nhìn lôi đài. Bọn họ muốn biết rốt cuộc sức mạnh của hai người bọn họ là ai hơn một bậc.
Hắc Vương vừa tiếp xúc với nắm tay của Nghệ Phong, đồng thời sửng sốt cũng mừng như điên. Lực đạo của đối phương chỉ tương đương với lực lượng vừa mới bước vào Vương cấp. Với lực lượng này hắn có thể đánh đối phương hộc máu dễ như trở bàn tay.
Nhưng, sự vui mừng của Hắc Vương cũng không có duy trì được bao lâu. Sắc mặt hắn biến đổi mạnh mẽ. Hắn cảm giác có gì đó đột phá đấu khí phòng hộ của hắn, trực tiếp đâm đến nắm tay của hắn. Sau đó liền cảm giác đấu khí của hắn chợt cứng đờ, rốt cuộc không thể khống chế được bắt đầu tan biến.
Sắc mặt Hắc Vương đại biến, chỉ là lúc này nắm tay của hắn đã không thu trở lại được. Lực lượng Vương cấp trên nắm tay Nghệ Phong hung hăng đánh lên người hắn. Hắc Vương hộc máu bay ngược ra ngoài, hung hăng đập xuống mặt đất. Thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe lên, đột nhiên xuất hiện bên cạnh Hắc Vương. Mũi kiếm của Tiêm Hổ Kiếm đã đặt ở trên yết hầu hắn.
Cảnh tượng diễn ra bất thình lình, khiến mọi người trừng mắt, chủ nhân của mấy khu vực trống trải đều đứng phắt dậy, thật sự không dám tin vào cảnh tượng vừa nhìn thấy. Cho dù là một Vương cấp lục giai, không có khả năng dễ dàng bại Hắc Vương như vậy.
Toàn bộ nơi bạo loạn có thể nghe rõ tiếng hít thở. Một đám người khiếp sợ nhìn Nghệ Phong. Bọn họ phát hiện vẫn thấy Nghệ Phong mà bọn họ xem thường, ngoài việc công kích Hắc Vương không có hiệu quả, còn có Nghệ Phong liên tục vài lần thuấn di không có hiệu quả, vậy mà đối phương chỉ một chiêu đã bị hắn đánh bại. Chẳng lẽ hắn thật sự cường hãn như vậy sao?
Phụt…
Hắc Vương phụt lên một búng máu. Chẳng qua trong miệng toàn là máu đen.
– Đê tiện!
Hắc Vương quá tức giận, hắn mắng to khiến Tiêm Hổ Kiếm lạnh như băng đang đặt trên yết hầu vẽ một vết máu.
Nghệ Phong nhìn máu đen trên miệng Hắc Vương, không chút bất ngờ hắn nhanh chóng lấy kim châm có độc ép đến. Dù sao đối phương cũng là một cường giả Vương cấp. Chẳng qua, cho dù hắn bức lui thì làm sao, thắng bại đã phân.
Nghệ Phong đã chế luyện một cây độc châm. Tuy rằng độc tính không mạnh. Nhưng ở dưới năng lượng Phệ Châu bao vây, dễ dàng đột phá đấu khí phòng hộ của đối phương, đánh vào trên tay đối phương. Đấu khí phòng hộ, ở cắn nuốt năng lượng Phệ Châu trước mặt, cũng không thể có tác dụng quá lớn.
Có độc châm trợ giúp, Hắc Vương đã mất hết năng lượng, sao có thể là đối thủ của Nghệ Phong.
Lần đầu tiên phát hiện Nghệ Phong, thì ra độc thuật có thể dùng thoải mái như vậy. Ở bên ngoài Nghệ Phong phải e dè, nhưng ở Tội Ác Chi Thành, Phệ Châu và độc thuật phối hợp với thực lực của hắn, tuyệt đối có thể phát huy thực lực của hắn đạt tới hiệu quả cao siêu.
Đây là vốn của Nghệ Phong ở Tội Ác Chi Thành, cũng khiến bọn họ hoảng sợ.
– Tội Ác Chi Thành, không thể dùng một từ đê tiện để giải thích. Ngươi là bá chủ, lại thật sự không biết cái đạo lý cá lớn nuốt cá bé sao!
Nghệ Phong thản nhiên nói.
Hắc Vương ngẩn ra, trong mắt toát ra hào quang hung tàn. Nhưng lại không phản bác được những lời Nghệ Phong nói. Đừng nói là ở Tội Ác Chi Thành, ngay cả ở trong đại lục, cũng là cá lớn nuốt cá bé.
Ánh mắt Nghệ Phong lướt nhanh xuống phía dưới. Những kẻ tiếp xúc đến ánh mắt hắn đều dời ánh mắt đi. Cho dù là mấy vị bá chủ kia, cũng tương tự như thế.
Nghệ Phong hừ một tiếng, thanh âm không lớn, lại khiến tim mọi người nhảy dựng. Bọn họ cảm giác thành chủ này, càng thêm thần bí.
Hôm nay, nọn họ đến ban đầu vốn là muốn điều tra một chút thực lực của Nghệ Phong rốt cuộc mạnh tới mức nào. Nhưng ngoại trừ thấy tốc độ khủng khiếp ở ngoài của Nghệ Phong ra, bọn họ cũng chưa điều tra được bất kỳ điều gì. Đặc biệt là một chiêu đánh bại Hắc Vương, đã nâng cao thực lực của Nghệ Phong tới vô hạn. Mọi người cảm giác Nghệ Phong đứng trước mặt, chính là một điều bí ẩn.
Mà hiệu quả như vậy, chính là điều Nghệ Phong muốn. Điều hắn muốn chính là khiến mọi người nhìn không thấu hắn, như vậy trong lòng mới có sự kính sợ. Vậy sau này, hắn muốn điều chỉnh Tội Ác Chi Thành mới có thể thoải mái được.
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Hắc Vương, thản nhiên nói:
– Nói điều thứ hai của ngươi đi!
Nghệ Phong không muốn giết Hắc Vương. Đối với hắn mà nói đây là một hảo thủ. Nghệ Phong cũng không sợ hắn không đối phó được đối phương. Đối với hắn mà nói, ngũ trưởng lão ngây người lâu như vậy, hắn có thể không kiêng nể gì sử dụng độc thuật. Nếu vậy sự khủng bố của hắn sẽ cất cao tới vô hạn.