Phần 177: Trận pháp bá đạo
Sắc mặt Thổ Thạch biến hóa không định, Thật lâu sau hắn mạnh mẽ ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào Nghệ Phong nói:
– Nếu muốn Thánh Thổ Tông ta đầu nhập vào Thánh Âm Tông cũng không phải là không thể được. Nếu Thánh Tông tồn tại cá lớn nuốt cá bé, vậy chỉ cần trong các ngươi có người có thể phá được trận pháp của chúng ta, ta liền thuộc về Thánh Âm Tông. Nếu phá không được, trong trăm năm Thánh Âm Tông không được đánh Thánh Thổ Tông chúng ta. Ngươi thấy thế nào?
Nghệ Phong quay đầu thoáng nhìn về phía Thổ Thạch, thản nhiên nói:
– Kỳ thật ngươi hiện tại không quyền nói điều kiện với chúng ta. Tuy nhiên ta vẫn đồng ý với ngươi. Tuy nhiên nếu ta có thể phá trận pháp của các ngươi, chúng ta cũng muốn thứ ở trung tâm trận pháp kia!
Thổ Thạch không hổ danh là tông chủ, hắn quả quyết đồng ý xuống nói:
– Tốt, cứ quyết định như vậy đi!
– Vậy xin Thổ Thạch tông chủ dẫn đường đi!
Nghệ Phong nhìn Thổ Thạch thản nhiên nói.
Thổ Thạch lắc đầu nói:
– Không cần, dưới chân công tử chính là phạm vi công kích của trận pháp!
Nghệ Phong sửng sốt, quay đầu nhìn về phía dưới chân. Quả thật xây dựng có chút khác so với thường lệ. Chẳng qua khác ở chỗ nào, Nghệ Phong cũng nói không nên lời. Chẳng qua Nghệ Phong dùng lực cảm nhận của hắn thăm dò một chút. Quả thật phát hiện dưới chân mơ hồ có một lực lượng dâng trào.
Nghệ Phong nhíu mày, thảo nào Thiên Nghịch đã nhắc nhở. Lực lượng này khiến hắn cũng cảm giác kinh hãi. Có lẽ là hắn và tiểu ma nữ có thể vẫn hoàn hảo dưới lực lượng này. Nhưng sợ là tinh anh do tiểu ma nữ mang đến sẽ chịu nhiều mệt mỏi.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng. Thánh Tông đúng là toàn nhân vật không tầm thường. Nghệ Phong nghĩ thầm nếu không phải Thổ Thạch sợ tên tuổi của Thánh Âm Tông, sợ là đã sớm mở ra trận pháp. Dù sao đối phó với một tiểu ma nữ cũng không thành vấn đề. Nhưng chọc giận Yêu Hậu phía sau nàng, đó là tai ương ngập đầu.
– Phong ca ca, ta đến đây!
Thi Đại Nhi nhìn mặt đất dưới chân có chút quỷ dị, nhìn Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong lắc đầu, nhìn Thi Đại Nhi nói:
– Dẫn theo người của nàng đi đi. Ta phải xem có phải trận pháp này thật sự khủng khiếp như vậy hay không.
– Nhưng…
Thi Đại Nhi muốn nói thêm điều gì, nhưng bị Nghệ Phong ngắt lời nói.
– Được rồi, bảo nàng đứng ở bên cạnh thì cứ đứng ở bên cạnh. Ta không muốn vẻ xinh đẹp của nàng bị bị sứt mẻ chút nào. Đến lúc đó, kẻ khổ sở vẫn là ta.
Mặt Thi Đại Nhi đỏ lên, trừng mắt liếc Nghệ Phong một cái, tuy nhiên vẫn gật đầu dẫn theo người của nàng lui ra ngoài. Trên mặt thoáng đỏ ửng, nhàn nhạt vẻ hạnh phúc.
– Mặc dù Phong ca ca không có hứng thú đối với việc thống nhất Thánh Tông, nhưng vẫn không nỡ để ta phải vất vả!
Đôi mắt đẹp của Thi Đại Nhi nhìn chăm chú trên người Nghệ Phong. Nàng lộ ra vẻ mặt mà thủ hạ chưa từng thấy, khiến thủ hạ của nàng bắt đầu nghi ngờ thân phận của Nghệ Phong.
– Công tử cẩn thận!
Thổ Thạch nhìn Nghệ Phong nhắc nhở. Tuy rằng Thổ Thạch không biết thân phận của Nghệ Phong ra sao, nhưng thấy Thiếu tông chủ Thánh Âm Tông cũng nghe lời Nghệ Phong như vậy, hắn cũng biết thiếu niên thoạt nhìn tuổi không lớn này tuyệt đối không đơn giản.
– Mời!
Nghệ Phong chắp tay nói với Thổ Thạch.
Thổ Thạch gật đầu, nhìn đệ tử của hắn gật đầu nói một câu:
– Động thủ!
– Rõ!
Các đệ tử Thánh Thổ Tông quát to một tiếng, thân ảnh mạnh mẽ biến ảo, nhanh chóng tạo thành một vòng tròn rất lớn.
Nghệ Phong nghi hoặc nhìn những người này. Chỉ một lát sau đấu khí của những người này đã điên cuồng tuôn ra, xuyên qua lớp gạch phía mặt đất.
Ầm ầm…
Đấu khí của những người này xuyên vào trong lớp gạch, liền giống như nước gặp mỡ nóng, mặt đất vốn yên tĩnh chợt trở nên kích động bắt đầu di động.
Từng khối đá lớn ở dưới chân Nghệ Phong không ngừng di động, tốc độ di động càng lúc càng nhanh. Thậm chí nơi Nghệ Phong đang đứng cũng không ổn định.
Nghệ Phong nhíu mày, đấu khí truyền xuống hai chân, chậm rãi xâm nhập trong hư không.
Nghệ Phong nhìn phía dưới giống như cồn cát nhấp nhô không yên. Mặt đất không ngừng nhấp nhô. Lông mày hắn càng nhíu chặt lại.
Nghệ Phong vẫn lẳng lặng đứng yên, nhìn mặt đất phía dưới không ngừng nhấp nhô nhanh hơn, nhanh tới mức gần như khiến người ta không thấy rõ. Nghệ Phong có thể cảm giác được trong đó có một nguồn năng lượng khổng lồ.
Vẻ mặt Nghệ Phong vốn thoải mái cũng trở nên tập trung dị thường. Hắn cảm nhận được năng lượng khác thường này rất lớn.
– Công tử cẩn thận. Trận pháp này dùng hơn mười viên ma tinh lục giai làm năng lượng cung cấp cho trận pháp, cực kỳ bá đạo. Nếu công tử không ứng phó được, nói cho ta một tiếng, ta sẽ lập tức dừng trận pháp.
Thổ Thạch nhắc nhở nói.
– Hừ!
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, ánh mắt hắn tập trung, không có phản ứng với những lời Thổ Thạch đã nói.
Thổ Thạch thấy Nghệ Phong đã quyết định, hắn ra hiệu bằng ánh mắt với đệ tử này. Đệ tử này tâm thần lĩnh hội, lại phát ra từng đạo đấu khí tiến vào bên trong lớp gạch.
Mặt đất vốn cuồn cuộn giống như nước sôi càng bạo động một cách khủng khiếp. Trên dưới nhấp nhô hình thành từng cuộn sóng. Những cuộn sóng giống như ngoài biển rộng nhấp nhô bất định.
Đột nhiên, hào quang chói mắt từ dưới mặt đất cuồn cuộn bắn ra. Sau khi Thi Đại Nhi nhìn thấy liền hoảng hốt, vội hô lớn với Nghệ Phong:
– Phong ca ca cẩn thận!
Nghệ Phong sớm đã chú ý tới biến hóa trên mặt đất. Ngay sau khi thấy năng lượng từ mặt đất bắn ra, mặc dù Nghệ Phong dùng thân pháp Mị Ảnh trong hư không chưa thuần thục, nhưng né tránh mấy đạo năng lượng này vẫn dễ như bỡn.
Nghệ Phong nhìn vài đạo năng lượng xông thẳng lên trời, trong lòng không khỏi cảm kích Trữ Huyên. Nếu không phải nàng dạy mình lăng không phi hành, sợ là trong nháy mắt sẽ chịu thiệt thòi lớn. Dù sao có thể đứng trên mặt đất, tốc độ phản ứng cũng không thể nhanh như vậy, tránh né được năng lượng từ mặt đất dâng lên.
Dường như mấy đạo năng lượng này chỉ là đồ ăn khai vị. Sau khi bắn vào trong không gian liền tan biến. Từng đạo năng lượng phía dưới thật giống như măng sau cơn mưa mùa xuân, không ngừng bắn ra. Số lượng nhiều tới mức khó có thể đếm được.
– Phong ca ca!
Thi Đại Nhi nhìn năng lượng kia đánh thẳng về hướng Nghệ Phong, nàng lo lắng hô lớn. Với nhãn lực của Thi Đại Nhi, tất nhiên nhìn ra được lực lượng của mỗi đạo năng lượng cũng không thấp. Nếu như bị số lượng năng lượng này đánh phải, sợ là Nghệ Phong cũng sẽ phải chịu khổ sở.
Thi Đại Nhi thật sự không ngờ được này một tông môn nho nhỏ còn có một chiêu như vậy. Nếu thủ hạ của nàng ở trong trận pháp này, thậm chí Thi Đại Nhi cũng không dám tưởng tượng, nghĩ cũng không có mấy người có thể ngăn được sự tấn công của năng lượng như vậy.
Nghệ Phong nhìn năng lượng đang không ngừng bắn về phía hắn, hắn không khỏi tức giận mắng một tiếng. Thân ảnh ở trong hư không không ngừng biến hóa. Nhưng chung quy ở trên hư không vẫn không thể tùy tiện bằng trên mặt đất. Rất nhiều lúc. Nghệ Phong bị kia năng lượng kia chạm tới người, quần áo cũng bị đánh thủng mấy lỗ nhỏ.
Nhưng năng lượng ngầm trào ra giống như có trí năng, thấy thật lâu chưa tấn công đến Nghệ Phong. Năng lượng trào ra lại càng ngày càng nhiều, khiến Nghệ Phong phải vội vàng ứng khó.
Nghệ Phong ở trên hư không, hắn có thể thi triển thân pháp vận dụng đến mức tận cùng, mức độ thuần thục nhờ vậy thật ra lại được nâng cao. Nghệ Phong thấy được điểm ấy, không khỏi cười gượng, thầm nghĩ nếu không phải lực lượng của cỗ năng lượng này quá lớn, dùng trận pháp này rèn luyện thân pháp thật ra cũng là một lựa chọn không tệ.
Nhưng lúc này Nghệ Phong căn bản không có tâm tình này. Nếu năng lượng này cứ đánh tới như vậy, Nghệ Phong tuyệt đối sẽ không dễ chịu. Nghệ Phong cũng thật sự không ngờ được, Thiên Nghịch nói trận pháp này khủng khiếp lại kinh khủng đến mức độ này. Năng lượng này bắn ra giống như mũi tên nhọn, bắn lên trời.
Ánh mắt Nghệ Phong chăm chú nhìn ở phía trên mặt đất, nhìn mặt đất không ngừng cuồn cuộn. Hắn muốn tìm được điểm để phá được trận. Chẳng qua, mặt đất di động nhanh như vậy, thật sự không dễ tìm được.