Phần 172: Đối chiến hai Vương Cấp
– Cái kia, Đại Nhi, ta cảm thấy, nữ hài tử không nên mỗi ngày đều đánh đánh giết giết. Nữ hài tử hẳn là nên ở nhà giúp lo việc gia đình.
Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi còn nói rất nghiêm túc.
Thi Đại Nhi nở một nụ cười. Đôi bàn tay trắng như ngọc đặt lên khuôn mặt Nghệ Phong, khiêu khích trên đôi môi Nghệ Phong nói:
– Được rồi, Phong ca ca giúp ta tiếp nhận Thánh Âm Tông, ta sinh hài tử cho Phong ca ca. Phong ca ca thấy thế nào?
Nghệ Phong vội vàng câm miệng. Hắn còn chưa ngu tới như vậy. Về phần đối tiểu ma nữ có thể lo việc gia đình, hắn lại càng thêm nghi ngờ.
Nghệ Phong cũng không nói những lời vô nghĩa với Thi Đại Nhi. Hắn đẩy bàn tay nàng đang khiêu khích trên môi mình. Tiểu ma nữ này càng ngày càng hung tợn dọa người:
– Chẳng lẽ nàng cũng muốn bắt chước sư tôn nàng mơ mộng hão huyền chuyện thống nhất Thánh Tông sao?
Thi Đại Nhi không chút để ý nói:
– Người ta không có việc gì làm thôi, tất nhiên phải chơi cho vui.
Nghệ Phong nghe Thi Đại Nhi nói, mồ hôi lạnh trên trán liền đổ ra. Thống nhất Thánh Tông là chơi? Nghệ Phong tự nhận hắn đã đủ ngạo mạn, nhưng Thi Đại Nhi trước mặt hắn lại khiến hắn cảm thấy mình rất khiêm tốn.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, nhìn Thi Đại Nhi thản nhiên nói:
– Yêu Hậu thì tính làm cái gì, chẳng lẽ còn muốn đối địch với Sát Lâu sao?
Thi Đại Nhi nghi hoặc nhìn Nghệ Phong nói:
– Phong ca ca có ý gì?
Nghệ Phong hung hăng vỗ một cái vào mông Thi Đại Nhi, cảm giác tinh tế khiến trong lòng Nghệ Phong rung động, suýt nữa không thể khống chế được nội tâm của hắn.
– Ghét, Phong ca ca xấu lắm!
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ đầy mâu thuẫn của Thi Đại Nhi chợt hiện lên một mảng đỏ ửng, phong tình vạn chủng liếc mắt nhìn Nghệ Phong một cái, khiến ngọn lửa trong lòng Nghệ Phong lập tức bay lên.
Nghệ Phong không nhịn được lại hung hăng một chút, nhìn Thi Đại Nhi giọng điệu có chút trách cứ nói:
– Mấy hôm trước Thánh Âm Tông các nàng thu phục một tiểu tông môn. Chẳng lẽ nàng không biết đó là tổ chức bên ngoài của Sát Lâu sao?
Thi Đại Nhi đè chặt tay Nghệ Phong, không ngờ được Nghệ Phong lại đánh nàng. Nàng liếc mắt lườm Nghệ Phong một cái nói:
– Phong ca ca còn có khuynh hướng bạo lực! Hi hi, Phong ca ca có muốn thử roi da ca ca nói hay không?
Trong lòng Nghệ Phong lại cảm thấy bốc lửa. Đối với tiểu ma nữ này Nghệ Phong một chút biện pháp cũng không có. Hắn lại giơ tay lên, hung hăng vỗ xuống một cái nói:
– Nói mau, nàng có biết hay không?
Thi Đại Nhi rất ủy khuất bĩu môi, nhìn Nghệ Phong thản nhiên nói:
– Phong ca ca chỉ biết khi dễ Đại Nhi. Khi người ta tấn công tông môn kia thì không biết. Chờ sau khi đánh xong mới biết được. Nếu Phong ca ca không thích, cùng lắm thì ta trả lại cho Sát Lâu là được chứ gì!
Nghệ Phong nghe Thi Đại Nhi nói như vậy, hắn thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất hiện tại Thánh Âm Tông và Sát Lâu không có xu thế là kẻ địch.
– Ừ! Vậy nàng để lại tông môn kia đi.
Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi nói.
– Ách!
Thi Đại Nhi có chút không tình nguyện nói. Tuy nhiên một tiểu tông môn nàng cũng không thèm để ý. Nếu Phong ca ca của nàng nói ra, vậy nàng cũng buông tay để lại.
Trong mắt Thi Đại Nhi chợt hiện lên chút hào quang giảo hoạt, nhìn Nghệ Phong nói:
– Quan hệ giữa Phong ca ca và Thiên Nghịch tốt như vậy, có thể thương lượng một chút với Thiên Nghịch hay không, nói Sát Lâu bọn họ dung hợp với Thánh Âm Tông chúng ta!
– Nghĩ nàng cũng đừng nghĩ!
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi kiên quyết từ chối Thi Đại Nhi.
– Phong ca ca!
Thi Đại Nhi tức giận thổi khí bên miệng Nghệ Phong, toàn thân treo trên người Nghệ Phong. Bộ ngực mềm mại đè lên Nghệ Phong, khiến Nghệ Phong suýt chút nữa thì không khống chế được.
– Được rồi! Đừng nói nàng dùng sắc dụ ta, cho dù sư tôn nàng đến dùng sắc dụ ta… Ách, vậy vẫn có thể cân nhắc một chút.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
– Hừ! Ta đã biết Phong ca ca vẫn đánh chủ ý lên sư tôn của ta. Chẳng lẽ Đại Nhi kém sư tôn về điểm này sao?
Thi Đại Nhi bất mãn nhìn Nghệ Phong nói.
– Nàng không ngực không mông, đương nhiên không bằng sư tôn nàng!
Nghệ Phong nhìn lướt qua song phong và cặp mông mượt mà của Thi Đại Nhi nói.
– Hi hi! Phải không? Vậy Phong ca ca tìm gặp sư tôn ta là được rồi!
Thi Đại Nhi lại hôn một cái trên mặt Nghệ Phong, nhìn Nghệ Phong với vẻ nghiền ngẫm.
Nghệ Phong giả vờ trấn tĩnh nói:
– Sư tôn nàng từ từ sẽ đến, tuy nhiên nàng trở về nói cho Yêu Hậu biết, ta mặc kệ nàng đối với tông môn khác của Thánh Tông thế nào. Tuy nhiên nếu nàng dám có chủ ý với Sát Lâu, đừng trách Tà Tông ta nhúng tay vào!
Thi Đại Nhi nghe Nghệ Phong nói, miệng nàng bĩu ra, gần như có thể treo được bình mỡ.
– Phong ca ca đối xử với Thiên Nghịch còn tốt hơn so với Đại Nhi. Có phải ca ca và hắn có một chân!
Thi Đại Nhi nói khiến Nghệ Phong thiếu chút nữa nằm úp sấp. Toàn thân hắn đổ mồ hôi lạnh, hung hăng trừng mắt nhìn Thi Đại Nhi một cái, bàn tay lại hung hăng vỗ một cái trên mông nàng.
– Ôi!
Thi Đại Nhi đau kêu to một câu, hung hăng trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói.
– Đã bị Phong ca ca vỗ cho sưng lên! Ca ca thực sự có xu hướng bạo lực!
Nghệ Phong cảm giác được toàn thân hắn cũng bị lửa thiêu muốn chết cháy, hắn hận không thể tử hình Thi Đại Nhi ngay tại chỗ, nhưng nơi này hiển nhiên không phải một chỗ tốt để làm vậy.
– Vì sao người đuổi giết nàng còn chưa qua đây? Có phải không đuổi theo nàng nữa hay không?
Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi dò hỏi, vận chuyển Lăng Thần Quyết áp chế ngọn lửa trong lòng.
Thi Đại Nhi lắc đầu nói:
– Sẽ không đâu! Chỉ là tốc độ của bọn họ quá chậm.
Nghệ Phong nghe Thi Đại Nhi nói như vậy, bỗng nhiên hắn rất muốn biết thực lực của Thi Đại Nhi, nghi hoặc hỏi:
– Hiện tại nàng rất mạnh sao?
Thi Đại Nhi không che dấu, nhìn Nghệ Phong nói:
– Vương Cấp tam giai! Hai người truy sát ta chỉ là Vương Cấp nhị giai, không có gì nguy hiểm cả!
Nghệ Phong nghe Thi Đại Nhi nói, thoáng ngẩn người. Lần trước ở Tĩnh Vân Tông, Thi Đại Nhi mới tới Tướng Cấp thất giai, lúc này đã đạt tới Vương Cấp tam giai. Thật không hổ danh là thiên chi kiêu nữ. Hắn nghĩ Thủy Nhược Vân khẳng định cũng không kém Vương Cấp tam giai. Có đại tông môn làm hậu thuẫn, quả nhiên tấn cấp nhanh hơn nhiều so với người khác.
Lấy thực lực Vương Cấp tam giai của Thi Đại Nhi, cũng khó trách không quan tâm tới sự truy sát của hai Vương Cấp nhị giai. Lấy tông môn của Thi Đại Nhi, mặc dù chỉ là Vương Cấp tam giai, nhưng thực lực có khả năng biểu hiện ra ngoài, tuyệt đối không thể chỉ giống như các Vương Cấp tam giai khác.
Ngay khi Nghệ Phong và Thi Đại Nhi đang trò chuyện, rốt cục hai người truy sát Thi Đại Nhi cũng xuất hiện trong tầm mắt Nghệ Phong.
Hai nam tử trung niên thấy Thi Đại Nhi thân mật ôm cánh tay một nam nhân, một đám không khỏi ngẩn người. Bọn họ chưa từng gặp qua ma nữ thân mật với nam tử.
Tuy nhiên, ma nữ này vừa lên tông môn bọn họ liền giết chết hơn mười đệ tử. Bất kể thế nào bọn họ đều phải giết chết nàng.
– Yêu nữ, chịu chết đi!
Hai nam tử trung niên trực tiếp không thèm để ý tới Nghệ Phong, lấy lợi kiếm ra, chỉ vào Thi Đại Nhi ngoan độc nói.
Thi Đại Nhi Hi hi mỉm cười, quay đầu nhìn Nghệ Phong nói:
– Phong ca ca, bọn họ khi dễ nữ nhân của ca ca đấy. Ca ca còn không nhanh thu thập bọn họ.
Nghệ Phong trắng mắt nhìn nói:
– Dừng. Cũng là để tự nàng làm thôi!
Thi Đại Nhi nghe Nghệ Phong nói vậy, đôi mắt sáng ngời của nàng liền xuất hiện sương mù:
– Nhưng Đại Nhi thích lo việc gia đình, không thích đánh đánh giết giết mà!
Nghệ Phong nghe thấy những lời này liền cảm thấy ớn lạnh. Tiểu ma nữ này còn lo việc gia đình, chắc hài tử cũng có thể nuôi sói.
– Phong ca ca! Chẳng lẽ ca ca đứng nhìn nữ nhân của ca ca bị khi dễ sao?
Nước mắt Thi Đại Nhi gần như muốn chảy ra.
– Ta đi!
Nghệ Phong vội vàng nói. Hắn sợ nữ nhân này lại nói ra điều gì ớn lạnh. Quan trọng nhất, sau khi hắn đạt tới Vương Cấp, còn chưa từng ra tay lần nào.
– Đi…
Thi Đại Nhi lại hôn một cái trên mặt Nghệ Phong, khuôn mặt giãn ra cười vui nói:
– Hi hi, ta đã biết Phong ca ca đối với ta tốt nhất!