Phần 117: Quân trận
Tam hoàng tử thấy những binh sĩ này ngừng thở chống lại độc dược, đã không thể sử dụng cung tiễn, Tam hoàng tử cũng cười ha ha:
– Phong thiếu, chúng ta xem ai giết nhiều người hơn!
– Được thôi!
Nghệ Phong cười to một tiếng, thân ảnh chớp động, không có mưa tên ngăn trở, Nghệ Phong không cần quá nhiều thời gian đã giết vào trong đoàn người.
Tam hoàng tử thấy thế, hắn cười ha ha một tiếng, thân ảnh cũng mạnh mẽ chớp động, tuy rằng không có tốc độ như Nghệ Phong, thế nhưng cũng vượt xa tốc độ Tướng cấp bát giai bình thường.
– A!
Nghệ Phong không chút lưu tình, Tiêm Hổ Kiếm huy động, huyết hoa tung tóe, liên tục thu gặt sinh mệnh.
Thực lực của Nghệ Phong, những Sư cấp và Sĩ cấp này có thể chống đối sao, hầu như Nghệ Phong là một kiếm một người, không có ngoại lệ chút nào. Tam hoàng tử ở một phương khác, cũng là như vậy, lợi kiếm trên tay xẹt qua từng đạo vòng cung, huyết hoa tung tóe, số lượng người ngã xuống cũng không kém Nghệ Phong.
– Ha ha…
Nghệ Phong thấy thế, cười ha ha, trong tiếng cười tràn đầy thống khoái.
– Tam hoàng tử điện hạ, có sự tích một Vương cấp chém giết hơn vạn thiết kỵ. Hôm nay hơn ngàn tinh nhuệ này, chúng ta một người một nửa, thế nào?
– Theo Nghệ Phong đế quân an bài!
Tam hoàng tử cười lớn một tiếng, đấu khí trên người mạnh mẽ bừng lên, lợi kiếm họa xuất một vòng tròn, bốn năm binh sĩ bên người hắn lập tức té trên mặt đất, chết không thể chết lại.
Nghệ Phong cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, Tiêm Hổ Kiếm trên tay giống như một độc xà, bằng tư thế sắc bén thu gặt sinh mạng của binh sĩ.
– Hồn Toái Vô Biên!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, không có quên dùng nhiếp hồn thuật công kích diện rộng. Trong hư không rất nhanh hình thành một dòng xoáy, sau đó mạnh mẽ bạo tạc, từng đạo năng lượng hung hăng trùng kích đám binh sĩ.
– A… A…
Từng tiếng thét chói tai mạnh mẽ vang lên, đám binh sĩ ở dưới năng lượng oanh kích, thân thể không ngừng bị xuyên qua, máu từ bên trong không ngừng bắn ra, thực lực của bọn họ căn bản chống đối không được công kích của nhiếp hồn thuật cao giai Hồn Toái Vô Biên.
Thế nhưng, nếu như chỉ là đau đớn của thân thể, bọn họ phát ra tiếng kêu còn không đến mức thê thảm như vậy. Hồn Toái Vô Biên đồng dạng mang theo hồn lực trùng kích, tinh thần bị chấn động, làm cho những người này cảm thụ được thống khổ thâm nhập vào cốt tủy.
Đám người bị Hồn Toái Vô Biên công kích, cả đám té trên mặt đất, phát ra tiếng la thê thảm, khiến những kẻ còn lại kinh hãi không thôi, không ngừng lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Tại một khu vực lấy Nghệ Phong làm trung tâm, cư nhiên hình thành một đám người rỗng ruột, người bốn phía không một ai dám tiếp cận. Cả đám giơ trường thương nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh khủng.
An Dịch nhìn thấy trong thời gian ngắn đã bị Nghệ Phong chém giết hơn mười binh sĩ, sắc mặt hắn cũng âm trầm đến lợi hại, đặc biệt thấy nhiều binh sĩ như vậy, cư nhiên ngay cả tới gần Nghệ Phong cũng không dám, hắn càng siết chặt hai tay. Lực một người áp chế hơn một nghìn binh sĩ, này không thể nghi ngờ là cho hắn một cái tát!
– Nghệ Phong đế quân hảo thủ đoạn, cư nhiên thi triển độc thuật!
An Dịch nhìn Nghệ Phong hừ một tiếng nói.
Nghệ Phong thấy khói đặc kia cũng bị thổi tán đi không sai biệt lắm, cũng biết độc dược vừa rồi không sản sinh uy hiếp quá lớn đối với bọn họ. Chỉ là cản trở bọn họ bắn tên, như vậy là đủ rồi.
– Bản thiếu gia thi triển cái gì, chẳng lẽ còn muốn thông báo cho ngươi sao?
Nghệ Phong âm lãnh nhìn An Dịch, trong lòng đối với An Dịch cũng cố kỵ không thôi, đây là một cường giả có thể uy hiếp đến hắn.
– Chỉ là không biết thân phận độc sư của Nghệ Phong đế quân truyền ra, Nghệ Phong đế quân sẽ bị bao nhiêu người vây sát a.
An Dịch cười rất âm hiểm.
Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
– Không nhọc ngươi quan tâm!
– Ha ha! Chỉ là, hôm nay sợ là Nghệ Phong đế quân không đi ra được chỗ này, ta thay thế nhân trừ bỏ đi một độc sư!
An Dịch nói rất hiên ngang lẫm liệt.
– Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi rồi!
Nghệ Phong xem thường nhìn lướt qua đám binh sĩ đang run rẩy, không dám tiếp cận trước mặt hắn.
– Hừ!
An Dịch thấy Nghệ Phong còn dám lộ ra ánh mắt xem thường, lửa giận của hắn càng bạo phát.
– Bố quân trận!
An Dịch hét lớn một tiếng, hơn một nghìn người trong nháy mắt chia làm hai trận doanh, lấy lấy hai người làm trung tâm, trọng trọng vây quanh, trường thương chỉ vào Nghệ Phong.
– Lẽ nào ngươi cho là mấy trăm người này có thể chém giết ta sao?
Trong mắt Nghệ Phong tràn đầy châm chọc, trong những người này, ngay cả Sư cấp cũng không đủ trăm, nếu muốn chém giết hắn là người si nói mộng.
– Nghệ Phong đế quân thử xem chẳng phải sẽ biết sao! Người đâu, truyền lệnh xuống phía dưới, gọi đao doanh tiến hành công kích!
Trong mắt An Dịch có vẻ dữ tợn.
– Vâng!
Tam hoàng tử nghe An Dịch nói, trong mắt cũng có chút kinh hãi, hắn tự nhiên biết đao doanh là cái gì, đây là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, một đao doanh có hơn một nghìn người, thế nhưng ít nhất có thể so sánh với thực lực của ba nghìn người ở đây.
Nghệ Phong thấy An Dịch không ra tay, ngược lại vận dụng quân đội như trước, miệng hắn cũng hiện lên cười nhạt, hắn tự nhiên biết đây là An Dịch dùng quân đội tiêu hao thể lực và đấu khí của bọn họ, đến lúc đó chém giết hắn sẽ dễ dàng hơn.
Nghệ Phong hiện tại chỉ biết bên trong trận doanh đối phương có hai Vương cấp, quỷ mới biết còn có hay không. Nghĩ đến bị quân đội vây công, còn có Vương cấp nhìn chằm chằm ở bên ngoài, trong lòng Nghệ Phong cũng phát lạnh, hôm nay hắn và Tam hoàng tử thực sự lành ít dữ nhiều.
An Dịch thấy trên mặt Nghệ Phong âm trầm lợi hại, hắn cười ha ha nói:
– Nghệ Phong đế quân, thức thời thì bó tay chịu trói đi?
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng nói:
– Đầu hàng? Vậy phải nhìn bản lĩnh các ngươi rồi, ta rất muốn nhìn, các ngươi làm sao có thể lưu lại mạng của ta.
– Lên, người chém giết Nghệ Phong, thưởng vạn kim, phong Nam tước!
An Dịch giận dữ hét.
Kích thích của kim tệ và tước vị, làm cho những binh sĩ này cũng triệt để điên cuồng, quân trận cũng mạnh mẽ biến hóa, bóng người không ngừng di động, làm cho người ta có cảm giác hòa hợp nhất thể.
Nghệ Phong nhìn trận pháp này, hắn hơi nhíu mày, mũi kiếm trên tay quang mang đại trướng, hồn lực trong thức hải cũng rục rịch.
– Đâm!
Đám binh sĩ đồng thời hét lớn một tiếng, trong đám binh sĩ trọng trọng vây quanh Nghệ Phong kia đột nhiên phân ra tám người, có hơn trăm người, hầu như là cùng thời khắc đó, bọn họ hiện ra một vòng tròn, đồng thời đâm tới Nghệ Phong ở trung ương.
Trên trăm thanh trường thương công kích, coi như là Nghệ Phong cũng không dám coi thường, hắn hét lớn một tiếng, áo giáp đấu khí hiện lên ở trên người, áo giáp đấu khí tản ra quang hoàn thần bí, so với trước đây, vẻ thần bí trên áo giáp đấu khí hiện tại càng nhiều.
Đấu khí quang mang trên lợi kiếm của Nghệ Phong đại trướng, Nghệ Phong hét lớn một tiếng, lợi kiếm trong tay hiện ra một hình cung, đánh mạnh về phía một trăm trường thương của đám binh sĩ.
Đang…
Hầu như là trong thời gian nháy mắt, Tiêm Hổ Kiếm của Nghệ Phong và trên trăm trường thương đồng thời đối chọi, hơn trăm người đồng thời lui ra sau mấy bước. Đồng dạng, Nghệ Phong cảm giác toàn bộ cánh tay tê dại, huyết khí trong cơ thể hắn cũng có chút cuồn cuộn.
– Trở lại!
Hơn trăm người nghe thế, lần thứ hai trở lại trong quân trận, dung nhập phía sau quân trận.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, không nghĩ tới hơn trăm người hơp lực lại mạnh như vậy, cư nhiên có thể cùng hắn phát huy ra mười hai thành lực lượng bất phân thắng bại. Nghệ Phong nhìn quân trận này biến hóa, thầm nghĩ này có thể chính là trận pháp dùng để đối phó các cường giả có thực lực mạnh trong quân đội.
– Biến trận!
Một người khống trận trong đó quát lớn, những binh sĩ này lập tức di động rất nhanh, hơn trăm người kia lập tức đi ra mặt sau cùng trận doanh, vị trí mới vừa rồi của bọn họ có một đội khác thay thế.
– Đâm!
Người khống trận hét lớn một tiếng, những người vừa mới vào vị trí này, cả đám đồng thời dùng trường thương đâm về phía Nghệ Phong, uy thế không thua lúc trước.