Phần 530: Cơn ghen của Tần Y
– Tần Y tỷ!
Nghệ Phong nhìn nữ nhân trước mặt, làn da trắng noãn sáng sủa giống như sứ. Tần Y mặc một bộ cẩm y màu lam bó sát người để vóc dáng hoàn mỹ của nàng phô bày ra. Đôi tất màu da ôm lấy đôi chân nhỏ nhắn và duyên dáng của nàng lộ những đường cong vô cùng kiều diễm. Phối hợp với khuôn mặt điên đảo chúng sinh kia, đại khái đã vượt qua phạm trù xinh đẹp của nữ nhân!
– Tần Y tỷ!
Nghệ Phong hô thêm một lần nữa, trong lúc Tần Y còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã nhanh bước tới ôm thân thể mềm mại của nàng vào trong lòng. Tần Y có chút không thở nổi, chỉ là nhìn dáng vẻ tươi cười trên khuôn mặt Nghệ Phong, nàng cũng trở tay ôm lấy hắn, đầu tựa trên vai. Cảm thụ được hai tay Nghệ Phong ôm nàng càng lúc càng chặt, phảng phất như muốn dung hòa hai thân thể lại với nhau. Tần Y cảm thụ được vẻ không muốn xa rời, thân thể của nàng không khỏi kề sát vào Nghệ Phong hơn. Nàng dùng ngón tay thon ngọc thon dài và nhỏ lướt nhanh về phía sau Nghệ Phong nói:
– Đệ đúng là tiểu hài tử!
Hơi thở truyền đến từ người Tần Y thơm ngọt khiến Nghệ Phong tham lam hít sâu mấy hơi. Lúc này mới chậm rãi buông Tần Y ra, Nghệ Phong nhìn đôi mắt trong suốt mở to của nàng đang nhìn chằm chằm vào hắn, trong đó hiện lên đủ tình ý thắm thiết.
Nghệ Phong cảm giác yên lòng, bởi vì hồi ức do Diệp Hi khuấy nhẹ lên cũng dần dần yên ổn. Nghệ Phong dùng tay đặt nhẹ lên đôi môi đỏ mọng như hoa hồng của Tần Y, cảm nhận sự mềm mại ấm nóng của nó.
Tần Y hờn dỗi liếc mắt nhìn Nghệ Phong, dùng cánh tay nhỏ bay nắm lấy hắn:
– Đừng nhúc nhích, đệ vẫn chưa rửa tay, bẩn muốn chết!
Nghệ Phong cười hắc hắc thầm nghĩ không chỉ chưa rửa tay mà ngay cả tắm cũng chưa từng. Chỉ là thấy đôi môi dụ hoặc của Tần Y khiến hắn muốn thăm dò xuống, ngón tay chặn ngang môi của nàng lại. Tần Y ưm nhẹ một tiếng, coi như là chủ động đón nhận nụ hôn của Nghệ Phong! Nghệ Phong tinh tế thưởng thức môi thơm của Tần Y, bàn tay cũng lần mò xuống nút buộc. Một cước hung hăng đá cánh cửa đóng lại, sau đó ôm chặt lấy Tần Y.
Mắt Tần Y lờ đờ mê ly, tùy ý để Nghệ Phong ôm lấy eo thon co giãn của nàng, đôi tay vòng lên quấn lấy cổ hắn. Khuôn mặt ửng hồng, đầu lông mày có chút rung động.
Nghệ Phong từ từ tuột quần áo Tần Y xuống vai, dưới ánh mắt oán trách của Tần Y, Nghệ Phong đặt tay lên vai Tần Y nói:
– Giúp ta!
Tay Tần Y có chút run, e thẹn liếc mắt nhìn Nghệ Phong nhưng vẫn đưa hai tay lên giúp Nghệ Phong cởi quần áo. Dường như Tần Y chờ một lúc lâu không thấy Nghệ Phong làm gì cũng bạo phát ra dục vọng. Nàng đưa tay ôm chặt lấy Nghệ Phong, phảng phất như muốn dung nhập Nghệ Phong vào trong lòng, chủ động phối hợp theo ý Nghệ Phong.
Tần Y so với trước kia hết sức nhiệt tình. Điều này khiến cho Nghệ Phong hưởng thụ niềm vui chưa từng có.
Nghệ Phong thò tay luồn vào trong ngực Tần Y, tay kia bám nhẹ vào eo thon co dãn của nàng, hương thơm ôn nhuyễn hít vào càng say lòng hơn. Nghệ Phong đè nặng lên mái tóc dài của Tần Y, cảm giác tâm tình vô cùng an bình. Chút hậm hực trong lòng cũng hóa toàn bộ thành nhu tình và ấm áp trong nháy mắt.
Tần Y thấy Nghệ Phong chơi đùa với mái tóc của mình, vẻ mặt say mê nhìn hắn tới cực điểm, ghé sát vào bên tai Nghệ Phong thì thào:
– Đệ thật là trẻ con!
Nghệ Phong xoay chuyển thân thể Tần Y, nhìn thẳng vào đôi mắt của nàng.
Tần Y đang dán người vào thân thể Nghệ Phong, thấy động tác này của hắn không khỏi dùng đôi mắt thâm thúy màu đen hỏi:
– Làm sao vậy?
– Chỉ có ở trước mặt Tần Y tỷ, ta mới nguyện ý làm tiểu hài tử! Chỉ là Tần Y tỷ ở trước mặt ta cũng giống như tiểu hài tử!
Nghệ Phong nhìn chăm chú Tần Y nói.
– Không cho nói nữa!
Sắc mặt Tần Y đỏ bừng lên trong nháy mắt, hiển nhiên nàng nhớ lúc đó Nghệ Phong còn rất nhỏ, lại kể chuyện ru nàng vào giấc ngủ, ngẫm lại Tần Y cảm giác khuôn mặt càng nóng bừng hơn. Đoạn thời gian trước, nàng thực sự giống như là muội muội Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy Tần Y đưa bàn tay mềm mại nhỏ bé lên miệng mình, hắn không khỏi cười hắc hắc. Nhẹ nhàng liếm lòng bàn tay một chút, Tần Y ngứa tay liền rụt tay về.
– Bẩn muốn chết!
Tần Y nở nụ cười tươi đẹp không gì sánh bằng.
– Tần Y tỷ cũng không bẩn!
Hiện giờ Nghệ Phong mở miệng dễ dàng không để lại chút vết tích.
Tần Y liếc mắt nhìn Nghệ Phong, lập tức nghĩ tới điểm gì liền hừ một tiếng, hung hăng cấu mạnh vào hông Nghệ Phong, quay sang hắn nói:
– Nói như vậy, ngươi đã từng nói với nhiều người khác?
– A…
Nghệ Phong cảm giác sau lưng đổ mồ hôi lạnh:
– Cái đó, hình như ta chỉ nói với mỗi Tần Y tỷ thôi.
– Thực sự ngươi chỉ nói với một mình ta?
Tần Y nhìn thẳng vào mắt Nghệ Phong, hừ một tiếng.
Nhãn thần Nghệ Phong có chút né tránh, hắn cười ha ha nói rằng:
– Cái đó, hẳn là vậy, hình như thực sự không hề nói qua với người khác.
– Hẳn là? Hình như? Nghĩ là ngươi cũng không xác định a? Mấy người không xác định?
Tần Y nhìn thẳng vào Nghệ Phong.
– Không có! Tuyệt đối chưa từng nói qua với người khác!
Nghệ Phong không phải kẻ ngu si, tự nhiên sẽ không trước mặt một nữ nhân thừa nhân mình đã làm chuyện gì đó với nữ nhân khác. Mặc kệ nữ nhân có tra hỏi thế nào, Nghệ Phong đều nghĩ dù chết cũng phải cắn chặt răng, tuyệt đối không được thừa nhận. Hắc hắc, vậy thì nàng có thể làm gì?
Chỉ là Tần Y biết bao nhiêu? Tần thúc đã gặp qua tiểu ma nữ, không biết có nói với Tần Y chưa. Bản thân Tần Y gặp qua Liễu Mộng Nhiên, còn có Tử Âm bình thường vẫn hay đến phủ đệ, không biết nàng nghĩ sao? Nghĩ đến đây, Nghệ Phong cảm giác có chút phát lạnh, những chuyện Tần Y đã biết rồi, thừa nhận hay không thừa nhận có tác dụng sao?
Nghệ Phong quay đầu nhìn lén thoáng qua Tần Y, thầm nghĩ chắc nàng sẽ không để hắn xuống giường chứ. Nếu như bị đuổi khỏi giường, Nghệ Phong cảm thấy hắn rất bất hạnh.
– Thật sao? Vậy ngươi có nên giải thích cho ta một chút về quan hệ giữa đệ và Liễu Mộng Nhiên là cái gì không?
Quả nhiên, Tần Y thả xuống quả bom đầu tiên.
– Mộng nhiên? A! Mộng Nhiên thì có chuyện gì a? Mộng Nhiên là thị nữ của ta! Chúng ta là quan hệ chủ tớ rất thuần khiết!
Nghệ Phong chính nghĩa lẫm nhiên nói, mơ hồ có chút tức giận. Hắn vẫn nghĩ hắn và Liễu Mộng Nhiên rất thuần khiết. Đương nhiên, định nghĩ thuần khiết của Nghệ Phong và người khác có tiêu chuẩn khác nhau.
Theo suy nghĩ của Nghệ Phong, chỉ là một cái kéo tay nho nhỏ, ôm một cái cũng không có gì đáng nói. Tại thế giới trước, chỉ cần chưa lên giường thì vẫn còn được coi là quan hệ nam nữ thuần khiết. Nghệ Phong vin vào điểm ấy liền cho rằng hắn là một nam nhân thuần khiết.
– Thuần khiết?
Suýt chút nữa Tần Y cười rộ lên, chỉ là nhớ tới hiện giờ không thích hợp, nàng hừ một tiếng nói:
– Trước đây không phải đệ vẫn kêu to muốn thị nữ làm ấm giường sao? Đệ thật đúng là vẫn mộng tưởng.
– Ô ô, ta cũng muốn ấm giường a thế nhưng nữ nhân kia thế nào cũng không chịu đáp ứng, vừa rồi còn đuổi ra a!
Nghệ Phong rất ủy khuất nói, cố gắng cho Tần Y thấy tình cảnh của hai bọn họ kỳ thực rất thuần khiết. Chỉ là vừa nói xong Nghệ Phong liền bịt vội miệng mình lại.
Quả nhiên, thấy bàn tay Tần Y vung tới bên hông Nghệ Phong hung hăng nhéo.
– Đệ còn đang tìm cách, chỉ là chưa kịp thực hiện phải không? Ta chỉ biết đệ ăn trong bát rồi còn muốn ngó vào nồi, có phải đệ muốn hoàn thành lý tưởng vĩ đại kia không, mỗi ngày tử túy kim mê, hoang dâm vô độ a!
Tần Y thật ra không quên cái lý tưởng vĩ đại kia của Nghệ Phong, nhìn hắn hừ lạnh một tiếng.