Phần 515: Nguy cơ truy sát
Nghệ Phong phi nước đại một đường, cũng may vì có Tuyết Ma Hổ đang đuổi theo phía sau cho nên không có một con ma thú nào dám chặn đường. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi thở dài một hơi, bằng không chỉ cần có ma thú chặn hắn lại thì lúc đó Tuyết Ma Hổ có thể đuổi kịp hắn.
Cho dù là vậy, Nghệ Phong cảm giác khoảng cách giữa hắn và Tuyết Ma Hổ ngày càng gần. Điều này khiến trong lòng hắn kinh hoảng không ngừng.
– Oanh…
Trong lúc Nghệ Phong đang tìm biện pháp kéo dài khoảng cách thì đột nhiên có một đạo năng lượng cường hãn vô cùng đánh ở phía sau mông hắn. Nhất thời tạo ra một cái hố to trong nháy mắt, cát đá ở phiến hư không phía sau bay tán loại giống như địa ngục trần gian, từng cơn lốc cuốn theo cát đá mang tất cả lên hư không.
Nghệ Phong cảm giác được lực lượng cường đại ở phía sau, trên trán không khỏi đổ mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi không chạy nhanh một chút sợ rằng chính mình sẽ phải lãnh đủ. Nghĩ vậy Nghệ Phong lấy ra từ trong lòng một viên đan dược tản linh khí cường đại, không chút nghĩ ngợi cho luôn vào trong miệng.
Trong nháy mắt Nghệ Phong cảm giác trong cơ thể dâng lên một cỗ lực lượng cuồng bạo, kinh mạch giống như có lửa đốt, đau đớn tới cực điểm. Đồng thời Nghệ Phong cũng cảm giác lực lượng của hắn không ngừng đề thăng, tới khi đạt được tứ giai đỉnh phong mới dần dần ổn định xuống.
Nguy hiểm ở trước mặt, Nghệ Phong đành phải bất chấp mọi thứ. Đây là một viên đan dược ngũ giai cao cấp, có thể đề thăng thực lực trong nháy mắt, chẳng qua đan dược đề thăng thực lực trong nháy mắt sẽ để lại di chứng phía sau. Cho nên tuy rằng Nghệ Phong luyện chế ra thế nhưng chưa từng sử dụng qua.
Chẳng qua hiện giờ hắn cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ, Tuyết Ma Hổ có thể kéo gần cự ly lại, nếu như thêm một khoảng thời gian nữa nhất định công kích của Tuyết Ma Hổ sẽ đánh trúng người Nghệ Phong. Lấy thực lực của hắn, nếu như bị đánh trúng thì chỉ còn con đường chết không thể nghi ngờ.
Bước chân Nghệ Phong không ngừng chuyển động, thân pháp Mị Ảnh càng trở nên thành thạo hơn. Hắn cũng không quên lấy ra Nhuyễn Kình giáp ở trong giới chỉ mặc vào người. Nghệ Phong hy vọng có phòng ngự chí bảo như Nhuyễn Kình giáp có thể tạo được một chút tác dụng. Thế nhưng vẫn không tự tin một chút nào, dù sao thực lực của Tuyết Ma Hổ quá mạnh mẽ.
Tuyết Ma Hổ nhìn cái bóng của nhân loại trước mặt nó, ánh sáng tàn bạo trong mắt càng trở nên ngưng trong. Cảm thụ lực lượng trong cơ thể tiêu tán cùng với năng lượng cuồng bạo, nó càng muốn dùng móng vuốt để xé xác Nghệ Phong. Lấy thực lực của Nghệ Phong, nếu không phải phân tâm áp chế năng lượng cuồng bạo trong cơ thể thì sớm đã giết chết được Nghệ Phong.
Thế nhưng hiện giờ nó không chỉ cảm giác lực lượng bị tiêu tán mà còn cảm giác vô cùng uể oải. Tuyết Ma Hổ là ma thú cao giai, hầu như có thể suy đoán Nghệ Phong đã hạ độc, vừa nhớ tới Nghệ Phong ném ra chút bột phấn đều bị hút vào nó liền biết vấn đề ở đâu.
Cho nên Tuyết Ma Hổ đuổi theo phía sau Nghệ Phong cũng trở nên cẩn thận hơn, thấy Nghệ Phong vứt ra vật gì không rõ cũng tự biết tránh ra.
Tuyết Ma Hổ kêu lên một tiếng, toàn bộ thân thể phát ra quang mang chói mắt phản chiếu xuống mặt đất đuổi theo Nghệ Phong, mỗi lần móng vuốt tiếp xúc với mắt đất là nhảy xa hơn mười thước, tốc độ vô cùng nhanh.
Nghệ Phong nghe được ở trước mắt có tiếng gọi của ai đó, sau lưng càng toát ra mồ hôi lạnh, hắn không nghĩ tới làm đủ mọi thứ như vậy vẫn không thể kéo dài khoảng cách. Nếu như còn tiếp tục, Nghệ Phong sợ rằng sẽ bị ma thú này nổi giận xé xác.
– Oanh…
Một đạo năng lượng đánh vào trên người Nghệ Phong lại lần nữa bị trượt tạo thành một cây nấm khổng lồ, Nghệ Phong cảm giác vô cùng lo sợ, tốc độ mạnh mẽ đề thăng lên.
Tuyết Ma Hổ thật không ngờ nhân loại trước mặt có tốc độ vượt qua đẳng cấp của hắn. Nguyên bản Tuyết Ma Hổ khinh thường với tốc độ như vậy, thế nhưng thân thể của nó không phát huy được toàn bộ thực lưc, cuối cùng mới đuổi bắt đối phương lâu như thế.
Tuyết Ma Hổ vẫn nhớ tới Tuyết Linh Quả do nó thủ hộ bị Nghệ Phong cướp đi, vẻ dữ tợn lại hiện lên không gì ức chế được. Nó giận giữ gầm to một tiếng, không thèm áp chế độc dược trong cơ thể, tăng cường lực lượng đánh móc phía sau Nghệ Phong.
Nghệ Phong hầu như có thể cảm giác phía sau truyền tới tiếng gió thổi, trong lòng hắn không khỏi hoảng sợ. Một chiêu của ma thú lục giai cao cấp, cho dù mặc vào Nhuyễn Kình giáp thì Nghệ Phong cũng không dám tiếp. Tốc độ của hắn phát huy tới cực hạn thế nhưng lại phát hiện tiếng gió thổi gào thét bên tai ngày càng gần.
– Hiện!
Nghệ Phong quát to một tiếng, Mị hỏa hồ tứ giai xuất hiện trong nháy mắt trên hư không, hầu như Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi điều khiển Mị hỏa hồ nhảy về phía sau chắn giữa hắn và Tuyết Ma Hổ.
Mị hỏa hồ thoát khỏi khống chế của Nghệ Phong, một lần nữa cảm nhận được vui sướng của tự do thì móng vuốt của Tuyết Ma Hổ đã nhào tới trên người nó. Hai cái móng vuốt cư nhiên cắm lên trên thân thể của Mị hỏa hồ, sau đó mạnh mẽ dùng lực xé ra, năng lượng tinh khiết tạo thành Mị hỏa hồ cư nhiên bị xé rách thành hai nửa.
Nếu như Nghệ Phong có thể thấy một màn vừa rồi nhất định sẽ kinh hãi tới rớt quai hàm. Chẳng qua Nghệ Phong vốn dùng Mị hỏa hồ để làm pháo hôi cho nên cũng sẽ không quay đầu lại nhìn một màn này.
Thân pháp của hắn vẫn như cũ vận chuyển tới cực hạn hướng về phía xa bay nhanh đi. Mị hỏa hồ ngăn lại khiến khoảng cách giữa cả hai kéo dài thêm một chút, để Nghệ Phong thở dài một hơi. Coi như tránh thoát một kiếp, thế nhưng Nghệ Phong biết con đường hắn chạy trốn vẫn còn dài, sợ rằng Tuyết Ma Hổ không mất bao lâu sẽ lại đuổi theo hắn, Nghệ Phong nghĩ tới đây liền cảm giác run run, hắn đối mặt với Tuyết Ma Hổ không có chút cơ hội phản kháng nào.
– Kháo… Dù độc dược của ta không độc chế được ma thú lục giai thế nhưng nó cũng không đến mức còn thực lực cường hãn như vậy chứ!
Nghệ Phong mắng to một tiếng, rốt cuộc hắn cũng hiểu được ma thú lục giai có bao nhiêu kinh khủng. Lấy độc dược của Nghệ Phong ném ra nhiều như vậy đủ để giết chết một ma thú lục giai bình thường. Thế nhưng Tuyết Ma Hổ này cư nhiên không có việc gì, vẫn đuổi theo truy sát hắn không dừng lại chút nào, phảng phất như không hề bị ảnh hưởng.
Nghệ Phong nghĩ thầm nếu như lần này còn sống thì mặc kệ độc dược khó kiếm thế nào hắn cũng phải luyện chế một ít độc dược cao giai.
Tuyết Ma Hổ nhìn nhân loại ở phía trước liền rút ngắn khoảng cách giữa hai bên lại, dùng lực lượng của cơ thể để áp chế cảm giác không khỏe. Bốn chân tiếp tục chạy đuổi theo điên cuồng.
Tốc độ cả hai bắt đầu so đấu lần nữa, hiển nhiên tốc độ của Nghệ Phong so ra kém với Tuyết Ma Hổ, càng ngày cự ly giữa hai bên bị kéo gần lại.
Nghệ Phong vẫn như cũ bay nhanh về phía trước, trong lòng tính toán làm sao để thoát khỏi Tuyết Ma Hổ. Trong lúc Nghệ Phong đang nỗ lực đề thăng tốc độ thì đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh trong tầm mắt hắn, điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới ở trong chỗ sâu của trọng thứ bốn còn có thể gặp được người khác. Người có thể đi tới nơi đầy đều có thực lực cực kỳ cường hãn.
Thế nhưng bước chân vẫn không dám chùn lại chút nào, hướng về phía trước bay nhanh đi.
Đạo nhân ảnh kia phảng phất như không nhận thấy nguy hiểm cư nhiên hướng về phía bên này bay tới. Chuyện này làm Nghệ Phong có chút ngẩn ra, trong lòng không nhịn được mắng to:
– Kháo… Tên này là ai a, lao về phía bên này, đây không phải muốn tìm chết sao?