Phần 514: Bị truy sát
– Lên!
Nghệ Phong hô to một tiếng, thân ảnh của hắn mạnh mẽ tiêu thất. Băng Hồn còn chưa kịp kinh ngạc, trường thường trong tay huy động mạnh mẽ, toàn bộ hàn quang trên trường thương tăng vọt. Quang mang màu lam ngưng tụ nơi đầu thương tạo thành một dòng xoáy, hư không ở quanh dòng xoáy có chút bị vặn vẹo.
– Tuyệt kỹ Băng tộc – Băng Diệt Thiên Hạ!
Băng Hồn hét lớn một tiếng, lam quang trên trường thương tăng vọt thêm lần nữa, hầu như toàn bộ hư không bắt đầu vỡ vụn, thảm thực vật ở bên cạnh bị cường lực của Băng Hồn phát động phát ra kình khí tàn sát bừa bãi. Lấy Băng Hồn làm trung tâm tạo thành một dòng xoáy khổng lồ tàn phá mọi thứ, cát đá bay lên tung tóe.
Đến khi quang mang trên trường thương đạt tới đỉnh phong, Băng Hồn liền hung hăng đâm tới Tuyết Ma Hổ. Trường thương đi tới nơi đâu, không gian liền bị vỡ vụn tới đó.
Nếu như Nghệ Phong nhìn thấy một chiêu này chắc chắn sẽ vô cùng kinh hãi, một chiêu như vậy sao có thể do Tướng Cấp thi triển ra. Số vũ kỹ Băng Hồn thi triển suốt cả quãng đường đi không có chiêu nào có thể so được với nửa lực lượng của thương này.
Tuyết Ma Hổ nhìn thấy một thương kinh khủng đang lao tới, trong mắt cư nhiên thoáng hiện một tia khinh thường. Bốn chân của nó dậm xuống đất hướng về phía một thương nghiền nát hư không của Băng Hồn đón lấy. Lực lượng cường đại ngưng tụ trong nháy mắt bạo phát ra lam quang chói mắt, toàn bộ hư không bị cỗ năng lượng khổng lồ trở nên vặn vẹo, không nhìn thấy bóng dáng người đâu nữa.
Binh!
Năng lượng của Tuyết Ma Hổ ầm ầm đánh vào trên trường thương của Băng Hồn. Nhất thời toàn bộ hư không phảng phất như bị vỡ vụn ra, từng khe từng khe không gian đột nhiên xuất hiện trên hư không gây chấn động ánh mắt của Băng Hồn, toàn bộ hư không giống như bị tàn sát bừa bãi, vô số kình khí bắn tỏa ra bốn phía. Thảm thực vật và cát đá trên mặt đất không ngừng bị bắn tung lên trời tạo thành từng dòng xoáy một, cả một khu vực giống như địa ngục mờ mịt tối tăm, không thấy một cái gì.
Phụt…
Băng Hồn phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng hoảng sợ đồng thời cũng không quên lời nói của Nghệ Phong, trường thương nắm trên tay, tốc độ được phát huy tới cực hạn bay thẳng về một hướng. Hầu như không dám quay đầu lại liếc mắt nhìn Tuyết Ma Hổ. Băng Hồn chưa từng nghĩ tới ma thú lục giai cao cấp lại có thực lực mạnh tới vậy, dưới tình huống hắn thi triển tuyệt kỹ của Băng tộc vẫn như cũ bị nó dùng một chiêu đơn giản phá tan, còn khiến hắn bị chấn thương phun máu tươi.
Băng Hồn cảm thấy Nghệ Phong đã đánh giá thấp thực lực của Tuyết Ma Hổ. Lần đánh bạc này chỉ sợ vô cùng hung hiểm, Băng Hồn không dám dừng lại chút nào, đấu khí mạnh mẽ dâng cao hóa thành một cái bóng bay nhanh đi. Trong tay nắm chặt bình độc dược Nghệ Phong cho hắn.
Tuyết Ma Hổ thấy Băng Hồn chạy trốn, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường, nó vừa định đuổi theo thì đột nhiên cảm giác phía bên Tuyết Linh Quả có dị biến phát sinh.
– Ngao…
Tuyết Ma Hổ triệt để bị chọc giận, toàn bộ thân thể mạnh mẽ lớn vọt thêm vài phần. Khí thế dâng lên tận trời phát ra từng đợt gió gào thét.
Chỉ thấy chủy thủ của Nghệ Phong huy động vài cái, mấy khỏa Tuyết Linh Quả và cành rễ của nó bị Nghệ Phong ôm vào trong người.
Tuyết Ma Hổ đã quên đi Băng Hồn, hiện giờ trong mắt nó chỉ có suy nghĩ giết chết nhân loại trước mặt. Chưa bao giờ Tuyết Ma Hổ bị chọc giận như vậy, thân thể nó mạnh mẽ tăng vọt lên, toàn bộ thân thể bạo phát ra quang mang chói mắt, thậm chí Tuyết Ma Hổ không để ý vì sao năng lượng bên trong cơ thể của nó có chút bạo động.
Trong ánh mắt dữ tợn của nó chỉ lộ ra một ý tứ, đó chính là xé xác nhân loại ở trước mặt.
Nghệ Phong cảm giác được hàn ý lạnh thấu xương đến từ Tuyết Linh Quả cầm trên tay, hắn không chút nghĩ ngợi liền dùng vải bao bọc thu vào trong giới chỉ, sau đó hướng về một phương thi triển thân pháp Mị Ảnh, tốc độ phát huy tới cực hạn, từng đạo tàn ảnh còn sót lại dọc theo phương hướng lao đi.
Trong nháy mắt Nghệ Phong rời đi, một cỗ năng lượng vô cùng cường đại oanh kích vào chỗ hắn vừa đứng, tàn ảnh của của Nghệ Phong bị oanh kích liền tiêu tan trong nháy mắt. Mà nguyên bản chỗ hắn vừa đứng hình thành một cái hố thật to. Đá vụn vô cùng vô tận khắp mọi nơi, trên hư không hình thành một cây nấm thật lớn.
Tuy rằng Nghệ Phong không quay đầu lại thấy được uy thế này, thế nhưng hắn cảm nhận một chút kình phong bắn ra từ đó khiến Nghệ Phong cảm thấy vô cùng may mắn, may là hắn đã kịp rời khỏi chỗ đó trong nháy mắt. Thế nhưng Nghệ Phong tránh được một kiếp này cũng không cảm thấy nhẹ nhõm, ngược lại áp lực càng trở nên trầm trọng. Hắn có thể cảm giác được Tuyết Ma Hổ đã đuổi tới ở phía sau.
Nghệ Phong không biết Tuyết Ma Hổ mạnh tới mức nào, thế nhưng có thể sanh ngang với nhân loại Vương Cấp đỉnh phong đủ khiến Nghệ Phong hiễu rõ sự kinh khủng của nó. Nếu như Nghệ Phong đối mặt với Tuyết Ma Hổ, tuyệt đối là thập tử nhất sinh.
Thậm chí Nghệ Phong cũng không dám quay đầu nhìn lại Tuyết Ma Hổ, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ vận chuyển, hai chân đạp xuống đất bay nhanh về phía trước. Thân pháp Mị Ảnh để lại từng đạo tàn ảnh, thậm chí ngay cả tiếng gió thổi gào thét Nghệ Phong cũng không nghe được.
Nghệ Phong lấy ra một lọ thuốc bột từ trong lòng, không chút nghĩ ngợi liền vừa rắc vừa chạy, lọ thuốc bột cũng không có nhiều, đảo một cái liền bị Nghệ Phong tung ra toàn bộ, Nghệ Phong cảm thấy như bị rứt đi một miếng thịt, đồng thời tiếp tục lấy ra thêm một cái bình nhỏ nữa, chăm chú nắm chặt ở trong tay.
Tuy rằng Nghệ Phong không hướng về phía sau nhìn lại thế nhưng cho dù độc có mạnh tới mức nào thì trong thời gian ngắn căn bản không làm được gì nó. Nghệ Phong cảm giác một cỗ khí thế cường đại đang tập trung lên người hắn.
May mắn chính là Nghệ Phong tu luyện Lăng Thần Quyết, nếu như hắn tu luyện công pháp khác, lấy thực lực của hắn bị khí thế của Tuyết Ma Hổ tập trung, sợ rằng hai chân sẽ mềm nhũn ra, sao có thể chạy được?
Thân pháp Mị Ảnh trên người Nghệ Phong hầu như phát huy tới cực hạn, mặc dù vậy vẫn như cũ không thoát khỏi bị cỗ khí thế kia tập trung. Nghệ Phong lại lần nữa hiểu rõ thêm sự kinh khủng của ma thú lục giai cao cấp. Thân pháp Mị Ảnh là công pháp Thiên Giai cũng không thể thoát khỏi Tuyết Ma Hổ, có thể tưởng tượng được Tuyết Ma Hổ kinh khủng tới mức nào.
Thậm chí Nghệ Phong có cảm giác cự ly giữa Tuyết Ma Hổ và hắn càng ngày càng gần, Nghệ Phong cắn môi vận chuyển đấu khí trong cơ thể tới mức tận cùng, tốc độ điên cuồng đề thăng, thậm chí mặc kệ đau đớn trong kinh mạch. Một viên đan dược bổ sung đấu khí được cho vào trong miệng để hắn duy trì trạng thái đấu khí đỉnh phong liên tục.
Băng Hồn bị vây ở một chỗ khác không cảm thấy dị trạng ở phía sau, liền quay đầu nhìn lại, hắn không thấy cái gì thầm nghĩ quả nhiên giống như kế hoạch, Tuyết Ma Hổ truy sát Nghệ Phong, buông tha cho hắn. Chuyện này cũng nói lên một điều Nghệ Phong đã trộm thành công Tuyết Linh Quả.
Băng Hồn nhớ tới cảnh tượng Nghệ Phong biến mất trong nháy mắt vừa rồi, cảm giác vô cùng kinh ngạc. Hắn nhớ tới một loại kỹ năng trong truyền thuyết: Thuấn di.
Điều này khiến cho Băng Hồn hiểu được vì sao Nghệ Phong tự tin chỉ trong một chiêu có thể lấy được Tuyết Linh Quả vào tay, Băng Hồn cảm giác huyết khí trong lòng cuồn cuộn lại không khỏi thấy lo lắng cho Nghệ Phong. Sự kinh khủng của Tuyết Ma Hổ hắn đã lĩnh giáo, vốn Băng Hồn tưởng rằng có thể đối kháng ba chiêu với Tuyết Ma Hổ thế nhưng lại phát hiện chỉ một chiêu đã bị nó đánh thương tích không nhẹ. Có thể tưởng tượng nó kinh khủng tới mức nào.
Mặc dù Nghệ Phong có vài phần tốc độ thế nhưng thực lực chênh lệch quá lớn, tốc độ của hắn đủ để bù đắp sao?
Băng Hồn rất hoài nghi lần này Nghệ Phong thật sự đã đổ mệnh, hơn nữa phần thắng vô cùng nhỏ. Nghĩ vậy, Băng Hồn không hề dừng lại, thân ảnh chợt lóe lên bay về một phương hướng, mặc kệ thế nào Băng Hồn cũng không buông tha chiến hữu của chính mình. Ít nhất hiện giờ Nghệ Phong đang là đồng bọn hợp tác của hắn.
Mặc dù Băng Hồn biết cho dù hắn và Nghệ Phong liên thủ cũng không đỡ được mấy chiêu của Tuyết Ma Hổ, thế nhưng Băng Hồn vẫn không chùn bước hướng về phương hướng có Nghệ Phong mà tiến tới.