Phần 506: Mị liệt hồ
Dường như Mị liệt hồ cũng biết tình cảnh của nó nguy hiểm, bước tiến cư nhiên dần dần lùi về phía sau. Quả nhiên Mị ngũ giai có trí lực nhất định.
Yêu Ngọc thấy nó lui về phía sau, thân ảnh liền từ vai Nghệ Phong bay ra, móng vuốt nho nhỏ trảo về phía Mị liệt hồ. Dường như Mị liệt hồ không muốn tranh đấu cùng Yêu Ngọc, nó lùi lại mấy bước né tránh công kích của Yêu Ngọc.
Nghệ Phong thấy vậy, hồn lực cũng đi ra khỏi cơ thể, ngưng tụ thành Nhiếp Hồn Thuật dung hợp với năng lượng trong hư không, hóa thành quyền ấn cực lớn hung hăng đánh tới Mị liệt hồ.
Mị liệt hồ tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể thi triển năng lượng công kích nghênh tiếp về phía Nhiếp Hồn Thuật. Hai cỗ năng lượng cường đại va chạm vào nhau trong hư không bạo liệt mạnh mẽ, kình khí cường đại tàn phá bừa bãi hư không. Quang mang chói mắt bạo phát khiến cho hư không vốn đã đỏ càng trở nên đỏ rực.
Yêu Ngọc hầu như không hề buông tha, thân thể của nó tiến nhanh về phía trước. Quang mang trên người bỗng nhiên bạo phát công kích Mị liệt hồ. Yêu Ngọc vừa mới tiếp xúc thân thể của Mị liệt hồ thì thân thể Mị liệt hồ đã bị ăn mòn, một khối năng lượng lớn bị Yêu Ngọc thôn phệ. Điều này khiến Nghệ Phong dại ra một chút, Yêu Ngọc so với Nhiếp Hồn Sư càng giống khắc tinh của Mị hơn.
– Yêu Ngọc, giữ lại tính mệnh của nó!
Nghệ Phong thấy Yêu Ngọc lại phi thân về phía trước một lần nữa vội vàng hô lớn. Mị ngũ giai trung cấp so với cường giả Tướng Cấp trung giai còn mạnh hơn, Nghệ Phong không hy vọng cứ như vậy bị Yêu Ngọc thôn phệ.
Mị liệt hồ bị Yêu Ngọc thôn phệ mất một khối năng lượng cũng triệt để nổi giận, quang mang dữ tợn phát ra trong mắt. Toàn bộ thân thể cũng bộc phát ra quang mang đỏ rực, miệng mở ra, một cỗ năng lượng ngưng tụ trong miệng nó bắn tới Nghệ Phong. Cùng lúc đó Mị liệt hồ không ngừng huy động móng vuốt, một cỗ năng lượng giống như hỏa tiễn bay vụt về phía Yêu Ngọc.
Nghệ Phong nhìn thấy năng lượng bay nhanh tới, thân ảnh chợt lóe lên nhanh chóng né tránh. Mị ngũ giai nổi giận công kích, Nghệ Phong không dám đơn giản tiếp nhận. Yêu Ngọc thì ngược lại, nó thấy năng lương hướng về nó bay tới liền lộ ra vẻ khinh thường trong mắt. Thân thể cư nhiên chủ động đón lấy cỗ năng lượng này, năng lượng đánh vào người nó không có chút gợn sóng, Nghệ Phong thấy một màn như vậy không khỏi vô cùng ngạc nhiên.
– Kháo… Vật nhỏ này cũng quá biến thái đi! Công kích đó tương đương với một kích của Tướng Cấp a, nó vậy mà dám đùa cợt.
Mị hỏa hồ còn lại lúc bấy giờ cũng công kích về phía Nghệ Phong và Yêu Ngọc, từng đạo năng lượng bay nhanh tới khiến Nghệ Phong phải thi triển Nhiếp Hồn Thuật chống lại.
– Yêu Ngọc, giải quyết những tiểu binh đi. Mị liệt hồ giao cho ta!
Yêu Ngọc không tình nguyện nhìn thoáng qua Mị liệt hồ, thế nhưng vẫn bay về phía Mị hỏa hồ, đối mặt với Mị hỏa hồ Yêu Ngọc liền biểu hiện ra lực sát thương kinh người, nó không thèm quan tâm tới công kích của Mị hỏa hồ, trực tiếp nhào lên người, móng vuốt nho nhỏ trảo xuống vô cùng chuẩn xác nắm lấy hồn thể của Mị hỏa hồ, sau đó đưa lên thôn phệ không còn chút gì.
Nghệ Phong nhìn trân trân một màn này, con mắt trừng lớn: Ta kháo, một con tương đương với cường giả Sư giai, vậy mà giải quyết nhẹ nhàng thế sao? Hiện giờ Nghệ Phong đã hiểu ra vì sao ở đây có một đống thi thể.
Nghệ Phong thấy Yêu Ngọc công kích mục tiêu khác, hắn cũng không dừng lại, Nhiếp Hồn Thuật hóa hồn thành châm hung hăng đâm tới Mị liệt hồ. Cùng lúc đó, Nghệ Phong thi triển Nhiếp Hồn Thuật ngưng tụ năng lượng, năng lượng của toàn bộ hư không dần dần tụ tập về phía Nghệ Phong, hình thành một dòng xoáy lớn.
Nghệ Phong khống chế năng lượng công kích về phía Mị liệt hồ, cùng lúc đó Mị liệt hồ quơ móng vuốt sắc bén lên cũng đánh về phía Nghệ Phong, trên người nó cư nhiên cũng mơ hồ có dòng xoáy năng lượng, năng lượng cường đại của nó khiến hư không có chút vặn vẹo.
Nghệ Phong thấy một màn này, ánh mắt hơi ngưng trọng, Mị ngũ giai đã có thể thi triển kỹ năng đơn giản, nguyên bản Mị đã vô cùng kinh khủng, nếu như còn có thể thi triển kỹ năng thuộc về chúng thì sợ rằng lại càng thêm kinh khủng hơn.
– Tỏa Linh!
Mị liệt hồ và dòng xoáy năng lượng va chạm vào nhau phát ra kình khí tàn sát hư không bừa bãi, cát đá trên mặt đất đều bị bay hết lên bầu trời, nguyên bản thảm thực vật màu đỏ hồng cũng bị kình khí thổi tung.
Lấy năng lượng do Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong ngưng tụ còn không thể chống lại bước chân của Mị liệt hồ. Nó đi xuyên qua năng lượng, móng vuốt nhanh chóng đánh về phía Nghệ Phong.
Thế nhưng Nhiếp Hồn Thuật l Tỏa Linh ại mang theo năng lượng dũng mãnh hướng về nó, bước tiến của Mị liệt hồ bị cản lại, Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong bao vậy hồn thể của nó. Trong mắt Mị liệt hồ hiện lên một tia sợ hãi, hồn thể vội vàng lưu chuyển muốn tránh né lần công kích này.
Nhiếp Hồn Sư được xưng là khắc tinh của Mị, sao có thể dễ dàng thoát ra như vậy, chỉ trong nháy mắt, hồn thể của Mị liệt hồ đã bị bao vây.
Khí thế Mị liệt hồ giảm xuống, toàn bộ hồn thể bỗng nhiên giãy giụa.
Ba…
Cơ hồ có thể nghe được một tiếng vỡ vụn, Mị liệt hồ đi ra từ trong Tỏa Linh, Nghệ Phong đối với kết quả này không có ngoài ý muốn, Mị liệt hồ có cấp bậc cao hơn so với Nghệ Phong, có thể giãy giụa ra ngoài cũng không có gì là lạ.
Thế nhưng Nghệ Phong cũng không bởi vậy mà dừng lại, hắn quát to như cũ:
– Nhiếp Hồn Thuật – Tỏa Linh!
Trong nháy mắt, nguyên bản Mị liệt hồ giãy giụa thoát ra ngoài lại dừng lại thêm lần nữa, thân thể đứng yên tại chỗ. Nó tiếp tục vận chuyển lực lượng hồn thể bắt đầu đột phá lần thứ hai.
Nghệ Phong biết Tỏa Linh cũng không thể ngăn cản nó được bao lâu, tinh thần Nghệ Phong tập trung tạo thành Khống Mị Thuật, hét lớn một tiếng nói:
– Khống Mị Thuật – Lạc Ấn!
– Ngao…
Mị liệt hồ kêu lên một tiếng, hồn thể giãy giụa ra ngoài, móng vuốt quơ lên hung hăng đánh về phía cổ họng của Nghệ Phong.
Nghệ Phong không cảm thụ được mối liên hệ của tinh thần thành lập liền biết đã thi triển Khống Mị Thuật thất bại, thân ảnh hắn chợt lóe né tránh công kích của Mị liệt hồ. Nhiếp Hồn Thuật lại lần nữa thi triển ra tập trung vào hồn thể của Mị liệt hồ.
– Ngao…
Mị liệt hồ kêu lên một tiếng, hiển nhiên hồn thể của nó bị đánh trúng, tuy rằng không đánh tan được thế nhưng vẫn bị tổn hại chút ít.
Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong không hề dừng lại, thi triển ra liên miên không ngừng khiến Mị liệt hồ không kịp trở tay. Nhiếp Hồn Sư có thể đối kháng với Mị cao hơn hắn hai giai không phải lời nói đùa, ít nhất Nghệ Phong đối mặt với Mị liệt hồ cao giai có cảm giác càng đánh càng thuận lợi.
– Tỏa Linh!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, lại lần nữa thi triển Tỏa Linh, cùng lúc đó Khống Mị Thuật cũng thi triển ra.
Lúc này, công kích sắc bén của Nghệ Phong khiến Mị liệt hồ không thể né tránh, Lạc Ấn đánh vào trên hồn thể của nó, Nghệ Phong cảm giác được trong đầu hình thành một mối liên hệ không khỏi vui vẻ, thế nhưng ngay lập tức cảm giác bị đau đầu kịch liệt.
Suýt chút nữa hắn ngã nhào xuống đất, Nghệ Phong biết đây chính là cực hạn khống chế Mị của hắn. May mắn là trước đây Nghệ Phong chỉ khống chế Mị tứ giai, nếu như đồng dạng là ngũ giai vậy thì một lần liều lĩnh này của hắn sợ rằng sẽ bị thiệt thòi lớn.
Nghệ Phong nỗ lực vận chuyển hồn lực làm thanh tỉnh đầu óc mới miễn cưỡng xua tan cảm giác trầm trọng trong đầu. Trong lòng cảm thấy may mắn không ngớt, vừa rồi hắn định thả Mị hỏa hồ kia ra để giảm tải áp lực, thế nhưng thấy cảm giác không khỏe cũng không quá lớn cho nên Nghệ Phong dứt khoát không thả ra.
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Yêu Ngọc đã thấy nó đắc ý đứng trên người một con Mị hỏa hồ, hiển nhiên chiến đấu của nó sớm đã kết thúc. Khóe miệng Nghệ Phong hung hăng co quắp một chút, hắn hít sâu một hơi, lúc này mới chậm rãi bình ổn tâm tình trong lòng.
Nghệ Phong tùy ý đưa thi thể của Mị vào trong giới chỉ, có Mị là đã có thể luyện chế được Mị đan, chẳng qua Nghệ Phong không biết phương pháp. Không gian bên trong không gian giới chỉ có hạn, chỉ có thể lựa chọn mấy con.
Nghệ Phong nhìn thân ảnh của Mị dưới Yêu Ngọc kia biến mất thêm lần nữa không nhịn được mắng:
– Vật nhỏ này thật đúng là biến thái!