Phần 404: Nghi ngờ của Điệp Vận Du
Nghệ Phong từ hoàng cung đi ra, cũng không trực tiếp hồi phủ. Hắn đi về phía Thúy Lâm Các. Hắn biết rõ hẳn là Điệp Vận Du sẽ đi qua đó.
Nhớ tới chuyện xảy ra hôm nay, khóe miệng Nghệ Phong cong lên, cười lạnh. Từ nay về sau bọn họ sẽ luôn có điều để lo lắng. Nhớ tới ánh mắt bọn họ nhìn mình, Nghệ Phong đã biết hôm nay hắn đã lập uy rất thành công! Chỉ có điều, Nghệ Phong nhớ tới việc vì đối phó với một người như vậy, hắn đã lãng phí một cây kim châm của ngũ trưởng lão. Hắn không nhịn được cảm thấy đau lòng.
Thật ra Nghệ Phong không lo lắng bọn họ sẽ phát hiện hắn đã dùng độc. Trước hết, đừng nói bọn họ có thể điều tra ra loại độc này hay không. Cho dù có thể điều tra ra thì thế nào? Thân phận Y sư thất giai của hắn đủ để ngăn cản bất kỳ công kích nào!
Tuy nhiên nhớ tới tình trạng của Liên Lập kia, trong lòng Nghệ Phong đều không nhịn được cảm thấy đau xót cho hắn. Xem ai có thể giải được chất độc trong kim châm cho hắn? Không giải được, vậy hắn đành nằm đó! Chất độc này rất kinh khủng, người thì tỉnh táo nhưng lại không thể cửa động, không có lúc nào là không phải chịu sự giày vò.
– Hài tử đáng thương…
Nghệ Phong cảm thán một câu, không biết Liên Lập sẽ phải ở trạng thái này trong bao lâu. Dù sao đi nữa, ngay cả Nghệ Phong hắn cũng không giải được chất độc này. Loại này độc cùng với độc Khinh Nhu và hoàng đế Trạm Lam trúng phải là hai loại khác nhau. Độc Khinh Nhu là độc dược mãn tính, khi chưa phát tác thì không hề có tác dụng. Mà loại độc này là thủ đoạn công kích của độc sư, lực sát thương rất lớn. Phá đấu khí chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng nhất tra tấn người chết!
Khi Nghệ Phong tới Thúy Lâm Các, vẫn là A Tú tiếp đón hắn. Trước sau như một, Nghệ Phong đùa giỡn tới mức A Tú mặt đỏ tai hồng mới cất bước đi về phía lầu ba.
Quả nhiên, Nghệ Phong ở lầu ba chưa được bao lâu, ở lầu ba liền thoảng một mùi hương. Phía sau lưng Nghệ Phong bị một thân thể mềm mại kiều diễm ôm lấy. Thậm chí, Nghệ Phong có thể cảm giác được hai khối mềm mại đè nặng phía sau lưng. Điều đó khiến trong lòng Nghệ Phong có chút ngứa ngáy!
Khi Nghệ Phong chuẩn bị quay đầu lại, Điệp Vận Du đang ôm Nghệ Phong lại dùng sức, sau đó nói với Nghệ Phong:
– Đừng nhúc nhích! Để ta ôm chặt một chút!
Trong nháy mắt, một câu khiến trong lòng Nghệ Phong dâng lên nhu tình vô vạn. Nữ nhân đáng ghét này, vì sao mỗi câu nàng nói ra đều có thể khiến mình cảm động như vậy.
– Biểu hiện của ngươi ngày hôm nay khiến ta cho rằng không phải là ngươi. Hiện tại ta mới cảm thấy ngươi vẫn là ngươi!
Điệp Vận Du áp mặt vào phía sau lưng Nghệ Phong, chậm rãi nói. Sự tàn nhẫn của Nghệ Phong hôm nay, phá vỡ hình tượng của Nghệ Phong ở trước mặt nàng.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng. Thật không ngờ để những người đó thấy sự tàn nhẫn của mình cũng có thể khiến Điệp Vận Du rung động.
– Điệp tỷ tỷ nghĩ ta là ác ma sao?
Nghệ Phong mỉm cười, kéo tay Điệp Vận Du, xoay người ôm lấy khuôn mặt tuyệt mỹ đầy quyến rũ mê hoặc của Điệp Vận Du.
– Cho dù ngươi là ác ma! Ngươi cũng nam nhân của ta!
Một câu, khiến Nghệ Phong rốt cuộc không nhịn được, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi mọng hồng nhuận quyến rũ của Điệp Vận Du. Tay cũng thăm dò vào bên trong quần áo của nàng, thăm dò khối mị hoặc vạn phần khơi gợi ngọn lửa trong cơ thể này.
Điệp Vận Du cảm nhận được bàn tay của Nghệ Phong đến giữa hai chân của nàng, ngay lập tức nơi sơ khai trở nên ẩm ướt. Nàng “a” một tiếng, vội vàng chặn tay của Nghệ Phong lại nói:
– Đừng! Hôm nay không được…
– Có phải đại di mụ đến hay không?
– Ừ…
Điệp Vận Du sửng sốt, nàng lập tức gật đầu.
– Hừ…
Một tay Nghệ Phong hướng đến chỗ cám dỗ kia của Điệp Vận Du, một tay hung hăng vỗ xuống mông của nàng. Hắn đã bị Tử Âm lừa một lần, chẳng lẽ còn có thể bị nữ nhân này lừa được nữa sao?
– A…
Dưới thủ đoạn thô bạo, dữ dội của Nghệ Phong. Quần áo Điệp Vận Du rách ra. Đồng dạng thời quần áo của Nghệ Phong cũng không tốt hơn là bao nhiêu, toàn bộ cũng bị xé vụn. Thật lâu chưa có chạm đến Điệp Vận Du, khiến Nghệ Phong thật muốn.
– Oan gia…
Điệp Vận Du thấy Nghệ Phong phát hiện ra nàng nói nói dối hắn, nàng trừng mắt nhìn Nghệ Phong một cái, nhưng nàng cũng chỉ có thể trợ giúp Nghệ Phong cởi quần áo của nàng. Nàng cũng không muốn Nghệ Phong dùng móng vuốt của mình biến toàn bộ quần áo của nàng thành mảnh nhỏ.
Điệp Vận Du cảm thấy nàng quá dung túng Nghệ Phong. Bởi vì nghĩ Nghệ Phong mới đi ra, nàng lại phải vào cung. So với người khác, ánh mắt của lão gia này vô cùng linh mẫn. Nếu như bị bọn họ phát hiện nàng làm gì với nam nhân khác? Chỉ sợ là… Nhưng Điệp Vận Du cảm giác nàng không từ chối được Nghệ Phong. Tuy biết rõ thời gian không thích hợp, nhưng nàng vẫn không nhịn được trước thủ đoạn của Nghệ Phong.
– Cuối cùng, sẽ có một ngày ngươi sẽ mang ta vào địa ngục…
Điệp Vận Du đè lên người Nghệ Phong, khẽ nói nhỏ vào lỗ tai hắn.
Nghệ Phong nghe được Điệp Vận Du nói vậy, cười lắc đầu nói:
– Các nàng đều sẽ lên thiên đường. Địa ngục chỉ cần một mình ta là đủ rồi!
Nghệ Phong nhìn thân thể hoàn mỹ yêu kiều của nàng, hắn khẽ chạm tay vào. Một cảm giác non mịn bóng loáng như tơ lụa theo ngón tay truyền đến từ cơ thể Điệp Vận Du. Làn da trong suốt như ngọc, nhẵn nhụi trơn thuận như nước, không hề có chút tỳ vết nào. Mặc dù Nghệ Phong đã thấy qua rất nhiều lần, nhưng vẫn mê mẩn trước vẻ đẹp của nàng.
Điệp Vận Du thấy Nghệ Phong ngẩn người, nàng lườm Nghệ Phong một cái, thân mình thoáng chuyển động, chậm rãi ngồi xuống. Suýt nữa không để lại tính mạng cho Nghệ Phong!
Hành động này của nàng, khiến Nghệ Phong nhìn thấu đến cực điểm. Toàn thân nàng trên dưới đều tản ra sự quyến rũ điên cuồng.
Nữ nhân này, mị hoặc giết người không đền mạng…
Nghệ Phong ôm thân thể mềm mại mị hoặc của nàng, tay chạm vào xương quai xanh Điệp Vận Du trơn bóng trắng mịn, dùng tay kéo tóc của Điệp Vận Du, ngửi mùi thơm tỏa ra từ nàng.
– Hôm nay, ngươi làm thế nào đánh bại được Liên Lập?
Điệp Vận Du biết, với thực lực của Nghệ Phong muốn đánh bại Liên Lập là rất khó. Hơn nữa, đây là loại phương thức khó hiểu.
Nghệ Phong mỉm cười, di chuyển tay một chút, đụng vào mái tóc mềm mại của nàng, đáp lại:
– Ta đã dùng loại kim châm ta đã đưa cho nàng!
– Sao?
Ánh mắt Điệp Vận Du sáng lên, nàng nói.
– Vậy kim châm thật sự mạnh như vậy sao? Lại khiến một Vương Cấp đột nhiên không thể nhúc nhích.
Nghệ Phong vỗ một nhẹ vào cặp mông vểnh cao của Điệp Vận Du, nhìn nàng nói:
– Nó là của một Tông Sư Độc sư cho ta. Có thể không tốt sao? Ta cũng đau muốn chết. Sớm biết Liên Lập này yếu như vậy, ta đã không dùng tới cái này!
Điệp Vận Du trừng mắt nhìn Nghệ Phong liếc mắt một cái, đánh vào cái tay đang đặt trên mông nàng, sau đó nói:
– Ngươi nói kim châm Tôn Cấp này thực sự có hiệu quả như vậy sao?
Tuy lần trước Nghệ Phong đã nói, nhưng từ đầu đến cuối nàng vẫn có chút hoài nghi. Dù sao Tôn Cấp rất khủng khiếp. Người bình thường sao có thể có thứ đó bên người.
Nghệ Phong gật đầu nói:
– Khẳng định có hiệu quả như vậy. Dù sao Liên Lập chỉ là một Vương Cấp sơ giai. Tuy nhiên hiệu quả phá đấu khí của kim châm này rất mạnh. Cho dù là một Tôn Cấp nhỏ cũng có thể bắn trúng. Có lẽ hắn có thể ngăn chặn được loại độc dược này. Nhưng sẽ làm thực lực của hắn tổn hao đi rất nhiều. Dù sao kim châm này còn có một loạt tác dụng về sau!
Điệp Vận Du nghe Nghệ Phong nói như vậy, trong nháy mắt nàng liền cao hứng.
Nghệ Phong thấy thái độ của Điệp Vận Du như vậy, hắn có chút lo lắng hỏi:
– Nàng sẽ không muốn đi gây phiền phức cho một Tôn Cấp chứ?
Điệp Vận Du lắc đầu nói:
– Là Tôn Cấp muốn gây phiền phức cho ta!
Nghe Điệp Vận Du nói như vậy, Nghệ Phong cũng cảm thấy đau đầu. Hắn ôm Điệp Vận Du, nói với nàng:
– Nếu nàng muốn đối phó với kẻ nào, cứ nói với ta!
Nếu thật sự không được, Nghệ Phong chỉ có thể vận dụng lệnh bài của đại trưởng lão cho, Nghệ Phong không nỡ để Điệp Vận Du chịu bất kỳ sự thương tổn nào.
Điệp Vận Du thấy Nghệ Phong nói như vậy, ánh mắt sáng lên. Nàng ôm Nghệ Phong cười khanh khách nói:
– Ta đã biết nam nhân của ta có thể bảo hộ ta. Chẳng qua ta cảm thấy rất bất ngờ. Vì sao ngươi đấu với bọn họ đấu đều chiếm được ưu thế không quá lớn như vậy?
Nghệ Phong nghe được những lời này của Điệp Vận Du, hắn ngượng ngùng mỉm cười, không có cách giải thích nào khác.
Tuy nhiên bộ dạng Điệp Vận Du chống mặt, khiến ngọn lửa trong lòng Nghệ Phong lại bốc lên. Dưới tiếng kêu kinh hãi của Điệp Vận Du, Nghệ Phong lại xoay người đứng lên.