Phần 401: Lôi Đình Phá Nhật Kiếm Tam Trọng
Đương nhiên, Nghệ Phong không biết Điệp Vận Du đang cá cược với hoàng đế Trạm Lam về hắn. Nếu hắn biết được, nhất định cũng sẽ chạy đi lên yêu cầu tham gia, sau đó mang toàn bộ toàn thân trên dưới đổ chính mình, bao gồm cả khố bên trong làm tiền đặt cược.
Liên Lập nhìn thấy Nghệ Phong ở trước mặt nhỏ hơn hẳn một vòng, khóe miệng không được cong lên, cười lạnh nghĩ:
“Tiểu tử này thật liều lĩnh, không biết thế nào là lợi hại, lại đắc tội với Nhị hoàng tử.”
Khi vừa lên đài, gia chủ Bố Lan gia đã dùng mắt ra hiệu cho hắn, nói nếu có cơ hội đừng quên giết chết Nghệ Phong.
Liên Lập nhìn Nghệ Phong, cũng không hiểu vì sao hắn luôn cảm thấy người này trông rất quen. Trong lòng hắn mơ hồ có chút sợ hãi. Điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó hiểu. Đồng thời, ý tưởng muốn loại bỏ Nghệ Phong lại càng thêm kiên định. Hắn không cho rằng một tên Tướng Cấp sơ giai, lại có thể là đối thủ của hắn! Đó chỉ là một Tướng Cấp mà thôi. Hắn có thể tùy ý vo tròn bóp dẹt!
– Nghệ Phong công tử, ngươi chuẩn bị tốt chưa? Ta ra tay đây!
Liên Lập ra vẻ cao thượng. Hắn quyết định làm như vậy mới có thể thể hiện được phong độ của một cao thủ như hắn. Tuy rằng lần trước thủ hạ của nam nhân Tần Y đã khiến cách đối nhân xử thế của hắn thấp đi nhiều, nhưng đối với một Tướng Cấp hắn vẫn có thể coi thường!
Nghệ Phong nhìn nam tử trước mặt, ánh mắt thoáng tập trung. Dù sao Vương cấp cũng là Vương cấp, chênh lệch so với hắn quá lớn. Nếu không có nguyên nhân nào đặc biệt, nhất định là không thể bại đối phương.
– Mời!
Nghệ Phong hiếm thấy tỏ ra thân sĩ một hồi. Hắn tạo ra một tư thế rất suất khí.
Khóe miệng Liên Lập xuất hiện một nụ cười mang vẻ châm chọc, thân ảnh chợt hung hăng đánh quyền về hướng Nghệ Phong. Tuy rằng đây chỉ là chiêu công kích thăm dò của Liên Lập, nhưng từng đạo lực lượng cắt qua hư không tạo ra những tiếng vang khiến người ta khiếp sợ không thôi. Đây là sức mạnh Vương cấp sao? Một chiêu tùy ý cũng mang khí thế như vậy!
Nghệ Phong cũng đang đứng rất nghiêm túc, vừa nghe tiếng động vang lên do áp lực của nắm tay di chuyển trong không gian, thân ảnh hắn chớp động, lưu lại một đạo tàn ảnh ở tại chỗ.
Nắm tay của Liên Lập hung hăng đánh vào vị trí tàn ảnh của Nghệ Phong. Trong nháy mắt tàn ảnh biến mất, không gian đã bị một quyền này tấn công bóp méo một chút.
Ngay khi Liên Lập đang tìm kiếm bóng dáng Nghệ Phong, hắn cảm giác có một đạo kình khí từ phía sau lưng đang bay nhanh về hướng hắn. Trong lòng hắn thoáng kinh ngạc trước tốc độ của Nghệ Phong. Nhưng động tác tay của hắn lại không hề chậm lại, nắm tay từ dưới vung lên, xoay người về phía Nghệ Phong, hung hăng đánh về phía nắm tay của Nghệ Phong.
– Binh…
Từng đạo kình khí từ hai quyền xông ra, tàn sát bừa bãi không trung. Toàn bộ không gian đã bị sức mạnh này làm vặn vẹo, thậm chí trong không gian còn có vết rách.
Phụt…
Dưới một quyền này, Nghệ Phong phụt lên ra một búng máu, toàn thân bay ngược ra phía sau. Khi chạm vào tảng đá, hắn mạnh mẽ đạp lên tảng đá mấy cái, lúc này thân hình mới ổn định. Chẳng qua hắn không khống chế được máu tươi từ trong yết hầu lại phun ra ngoài.
Điệp Vận Du thấy cảnh tượng như vậy, trong mắt hiện lên một đạo hàn quang lạnh giá. Sau khi thoáng hít sâu một hơi, lúc này mới bình tĩnh lại. Chỉ có điều, đôi tay xinh xắn vẫn đang nắm chặt.
Nghệ Phong lau máu tươi bên khóe miệng, trong lòng hắn cũng kinh hãi vạn phần. Thật không thể tưởng tượng được, một quyền này hắn đã thi triển Toái Phá mười thành lực đạo, lại bị người ta đánh một quyền tùy ý đỡ được. Nghệ Phong tin tưởng đối phương tuyệt đối chưa dùng đến bảy phần lực đạo. Nghĩ vậy, Nghệ Phong không thể không cảm thán trước sự chênh lệch giữa hai người.
Quả thật, trong tình huống bình thường, Vương Cấp và Tướng Cấp căn bản là không cùng một đẳng cấp!
Nghệ Phong cảm thấy huyết khí trong cơ thể có phần nhộn nhạo. Hắn cũng không dám đánh trực tiếp với Liên Lập. Hắn sắp phải quyết đấu với truyền nhân đương đại của Tĩnh Vân Tông. Nếu hắn bị trọng thương trước, sợ là khi quyết đấu sẽ bị thiệt thòi lớn. Nghệ Phong hiểu rất rõ bên nào nhẹ, bên nào nặng!
Nhưng hiện tại, Nghệ Phong cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ không nương tay. Hắn hít một hơi thật sâu, từ trong nạp linh giới lấy ra Tiêm Hổ Kiếm, tay không ngừng múa may, từng đạo đấu khí ngưng tụ lại, tản ra hào quang chói mắt.
Theo Nghệ Phong càng khua kiếm nhanh hơn, khí thế trên thân Tiêm Hổ Kiếm tản ra càng mạnh mẽ, gống như có hàng vạn lôi đình đánh xuống!
Mọi người thấy cảnh tượng này, một đám không khỏi ngẩn người, không biết Nghệ Phong phát ra đại chiêu gì.
Bạch Liệt Hỏa ở trong đám người, thấy Nghệ Phong thi triển chiêu này, ánh mắt hắn thoáng có chút bốc lửa. Đây là chiêu Lôi Đình Phá Nhật Kiếm vũ kỹ lúc Địa giai trước đã khiến tổ tiên hắn phải chịu thua. Cũng vì chiêu này nhà hắn mới mất đi bảo điển.
Tuy nhiên, Bạch Liệt Hỏa nhìn Nghệ Phong thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiếm, hắn thoáng nhíu đầu mày. Đúng là Nghệ Phong vẫn chưa tu luyện xong. Bằng không khí thế của nó tuyệt đối không chỉ nhỏ như vậy!
Khi Bạch Liệt Hỏa đang cảm thán, hào quang của Tiêm Hổ Kiếm trong tay Nghệ Phong tăng lên. Đấu khí mạnh mẽ trong cơ thể Nghệ Phong hướng về phía trên Tiêm Hổ Kiếm. Toàn bộ linh khí trong không gian dũng mãnh hướng về phía Nghệ Phong. Khí thế rất lớn ép vào trong không khí. Không gian dưới sự múa may của Tiêm Hổ Kiếm lại thoáng vặn vẹo. Khí thế lớn như vậy kích động tạo lên từng cơn lốc, tàn sát bừa bãi không trung…
Đồng dạng, tro bụi phía trên trường giác đấu dần lắng xuống. Ánh sáng xuất hiện, lộ ra mặt đá rất lớn trơn bóng.
Bạch Liệt Hỏa có chút kích động. Đây mới là Lôi Đình Phá Nhật Kiếm chân chính!
Khi Bạch Liệt Hỏa còn đang khiếp sợ, một cỗ đấu khí của Nghệ Phong lại dũng mãnh hướng về phía trên Tiêm Hổ Kiếm. Khí thế mạnh mẽ của Tiêm Hổ Kiếm tăng vọt. Khí thế khiến Liên Lập vốn không thèm để ý phải khẽ cau mày.
– Lôi Đình Phá Nhật Kiếm Tam Trọng?
Bạch Liệt Hỏa kinh hãi không thôi. Trước kia, tiểu tặc cũng thi triển ra Lôi Đình Phá Nhật Kiếm Tam Trọng. Lúc đó, thực lực của hắn còn mạnh hơn so với Nghệ Phong rất nhiều!
Lôi Đình Phá Nhật Kiếm dựa theo khí thế chồng chất, chia làm nhiều lần, khí thế càng tăng lên theo số lần, uy lực của Lôi Đình Phá Nhật Kiếm càng lớn. Lần đầu tiên khi Nghệ Phong sử dụng Nhất Trọng là ở học viện. Lần đó sử dụng là Nhị Trọng. Hôm nay hắn lại thi triển ra Tam Trọng!
Khí thế này khiến mọi người ngừng thở. Một đám người đứng ở ngoài trận đều cảm giác được một áp lực đang quay xung quanh Nghệ Phong. Cơn lốc rất lớn tàn sát bừa bãi càng khiến người ta chấn động.
– Rốt cuộc đây là chiêu thức gì? Sao có thể khiến Nghệ Phong phát ra uy thế lớn như vậy?
– Thảo nào Nghệ Phong dám chấp nhận khiêu chiến, hóa ra còn giấu chiêu thức như vậy! Chiêu thức này hẳn không thấp hơn vũ kỹ Địa giai?
– Mẹ nó, tiểu tử này thật sự biến thái. Hắn không nên có nhiều vũ kỹ biến thái như vậy a!
– Biến thái thì biến thái, nhưng không có khả năng có thể đánh bại Vương cấp, cho dù là vũ kỹ Địa giai!
– Đúng vậy! Lực lượng chênh lệch quá lớn, không phải vũ kỹ có thể bù đắp được, trừ phi là vũ kỹ Thiên giai! Hoặc là cấm pháp!
– Chắc chắn tiểu tử này sẽ bại thôi!
Mỗi người đều bàn tán không ngừng về điều đó. Mặc dù vậy, Điệp Vận Du cũng không phản bác. Quả thật, chiêu này của Nghệ Phong rất chấn động, nhưng muốn đánh bại Vương Cấp cũng thật sự không có khả năng. Nếu Nghệ Phong có thể đạt tới Tướng Cấp bát giai hoặc là cửu giai, lại dùng một chiêu này còn có có thể bại Vương Cấp. Chỉ có điều hiện tại sức mạnh của hắn quá kém, cho dù là vũ kỹ Địa giai cũng vô dụng.
Tuy nhiên Điệp Vận Du rất muốn biết nhiều hơn về Nghệ Phong. Vũ kỹ Địa giai chấn động lòng người cỡ nào. Sợ là sau một trận chiến ngày hôm nay, sẽ có rất nhiều người vừa xem muốn tìm hiểu về nguồn gốc vũ kỹ này của Nghệ Phong, càng tin tưởng có một lực lượng lớn đứng ở phía sau hắn. Bằng không, hắn làm sao tìm được Vũ kỹ Địa giai.
Điệp Vận Du quay đầu nhìn về phía hoàng đế Trạm Lam. Quả nhiên, nàng thấy hắn cau mày. Hẳn là điều này làm hắn cảm thấy rất phiền toái. Nghĩ vậy, khóe miệng Điệp Vận Du cong lên, lộ ra vẻ tươi cười.
Ngay lúc Điệp Vận Du nghĩ như vậy, trong lòng hoàng đế Trạm Lam đang suy nghĩ về thân phận của Nghệ Phong. Càng ngày hắn càng cảm thấy Nghệ Phong không đơn giản. Không ngờ trong phạm vi đế quốc xuất hiện một thế lực mà hắn tra xét mãi vẫn không tìm hiểu được. Điều này khiến hắn rất tức giận. Nhưng bề ngoài, Nghệ Phong lại mang bóng dáng của một người cô độc. Hắn không phải không muống động thủ với Nghệ Phong, chỉ có điều hắn lại lo sợ về thế lực ở phía sau Nghệ Phong. Nếu ra tay, sẽ chỉ làm cho Đế Đô loạn tới mức không chấp nhận nổi. Hoàng đế Trạm Lam vĩnh viễn là người suy nghĩ quá nhiều so với những người khác.
– Chẳng lẽ là lực lượng của Tần Y? Xem ra phải tìm thời gian nói chuyện hỏi kỹ về tiểu tử này mới được! Tiểu tử này rất khiến người ta cảm thấy quá bất an!